Thủy Chử Đại Thần

Chương 31: Ai da, ngươi cứ dẫn theo ta đi thôi…



Nhân viên công ty quảng cáo của Đường Đại đã đến nơi, nàngsai người mang theo “Thư giới thiệu” của Dụ vương xuống phía dưới cáo mượn oaihùm, quan phủ các nơi dè dặt, sân bãi linh tinh các thứ đều rất nhanh chuẩn bịđầy đủ.

Nắm giữ việc quảng cáo có một chỗ tốt —— là nắm giữcon mắt của quần chúng. Cái này không giống như viết sách, viết sách là đọc giảmuốn xem cái gì thì viết cái ấy, mà quảng cáo là ngươi muốn cho mọi người xemcái gì, là bọn họ phải xem cái ấy.

Bởi vì ở Trường An phát triển một đoạn thời gian, lầnnày phát triển xuống dưới cơ bản cũng thuận lợi. Đường Đại phân phó trước khôngcần nhiều, chiếm lấy Công Khai Đình của 27 thành trấn, sau đó mở mang lưu lượngở từng địa phương. Sử dụng giao diện giống một loại như ở Trường An, hình thứcđưa vào hoạt động đại thể cũng tương đồng.

Thời cổ đại thư từ lui tới đều không thuận lợi, màchim bồ câu gì gì đó thực sự không đáng tin. Báo cáo công tác ở các nơi đềuphải trì hoãn, nhưng dựa vào Dụ vương cây cổ thụ che trời này, xem như không cóviệc gì hệ trọng.

Đường Đại ở Công Khai Đình xem hết bát quái trở về,thì thấy Diệp Cô Thành cùng Tây Môn Xuy Tuyết vẻ mặt xanh tái cùng gia nhânnghe ngóng tăm tích của Hà Hinh, Đường Đại rất không hiểu: “Hà Hinh không phảihẳn là nên ở cùng chỗ với các ngươi sao?”

Hai người sắc mặt càng xanh, việc đánh mất chủ nhân, làsỉ nhục lớn nhất đối với ám vệ.

Đường Đại cũng không lo lắng, giọng nói của nàng rấtnhàn nhã: “Mỗi người phạt hai tháng tiền lương!”

Diệp Cô Thành cùng Tây Môn Xuy Tuyết vội vã ra cửa,tìm tung tích Hà Hinh, Ôn quản gia tự nhiên cũng lo lắng: “Chủ tử, hay là chúngta cũng phái gia nhân ra ngoài tìm xem?”

Đường Đại miễn cưỡng vỗ vỗ vai mình: “Nàng ấy cũngkhông mất đi đâu, gọi người đem nước nóng cho ta, ta muốn tắm.”

Ôn quản gia trong lòng mờ mịt, nhưng cũng không thểtrái ý của nàng, khom người lui xuống dưới.

Hà Hinh mãi cho tới lúc lên đèn mới trở về, ngồi cùngbàn ăn, Diệp Cô Thành cùng Tây Môn Xuy Tuyết sắc mặt rất kém, hai cái hàng nháiDiệp Độc Thành cùng Tây Môn Xuy Ngưu bộ dạng như đang xem kịch vui. Hai ngườithật ra muốn hỏi Hà Hinh đi nơi nào, nhưng làm sao cũng không hỏi ra miệng được—— cho ngươi chăn trâu, nửa đường trâu không thấy, buổi tối trâu trở về, ngươikhông biết xấu hổ mà hỏi nó đi đâu sao…

Nhưng mà buổi tối Dụ vương đến dẫn theo một người congái, hắn nói cực kỳ chu đáo: “Đại tử, bản Vương suy ngẫm một chút, đã đáp ứngngươi lợi nhuận phân bốn sáu, bản vương dù sao cũng cần biết tổng số lợi nhuậnrốt cục là bao nhiêu? Này, đây là Đồng Bình về sau nàng thay mặt bản Vương traduyệt sổ sách. Bình nhi cũng là xuyên không giả, các ngươi hẳn là có chung đềtài nói chuyện.”

