Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 202: Thì ra mẹ có tiền như vậy



Lợi dụng cô đánh bóng tên tuổi của cô ta xong rồi, mà không muốn trả giá một chút nào, ở đâu có chuyện tốt như vậy chứ.

Cô ra vẻ khó hiểu: “Thì ra mẹ có tiền như vậy? Một trăm năm mươi triệu đó mà nói lấy ra là lấy được ngay... Xem ra mẹ đã trả xong nợ cờ bạc ở bên ngoài.”

Chỉ một câu nhẹ như gió thoảng, đã dọa Thời Vũ Kha sợ đến suýt thì ngất xỉu lần nữa.

Nhưng đã làm Bách Tuyết tỉnh táo lại, Giang Nhã Đan thích đánh bạc, ở bên ngoài nợ nần chồng chất đã sớm không phải tin gì mới.

Lúc trước khi bà ta phản đối con trai cưới Thời Vũ Kha, nguyên nhân lớn là có liên quan đến chuyện này.

“Mẹ em nợ bên ngoài nhiều tiền cờ bạc như vậy, không cầm tiền sính lễ đi trả nợ là tốt rồi, sao có thể cho em nhiều tiền làm của hồi môn như vậy? Thời Vũ Kha, tốt nhất là em nên thành thật nói em lấy số tiền này ở đâu, nếu không Hậu quả em tự nghĩ đi.”

Lần này người làm khó dễ lại là Thịnh Dự Khải.

“Em, em.”

Thời Vũ Kha suýt nữa đã nói thật ra.

Vào thời khắc quan trọng này, Thời Du Huyên đột nhiên vỗ trán nói: “Ôi chao, xem cái trí nhớ này của tôi này.”



Cô hỏi Bách Tuyết: “Bác gái, bác chắc chắn là một trăm năm mươi triệu, không hơn không kém?”

Bách Tuyết không cô có ý gì, gật đầu nói: “Không sai, chính là con số này, không nhiều không ít.”

“Đây là tiền của tôi, là tôi cho bố làm tiền riêng, chị lấy tiền từ chỗ bố đúng không?”

Thời Vũ Kha không ngờ rằng Thời Du Huyên sẽ đột nhiên giải vây cho cô ta, chỉ cần một trăm năm mươi triệu này có nguồn gốc là được, lúc này cô ta không quan tâm gì nhiều nữa, vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, là mẹ lén được cho chị, chuyện này bố vẫn không biết.”

Thời Du Huyên tức giận bất bình: “Thật quá đáng, hai người thật quá đáng, em nói sao số tiền này nghe quen tại như thế chứ, thì ra là chị trộm tiền của em để tô điểm cho mình? Thời Vũ Kha, hành động của chị là trộm cướp!”

Cô không chỉ mắng một mình Thời Vũ Kha, mà còn mắng lây cả ba người nhà họ Thịnh, chỉ tay vào bọn họ: “Chị, cả nhà chị đều là ăn trộm, vừa rồi diễn khổ nhục kế cho em xem đúng không? Thực ra các người cấu kết với nhau lừa em chiếm làm tiền riêng của mình... Có một lần thì sẽ có lần thứ hai, nếu lần này em không truy cứu, có phải là lần sau sẽ tính kể lên tập đoàn Thiên Mã của em hay không.”

Thời Du Huyên mồm mép tép nhảy, nói một đoạn dài mà không ngắt một đoạn nào.

Bách Tuyết và Thời Vũ Kha đều là người rất giỏi lý sự, nhưng đứng trước mặt cô thì chẳng còn đường chống đỡ, một chữ cũng không nói được!

Nhà họ Thịnh là nhà giàu số một Giang Châu, bị chỉ ra cả nhà làm trộm, “Tham ô” mấy trăm triệu của một kẻ hèn như cô, vẻ mặt của mọi người đều thay đổi.

Bây giờ vấn đề không phải là bao nhiêu tiền, mà đã phát triển đến vấn đề nguyên tắc, vấn đề danh dự.