Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 63



“Buông anh ấy ra!” Giọng Chu Uý Kì giống như dao thình lình vang lên từ sau lưng.

Mấy tên vệ sĩ sửng sốt, người nắm mặt nạ của Cố Khuynh Châu cũng bất giác buông lỏng ra, sau đó đề phòng nhìn Chu Uý Kì.

Chỉ thấy trên dưới toàn thân của Chu Uý Kì chỉ quây một chiếc khăn tắm, nửa thân trên cường tráng hoàn toàn lộ ra trong không khí, trên cơ bắp thậm chí còn đọng lại mấy giọt nước, đường cong cơ bắp rõ ràng trên cánh tay thon dài, trên đùi cũng phảng phất toàn là sức mạnh. Một người đàn ông như vậy quả thật chính là tràn đầy hormone, hơn nữa anh còn vô cùng đẹp trai.

Khí thế của Chu Uý Kì có thể nói là từ trong ra ngoài, mấy vệ sĩ cũng bất giác bị anh doạ cho sợ.

Nhưng trong nháy mắt nhìn thấy Chu Uý Kì, Cố Khuynh Châu lại thở phào một hơi.

Còn tổng tài XX thì cười lạnh: “Đến đúng lúc lắm, đánh chết cậu ta cho tôi.”

Lúc này cả người Cố Khuynh Châu trần truồng, hai cánh tay còn bị hai vệ sĩ giữ lấy, chăn cũng bị kéo ra rồi, mà cái có thể che đậy duy nhất chính là mặt của anh ta. Hơn nữa lúc này anh ta có chút lo lắng cho Chu Uý Kì, dù sao trước mặt là bốn người đàn ông vạm vỡ đã được huấn luyện.

Nhưng Chu Uý Kì lại rất bình tĩnh, giống như không có chuyện gì, ngược lại lộ ra một nụ cười lạnh với mấy người kia, ngay sau đó lại lạnh lùng lặp lại một lần.

“Tôi nói buông anh ấy ra, không nghe thấy sao?” Giọng Chu Uý Kì đột nhiên cao lên, khí thế hung ác doạ mấy người kia nhảy dựng.

Sau khi sửng sốt hai vệ sĩ trực tiếp xông đến, lại không ngờ rằng Chu Uý Kì giơ tay chính là hai bàn tay vụt qua, vừa mau vừa tàn nhẫn.

Chỉ nghe hai tiếng chát chát vang lên, hai người đàn ông cao lớn trực tiếp bị anh đánh bay ra ngoài, rầm rầm hai tiếng liền ngã đến trên bàn, làm đồ rơi đầy đất, hai người bị đánh đến khoé miệng chảy máu không dám tin nhìn Chu Uý Kì. Mà tổng tài XX mập mạp kia thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại.

Chu Uý Kì không quan tâm bọn họ, đi thẳng đến hướng của Cố Khuynh Châu, một tên vệ sĩ giơ tay chính là một đấm vụt qua, kết quả bị Chu Uý Kì bắt được, sau đó dùng sức vặn một cái.



Chỉ nghe một tiếng hét thảm, cổ tay tên đó trực tiếp bị Chu Uý Kì bẻ gãy rồi.

Tiếp theo là một tên khác, cũng hét thảm bị Chu Uý Kì bẻ gãy tay.

Dùng sức quăng một cái, hai người đều đập đến một bên, Chu Uý Kì khom lưng kéo chăn bao bọc lấy Cố Khuynh Châu, hoàn toàn che lại cơ thể của anh ta.

Động tác của Chu Uý Kì có thể nói là nước chảy mây trôi, ai cũng chưa kịp phản ứng lại, bao gồm cả Cố Khuynh Châu. Chu Uý Kì giống như không phải người bình thường. Anh có tốc độ và sức mạnh đáng sợ của người phi thường.

Cố Khuynh Châu sửng sốt nhìn Chu Uý Kì, ngay lúc anh dùng chăn che anh ta lại, còn có dáng vẻ hung ác lúc bảo vệ mình, Cố Khuynh Châu lại cảm thấy cảm động như bị quỷ thần sai khiến, anh ta cảm động đến sắp khóc ra rồi.

Chu Uý Kì mặc kệ mấy vệ sĩ bò dậy lần nữa, tuỳ ý bọn họ vây quanh anh, anh chỉ bình tĩnh ôm chặt Cố Khuynh Châu bọc chăn vào trong lòng, sau đó dịu dàng an ủi: “Không sao rồi không sao rồi, đừng sợ, có tôi ở đây.”

