Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 805: Anh của Lịch Tường Phi



Thuộc hạ của anh Tráng đã giải tán, bây giờ chỉ còn lại những ông chủ lớn và những thuộc hạ do Sở Trung Thiên và đội trưởng Chương mang đến.

Ngoại trừ Sở Trung Thiên và đội trưởng Chương, tất cả mọi người có mặt đều bắt đầu bàn tán về thân thế của Lý Phàm, tất cả đều thắc mắc tại sao Lý Phàm lại có mối quan hệ tốt với đội trưởng Chương và Sở Trung Thiên như vậy.

"Anh ta là ai thế? Sao tôi chưa bao giờ nghe danh tiếng của anh ta ở Hán Thành." "Chẳng lẽ anh ta là người từ vùng khác đến sao?"

Advertisement

"Người này nhất định không đơn giản, sau này chúng ta tuyệt đối không được khiêu khích anh ta"

Những người kia nghĩ đến chuyện hai người Tiểu Phi và anh Tráng kiêu ngạo như vậy mà cũng đều vì một câu nói của đội trưởng Chương mà dừng tay, nên tất cả bọn họ đều không dám khiêu khích Lý Phàm, vì

sợ sẽ gặp rắc rối.

“Mọi người, mọi người còn nhớ chuyện tôi được thăng chức không?” Đội trưởng Chương nghe thấy những người kia suy đoán thì chậm rãi nói một câu.

Mọi người sửng sốt trong chốc lát, sau đó gật đầu nói: "Đương nhiên rồi, là chuyện đội trưởng Chương bắt được hổ Lịch Tường Phi ở Tây bắc"

“Đúng vậy, trong chuyện này, cậu Lý cũng có giúp đỡ, cậu Lý có công rất lớn” Đội trưởng Chương không quên khen ngợi Lý Phàm.

Lý Phàm bất lực mỉm cười, đội trưởng Chương này thật biết đùa, may mà đối phương không tiết lộ thân phận của anh ra, tin tức này cũng không có gì.

Mọi người sau khi nghe xong đều đưa ánh mắt ngưỡng mộ về phía Lý Phàm, lúc này cuối cùng cũng

hiểu được vì sao đội trưởng Chương lại khách sáo với Lý Phàm như vậy.

Bọn họ nghĩ tới bản lĩnh trước đó của Lý Phàm, có lẽ Lý Phàm thật sự có thể đánh lui được hổ Tây Bắc.

Từ tin tức mà người ngoài biết được, họ chỉ biết đội trưởng Chương đã tìm ra hang ổ của Lịch Tường Phi, sau đó cho người mang về, nhưng người trong cuộc đều biết chuyện này đều do một mình Lý Phàm làm.

Đội trưởng Chương xấu hổ khi một mình lấy cái công lao này, nên đành phải để lại tiếng tăm cho Lý Phàm.

Đội trưởng Chương để những người khác giải tán trước, muốn nói chuyện riêng với Lý Phàm.

Trong phòng riêng chỉ còn lại Lý Phàm, đội trưởng Chương và Sở Trung Thiên, đội trưởng Chương phá vỡ sự im lặng trước, đột nhiên đứng dậy quỳ xuống nói với Lý Phàm: "Cậu Lý, nếu không có cậu, tôi sẽ không có vị trí như ngày hôm nay" Lý Phàm cười bất lực, đỡ ông ta dậy, nói: "Đội trưởng Chương, anh việc gì phải khách khí với tôi như vậy?”

Đội trưởng Chương khẽ cười mỉa, Lý Phàm và Sở Trung Thiên ngồi hàn huyên một lúc rồi từ biệt, đội

trưởng Chương đột nhiên nói: "Cậu Lý, có một chuyện, tôi phải nói với cậu, cậu phải cẩn thận một người”

“Ai?” Lý Phàm hỏi. "Anh của Lịch Tường Phi"

“Anh ta đến Hán Thành rồi?” Lý Phàm sững sờ, cũng đoán được đại khái, anh trai báo thù cho em trai là chuyện bình thường. Anh cũng sớm đoán được điều này, chỉ là anh không ngờ anh ta lại đến nhanh như vậy.

“Đúng vậy, cậu Lý, nếu cậu gặp nguy hiểm thì cứ gọi cho tôi. Dù tôi không giúp được gì nhiều nhưng cũng không phải là đồ trang trí” Đội trưởng Chương chỉ muốn giúp đỡ Lý Phàm trong khả năng của mình.

Lý Phàm cũng ngầm hiểu ý của đội trưởng Chương, anh nói khách sáo hai câu rồi tạm biệt với đội trưởng Chương, Sở Trung Thiên cười nói: "Anh Lý, tôi cũng xin phép các từ, hẹn ngày khác gặp."

"Được." Lý Phàm gật đầu, giờ trời đã nhá nhem tối, cũng không thể ở lại đây lâu được, nên phải tranh thủ trở về, anh về đến nhà thì lặng lẽ mò mẫm đèn đi vào, chủ yếu là sợ sẽ đánh thức Cố Hoạ Y và Trần Hiểu Đồng.

"Anh Lý Phàm, anh cứ lén lén lút lút thể định bày trò gì vậy"

Đột nhiên, giọng nói của Trần Hiểu Đồng vang lên ở ngay sau lưng Lý Phàm, khóe mắt thấp thoáng ý cười như vầng trăng khuyết.

Lý Phàm tức giận gõ một cái lên chỏm đầu của đối phương, nói: "Sao giờ này mà em còn chưa ngủ" "Thì em vừa mới từ WC ra mà" Trần Hiểu Đồng láu cá trề lưỡi. Lý Phàm cũng chả hơi đâu mà luyên thuyên cùng Trần Hiểu Đồng, anh quay người bước vào phòng của

Cố Họa Y, nhìn bóng dáng kiều diễm từ phía sau của cô mà anh cảm thấy vô cùng mãn nhãn.

Anh nằm lên giường, ôm lấy Cố Họa Y từ phía sau, cô chỉ lèm bèm một tiếng sau đó lại chìm vào giấc ngủ.

Mà ở một nơi khác.

Mã Đinh buồn bực xông vào phòng của Lệ Quân, khi thấy Mã Đinh, anh ta chỉ nhìn thoáng qua một cái, thần sắc vô cùng lạnh lẽo: "Em trai tôi chết thế nào"

"Em trai của anh không chết mà chỉ là bị người ta bắt nhốt" Mã Định cười khan một tiếng, anh ta phát hiện tính tình hai anh em Lệ Quân và Lịch Tường Phi về cơ bản đều cùng một loại, hoàn toàn không dễ ứng phó.