Trò Chơi Hào Môn: Tội Ái Tân Nương

Quyển 4 - Chương 130: Ân oán năm đó (Ninh Nam tự thuật - tiếp theo)



Kỷ Nhu là người tình của Tô Trác Thiên, mà Tô Trác Thiên lạ vì ích lợi mà kết hôn với 1 người phụ nữ khác, cha rất yêu Kỷ Nhu, ông thậm chí còn nguyện vì Kỷ Nhu mà từ bỏ người vợ đã có cùng 2 đứa con của mình, thực ra đối với điểm này, tôi nên hận ông mới đúng, nhưng, tôi lại rất bái phục dũng khí của ông.

Kỷ Nhu trong tâm chỉ có Tô Trác Thiên, mà cha tôi lại chỉ vì sự đau khổ của bà ta, Kỷ Nhu vì không chịu được Tô Trác Thiên cùng người phụ nữ khác kết hôn mà mất tích 1 năm, đến lúc tìm được, bà ta đã tự sát, còn cha cũng vì cái chết của bà ta, mà cũng tự sát theo.

Thật là không thể ngờ tới được, người cha mạnh mẽ như vậy trong trí nhớ, cuối cùng lại vì 1 người phụ nữ mà tự sát

Là tình cảm như thế nào, có thể làm cho người ta vượt qua cả sinh tử

Khi mẹ kể cho tôi đoạn ân oán này không hề có chút biểu tình nào, như thể sự trầm lặng theo thời gian, đã tê dại, song vẫn nhìn ra được, bà rất nhớ cha, nếu không cũng sẽ không thường xuyên 1 mình đi thăm mộ ông

Bà cũng đã làm rất nhiều chuyện, vì cha mà báo thù, chuyện thu mua thương mại 16 năm trước, Ninh gia đánh vào Hàn gia, chính là vì biết quan hệ của Tô Gia và Hàn Gia rất tốt, mới cố ý động thủ, chỉ có điều trận thu mua thương mại đó cũng đã dẫn đến 1 bi kích nhất định, Hàn gia gần như tan nhà cửa nát, chỉ lưu lại 1 mình Hàn Cảnh Thìn, chỉ là thật không ngờ tới, hoá ra em trai anh ta vẫn còn sống, hiện giờ, đã đến tìm tôi để báo thù

Đối với nỗi hận Tô Trác Thiên, chính là vào lúc biết được chuyện ân oán này, mặc dù đã tự tay xếp đặt 1 vụ tai nạn đụng xe giải quyết tính mạng của Tô Trác Thiên, song sự xuất hiện của con gái ông ta, đã làm gián đoạn tư tưởng của tôi.

Con gái của kẻ thù, làm sao có thể thật tâm đi yêu cô ta!

Thư phòng rất tĩnh lặng, 2 người họ bước vào rất lâu rồi, mỗi người đều chìm trong suy nghĩ của mình.

Cuối cùng, Hình Tuệ mở lời trước

"Con định giải quyết cô gái kia như thế nào, mẹ biết, con là người có chừng mực, để cô ta lại bên cạnh mình, nhất định là đã có dự tính cả."

Trải qua 1 hồi suy nghĩ vừa rồi, Hình Tuệ cũng đã bình tĩnh trở lại, bà trước giờ đều hiểu rõ tác phong làm việc của Ninh Nam, là người rất có tính mục đích, đều là di truyền từ bà

Nghe thấy lời này, Ninh Nam cười lớn, mặc dug Hình Tuệ từ nhỏ đã rất nghiêm khắc với anh, song cũng là người hiểu rõ anh nhất.

"Vâng, con đã dự tính cả, mẹ, mẹ đừng lo lắng, mẹ đã từng phải chiu uất ức như thế nào, con gái Tô Trác Thiên cũng sẽ phải chịu như vậy"

Anh ta nói 1 cách nhẹ nhàng, cánh môi mỏng kia nhếch lên thành 1 nụ cười tàn nhẫn

"Ý con là?"

"Vâng..." Ninh Nam gật đầu, không cần nói thêm, họ đều hiểu điều đó có nghĩa là gì.

Trước tiên là sủng cô ta lên tận trời, rồi vào lúc cô ta cho rằng hạnh phúc nhất, trước toàn bộ thế giới này đánh cô ta xuống địa ngục, không còn gì tàn nhẫn hơn việc này được.