Thiên Thần Trong Mơ

Chương 44



Kỳ Phong nhìn tôi rồi nhếch mép lên cười một cái khiến tôi run bắn người. Nhẹ nhàng đặt mông xuống chiếc ghế cạnh tôi, hắn gõ gõ tay vào mặt bàn, mắt vẫn nhì chằm chằm vào tôi. Còn tôi, nhìn hắn nuốt nước bọt. Chỉ vì vài phút bồng bột mà tôi lỡ chọc vào ngọn núi lửa tắt ngúm bấy lâu bỗng nhiên bùng phát. Lúc đó tôi cũng chả hiểu sao bản thân mình lại hành động như vậy!? Có thể là tôi sợ hắn thật, hoặc cũng có thể là do tôi sợ đối mặt với hắn. Vì sao ư? Tôi nghĩ là trái tim tôi đã đánh lỡ một nhịp vì hắn(?)

“ Được rồi, Kỳ Phong, em thôi bắt nạt bạn mình đi. Bọn anh gọi hai em lên đây là có việc quan trọng cần nói, chứ không phải là để hai đứa lên đây ‘liếc mắt đưa tình’ đâu!” Anh Nguyên ngồi im nãy giờ bỗng lên tiếng, phá tan bầu không khí ảm đạm quanh hai đứa bọn tôi. Tôi nhìn anh mà chẳng thể giấu nổi sự thảm hại của mình.

“ Hề hề, các anh bỏ qua cho hai bọn em nhé?” Tôi gãi đầu ngồi cười như một con ngố (chính hiệu =))). Nhưng xin hỏi, việc quan trọng đó là gì vậy? Liệu nó có được ướp lạnh, bảo tồn trong cái phòng này không vậy?

“ Được, bọn anh sẽ bỏ nhưng với một điều kiện.” Anh Thành chống tay lên bàn , nhìn kiểu gì cũng ra dáng một anh chàng đẹp trai đã trưởng thành. Vậy đấy, nhỏ bạn tôi mà ngồi đây, ở ngay chính chỗ tôi đang ngồi thì chắc là nó sẽ hét toáng lên:” Sarang he yo!