Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

CHƯƠNG 90: DAN



"Không cần đến lúc đó, bây giờ ta có thể lập tức cười cho ông xem." Cách Ngôn ngoác miệng cười.

Thanh niên vẫn không yên tâm mà nhìn cậu, "Ngươi thật sự không cần chuẩn bị một chút sao? Ta nhớ rõ mỗi lần trước khi bắt đầu, đại sư Verton sẽ nghỉ ngơi hoặc minh tưởng một giờ để tinh thần chính mình đạt tới trạng thái tốt nhất."
"Không cần, thuần thú sư cường đại chân chính không cần phiền toái như vậy." Cách Ngôn xua xua tay, tiện thể công kích đại sư Verton một chút.

Đại sư Verton tức giận đến hộc máu, hung tợn trừng Cách Ngôn.

"Vậy bắt đầu bây giờ luôn sao?" Thanh niên hỏi.

Cách Ngôn gật đầu, "Bắt đầu luôn đi, đưa ma thú của ngươi cho ta xem."

Đại sảnh ồn ào ầm ĩ trở nên an tĩnh, tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng được. Thuần thú sư là người có thể tùy tiện thấy trên đường lớn được sao? Tất nhiên là không có khả năng. Kết quả đột nhiên có một người trẻ tuổi chạy ra nói mình là thuần thú sư, còn nói hắn có thể thuần hóa một con Thánh Thú. Phản ứng đầu tiên của mọi người tất nhiên là khinh thường, cho nên khi thấy hắn muốn bắt đầu thuần hóa ma thú thì lập tức an tĩnh lại mà nhìn chằm chằm, chờ mong nhìn thấy hình ảnh người này ngã một cú đau điếng.
Cách Ngôn đón lấy Thánh Thú từ chỗ thanh niên mới phát hiện cả bốn chân con Thánh Thú này đều bị khóa chặt, trên đó còn khảm một ít hoa văn ma pháp phức tạp có thể trói buộc sức mạnh của ma thú, khiến nó toàn thân vô lực nằm trong ngực chủ nhân. Bảo sao thanh niên dám ôm con Thánh Thú còn chưa khế ước này đi khắp nơi.

Con Thánh Thú này là một con Kim Cang Lang, sau khi ngụy trang thì giống một con mèo nhỏ, nhìn kỹ mới biết nó là một con sói. Cấp bậc càng cao lại càng hoang dã khó thuần, có lẽ biết Cách Ngôn tới để thuần hóa mình nên tiểu Kim Cang Lang này nhe răng về phía cậu.

Cách Ngôn vuốt ve đầu nó rồi chuyển tinh thần lực qua. Tinh thần lực của cậu có màu xanh biếc nhàn nhạt giống như thiên nhiên tươi mát nhu hòa, lúc Kim Cang Lang vừa tiếp xúc trên mặt vẫn còn chút thần sắc kháng cự bài xích, nhưng rất nhanh biểu tình dữ tợn kia đã biến mất, thay vào đó là thoải mái đến mức nheo mắt lại. Lúc cậu rút tinh thần lực trở về Kim Cang Lang còn lộ ra một tia không muốn, yết hầu phát ra âm thanh nức nở nho nhỏ.
"Được rồi, bây giờ ngươi khế ước với nó đi." Cách Ngôn trả Kim Cang Lang lại cho thanh niên.

Thanh nhiên đã sớm nhìn tới choáng váng. Hắn căn bản không ngờ Cách Ngôn thật sự là thuần thú sư, đến tận khi cậu mở miệng, nhìn thấy bộ dáng rũ mi dễ bảo của Kim Cang Lang hắn mới giật mình một cái, không tự chủ mà theo lời cậu bắt đầu khế ước, kết quả thực sự thành công một cách dễ dàng.

Khi khế ước thành công thì giữa người và ma thú sẽ xuất hiện ánh sáng của quy tắc, không lâu sau ai có mắt cũng nhận ra đây là dấu hiệu của việc khế ước thành công.

