Tôn Thư Trọng Sinh

Chương 106: Phân gia 2



Ngày ấy hiến tế đông chí, Tôn Bặc Phương lúc hỏi thần bị tắt ba nén hương! Cậu cũng đã tính đến Tôn Bặc Phương chắc chắn nhờ Ô Thần Tử ra chủ ý như thế nào phá giải kiếp nạn.

Cho nên khi đưa Linh Mạch Hàn hồi Hoàng Đô điều kiện rất đơn giản, chính là muốn Linh Mạch Hàn cho người trà trộn vào bên người Ô Thần Tử, nhân lúc Ô Thần Tử tính toán phá giải kiếp nạn Tôn gia, âm thầm thúc đẩy một phen, làm phương pháp phá giải là Tôn gia Cao Lăng thành phân gia.

Hiện tại cậu thu được thư, thuyết minh người ở linh đường đã thành công thuyết phục Ô Thần Tử! Thậm chí Ô Thần Tử đã phái người kêu Tôn Bặc Phương phân gia.

Đột nhiên, thư trong tay Tôn Thư bị người lấy đi.

“Đại tẩu! Ngươi đang cười cái gì?” Hắc Nguyên Đường mở giấy viết thư ra vừa thấy: “Phân gia?”
Ngay sau đó, hắn trừng lớn đôi mắt: “Đại tẩu! Ngươi sẽ không muốn cùng đại ca phân gia đi?”

Hắc Nguyên Dực nâng mí mắt nhìn về phía Tôn Thư.

Tôn Thư tức giận trắng trợn liếc Hắc Nguyên Đường một cái: “Ngươi nghĩ cái gì vậy?”

Cậu cướp thư về… Thiêu hủy.

Tôn Thư nói: “Tứ đệ! Ngươi mỗi ngày đều thanh nhàn như vậy?! Phiền ngươi giúp ta làm một việc đi.”

Lúc trước, bọn họ nhìn thấy đại yêu quái thoát khỏi Cao Lăng thành sau trở lại Hắc phủ, thứ này thế nhưng trời đánh cũng tránh miếng ăn, không sợ đại yêu quái công tiến vào đem hắn giẫm bẹp.

Hắc Nguyên Đường ánh mắt sáng ngời: “Đại tẩu! Ngươi muốn ta làm cái gì?”

Sau khi vào Cao Lăng thành, cả ngày ăn không ngồi rồi, ăn no liền ngủ, tỉnh ngủ liền ăn, không có người cùng hắn chơi đùa! Ô ô ô, thật là đáng thương.
Hiện tại rốt cuộc có chuyện làm, đó là không thể tốt hơn.

“Ta mấy ngày trước ở cách vách mua một tòa nhà, ngươi liền phụ trách giúp ta tìm người trang hoàng, chuyện này càng nhanh càng tốt, biết không?”

Hắc Nguyên Đường lại lần nữa trừng lớn đôi mắt: “Đại tẩu! Ngươi quả nhiên muốn cùng đại ca phân gia.”

“……” Tôn Thư lười cùng hắn giải thích.

Lúc này, Đản Đản chạy vào đại sảnh, hưng phấn bổ nhào vào trong lồng ngực Tôn Thư: “Cha! Phụ thân! Ta đã trở về.”

“Có bị thương hay không?” Tôn Thư lập tức bế nhóc lên kiểm tra thân thể.

“Không có.” Đản Đản từ trên người Tôn Thư trượt xuống, vui vẻ nói: “Cha! Ta có lễ vật muốn tặng cho ngươi.”

Tôn Thư nhướn nhướn mày: “Lễ vật gì?”

“Hi Hi! Phi Phi! Các ngươi mau tiến vào.”

Cước Hi vừa đi vào, vừa trợn trắng mắt: “Ta không phải nói ngươi không được kêu ta Hi Hi sao?”
Tên tiểu quỷ này nguyên bản là kêu hắn đại ca ca nhưng hắn cho rằng cách gọi này sẽ làm hắn so Tôn Thư thấp hơn một cấp bậc nên không cho phép tiểu quỷ này gọi như vậy! Ai ngờ tiểu quỷ này liền sửa xưng hô với hắn thành Hi Hi, quả thực chính là tên của tiểu cô nương.

Cước Hi phía sau đi theo Phi Phi, trong miệng nó còn ngậm một vật nhỏ bị đốt thành than đen, trên người không chỉ có khói trắng, còn phát ra hương vị thịt nướng.

