Tinh Ngự

Chương 189: Biến dị ma thú noãn: ấp trứng! (2)



Chân Vật Các!

Tất cả các cửa hiệu ở Mạt Vân Túc đều được kiến tạo theo một nguyên tắc: thực dụng! Chủ nghĩa mỹ học hoàn toàn không thích hợp trong hoàn cảnh này. Ngay cả Chân Vật Các, một trong tam đại thế lực cũng vậy. Thanh thạch bàn được sơn màu xám, bên trên có những văn lộ màu vàng tươi. Văn lộ cũng không phức tạp, chỉ là mấy kim tiền văn đơn giản, nhưng không phải vì mỹ quan, đơn thuần chỉ để cửa hiệu của họ khác với những cửa hiệu khác.

Cho dù cứ điểm thiết lập của thương hộ giàu có như thế nào, ở thế giới bên ngoài phô trương hòa nhoáng ra sao, đến Mạt Vân Túc này tự nhiên sẽ bị cảm nhiễm chủ nghĩa thực dụng mà không hề hay biết, trở nên vô cùng thiết thực. Nguyên nhân chỉ có một…Sự phân tranh ở Mạt Vân Túc thực sự quá nhiều, quá phức tạp! Một sạp hàng mất bao nhiêu thời gian kiến tạo, sắp xếp, sau một trận phân tranh lập tức sẽ biến thành hư ảo. Bởi vậy, hoàn cảnh khách quan buộc họ phải làm như vậy.

Vừa nhìn thấy bọn Lăng Phong đi vào Chân Vật Các, một vị lão nhân đầu tóc bạc phơ nhanh nhẹn bước tới, người này thân hình cao lớn, hành tẩu ngang nhiên, mỗi bước đi đều toát ra uy lực lăng nhiên.

Lão giả chắp chắp tay nhưng vẫn giữ nguyên vẻ cao ngạo, xa cách:

- Lý quản sự, lúc nãy ta đã nói rồi, trứng con tử ban hổ này trừ phi dùng cao cấp tinh chương giao dịch, nếu không bổn cách tuyệt đối không bán!

- Tra quản sự, ngài có lẽ cũng biết nếu như chúng ta mời được thuật luyện sư cao cấp thì khả năng luyện chế thành tinh chương cao cấp cũng chỉ là 50%. Chỉ một ma thú noãn mà ngài đòi đổi tinh chương cao cấp, không phải hà khắc quá sao?

Tra Song Ảnh ha ha cười lớn, mở rộng hai tay, nói:

- Lý quản sự nói như vậy là không có lý rồi. Mua bán vốn dĩ là chuyện hai bên cùng tự nguyện. Nếu Lý quản sự cảm thấy không ổn ngài có thể không mua!

Hắn ta nói với vẻ ngạc nhiên, như những lời Lý Trùng vừa nói quá đỗi khó hiểu.

Những lời này khiến Lý Trùng nghẹn giọng, không thốt được nên lời. Ma thú noãn mặc dù giá trị không lớn nhưng ma thú cao tinh không phải dễ dàng có được. Bởi vì ma thú thiên tính hộ đoản, càng là ma thú cao tinh càng khó đẻ trứng. Mỗi lần đẻ ra được một quả trứng chúng đều canh chừng gắt gao bằng chính tính mạng của mình. Nếu như có kẻ nào liều lĩnh dám xâm nhập vào lãnh địa của chúng, lấy trộm con chúng, chúng sẽ dùng tính mạng mình để thủ vệ!

Lấy được ma thú noãn từ tay bát tinh ma thú tử ban hổ hẳn phải rất khó khăn? Không cần nghĩ cũng biết, quả trứng tử ban hổ này quý giá thế nào! Nếu không phải vậy, sau khi nghe được thông tin, sao Lý Trùng lại đưa Đông Phương San đến đây.