Toàn bộ đại sảnh nháy mắt trở nên yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy âm thanh hạt cát rơi trên mặt đất, tạo thành sự đối lập với đường phố tươi đẹp người đến người đi ồn ào bên ngoài.

Tất cả mọi người không tin được mà nhìn Cách Ngôn.
Một thuần thú sư trẻ tuổi vừa mạnh mẽ vừa cao quý cứ như vậy mà xuất hiện trước mặt bọn họ.

Thuần thú sư tôn quý chủ yếu là vì số lượng thưa thớt của họ, vị thuần thú sư mới xuất hiện gần đây nhất cũng đã là mười năm trước rồi. Ví dụ như vị đại sư Verton này, ông ta đã nổi danh hơn một trăm năm nay, cho dù hiện tại ông ta chỉ là một Thuần Thú Sư Cao Cấp nhưng vẫn được nhiều người truy phủng như cũ, bởi vì thuần thú sư thực sự quá ít, hơn nữa trong một ngàn thuần thú sư còn có rất nhiều người chỉ dừng lại ở cấp bậc Thuần Thú Sư Trung Cấp.

Mười năm trôi qua, một người trẻ tuổi đến tên còn chưa thấy bao giờ lại có thể so với Thuần Thú Sư Cao Cấp, dễ như trở bàn tay thuần hóa một con Thánh Thú. Nếu là trước đây có người nói với bọn họ những lời này, họ tuyệt đối sẽ không tin mà còn nghĩ đối phương bị tâm thần.
Người khiếp sợ nhất là đại sư Verton, ông ta vẫn luôn không tin Cách Ngôn là một thuần thú sư, dù sao thuần thú sư cũng không phải người có thể tùy tùy tiện tiện thấy trên đường như kiếm sĩ hay ma pháp sư.

Thấy Cách Ngôn nhìn về phía mình với nụ cười châm chọc, gương mặt già của đại sư Vernon thoáng chốc đỏ bừng, "Ta ta..."

Gã nhân viên công tác kia đã sớm sợ hãi trốn trong góc không dám lộ mặt.

"Ngươi lợi hại quá, thì ra ngươi thực sự là thuần thú sư." Thanh âm kinh ngạc của thanh niên đánh gãy lời đại sư Verton, "Đúng rồi, ta còn chưa tự giới thiệu, ta tên Dan, ngươi tên gì?"

Cách Ngôn làm lơ đại sư Verton đang quẫn bách, "Ta tên Cách Ngôn, đây là bằng hữu của ta, Alan."

"Cách Ngôn? Tên này đọc lên hơi lạ nhỉ." Dan gọi một tiếng liền cảm thấy không được tự nhiên.
"Vậy à." Cách Ngôn đương nhiên biết tên mình có chút không hợp với thế giới này, nhưng đây mới là tên thật của cậu, cũng là bằng chứng duy nhất cậu là được đưa tới đây, dù có không tự nhiên thì cậu cũng muốn dùng.

Dan lại cao hứng phấn chấn nói: "Ngươi giúp ta một việc lớn như vậy nên ta nợ ngươi một nhân tình, sau này ngươi có yêu cầu gì cứ việc tìm ta, nếu ta có thể giúp thì ta chắc chắn sẽ làm. Nhìn các ngươi rất lạ, có phải lần đầu tiên đến thành Tudan hay không?"

"Ta là lần đầu tiên, y không phải." Cách Ngôn chỉ Rex.

Dan nhìn Rex một cái, tổng cảm thấy người này không dễ ở chung nên vẫn muốn nói chuyện với Cách Ngôn hơn, "Các ngươi tới đây để mua xiềng xích ma pháp bắt ma thú phải không?"

"Vì sao ngươi biết?"

Dan cười, rất đắc ý nói: "Ngươi là thuần thú sư, trừ mua xiềng xích ma pháp thì làm gì có chuyện nào khác. Các ngươi đâu thể đến đây để tìm đại sư Verton thuần hóa ma thú đúng không."
"Nói cũng đúng." Cách Ngôn gật đầu.