Hắc Nguyên Đường ngửi ngửi: “Tiểu chất nhi! Ngươi đây là đưa cho đại tẩu heo nướng sao?”

Vật nhỏ bị Phi Phi ngậm ở trong miệng vừa nghe, lập tức ra sức giãy giụa, ngao ngao kêu to.

Hắc Nguyên Đường bị hoảng sợ: “A! Còn sống.”

Cước Hi giải thích: “Nó là đại yêu quái vừa rồi, Phi Phi không cẩn thận đốt nó thành cái dạng này.”

Tôn Thư nhịn không được đánh giá Phi Phi, con quạ này thoạt nhìn phổ phổ thông thông rất bình thường, chỉ là thân thể so các con quạ khác lớn hơn mà thôi, lại không nghĩ đến năng lực so đại yêu quái còn lợi hại hơn, hẳn là không phải một con chim bình thường.
Phi Phi đem đại yêu quái để ở trước mặt Tôn Thư.

Tôn Thư trong lòng có chút phức tạp.

Bởi vì trải qua qua một đời, sớm biết đại yêu sau khi bị thả ra, yêu cầu tĩnh dưỡng hơn một tháng mới có thể khôi phục thân thể, cũng lấy tính tình nó chán ghét người khác quấy rầy nó ngủ đông! Chắc chắn lại đến tìm Tôn Tiền Cạnh bọn họ gây phiền toái.

Cho nên cậu tính toán để đại yêu này đối phó Tôn gia.

Đến lúc đó có thể gϊếŧ bao nhiêu người liền gϊếŧ bấy nhiêu người! Mà cậu cũng không tính toán lại khế ước đại yêu này.

Nhưng không có dự đoán được nhất là kết quả… Đại yêu này vẫn là về đến trước mặt cậu, đây là không phải nói quỹ đạo vận mệnh lại quay lại sao?!

Đản Đản thấy Tôn Thư không tươi cười, lập tức hỏi: “Cha! Người không thích nó sao? Nó có thể bảo hộ cha.”
Tôn Thư xoa xoa đầu nhóc: “Không phải không thích! Nhưng nó hiện tại yêu cầu phải được dưỡng thương.”

Đản Đản nói: “Ta để Phi Phi chiếu cố nó.”

Phi Phi lập tức ngậm đại yêu rời đi.

Hắc Nguyên Đường hâm mộ nói: “Thật hâm mộ đại tẩu! Tiểu chất nhi hiếu thuận ngươi như vậy.”

“Con của ta không hiếu thuận ta thì còn có thể hiếu thuận ai.” Tôn Thư đem Đản Đản bế lên

Ở trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn hôn một cái… Đản Đản cười khúc khích.

Hắc Nguyên Dực nhìn phụ tử hai người thân thiết như vậy, cong cong khóe miệng.

Cước Hi trợn trắng mắt… Nhưng đáy mắt lại hiện lên một chút ghen tị.

Hắc phủ bên này vô cùng vui vẻ nhưng Tôn Bặc Phương bên kia lại bi thảm! Lão cùng cha lão vất vả thành lập lên Tôn gia sao có thể nói phân liền phân.

Nếu là thật sự phân, về sau liền rất có khả năng không tụ lại được! Cao Lăng thành cũng liền không còn Tôn gia.
Cho nên, lão sẽ không đồng ý phân gia.

Vinh trưởng lão và Hiền trưởng lão nguyên bản cũng là không đồng ý một đại gia tộc bị phân đến tan tác rơi rớt nhưng mà mỗi ngày không phải người của Tây Đại Viện tới cửa khóc nháo! Chính là nghe được thanh âm Đông Đại Viện và Bắc Đại Viện đánh nhau, Nam Đại Viện cũng không an phận, mỗi ngày đều chạy tới hỏi Tôn Bặc Phương có mời Vu sư đến chưa.

Có đôi khi không khéo, Nam Đại Viện cùng Tây Đại Viện vừa lúc cùng tới tìm Tôn Bặc Phương… Bọn họ lập tức coi như Tôn Bặc Phương như không khí gây gổ với nhau1 Cuối cùng, nháo đến một phát không thể vãn hồi.

Ngắn ngủn trong năm ngày, Tôn Bặc Phương hai mai liền nhiều lên rất nhiều tóc bạc.

Vinh trưởng lão và Hiền trưởng lão không thể không khuyên Tôn Bặc Phương để tất cả mọi người đều dọn ra ngoài! Nhưng đây là kế sách tạm thời, chờ thuận lợi qua khỏi giai đoạn này.
Một năm, lại cho mọi người dọn về.