Tôi Dựa Vào Nụ Hôn Để Xóa Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 338: Ngoại truyện 2 - Tự đấu tranh (1)



Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Ngoại truyện 2 - Tự đấu tranh (1)

_________

Trước khi hợp nhất linh hồn của Bạch Nghiễm, Thừa Chí Chu cũng đã nghe nói về đa nhân cách, nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng ai đó có thể có nhiều hơn 180 nhân cách và người này sẽ là bạn trai của anh.

Những nhân cách này ban đầu tồn tại dưới dạng tồn tại độc lập, nhưng sau khi được hợp nhất với linh hồn của Bạch Nghiễm, tất cả đều tồn tại trong cơ thể của Bạch Nghiễm, và có ngoại hình giống cậu.

Nhưng khi Tần Hàn tiết lộ danh tính của mình, Thừa Chí Chu có thể phân biệt được sự khác biệt nhỏ giữa anh ta và Bạch Nghiễm. Vẻ mặt quả thực rất giống cách nói của Tần Hàn.

Hành động của độngta cũng rất giống phong cách của Tần Hàn.

"Thời gian đối với anh không còn bao lâu nữa. Chí Chu, mau để anh hôn anh."

Sau đó, người đàn ông không cho Thừa Chí Chu cơ hội để nói. Anh ta một lần nữa hôn thật sâu lên môi anh.

Sau một vài phút, chuyển động của người đàn ông dừng lại. Vẻ mặt của anh ta thay đổi và anh ta từ từ buông Thừa Chí Chu ra. Anh ta vuốt tóc và nở một nụ cười nhạt.

"Tôi là ……..Tạ Nguyên Hoài?"

Thừa Chí Chu quan sát anh ta cẩn thận trong vài giây trước khi hỏi.

"Em có thể nhận ra tôi. Tôi rất hạnh phúc Tiểu Chu."

Người đàn ông gật đầu khẳng định. Đôi mắt dịu dàng của anh ta tràn ngập sự tôn thờ và anh ta kéo Thừa Chí Chu vào lòng. Anh ta hôn lên tóc của Thừa Chí Chu.

Thừa Chí Chu do dự một chút rồi cẩn thận ôm người đàn ông trở lại. Sau một thời gian, Tạ Nguyên Hoài không còn hài lòng với sự đụng chạm đơn giản đó nữa. Một lần nữa, Thừa Chí Chu bị lại hôn.

Bạch Cao Niên đã ra ngoài để giải quyết một số việc và anh ta vội vã quay trở lại tầng cao nhất của khách sạn để kiểm tra tình hình với Thừa Chí Chu và Bạch Nghiễm chỉ tình cờ bắt gặp cảnh hai người hôn nhau trên hành lang.



Sau giây phút bối rối ngắn ngủi, Bạch Cao Niên nhận ra đàn em Thừa đã giải quyết được vấn đề của anh họ mình và đã trở về từ thế giới bên kia. Anh họ của anh ta cũng đã thức dậy. Anh ta đã quá phấn khích, anh ta gần như bật khóc.

NhưngNhưngta có thể đọc được tâm trạng, và anh ta đương nhiên sẽ không làm phiền hai người họ lúc này — Thật là một trò đùa. Với tính cách của anh họ, nếu có ai chen ngang vào khoảng thời gian thân mật của cậu với đàn em Thừa, cậu nhất định sẽ giết chết kẻ dám quấy rầy.

Anh ta nên đợi một chút. Chờ cho đến khi họ hôn xong, sau đó giả vờ là họ đang đi ngang qua và "vô tình" đụng mặt họ.

Không còn ai xung quanh và Bạch Cao Niên không còn quan tâm đến hình ảnh của mình. Anh ta ngồi xổm sau một bức tường và lướt qua điện thoại của mình.

Năm phút là đủ?

Sau hơn nửa giờ, Bạch Cao Niên lúc này đang ngồi xổm hai chân tê dại đi thang máy xuống lầu.

Mẹ kiếp, sao họ vẫn chưa hôn xong? Họ đang hôn nhau hay đang ăn thịt nhau?

“Không- em không thể- làm ơn …. Đừng …”

Khi Thừa Chí Chu nhận thấy sự xuất hiện của tám nhân cách, anh không thể không đẩy ngực của Bạch Nghiễm ra và thở hổn hển. Đôi mắt anh ngấn lệ và đôi má ửng hồng. Trông anh vô cùng đáng thương.

