Tiểu Bảo Bối Nhỏ Muốn Cùng Tôi Kết Hôn

Chương 10



Tịch Nghiên chậm rãi ăn bát mỳ của mình, điện thoại cô cũng tắt rồi không ai có thể làm phiền cô được, đây chính là miếng hoành thánh cuối cùng trong bát.

Phải thưởng thức nó theo cách đặt biệt mới được.

“ Nè A Tịch ” Đột nhiên vai cô truyền đến một lực mạnh kèm theo tiếng gọi làm cô hết hôn rớt cả miếng hoành thánh cuối cùng, hai mắt của Tịch Nghiên nhìn đầy tiếc nuối.

Lucas Williams là một trong những người bạn mà Tịch Nghiên quen được sau một lần có dịp công tác ở Anh Quốc, Lucas không biết tùy tiện ngồi xuống trước mặt Tịch Nghiên.

Cô ngẩn đầu nhìn cậu ta, anh chàng người Anh có đôi mắt xanh dương, mái tóc màu vàng trắng lại có gương mặt vô cùng baby nhưng tính khí thì chẳng giống khuôn mặt chút nào đâu.

“ Lucas cậu sang đây khi nào vậy ” Cô có chút bất ngờ khi Lucas sang đây vì bình thường cậu ta chẳng bao giờ chạy sang đây khi không có chuyện gì cả.

Lucas thông thả vắt chéo chân, vẻ mặt vô cùng đắc ý “ Từ lúc Tô Dược nói cậu và cái tên họ Cao đó ly hôn còn bị người ta lấy mất hết tất cả thì liền chạy sang đây ” Lucas rất xem trọng Tịch Nghiên vì cô làm việc rất nhanh lại còn vô cùng nghiêm khắc chỉ mỗi việc là quá tin tưởng tên Cao Dương kia.

Khoé môi cô giật giật nhìn cậu ta, đừng nói là chạy sang đây chỉ để cười nhạo cô thôi nhé “ Cậu sang đây cười nhạo tôi sao? ”.

“ Đúng đó, cái đồ ngốc nghếch nhà cậu vậy mà để cái tên bỉ ổi đó lừa hết ” Lucas gật gật đầu nở nụ cười vô cùng đáng yêu.

Tịch Nghiên liếc xéo cậu ta một cái, thật không muốn nói đến cái tên chết tiệt này nữa, lúc ở Anh cũng vậy có mỗi cậu ta là luôn tìm cách bày trò chọc cô, chọc đến quê thì mới thôi.

Lúc trước còn khuyên cô, cô không nghe nên bây giờ mới có chuyện cậu ta chạy sang đây cười vào mặt cô như vậy, Tô Dược cũng thật là nhanh quá mới đây đã nói với Lucas rồi.

“ Cậu sang đây một mình sao? ” Tịch Nghiên lên tiếng đổi chủ đề với Lucas.

Lucas gật đầu trở thành dáng vẻ nghiêm túc khi làm việc nói “ Eloi Wilson cậu ta còn có việc còn, Elly thì cậu khỏi phải nói cậu ta vây giờ còn ủ rũ hơn cả cậu ”.

“ Vậy sao! Nói thật đi cậu sang đây để làm gì chỉ khi có chuyện gì cậu mới sang đây ” Cô vắt chéo chân ánh mắt dò xét.

“ Giúp cậu lấy lại tất cả, dù sao cũng thể để cậu bị ức hiếp như vậy được ” Lucas chóng cằm nhìn cô thông thả nói ra mục đích chính của mình.

Tịch Nghiên bật cười, quả là Lucas nắm bắt thông tin nhanh, lại còn tình nguyện chạy đến đây làm bắp đùi cho cô ôm, cậu ta tuy ngoài miệng không tốt nhưng động vào bạn cậu ta thì thật sự không toàn thây đâu.

Hai người họ thanh toán xong Lucas ngõ ý đưa Tịch Nghiên về, cô cũng vui vẻ đồng ý.

