Thiếu Gia Ác Ma Yêu Tôi

Chương 14:Trận đấu (3)



Cả bầu không khí trở nên căng thẳng. Đó là theo mọi người xung quanh, tôi thấy bình thường mà. Có căng thẳng gì đâu, còn ngược là nữa chứ, tôi thấy rất hưng phấn. Cô tiểu thư nhà Vô Gia này sẽ mạnh tới đâu đây. Có nên chơi đùa trước rồi đấu không ta\(?\)....Bao nhiêu câu hỏi ngập trong đầu tôi. Có lẽ quá phấn khích rồi! Tiểu Lệ đã nói " đánh nhanh thắng nhanh" mới được vé đi chơi...vậy dứt điểm 1 đòn thôi nhỉ ?

Vô Y Na tới chỗ tôi bằng tốc độ nhanh khủng khiếp. Cô ta giả vờ giơ tay đấm tôi nhưng lại là đá vào mặt tôi. Khuôn mặt xinh đẹp này đâu cho mấy người động vào được\(!\) Tôi nhanh chóng nhảy lên và đạp đầu cô ta 1 cái thật mạnh, khiến cho cô ta nằm bẹp dưới đất. Chấn động đó khiến mặt đất "tạo thành" cái lỗ to khủng bố. Y Na nhanh chóng đứng dậy trong khổ sở. Mặt bùn đất tèm lem, tay chân trầy xước 1 tí. Cô ta để lại lời biện hộ cho vụ xấu hổ lúc nãy:

\- Hà Ngọc Hy, tao hơi chủ quan rồi! Lần này tao không nương tay đâu nên mà dốc sức đánh đi. Coi chừng chết lúc nào không hay!!! Hahaha...
\- Cô muốn tôi dốc sức ??? Tôi chưa có ý định thành kẻ sát nhân đâu

Mọi người ngạc nhiên vô cùng, trong khi đó Tiểu Lệ ngồi ăn bánh "rộp rộp" kế bên Lạc Thần. Việc đó khiến anh ta hơi mất hứng xem trận đấu. Anh ta thắc mắc:

\- Này, Phương Tuyết Lệ, tại sao cô không lo cho bạn mình mà ngồi ăn bánh thản nhiên quá vậy?
\- Lo gì cái con nhóc đai đen karate "vũ trụ" chứ! Có mà lo người ta thì đúng hơn

\- Đai đen karate "vũ trụ" ??? Không phải danh hiệu đó thuộc bậc thầy karate Hà tiểu thư sao?
\- !!! Anh...anh nên lo xem trận đấu đi, đừng làm tôi mất hứng xem!

Cả 2 tiếp tục xem trận đấu, nãy giờ họ nói là đủ rãnh để tôi đánh cho Y Na nhập viện rồi. Nhưng tôi đang lo ba việc. Một là về người đi chơi còn lại, hai là tôi muốn chơi vui 1 tí, ba là nếu đánh nhanh quá thân phận dễ bại lộ. Điều đó khiến tôi chưa tập trung vào trận đấu lắm. Tôi thấy dần dần đấu với Y Na có vẻ nhàm chán quá rồi. Tưởng mạnh thế nào, ai dè chưa bằng bọn võ sĩ ở nhà. Sở trường gì chứ? Nói đại cho tôi sợ tôi mà.

\- Con nhà quê này.... Mày... Mày...làm sao có thể....?
\- Khinh địch là thất bại lớn thứ nhất của cô. Còn đấu với tôi là thất bại thứ hai. Sao? Đầu hàng chưa?
\- Tao... Tao..mà đầu hàng con nhỏ như mày... *h**ộ**c h**ộ**c*

Thôi, cho tôi lạy!!! Thở hổn hển thế kia mà vẫn cứng đầu cứng cổ \( khá giống mình \) không nhận thua là thế nào. Còn trận sau đấy cô nương! Haizzzz
...