Anh thực sự không thể chịu được khi làm điều đó với mọi tính cách. Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như thế này, anh sẽ chết ngạt mất!!!

"…….. Bọn họ đều hôn em?"

Giọng người đàn ông trầm xuống. Có một tia sáng tối trong mắt anh. Anh đưa tay vuốt ve đôi môi sưng đỏ của Thừa Chí Chu.

Thừa Chí Chu bị sốc. Anh lập tức nhận ra tính cách hiện tại: "Anh là …… Bạch Nghiễm?"

"Anh đây."

Bạch Nghiễm vươn tay ôm eo Thừa Chí Chu. Vẻ đen tối của cậu dịu đi, và cậu cười nhẹ với anh trước khi hôn lên trán anh. Cậu nói: "Đừng lo, anh sẽ hợp nhất với họ ngay khi anh có thể. Anh sẽ không để họ ra ngoài một lần nữa."

Thừa Chí Chu gật đầu. Ngay khi anh muốn thoát ra khỏi vòng tay của Bạch Nghiễm và nói thêm vài câu với anh, Bạch Nghiễm đã ôm mặt anh và tỏ vẻ muốn hôn anh một lần nữa.



"Chờ một chút, em ……"

Thừa Chí Chu có chút hoảng hốt. Anh không thể không mhuốn tránh nó. Bạch Nghiễm lộ vẻ thất vọng và cậu hỏi bằng một giọng trầm lắng:

"Anh không thể?"

"Làm sao có thể …… không ……."

Biểu hiện của cậu khiến tim Thừa Chí Chu như bóp lại. Tự dưng anh thấy mình thật tệ. Bạch Nghiễm là người yêu của anh, anh làm sao có thể từ chối Bạch Nghiễm …

Và vì vậy, anh nhấc gót và chủ động hôn lại Bạch Nghiễm.

Lần này, môi anh thực sự cần thuốc.

………

Thừa Chí Chu đã tìm ra quy luật thời gian giữa các lần chuyển đổi tính cách. Khi bắt đầu, mỗi nhân cách xuất hiện trong năm phút. Sau đó, với sự đàn áp của Bạch Nghiễm, nó kéo dài thành nửa giờ.

Mỗi lần thay đổi diễn ra, nó mất nhiều thời gian hơn một chút. Mặc dù sự thay đổi luôn xảy ra với việc Bạch Nghiễm nhắm mắt lại và tỏ ra bình tĩnh, Thừa Chí Chu nghi ngờ cuộc đấu tranh nội tâm có lẽ rất căng thẳng mỗi khi cậu chuyển sang. Nếu không, tại sao phải mất nhiều thời gian như vậy?

Như thế này, những tính cách quen biết nhau có một lợi thế. Họ có thể tham gia cùng nhau để trấn áp các nhân cách khác trong cuộc đấu tranh và sau đó xuất hiện cùng nhau.

Ví dụ, những nhân cách xuất hiện cùng nhau lần này là những hiệp sĩ song sinh. Thừa Chí Chu bây giờ đã biết tên của họ. Anh trai tên là An, và em trai tên Kai.

Thừa Chí Chu rất vui khi thấy họ bước ra. Xét cho cùng, tính cách của hai anh em khá lạnh lùng, và họ rất ít nói. Họ cũng rất ngoan ngoãn và lịch sự. Nếu Thừa Chí Chu không bằng lòng, họ chắc chắn sẽ không động đến anh.

Anh chỉ không biết tại sao họ lại muốn xuất hiện …

Nghĩ vậy, Thừa Chí Chu nói lời chúc ngủ ngon với hai kỵ sĩ rồi quay người rời đi.

P/s: Xong rồi a~ Đủ 5 chương rồi đó nha. Cở còn 8 hay 9 chương là ta cho truyện full nha. Cố gắng cùng ta hoàn thành nhà mọi người, đừng có bỏ ta đó. Mọi người ngủ ngon nha~ Bye! Mà mấy chương trước kiểm duyệt hơi lâu a~ Chương đăng sớm nhất là lúc 18h34 mà giờ chưa kiểm duyệt