Thức Thần Mạnh Nhất Sasuke-kun

Chương 43



Dù là Gojo Satoru hay là Sasuke đều không thích nhà Shimizu lắm.

Cũng không phải là nói người nhà này làm chuyện gì khiến người ta ghê tởm. Gojo Satoru và phần lớn cao tầng trong Hiệp hội đều không đối phó*, quan hệ với nhà Shimizu thật ra còn tính là được, mà giao thoa giữa Sasuke và nhà Shimizu thì giới hạn với Shimizu Iwa đã gặp qua một lần.

Nguyên nhân chủ yếu ở bản thân phủ đệ nhà Shimizu.

Cả tòa đình viện đều được phủ trong một tầng kết giới cực kỳ phức tạp, trình độ phức tạp thậm chí vượt qua nhà cũ Gojo.

Dù hôm nay hắn thay kính râm hoàn toàn không lọt sáng, Rokugan cũng có thể thấy rõ kết giới thuật cấu trúc bằng chú lực tinh xảo giữa không trung, làm người hoa cả mắt, một lúc sẽ thấy mệt.

Huống chi lát nữa vào trong phúng viếng hắn phải gỡ kính râm xuống.

"Nên tôi mới không thích đến mấy nơi kiểu này," Gojo Satoru đeo kính râm thấp giọng oán giận một câu, ngồi trong xe chỉnh cổ áo sơ mi một chút, "Đi thôi, Sasuke."

Tình cảnh Sasuke nhìn thấy không khác mấy.

Sharingan và Rinnegan đều có thể thấy được bản thân kết giới thì thôi, hai mắt y lộ ra ngoài, còn thấy được vẻ ngoài của vật kiến trúc bình thường, hai thứ chồng lên nhau khiến chúng có vẻ càng thêm bề bộn.

Hôm qua Gojo Satoru đơn giản nói cho y tình huống của nhà Shimizu.

Tuy nói là không phải Ngự Tam gia nhưng cũng xem như thế gia truyền lưu mấy trăm năm, mãi đến nay đều tận tâm đi nghiên cứu đủ loại kết giới, đối với xích mích qua lại giữa Ngự Tam gia vẫn luôn ôm một thái độ 'thờ ơ lạnh nhạt', phần lớn thời gian đều là phái trung lập tuyệt đối.

Cho đến khi Lục Nhãn xuất hiện.

—Mấy năm gần đây đám trong Hiệp hội cũng bắt đầu thiên hướng sang phái bảo thủ, chỉ là gia chủ nhà họ còn coi như là phái trung lập. Lần này Gojo Satoru trực tiếp cự tuyệt mệnh lệnh giao Sasuke ra từ Hiệp hội, gia chủ nhà Shimizu cũng không có phản đối mà cam chịu cách làm của hắn.

Nếu không chuyện này không dễ dàng chấm dứt như vậy.

Tuy nhiên, cái gọi là phái bảo thủ cũng chỉ là cách gọi có từ sau khi Lục Nhãn hiện thế, vì trước Gojo Satoru không ai cảm thấy như thế có vấn đề gì, sĩ diện kéo dài mấy trăm năm nhập vào quốc gia rồi cũng không thay đổi gì cả.

Nếu không có hắn, 'phái cấp tiến' của chú thuật giới muốn nên trò nên trống có lẽ còn phải chờ thêm vài thập niên.

Nguyên nhân là vì nhà Shimizu giữ thái độ trung lập giữa Ngự Tam gia, cộng thêm nghiên cứu hằng năm của họ về kết giới thuật, họ thậm chí có thể ngồi cùng hàng với Ngự Tam gia trong Hiệp hội — dù sao sức mạnh của toàn bộ chú thuật trong Nhật Bản đều thành lập dựa trên cơ sở là kết giới.