Đồng Bình này một thân váy dài hạnh sắc, tóc dàivấn cao, châu vi thúy nhiễu, dưới đèn nhìn ra cũng là môi hồng răng trắng, rấtcó tư sắc.

Đường Đại cùng Hà Hinh nhìn nhau liếc mắt, đối vớiviệc này ngang nhiên xếp vào hành vi gian tế, hai người cũng không tiện mởmiệng, nếu là hắn phái người bí mật dò tìm, còn có thể giả vờ không biết làngười của hắn, nhưng hôm nay hắn ra tay làm khó, hai người không thể nói thêmcái gì.

Nghĩ đến Hà Hinh hôm nay lách được ám vệ làm cho tronglòng hắn nổi lên nghi ngờ, cảm thấy cho dù là Phù Vân tiểu trúc, trước sau cũngcòn nhiều chỗ tai mắt của hắn khó nhìn đến.

Nghi ngờ cứ nghi ngờ, song phương trong đầu đều tínhtoán nhỏ nhặt, nhưng biểu hiện ra ngoài hòa hợp êm thấm: “ Bình nhi, ngươitrước khi xuyên qua là làm cái gì?” Đường Đại giọng nói mang theo chút nhiệttình khi tha hương gặp cố nhân.

Đồng Bình đỏ mặt xấu hổ: “Người ta còn đang học sơtrung thì xuyên đến, may là gặp phải Vương gia…”

Đường Đại 囧: God,đây là lolita trong truyền thuyết sao?

Đồng Bình ở bên cạnh Đường Đại ngồi xuống, Dụ vươngkhông ăn cơm tối liền vội vã rời đi —— việc vặt trong triều, quốc quân đại sự,hắn cũng bề bộn nhiều việc.

Hắn vừa đi trên bàn ăn liền yên tĩnh lại, Đường Đạithích ăn cá, lần này trên bàn bày hơi xa, Hà Hinh đứng đậy gắp cho nàng mộtmiếng, suy nghĩ một chút lại gắp cho Đồng Bình một miếng, Đồng Bình không chútcâu nệ, hơn nữa nàng cũng không quên sứ mệnh chính: “Đường tỷ tỷ, buổi tối tamuốn xem sổ sách các hạng mục của các ngươi.”

Khi tàn tiệc, Đường Đại đem Đồng Bình đến thư phòng,đem sổ sách vân vân đi vào, phân phó Ôn quản gia cùng Phác trưởng phònggiúp đỡcùng nhau đối chiếu. Hai người các nàng cùng ra cửa, dọc theo đường đátản bộ.

“Ngươi không hiếu kỳ ta đi nơi nào sao?” Hà Hinh kéo tayĐường Đại, trong giọng nói có ý cười, Đường Đại mặc cho nàng kéo: “Cái này còncần phải hỏi sao?” Nàng nhìn xung quanh một chút, xác định ám vệ không có khảnăng nghe, mới mở miệng: “Cùng họ Hình kia đi đâu chơi?”

Hà Hinh kinh hãi: “Đệch, ngươi là Gia Cát Lượng a!”

Đường Đại cười nhẹ: “Mấy người ám vệ này đều là hắndẫn dắt, làm thế nào tránh được, sợ là chỉ có mình hắn hiểu rõ. Dụ vương sở dĩđoán không được, là hắn không có phát hiện các ngươi có mờ ám. Một ngày hắnphát hiện…”

Hà Hinh cắt lời của nàng: “Dù cho ta mất tích một hồi,hắn cũng không thần hồn nát thần tính, trông gà hóa cuốc đâu? Buổi tối lại pháigian tế đến.”

Đường Đại cười rất gian xảo, nàng đang nghĩ bát quáiso với mấy điều này thú vị hơn: “Ngươi và hắn phát triển đến đâu rồi?”

Hà Hinh tiện tay ngắt cành liễu chơi đùa: “Đại tử, hắncư nhiên là lần đầu tiên.” Bóng đêm quá dày, Đường Đại không biết khi nàng nóinhững lời này có đỏ mặt hay không: “Thật không thể tin được.”

Đường Đại phụt ra: “Ngươi có cho hắn tiền lì xìkhông?”

