Thiên Đế Vô Thượng

Chương 229: Ý thực vừng nước sâu



Trên không trung.

Lục Nam bị dị hỏa bao phủ toàn thân, tựa như một cái hỏa nhân vậy, hắn một bên không ngừng điều khiến Băng Liên hỏa để nó hạ nhiệt độ cũng như lắng lại Băng Liên hỏa, một bên hắn không ngừng vận chuyển linh lực bảo hộ kinh mạch.

Nhưng là Băng Liên hỏa uy lực thật sư quá lớn, Lục Nam tuy đã không chế được nó nhưng Băng Liên hỏa cảnh hưởng đến thân thể vẫn là rất lớn, thân thể của hắn không ngừng bị dị hỏa ăn mòn, một cỗ lạnh thấy sương hàn khí không ngừng tràn vào cơ thể hắn khiến lục phủ ngũ tạng của hắn dần dần bị đóng băng.

Theo thời gian trôi qua Lục Nam ý thức ngày càng mơ hồ nhưng là cường đại ý chí vẫn chống lấy cơ thể hắn giúp cơ thể hắn không bị sụp đổ.

Chỉ là cuối cùng hắn vẫn không trống cự được, ý thức dần mất đi, cơ thể linh lực cũng ngừng lại vận chuyển, Lục Nam thân thể dần từ trên cao ngã xuống, dị hỏa không ngừng ăn mòn hắn tinh thần ý chí cùng thần hồn.

Tại ý thức triệt đến biến mất trước, Lục Nam ý thức tựa hồ rời xuống một hồ nước tĩnh lặng vậy hoàn toàn yên tĩnh không hề có bấy kỳ thứ gì chỉ có ý thức của hắn ở đó đang không ngừng chìm xuống.

“Đây là đâu?”

Lục Nam mơ hồ hỏi, hắn cố gắng mở mắt nhưng lọt vào mắt hắn nhưng đập vào mắt hắn chỉ có vô biên bóng tối.

“Ta sẽ chết sao?”

Lục Nam ý thức mơ hồ nói, hắn ý thức không ngừng mà chìm xuống đáy hồ, mi mặt hắn nặng trĩu muốn ép hắn nhắm mắt lại, một khi nhắm mắt hắn liền không có khả năng tĩnh lại được nữa.

Lục Nam cố gắng duy trì mặt mở nhưng mí mắt quá nặng hắn vẫn theo quán tính nhắm mắt lại.

“Không, ta không thể chết, ta khó khăn lắm mới lần nữa trọng sinh tại thế giới này, ta còn mối thù chưa báo còn đệ tử đáng phấn chiến, còn người ta muốn gặp, ta không thể chết”

Lục Nam sâu trong ý thức không ngừng gầm thét hắn cắn chặt răng cố giữ cho bản thân ý thức thanh tĩnh.

Tại không ngừng nỗi lực dưới, quanh người hắn một cỗ màu vàng lực lượng đột nhiên xuất hiện, màu vang lực lượng phát ra chót mắt quang mang khiến cả vùng nước u tối này được chiếu sáng, này lực lượng chính là hắn thiên đế lực lượng.

Lục Nam linh hồn lần nữa trọng sinh thiên đệ lực lượng đã ngủ sâu trong linh hồn hắn bây giờ tại thời khắc sống còn này Lục Nam lấy cường đại ý chí kích thích khiến thiên đệ lực lượng bộc phát.

Này thiên đệ lực lượng so hắn năm xưa lực lượng rất yếu, chỉ bằng một phần mười vạn, trăm vạn thậm chí càng nhỏ bé nhưng đặt tại hắn cảnh giới này nguồn lực lượng này lại vô cùng to lớn.

Tại thiên đế lực lượng gia trì dưới, Lục Nam ý thức đã tỉnh táo lại hắn đưa mắt nhìn xuống bên dưới vùng nước sâu trong lòng không khỏi hiều kỳ, đúng đã từng là thiên đế hắn lúc này có chuyện không thể lý giải đó là vùng nước sâu này bên dưới thực ra có gì đây.

Đây là lần đầu tiên hắn ý thức xuất hiện nơi đây, cho dù lấy hắn thiên đế lịch luyện cùng trí tuệ cũng không thể biết dưới kia u tối màn nước rốt cuộc sẽ là thứ gì.

“Dưới đáy nước sẽ là thứ gì đây?”

Lục Nam nhìn xuống đen như mực, đến cả thiên đế lực lượng bộc phát quang hoa cũng không thể chiếu sáng màn nước trong lòng sự hiếu kỳ càng mãnh liệt.

Hắn có một ý định táo bạo chính là đích thân xuống bên dưới xem xét dưới đó rốt cuộc là thứ gì.

Mà quyết định táo bạo bao nhiêu thì hành động lại nhanh bấy nhiêu, cơ hồ vừa quyết định trong nháy mắt hắn đã điều khiến thiên đế lực lượng đi nhanh xuống dưới.

Càng xuống bên dưới, áp lực càng to lớn, Lục Nam thậm chí có cảm giác hít thở đều khó khăn nếu không phải thiên đế năng lượng bảo vệ hắn chỉ sợ không kiên trì nỗi.

Qua một lát hắn rốt cuộc đến vùng nước này chỗ cuối cùng, Lục Nam kinh ngạc phát hiện nơi đây đều là hắn.