Kẻ chết lần này là đại biểu của nhà Shimizu trong Hiệp hội, một trong những trưởng lão của gia tộc, Shimizu Shingo. Hai người đến không tính sớm, ngoài cửa chỉ còn mấy người hầu. Một người trong đó vừa thấy Gojo Satoru liền đến đón, dẫn họ vào trong nhà Shimizu — hiển nhiên là đặc biệt chờ ở đó, vì Sasuke là 'chú linh', không thể trực tiếp 'xuyên qua' kết giới khi chưa được cho phép.

Hai người họ được đón vào trong, đi trên hành lang quanh quanh quẹo quẹo.

"Sau đó mời ngài và thức thần của ngài theo tôi đi gặp gia chủ đại nhân," Người trung niên mặc kimono đen nói, "Bây giờ mời hai vị đi cùng tôi đến linh đường tham gia nghi thức cáo biệt trước."

Sasuke nhướng mày. Shimizu Iwa là kẻ thiếu kiên nhẫn, nhà Shimizu vậy mà lại có thể làm được việc tích thuỷ bất lậu, đến chú linh trên danh nghĩa như y cũng có thể theo vào trong.

Nhưng y mới lười tham gia nghi thức cáo biệt của một kẻ xa lạ.

Nên y vừa đến cửa linh đường liền dừng.

"Tự anh vào đi." Sasuke nói, "Tôi không đi."

Gojo Satoru gỡ kính râm xuống. Hôm nay hắn vốn nên mặc kimono đen có gia văn nhà Gojo mà Satogo chuẩn bị, nhưng người này tự xưng là 'đã sớm mặc ngán kimono rồi', trực tiếp lôi một bộ tây trang đen từ tủ quần áo ra, bên trong mặc sơ mi trắng và cà vạt đen, cũng phù hợp lễ tiết, chỉ là có hơi không hợp giữa đám kimono cùng kiểu với nhau.

Nam nhân tóc trắng ngắn dùng cặp mắt xinh đẹp kia quét qua Sasuke một cái, nhìn về người hầu dẫn đường cho họ.

"Có phòng trống không?" Hắn hỏi tự nhiên, "Tôi không muốn để thức thần của tôi đợi bên ngoài."

Đối phương trông hơi khó xử.

"Xin để tôi vào hỏi gia chủ." Người trung niên nói.

"Gia chủ Gojo?" Đối phương còn chưa kịp đứng dậy, phía sau đã truyền đến một giọng nói khác. Dẫn đầu là một lão nhân thân thể cách cường tráng, tướng mạo hung ác. "Đúng là đã lâu không gặp, sao lại đứng đây bất động?"

Dù là cách nói chuyện hay diện mạo đều gợi cho Sasuke nhớ đến Raikage, cũng không biết cường độ thân thể đối phương ra sao.

Raikage là người có thể đánh vỡ Susanoo chỉ bằng sức mạnh cơ bắp, tuy rằng lúc ấy vì tác dụng phụ của Mangekyou nên Susanoo không mấy kiên cố, có thể làm được điều này không thể nghi ngờ đã nói lên cường độ thân thể đối phương cao bao nhiêu.

Chú thuật sư này có vẻ cũng đi theo con đường đó.

Gojo Satoru quay đầu, vẫy vẫy tay với đối phương. "Năm ngoái mới gặp qua, đến giờ cũng chưa được bao lâu đâu." Hắn dùng âm lượng mà mọi người đều nghe được nói với Sasuke, "Lão già kia là gia chủ nhà Zen'in ớ, nếu muốn động thủ thì sau này có cơ hội sẽ mang em đi tìm lão chơi."

Zen'in Naobito lúc này mới chịu phân một góc mắt cho Sasuke.

Một phương diện là lão đã quen nhìn đủ loại thức thần, một phương diện khác là Sasuke vẫn luôn an tĩnh đứng cạnh Gojo Satoru, nghe thấy lời đối phương nói cũng không có phản ứng gì, trừ trông giống con người ra thì không khác gì thức thần bình thường.