Cố Khuynh Châu sửng sốt nhìn tên ma quỷ này, trong nháy mắt đó thật sự khóc rồi, rõ ràng là tên ma quỷ này hại anh ta biến thành như vậy, rõ ràng anh mới là đầu sỏ tội ác, nhưng bây giờ anh ta lại vì được bảo vệ ở trong lòng anh mà cảm động, mẹ nó đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?

“Đánh cho tôi.” Lúc này tổng tài XX cũng đã phản ứng lại rồi, tức muốn hộc máu bảo bốn vệ sĩ của ông ta xông lên lần nữa.

“Ngoan ngoãn đợi.” Chu Uý Kì vỗ vỗ Cố Khuynh Châu, ánh mắt lập tức tối sầm lại nhếch lên một ý cười đáng sợ.

Giây tiếp theo, tổng tài XX và Cố Khuynh Châu trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh phát sinh trước mặt, chỉ thấy động tác của Chu Uý Kì vừa nhanh vừa tàn nhẫn, trong chớp mắt đánh bốn vệ sĩ cao lớn vạm vỡ đến không bò dậy được, tiếp theo, ánh mắt tàn nhẫn của Chu Uý Kì dừng ở trên người tổng tài XX mập mạp.

Tổng tài XX chân mềm nhũn muốn chạy, ông ta không ngờ rằng hôm nay lại đụng đến tấm sắt, hơn nữa còn là tấm sắt cứng như vậy.

Nhưng ông ta vừa chạy đến mép cửa, “rầm” một tiếng, Chu Uý Kì trực tiếp ném một bình hoa qua, ném đến trên cửa, thuỷ tinh văng khắp nơi, mấy mảnh vỡ còn cứa đến trên khuôn mặt béo phì kia.



Tổng tài XX bị doạ cho lùi lại vài bước, sau đó mông ngã ở trên đất.

Giọng của Chu Uý Kì vang lên ở sau lưng ông ta: “Dám chạy thử xem?”

Chu Uý Kì vừa nói xong đá cho mấy vệ sĩ ngã sấp xuống, sau đó chậm rãi đi qua, khom lưng liền kéo cổ áo sau của tổng tài mập mạp giống như kéo chó qua.

“Dám động vào người của tôi, các người đây là chán sống rồi sao?” Chu Uý Kì lại ngồi về trên giường ôm lấy Cố Khuynh Châu.

Lúc này tổng tài mập mạp đã nhận ra được tính nghiêm trọng của sự việc, vội vàng nhận sai, nhưng Chu Uý Kì không muốn nghe, vốn dĩ lười để ý đến ông ta, quay đầu nhìn Cố Khuynh Châu dịu dàng hỏi: “Anh muốn trừng phạt bọn họ thế nào?”

Cố Khuynh Châu sửng sốt nhìn Chu Uý Kì, giống như hoàn toàn không nhận ra anh, người trước mắt hình như không phải cùng một người với tên thao anh ta đến chết đi sống lại lúc trước, nhưng rõ ràng giống như đúc.

Chu Uý Kì cưng chiều cười cười, sau đó quay đầu biến thành một vẻ mặt âm u: “Trừng phạt thế nào đây?”

Nụ cười của Chu Uý Kì đột nhiên ác liệt, giống như đã nghĩ ra cách: “Nếu ông đã dục cầu bất mãn như thế, vậy thì tôi sẽ giúp ông.”

“Có…có ý gì?”

Chu Uý Kì cười, đột nhiên nhìn mấy vệ sĩ: “Lột quần áo của ông chủ các người ra, nhanh lên, nhân lúc tôi còn nhẫn nại!”

Như này không chỉ khiến năm người khó hiểu, ngay cả Cố Khuynh Châu cũng không biết Chu Uý Kì đây là muốn làm gì.

Tổng tài mập mạp trực tiếp bị lột đến không còn một mảnh vải, quần lót cũng cởi rồi, dáng người mập mạp lập tức khiến người khó chịu, quả thật là không nỡ nhìn thẳng, sau đó Chu Uý Kì có chút hối hận dời ánh mắt đi nói với bốn vệ sĩ: “Ông chủ các người bình thường trả bao nhiêu tiền lương?”