Trên thực tế, điểu sào dị linh của Đông Phương San vẫn còn một hạn chế khác mà Lăng Phong không biết. Đó là lấy được ma thú noãn càng sớm càng tốt, tốt nhất là lúc ma thú noãn vừa mới được sinh ra phải lập tức đưa vào điểu sào ấp. Càng đưa vào điểu sào sớm, sự ăn ý giữa Đông Phương San với ma thú trưởng thành càng cao, như vậy mới có được lực chấn kích mạnh nhất. Nếu như không phải Lý Trùng sợ mua được tử ban hổ noãn xong lại quay về tổng bộ thời gian trì hoãn quá dài thì đã không mạo hiểm đưa Đông Phương San đi cùng đến Mạt Vân Túc.

Mặc dù với cấp độ cự linh hiện tại của Đông Phương San, muốn ấp ma thú noãn cao tinh cấp vẫn còn chút khó khắn, nhưng chỉ cần tiến hành bảng định cự linh, sau đó từ từ thôi hóa thành thục, lần lượt hoàn thành từng phân đoạn, như vậy vẫn có thể xử trí được.

- Hôm đó, mạo hiểm giả của bổn các đi đến Vân Mộng Hoang Trạch tình cờ gặp phải một con tử ban hổ và một con lục tinh mãng đang đánh nhau. Tranh thủ khe hở giữa chúng, người đó mới lẻn vào sào huyệt của tử ban hổ, cửu tử nhất sinh mới lấy được quả ma thú noãn này. Hơn nữa lúc đó con ma thú đã phóng xuất ra một đường chấn kích kháng cự lại mạo hiểm giả của bổn các! Bởi vậy bổn các đoán, quả ma thú noãn này một khi được ấp sẽ nở thành một con ma thú biến dị!

Tra Song Ảnh lạnh lùng nói:

- Đổi một tinh chương cao cấp lấy một biến dị ma thú. Mua bán kiểu này không phải rất xứng đáng sao?

Lăng Phong nghe thấy những lời đó cũng không khỏi chau mày, hầu hết ma thú trong thời gian trưởng thành thường rất ít phát sinh biến hóa. Ví dụ khiết nguyệt thiên lang nhiều lắm cùng chỉ phát triển thành tứ tinh ma thú, không thể vượt qua đẳng cấp này! Còn biến dị ma thú thì không giống vậy, chỉ cần đủ thời gian và năng lượng cung ứng, bọn chúng có thể thăng cấp một cách không hạn chế!

Điều kiện sinh sản của ma thú không giống nhau, một vài loài sau khi trưởng thành, thực lực cơ bản cố định rồi, gặp phải điều kiện gì tốt mới đột phá được tiên thiên nhất hộ! Còn một vài loài vì bố mẹ ăn được thiên tài địa bảo, di truyền tinh hoa đó cho con cái. Theo Tra Song Ảnh nói, nếu như trứng con tử ban hổ này chưa được ấp nở mà đã có ý thức chủ động chấn kích, không nghi ngờ gì nó chính là một ma thú biến dị!

Nhưng trừ người của Chân Vật Các ra, còn có ai chứng minh điều này? Có phải là ma thú biến dị hay không, không thể phân biệt điều này từ bề ngoài của "trứng"!

Ma thú biến dị e rằng chỉ là cái cớ thoái thác. Chỉ dựa vào mỗi điểm này mà muốn làm khó dễ bằng cách đòi đổi lấy cao cấp tinh chương. Hơn nữa, nếu như thực sự là biến dị ma thú, muốn thú luyện thuận lợi linh hồn vật tính trong đó thậm chí còn khó khăn hơn việc trực tiếp dùng cao tinh cấp ma hạch.

Tra quản sự, không biết có thể cho ta xem qua một chút trứng con ma thú đó không?

Ngẩng đầu nhìn Lăng Phong, Tra Song Ảnh đang định cự tuyệt, nhưng vừa nhìn thấy thần tình nửa cười nửa không của Lăng Phong, hắn bỗng nhiên cảm thấy rùng mình, nói như quỷ xui thần khiến:

- Tiên sinh, mời qua bên này!

Lời vừa dứt, hắn ta chỉ muốn cắn đứt ngay lưỡi mình, không ngừng than thầm trong bụng: sao mình lại lại đáp ứng một cách kì lạ đến vậy?