Lão cũng nghe người nhà Zen'in trong Hiệp hội đề cập rằng thức thần này cũng kiệt ngạo khó thuần như Gojo Satoru, chỉ vì 'ràng buộc' mới ở cạnh đối phương, ở hôm Bách Quỷ Dạ Hành tại Shinjuku đã thể hiện chiến lực mạnh mẽ có thể nhẹ nhàng thanh tẩy Đặc cấp.

Nhưng cũng chỉ là một thức thần mà thôi. Chỉ cần Gojo Satoru nói không, đối phương sẽ chẳng làm được gì cả.

"Sao cậu lại còn muốn đem thức thần vào đây?" Lão lướt qua thức thần mặc kimono đen, tầm mắt lại về trên người Gojo Satoru.

"Vậy ông phải hỏi gia chủ Shimizu rồi," Gojo Satoru nhún nhún vai, "Tôi chỉ xem là lão là một lão già mà thoả mãn chút nguyện vọng của lão thôi."

Sasuke nói trắng ra là chỉ cùng Gojo Satoru lướt ngang qua sân khấu. Như lời của đối phương đêm qua, y không đến cũng được, chỉ là nếu vậy thì áp lực vốn đã cực lớn trên người Gojo Satoru sẽ nhiều thêm, làm việc cũng sẽ càng gian nan.

Nếu y đã đồng ý muốn 'gây chuyện' với đối phương thì tự nhiên sẽ không làm đồng đội heo kéo chân hắn. Hơn nữa y cũng không thèm để ý việc bị người khác coi như uy hiếp.



Dù sao đều đánh không lại y.

"Tôi ở ngoài chờ anh." Y thu tầm mắt từ trên người Zen'in Naobito, giương mắt nói với Gojo Satoru.

"Bên ngoài lạnh lắm, không tìm nơi nghỉ ngơi sao?" Gojo Satoru nhìn sắc trời. Lúc nghi thức cáo biệt tương đối xong xuôi cũng đã chạng vạng, bây giờ vẫn chưa qua mùa đông, mới sáng sớm đã tối đen.

Loại nhà truyền thống này có sân rất lớn, trời tối bên ngoài sẽ lạnh muốn chết, căn bản không phải chỗ cho người đứng.

Sasuke lắc lắc đầu, trực tiếp biến mất tại chỗ.

Zen'in Naobito cả kinh, đột nhiên quay đầu nhìn về phía cây hoa anh đào trong đình viện, rất vất vả mới thấy được thức thần gần như hoàn toàn dung nhập vào bóng đêm.

Mà lấy nhãn lực của lão cũng chỉ miễn cưỡng nhìn được thân hình đối phương, gần như không thấy được khí tức chú lực lưu động.

"Gia chủ Zen'in, không đi à?" Gojo Satoru cười khẽ một cái, quay đầu gọi Zen'in Naobito vẫn còn đứng tại chỗ một tiếng.

Zen'in Naobito thu mắt. Lão biết đại khái vì sao gia chủ Shimizu nhất định muốn Gojo Satoru mang thức thần đến.

Tốc độ này xác thật khiến người ta khó chống cự.

Càng đừng nói đến việc đối phương còn có một thanh đao nghe nơi chém sắt như chém bùn.

Thời gian tiến hành nghi thức cáo biệt không dài, trong phòng vẫn luôn vang tiếng tụng kinh không lên không xuống của tăng nhân cùng tiếng mõ và chuỳ gỗ.

Sasuke cảm thấy những chú thuật sư này rất kỳ quái, rõ ràng đang tự thân sử dụng thứ sức mạnh phi tự nhiên này lại vẫn muốn tìm kiếm bình an trong tôn giáo của người thường.

Đại khái chỉ qua hai ba mươi phút, người bên trong liền lục tục ra ngoài, tiếng tụng kinh cũng ngừng lại.

Sasuke dựa vào thân cây, nhìn những nam nữ trông tuổi đều không nhỏ kia cứ một lúc là ra một người, dưới sự chỉ dẫn của người hầu mà chậm chạp đi qua hành lang, biến mất sau khúc cong.

