Thiên Kim Hắc Hóa

Chương 62: Hủy bỏ hôn ước 



Chương 62: Hủy bỏ hôn ước

"Anh Lục..." Tô Duyệt Nhiên nức nở nhẹ giọng gọi.

"Cô Tô, cô có việc gì sao? Tôi cảm thấy sau này có không nên gọi điện thoại cho tôi nữa." Giọng điệu của Lục Ngạn lạnh lùng, chỉ với một xưng hô đã chặt đứt quan hệ giữa hai người.

"Anh Lục, em thật sự sai rồi, anh đừng từ hôn mà, có được không?" Tô Duyệt Nhiên hèn mọn cầu xin, hôm qua mình không nên chạy khỏi nhà họ Tô đi đến quán bar đáng chết kia, nếu không đến quán bar đó thì làm gì có nhiều chuyện xảy ra như vậy chứ?

"Tôi nghĩ tôi đã cho cô cơ hội rồi? Cô Tô, cô cũng đã trưởng thành, chuyện gì nên làm và không nên làm còn cần người khác dạy cô sao?" Lục Ngạn không chút khách khí nào mà quở trách Tô Duyệt Nhiên rồi trực tiếp cúp điện thoại.

"Em.... anh Lục." Nghe điện thoại phát ra âm thanh tút tút, Tô Duyệt Nhiên không cam lòng mà cắn răng, chết tiệt! Tôi không sống tốt được thì nhà họ Lục các người đừng mong được sống yên ổn.

Bởi vì lần họp báo trước nói về chuyện ngoại tình này nên lần ngoại tình thứ hai bị bắt tại chỗ lại càng khiến người khác chú ý hơn.

Thời gian còn chưa tới mà ở hiện trường buổi họp báo đã chật ních người, tất cả đến chỉ vì đột hot của chuyện này, thậm chí còn có người cố ý tới đó để phát sóng trực tiếp.

"Hửm?" Mặc Dịch Minh đi ngang qua Khúc Nhiễm, thấy hình ảnh trên màn hình của cô thì hơi sửng sốt: "Buổi họp báo?"

"Đúng vậy, tổng giám đốc Mặc có muốn xem không?" Khúc Nhiễm cắn hạt dưa xem phát trực tiếp, ngay cả công việc đang làm cũng bỏ qua một bên.

Mặc Dịch Minh liếc mắt nhìn một cái rồi lập tức đi ra.

"Tình cảm của tôi với Tô Duyệt Nhiên đã sớm hóa thành tro tàn khi cô ta qua lại với người đàn ông khác rồi. Bây giờ ở trước mặt mọi người, tôi xin được hủy bỏ hôn ước này, từ nay về sau, nhà họ Tô không còn liên quan gì đến nhà họ Lục nữa."

Với cái cúi đầu thật sâu, Lục Ngạn đã thể hiện ra khí chất lịch lãm của một người thừa kế giàu có một cách vô cùng tinh tế, luôn bình tĩnh và tỉnh táo.

"Khoan đã! Lục Ngạn! Em còn có chuyện chưa nói!"

Ngoài cửa truyền đến sự ồn ào, đám người bên trong cũng tự động mở ra một đường đi.

Một cô gái với mái tóc rối tung, bên cạnh là mấy vệ sĩ đang mở đường cho cô ta.

"Tô Duyệt Nhiên, cô Tô." Lục Ngạn bình tĩnh khi nhìn thấy cô ta: "Cô tới đây để làm gì?"