Dan trộm nhìn đại sư Verton đang rối rắm muốn nói chen vào, bất ngờ nói tiếp: "Ta biết một nơi bán xiềng xích ma pháp rẻ hơn ở đây, còn có thể mua được xiềng xích ma pháp cấp cao nữa. Nếu các ngươi tin tưởng ta thì ta có thể dẫn các ngươi đi."

Cách Ngôn nhìn về phía Rex.

Rex gật đầu.

"Vậy làm phiền ngươi." Cách Ngôn gật đầu với Dan.

Trơ mắt nhìn ba người rời khỏi Thuần Thú Các, đại sư Verton hối hận xanh ruột. Vô duyên vô cớ đắc tội một thuần thú sư trẻ tuổi, mấu chốt là tư chất của thuần thú sư này còn cực cao. Ông ta đã là Thuần Thú Sư Cao Cấp bao nhiêu năm rồi vẫn không thể tăng tiến, bây giờ tự nhiên mất đi một cơ hội tốt để thỉnh giáo sao có thể không hối hận chứ.

Sau đó tin tức có một thuần thú sư trẻ tuổi xuất hiện ở thành Tudan được lan truyền nhanh chóng, đáng tiếc không ai biết tên tuổi địa vị của vị thuần thú sư trẻ tuổi kia.
Dan nói nơi đó tên là Ma Pháp Các, đồ vật được mua bán bên trong là các loại đạo cụ ma pháp. Xiềng xích ma pháp là xiềng xích được ma pháp sư khắc ma pháp trận lên, ma pháp trận càng lợi hại thì hiệu quả giam cầm càng tốt, đương nhiên cũng có một phần là do chất liệu của xiềng xích khác nhau.

"Ma Pháp Các do Hiệp Hội Ma Pháp Sư mở, nếu có huy chương thì ngươi có thể mua đồ với giá ưu đãi ở đây, rẻ hơn Thuần Thú Các rất nhiều."

Hiệp Hội Ma Pháp Sư không thiếu nhất chính là ma pháp sư, hơn nữa còn tài đại khí thô, thứ đạo cụ thường thấy lại không khó chế tác như xiềng xích ma pháp này từ trước đến nay được định giá không cao, rất nhiều người thích tới đây mua, chỉ là ma pháp sư thường hay điệu thấp nên chỉ có người quen mới biết đến chỗ này. Hơn nữa Thuần Thú Các có đại sư Verton chèn ép, người bình thường cũng không dám đắc tội Thuần Thú Các, bởi vậy rất ít người đề cập đến Ma Pháp Các ở bên ngoài.
Nói đến ưu đãi Cách Ngôn liền nhớ tới cái huy chương pha lê mà người của Hiệp Hội Ma Pháp Sư đưa cho mình, sau khi nhận được cậu còn chưa dùng qua lần nào nên giờ mới lấy ra cho Dan xem, "Ngươi nói đến cái huy chương này à?"

"Trời ạ, đây không phải là huy chương pha lê sao?" Đôi mắt Dan lập tức trợn trừng.

Cách Ngôn cười nói: "Đây là ta được người của Hiệp Hội Ma Pháp Sư cho khi đi thí nghiệm, họ muốn vốn định cho ta huy chương kim cương, nhưng nơi ta thí nghiệm chỉ là một địa phương nhỏ không có quyền hạn phát huy chương kim cương, nên họ đưa ta cái này trước."

"Thật đáng tiếc, nhưng mà huy chương pha lê cũng rất lợi hại, ngươi là người thứ hai có huy chương pha lê của Hiệp Hội Ma Pháp Sư mà ta gặp đấy." Dan cực kỳ hâm mộ, chẳng qua nghĩ đến thân phận thuần thú sư của cậu thì không cảm thấy bất ngờ nữa.
Nhân viên công tác trong Ma Pháp Các đều là ma pháp sư, sau khi thấy huy chương pha lê của Cách Ngôn thì giật mình một trận rồi lập tức đi tới tiếp đón. Nghe bọn họ muốn mua xiềng xích ma pháp, vị ma pháp sư đó rất ân cần giới thiệu vài loại cho họ, ma thú cấp bậc khác nhau tương ứng với xiềng xích ma pháp khác nhau.