Tử ban hổ noãn được bảo quản trong một chiếc tủ toản văn cương chế. Bề mặt toản văn cương chế có vô số lăng diện, chỉ cần được một chút ánh sáng chiếu vào, lập tức phát ra quang mang ngũ sắc, vô cùng đẹp mắt. Đương nhiên, nó may mắn được cất trong chiếc tủ tồn phóng thượng tôn của Mạt Vân Túc không phải bởi mỹ quan mà vì chính cường độ của nó! Dù là bát tinh cường giả, chỉ cần không có linh kĩ đặc thù, đừng nghĩ đến việc phá vỡ phòng ngự của nó chỉ bằng một chiêu!

Góc phải của chiếc tủ toản văn cương có một chỗ đen đen gồ lên, nếu như có người muốn dùng bạo lực chấn kích, nó sẽ lập tức phát ra những tiếng cảnh cáo chói tai, vật phẩm luyện kim kì diệu này có tên "Thúy điểu", là đặc sản của một công quốc giàu có.

- Mời xem, đây chính là tử ban hổ noãn!

Lăng Phong nhìn vào thứ mà Tra Song Ảnh gọi là tử ban hổ noãn. Đó chỉ là một ma thú noãn bình thường, từ bên ngoài nhìn vào chẳng thấy có gì khác biệt, to cỡ nắm tay, thai chất trắng sữa như một quả trứng ngỗng phẩm chất thượng giai. Nhưng nếu vận thần quan sát kĩ có thể thấy những vết vằn ngang dài hẹp như vằn của hổ trên bề mặt ma thú noãn, nhìn rất oai phong!

Lăng Phong cẩn thận quan sát một lúc rồi nói:

- Tra quản sự, không biết có thể mở tủ không, ta muốn quan sát kĩ hơn?

- Cái này…

Tra Song Ảnh có chút do dự, nhưng trên người Lăng Phong lại có một áp lực khó hiểu làm hắn cảm thấy bất an. Áp lực đó còn cường liệt hơn một bát tinh cường giả, một thương đội chủ sự như Lý Trùng! Khiến hắn phải thu ngay khí liễm bành trướng của mình.

Tra Song Ảnh thoáng giật mình, người thanh niên này có lai lịch thế nào, sao lại có khí thế đó? Hắn không dám cự tuyệt, càng không dám đáp ứng, nhất thời ngẩn ra do dự.

Trong lòng Lăng Phong, Đông Phương San nãy giờ vẫn ngậm ngón tay, nhìn tử ban hổ noãn trong tủ không chớp mắt. Thấy vậy, Lăng Phong cũng không nghĩ ngợi thêm nữa, trực tiếp nói:

- Tra quản sự, tử ban hổ noãn này thành sắc rất tốt, có lẽ là thượng phẩm trong ma thú noãn! Nhưng nếu tính giá một cao cấp tinh chương thì hơi cao, ở đây ta có một tinh chương, không biết Tra quản sự có đồng ý giao dịch không?

Nói đoạn, Lăng Phong lấy ra một tinh chương, xuyên qua vụ khí mờ mịt có thể nhìn một quả thực hư ảnh màu ngọc trắng to bằng một con mắt rồng trong đó. Là "ngọc lan tinh chương"! Lần trước đánh bại Tây Ân, Lăng Phong đã tiện tay lấy luôn ngọc lan quả.

Ngọc lan quả có chút đặc thù, là "nhất quả thất thực", nói cách khác, mỗi trái quả thực bên trong đều có thể dùng thí luyện linh hồn vật tính luyện chế thành tinh chương. Dưới sự chỉ điểm của Lăng Phong. Trong bảy lan ngọc tinh chương mà vị Bổn Hách khổ công vất vả luyện chế ra, cái mà Lăng Phong lấy chỉ là một món thứ phẩm luyện chế thất bại.