Ở Lăng Gia lúc này mang cả một màu u ám vì anh không liên lạc được với cô.

Lúc anh tan họp đi ra thì cô đã về trước, vậy mà một tiếng cũng không nói cho anh nghe, nhân viên nói cho anh biết Cao Dương đến tìm sau đó liền rời đi, khi cậu ta rời đi thì cô sắc mặt rất khó coi.

Anh cố gắng về sớm, về đến nhà lại chẳng thấy cô đâu, gọi điện thì cô tắt máy khiến anh bực bội đến muốn phát điên.

Lăng Lục Phong sắc mặt khó coi ngồi ở phòng khách, bây giờ không còn chiều nữa mà đã là bảy rưỡi tối rồi cô còn chưa chịu về, anh không muốn cho người đi tìm vì anh muốn cô tự giác quay về.

Nếu bây giờ cô chạy cũng không thể chạy được, cả một Cao Tịch còn ở đây chưa lấy lại, cả Vũ Hạ này cô cũng không thể nương tựa vào ai đâu.

Tiếng động cơ xe dừng trước biệt thự, anh tất nhiên nghe được, nâng mắt lên nhìn liền nhìn thấy cô về cùng người đàn ông khác, bọn họ còn cười nói vui vẻ như vậy.

Khiến máu trong lòng của Lăng Lục Phong sôi sùng sục không thôi, nếu có thể anh muốn bóp chết cả tên đàn ông đó.

Tịch Nghiên tạm biệt Lucas xong liền thông thả vào nhà, vừa vào nhà đã thấy sắc mặt anh vô cùng khó coi, đưa đôi mắt đen láy đầy sự dò xét một cách sắc bén nhìn cô.

Cô nhìn anh lại nhớ đến chuyện Cao Dương nói, trong lòng lại khó chịu, cho dù ý định ban đầu của cô chính là muốn lấy lại Cao Tịch nhưng nghe những lời đó không thể không khó chịu, cô lướt ngang anh không nhìn đến muốn trở về phòng để nghĩ ngơi.

Nhưng thái độ của cô càng khiến anh tức giận hơn Lăng Lục Phong lạnh lùng lên tiếng “ Em đi đâu, giờ này mới về? ”.

Bước chân cô khự lại, cũng nhàn nhạt đáp “ Ra ngoài hít một chút không khí cho thoải mái ”.

“ Vậy sao không đợi anh? là vì đi cùng người đàn ông khác? ” Lăng Lục Phong đứng bật dậy hướng về cô đang đứng trên bật than nói lớn, lời nói chứ đầy sự phẫn nộ của anh.

“ Anh ta là bạn em, em mệt rồi em quay về phòng đây ” Tịch Nghiên vừa muốn bước thêm một bước nữa thì cánh tay cô bị một lực mạnh kéo lại.

Bước chân loạn choạng đầy sợ hãi mà ngã ngửa về phía sau, cũng may Lăng Lục Phong đỡ lấy cô, anh cũng có chút hoảng hốt vì sợ cô ngã, ánh mắt anh có chút lạnh lùng nhìn cô tiếp tục truy hỏi.

“ Bạn? Bạn còn có thể thân thiết đến như vậy ” Lăng Lục Phong thái độ vô cùng lạnh nhạt.

Tịch Nghiên đứng dậy mắt đối mắt với anh, đôi mắt của cô không mang bất kỳ cảm xúc nào dành cho anh, khiến anh có chút hoảng hốt “ Anh không tin, thì em cũng hết cách ”.

Cô buông tay anh ra quay về phòng, Lăng Lục Phong đứng đó đầy sự tức giận, thái độ của cô như vậy là ý gì? một chút giải thích cũng chẳng nói, nếu cô nói hoặc khẳng định lại lần nữa anh nhất định sẽ tin.

Anh cầm lấy điện thoại gọi một cuộc điện thoại, xong liền bỏ đi ra ngoài, nếu anh còn ở lại thật sự không kiềm chế được mà tổn thương cô mất.