"Các hạ muốn loại xiềng xích ma pháp nào? Xiềng xích ma pháp tốt nhất của chúng ta là cấp bậc Thánh Thú."

Cách Ngôn nhìn một vòng, "Không có cấp bậc Thần Thú sao?"

Ma pháp sư ngây ngẩn cả người.

"Ngươi muốn mua xiềng xích ma pháp Thần Thú à Cách Ngôn?" Dan vội vàng hỏi.

Cách Ngôn biết bọn họ đang hiểu lầm, cười giải thích: "Cũng không phải, chỉ là tò mò thôi. Nhưng mà nếu có thì ta cũng muốn mua một bộ dự phòng, nói không chừng ngày nào đó gặp vận cứt chó lại bắt được một con Thần Thú thì sao."
Dan cười ha ha, "Cũng đúng, chỉ là thật sự rất khó. Thần Thú trước giờ vẫn luôn không dễ bắt, không có thực lực Đại Kiếm Sư thì đừng nói bắt không được, mà ngay cả mạng nhỏ cũng có thể gặp nguy hiểm."

Cách Ngôn nhìn về phía ma pháp sư.

Ma pháp sư rối rắm một chút, nói: "Xiềng xích ma pháp Thần Thú thật ra cũng có, chỉ là không nhiều lắm, hơn nữa giá cũng rất cao, nhưng các hạ có huy chương pha lê, có thể nhận chiết khấu ba phần."

Cách Ngôn hỏi giá, thấy vẫn trong phạm vi mình có thể thừa nhận, sau khi chiết khấu thì sẽ rẻ hơn nên hỏi hắn còn mấy bộ xiềng xích ma pháp Thần Thú, cậu quyết định mua hết. Sau đó lại mua thêm mấy bộ xiềng xích ma pháp Thánh Thú, cứ như thế một lượng đồng vàng lớn bị tiêu hao, cậu đau lòng đến mức lông mày có thể kẹp chết mấy con ruồi.
Ra khỏi Ma Pháp Các, Dan biết mình không thể cứ đi theo bọn họ, nhưng lại không muốn bỏ qua cơ hội kết giao với một Thuần Thú Sư Thánh Cấp trẻ tuổi, hắn liền mặt dày nói đến chuyện nhân tình, còn từ miệng Cách Ngôn hỏi được chỗ ở hiện tại của họ, sau đó mới vội vàng cáo biệt rời đi.

"Vì sao anh lại ám chỉ để tôi nói cho hắn?" Dan vừa đi Cách Ngôn liền nhìn về phía Rex, nếu không phải Rex dùng ánh mắt ra hiệu thì cậu cũng sẽ không nói ra sảng khoái như vậy.

"Thân phận của hắn không đơn giản, đúng lúc có thể dùng một chút." Rex đáp.

Cách Ngôn kinh ngạc: "Sao anh biết thân phận của hắn không đơn giản?" Lại còn có thể dùng một chút.

"Hiệp Hội Ma Pháp Sư sẽ không tùy tiện phát huy chương pha lê cho người khác, người có được nó nếu không phải như ngươi thì cũng là đại nhân vật một phương. Một người bình thường như hắn lại có thể gặp người có huy chương pha lê, ngươi cho rằng đây là trùng hợp sao?"
Cách Ngôn vuốt cằm, "Nói như vậy là có vấn đề rồi. Vậy anh muốn, ầy, dùng thân phận của hắn như thế nào?"

"Không vội, có thuần thú sư như ngươi ở đây, hắn sớm muộn gì cũng sẽ tự đưa mình tới cửa, đến lúc đó có lẽ hắn sẽ mang theo một người ngươi không lường được tới." Rex hơi hạ mắt.

Lúc này Dan còn chưa biết thân phận mình đã bị bại lộ chỉ vì một câu nói trong lúc vô ý.