Hà Hinh giơ chân, lấy cành liễu quất nàng. Hai ngườitrên đường mòn náo loạn một trận.

Nguyên nhân Dụ vương thần hồn nát thần tính, Đường Đạingày hôm sau biết được—— Đại Huỳnh đối với người xuyên không nhiều lần trấn áp,bí mật xuất hiện một tổ chức ngầm của các xuyên không giả, đầu lĩnh tụ tập nhântài, âm thầm lung lạc hết thảy người xuyên không, thậm chí kiến tạo nhà máyquân giới, nỗ lực phá vỡ chính quyền.

Quân đội Đại Huỳnh tiêu diệt được hai người của bọnhọ, lục soát ra một nhóm lớn hỏa khí, người chấp chính rất là phẫn nộ, hạ lệnhcác nơi quét cho thật sạch vây cánh, xử lý nghiêm khắc. Nếu gặp phản kháng, lậptức giết chết.

Nhưng nếu có thể cung cấp đầu mối về xuyên không giả,tội danh trước đó được miễn, nữ có thể cho làm vợ thương gia phú quý, namcó thể ban thưởng một tòa nhà, mỹ nữ hai người.

Phần thưởng này ở thời điểm đó xem như không tệ. Nhưngthời cổ chính trị khiến người ta mệt mỏi rất nhiều, trên đường cái người ngườicảm thấy bất an, không ai dám thu lưu nhân sĩ xuyên không, đại bộ phận ngườixuyên không đều bị đuổi việc.

Hà Hinh cùng Đường Đại liều mạng đi tản bộ ngoài phố,nàng cùng Đường Đại có thói quen vừa đi vừa nói rất nhiều, địa điểm tùy thờibiến hóa, lúc này lại không có QQ, không sợ bị người nghe được: “Ngươi nóichuyện này có thể thành công không?” Hà Hinh loay hoay bắt tay mở hộp son tinhxảo, lại vừa nhìn một đội binh sĩ Đại Huỳnh đi dán bố cáo.

“Khó.” Đường Đại đứng lặng nhìn bố cáo một hồi: “ Lậtđổ chính quyền khả năng không cao, dù sao người xuyên không tâm như tán sa, màcư dân bản địa cổ hủ ngu trung, với việc huyết mạch hoàng thất rất xem trọng,không có khả năng tiếp thu người ngoài đến làm chủ là sự thực. Xuyên không giả…Có thể làm ra máy bay đại pháo, nhưng chỉ sợ nghịch thiên ý dân tâm.”

Hà Hinh có chút động tâm: “Thế như Đại tử, nếu như bọnhọ thành công, chúng ta sẽ không phải sống ở xã hội phong kiến thối nát này.Ngươi có xem qua truyền đơn của bọn họ chưa? Bọn họ nói muốn ở Đại Huỳnh vươngtriều này lập ra chủ nghĩa xã hội khoa học, thậm chí Trung Hoa Trung Quốc.”

Đường Đại trầm ngâm một trận, “ Hà Hinh sau khi trởvề… làm một bản sổ sách giả.” Nàng rất gần Hà Hinh, nói nhỏ nhỏ bên tai, HàHinh liên tục gật đầu.

Lần lượt có người xuyên không của tổ chức ngầm bị bắtđược, bị kéo ra ngoài chợ bán thức ăn trảm thủ thị chúng, Hà Hinh đề nghị đixem.

Để tránh lo lắng, Đường Đại không có đi, đứng ở đầuđường chờ Hà Hinh trở về, có người đi đường đi thoáng qua, thình lình nhét mộttờ giấy được vo tròn vào tay nàng. Nàng cảm thấy hoảng sợ, người tỳ nữ cũng đitheo xem chém đầu, nàng giả vờ nhìn vòng tay trên tay, che đi ánh mắt xungquanh hủy đi tờ giấy, quả nhiên là người mang tin tức của tổ chức ngầm.

Bọn họ có một cái tên phi thường vang dội —— Thái BìnhThiên Quốc.

Đường Đại cảm thấy như có một đạo sấm sét chém xuốngđầu —— Ai da, ngươi cứ dẫn theo ta đi thôi…