Không phải nói là cảm xúc của hắn, nơi đây nằm la liệt lấy “Lục Nam”, mỗi “Lục Nam” đều mang một cảm xúc khác nhau, có vui vẻ, có sợ hãi, có khóc, có cười, .... tất cả sắc thái đều xuất hiện, tất cả đều nằm la liệt dưới đáy này.

Lục Nam chỉ liếc một chút những này “Lục Nam”, hắn lúc này đang chú ý đến bên dưới, nơi đó có một khe rãnh nhỏ, từ khe rãnh đó tràn ra một loại cường đại chi khí.

Lục Nam đối với loại này chi khí quen thuộc vô cùng, này chi khí chính là đã dưỡng ra hắn bộ thân thể mới nàu, âm dương chi khí.

“Nơi này chính là ta sâu nhất ý thức, âm dượng nhị khí xuất hiện ở đây không lẽ âm dương nhị khí luôn tồn tại sâu trong linh hồn của ta?”

“Không phải không thể là dạng này âm dương nhị khí chung quy là vật tồn tại không thể nào là ở trong linh hồn của ta được”

“Nếu vậy câu trả lời duy nhất chính là nó luôn tồn tại trong cơ thể ta”

“Đúng tồi a, sao ta có thể quên được chứ, cơ thể ta chính là do âm dương nhị khí kết tinh tạo thành, âm dương nhị khí tất nhiên sẽ thâm đế ta trong từng thớ thịt, từng giọt máu, lâu dài cùng linh hồn của ta tiếp súc tất nhiên sẽ khiến linh hồn cải biến”

Lục Nam nhìn lấy âm dương nhị khí, trong miệng không ngừng lẩm bẩm vô số câu hỏi, vô số đáp án hiện ra trong đầu hắn.

Lục Nam thân là đã từng thiên đế đại năng, kiến thức tất nhiên là cực kỳ khủng bố, chỉ một thoáng phân tích hắn liền tìm ra được nguyên nhân vì sao nơi này sâu trong ý thức lại có thể xuất hiện âm dương nhị khí.

Thân thể hắn vốn là từ âm dương thần đàm ngưng tụ mà thành, trong cơ thể mỗi tấc da thịt đều có âm dương nhị khí, tuy linh hồn của hắn là một loại tồn tại riêng nhưng theo thời gian dài trôi qua linh hồn của hắn cũng được âm dương nhị khí thẩm thấu, uẩn nhưỡng, bởi vậy nơi đây mới có âm dương nhị khí xuất hiện.

Bởi vì ý thức chính là linh hồn nơi sâu thẳm nhất, âm dương nhị khí bám vào linh hồn cũng sẽ từ nơi sâu thẳm nhất bắt đầu bởi vậy mới xuất hiện trong ý thức.

Thấy được điểm này Lục Nam không khỏi nở ra nụ cười sáng lạn.

“Ta làm sao quên đi thể chất của bản thân a?”

Lục Nam lẩm bẩm nói, nhiều năm qua không sử dụng khiến hắn nhất thời quên đi bản thân chính là đặc thủ âm dương thân thể không những vậy còn là trực tiếp từ âm dương đàm ngưng tụ mà thành âm dương thân thể.

Âm dương chi khí chính là mọi thế giới hình thành căn nguyên, âm dương hóa tứ tượng tứ tượng diễn ngũ hành ngũ hành sinh bát quái đây chính là thế giới hình thành quá trình căn bản từ căn bản này lúc này mới sinh ra vật chất, sinh ra sinh linh.

Hắn thân là từ thế giới này căn nguyên cô đọng mà thành thân thể mang theo âm dương nhị khí vốn là bao dung hết thảy dung nạp được hết thảy hắn là sao bỏ gần lấy xa bỏ dễ lấy khó đem linh lực bảo hộ thân thể cưỡng ép hấp thu dị hỏa cơ chứ.

Nghĩ đến đây, Lục Nam trực tiếp lao vào âm dương nhị khí hắn linh hồn không ngừng đem âm dương nhị khí hấp thu.

Nhưng một màn quỷ dị đột nhiên xuất hiện, chỉ thấy dưới đáy hồ đang nhắm mắt tất cả “Lục Nam” đột nhiên mở mắt, tất cả đều hướng đến hắn lao tới tựa như muốn cắn xé hắn đồng dạng.

Đối diện, Lục Nam linh hồn vẫn khoanh chân ngồi tại đó hấp thụ âm dương nhị khí mặc kệ nhưng cái kia “Lục Nam” như thế nào hành động.

Nhưng là những cái kia “Lục Nam” tựa như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy, ngày càng nhiều “Lục Nam” lao đến cuối cùng đem hắn một chỗ chôn vùi đi, vùng nước lại trở lại nó vốn có u tối, chỉ còn lại âm dương nhị khí vẫn đang không ngừng không nghỉ vận chuyển.

Không biết đi qua bao lâu, âm dương nhị khí rột cuộc ngừng vận chuyển, từ trong bóng tối đột nhiên một luồng cường hoành ánh sáng bộc phát, tất cả “Lục Nam” đều bị đánh bay ra xa.

Cột sáng kéo thẳng từ dưới đáy đến tận xa bên trên vốn lúc đầu là màu vang kim sau đó lại chuyển sang đen trắng hỗn loạn hai màu, cuối cùng liền chuyển thành cửu thải sắc, cột sáng đem toàn bộ vùng nước này đều chiến sáng, tất cả “Lục Nam” như băng mòng đồng dạng vật vừa bọ ánh sáng chạm đến liền tan chảy ra.