Vừa nhìn thấy lan ngọc tinh chương, nhãn thần Tra Song Ảnh đột nhiên nhất ngưng, rõ ràng hắn đã nhìn thấy một chút đoan nghê trên bề mặt tinh chương! Đối với người thường mà nói, tinh chương thần bí vô cùng. Đối với những chưởng quản nhiều năm của một thương hộ mà nói, kiến thức về tinh chương phải rất sâu sắc. Nhất là đã cắm rễ ở một nơi như Mạt Vân Túc, thân là quản sự nhất các, nhãn quang của Tra Song Ảnh sắc sảo vô cùng!

Nếu như dùng thú loại ma hạch làm nguyên liệu để luyện chế tinh chương thì có thể đoán ra đẳng cấp và hiệu dụng của tinh chương từ hư ảnh bên trong tinh chương. Còn nếu dùng thực vật hệ ma thú ma hạch để luyện chế tinh chương thì khó phán đoán hơn rất nhiều. Bởi vì thực vật tính ma thú rất hiếm gặp, tinh chương được luyện chế từ ma hạch của chúng tuyệt đối không thể coi thường!

- Xin hỏi tiên sinh, tinh chương này có hiệu dụng gì?

- Ngọc lan tinh chương, trung giai, ừm, có lẽ phải phân vào phòng ngự tính tinh chương chăng?

Lăng Phong cũng không dám xác định, trầm ngâm nói:

- Những linh kĩ sử dụng tinh chương này, bề mặt khải giáp mà trung giai cự linh biến ra sẽ tự động gia tăng độc tố. Người thường hay binh khí mà chạm vào sẽ bị độc tố hủ thực cực mạnh phản kích.

Lời giải thích của Lăng Phong dù rất nhẹ nhàng nhưng Tra Song Ảnh vẫn cảm thấy giật mình. Hậu thiên kinh kĩ ẩn chứa trong phòng ngự tính tinh chương bình thường rất đơn giản, lúc vận dụng ngoài khả năng phòng ngự không thể làm thêm được gì. Linh kĩ ẩn chứa trong lan ngọc tinh chương này công thủ kiêm bị! Loại công năng cường hãn này vượt xa tầm tưởng tượng của rất nhiều người, dù là chủ chưởng nhiều năm của Chân Vật Các, Tra Song Ảnh chưa bao giờ nghe qua loại tinh chương này. Bây giờ hắn có chút hoài nghi, người đang đứng trước mặt hắn có nói thật hay không?

- Tiên sinh, xin đợi một chút, lát nữa ta sẽ nói chuyện tiếp với tiên sinh có được không? Nguồn tại http://Truyện FULL

Lăng Phong khẽ gật đầu.

Được Lăng Phong chấp thuận, Tra Song Ảnh cầm theo lan ngọc tinh chương, bước vào hậu môn Cân Vật Các.

Đợi cho đến khi bóng dáng Tra Song Ảnh khuất hẳn, Lý Trùng mới hỏi:

- Lăng tiên sinh, linh kĩ của tinh chương đó có thật như ngài vừa nói không?

Nét mặt ông cũng hiện rõ vẻ nuối tiếc, với kiến thức của mình, ông đương nhiên hiểu ngọc lan tinh chương mà Lăng Phong nói lợi hại thế nào. Dùng một vật quý giá như vậy chỉ để đổi lấy một quả ma thú noãn. Mua bán kiểu này thật quá thiệt thòi. Dù đó có là tử ban hổ noãn thì ông cũng vẫn thấy tiếc.

Hác Vận đứng bên cạnh cũng liên tục lắc đầu. Mặc dù đẳng cấp của hắn không cao nhưng với kinh nghiệm nhiều năm lang bạc, hắn có thể nhìn ra, Lăng Phong không hề nói dối.

- Đúng vậy.

Lăng Phong nhìn Đông Phương San, cười nói:

- Chỉ cần San San thích là được."

Thấy Lý Trùng hình như định nói gì, Lăng Phong nhẹ nhàng khoát tay. Đúng là ngọc lan tinh chương này rất khó kiếm nhưng ngọc lan tinh chương vừa rồi là thứ phẩm, có điểm yếu trí mạng!