Dù ngày mai có nói cho y tất cả những kẻ này đều xuống mồ, Sasuke cũng sẽ không kinh ngạc. Đã từng tuổi này rồi còn cầm giữ quyền lực, khó trách cách hành sự của chú thuật giới sẽ là phong cách này.

Dẫu là sinh vật gì thì khi tuổi cao ngũ cảm sẽ giảm xuống, chú thuật sư cũng vậy. Cho nên dù Sasuke không cố tình thu liễm khí tức, Sharingan và Rinnegan đều lộ ra ngoài, cũng chỉ có một số ít người ý thức được sự tồn tại của y.

Có kẻ tìm tòi nửa ngày mới thấy chính xác vị trí của y, có kẻ thấy đôi mắt y mới lộ ra biểu cảm kinh ngạc.

Một lão già trong đó biểu cảm rất khủng bố nhìn y chằm chằm hồi lâu rồi mới hừ lạnh một tiếng, chống gậy mang đống khuyên tai khuyên môi kia rời đi.

Sasuke nhớ mình gặp lão ở Hiệp hội rồi. Gakuganji Yoshinobu, giống Yaga Masamichi, là hiệu trưởng trường Cao chuyên Chú thuật Kyoto, một kẻ thuộc phái bảo thủ, xuất thân từ một gia tộc nhỏ.

Đống trang sức trên mặt kia lại không giống những thứ mà một kẻ thuộc phái bảo thủ sẽ đeo.

Rất lâu sau Gojo Satoru mới xuất hiện.

"Sasuke," Hắn đứng dưới hành lang, tay để trong túi quần tây, dáng vẻ hào sảng phóng khoáng, "Đi thôi, di thể không ở đây."

Vậy cái nghi thức cáo biệt này tính là gì, một đám người cáo biệt với một cái quan tài rỗng à?



Sasuke nhảy từ ngọn cành xuống cạnh Gojo Satoru, tùy tay phủi phủi cổ tay áo dính chút bụi bặm từ thân cây.

Linh đường lại có vài người ra khỏi.

Một người là Zen'in Naobito, một người trung niên mặc đồ lông và một lão già trông đã bảy tám mươi tuổi.

"Vị này chính là thức thần của cậu nhỉ," Lão già nhỏ thó kia biểu cảm bình tĩnh nhìn nhìn Sasuke, thậm chí lễ phép mà gật gật đầu với y, "Xác thật không tầm thường."

Gojo Satoru cười một chút. Sasuke phát hiện, tuy ngày thường đối phương luôn mang dáng vẻ không đàng hoàng, khi cùng quậy với đám học sinh cũng hoàn toàn không màng hình tượng, nhưng khi cần dùng thân phận 'gia chủ Gojo', thể hiện nên giữ cũng giữ cho đàng hoàng đẹp đẽ.

Nụ cười lãnh đạm lại nội liễm này xuất hiện trên mặt hắn cũng hoàn toàn không có vẻ không hợp, ngược lại còn khiến hắn trông mười phần cao quý.

"Đó là đương nhiên." Hắn nhàn nhạt nói, "Nếu không tôi cũng sẽ để em ấy ở lại cạnh tôi." Vừa nói vừa nghiêng đầu nhìn Sasuke một cái, lặng lẽ chớp chớp mắt với y.

...

Vẫn là Gojo Satoru kia thôi.

"Vậy, mời theo lão phu vào phía sau đi kiểm tra di thể trưởng lão một chút đi." Gia chủ Shimizu nói.

_____________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Một số chú thích:

Sasuke: Cách làm của Hiệp hội hoàn toàn không động đến dây thần kinh nào của y, hơn nữa đều là Satoru đi xử lý những việc này (nam chính quá thảm), cho nên y trên cơ bản coi đám chuột Hiệp hội như máy điều hoà.

Nhà Shimizu: Đại khái như trong truyện, phái trung lập không nói lung tung, có vẻ có nghiên cứu sâu về kết giới thuật.