Thánh Thể Bất Phàm

Chương 121: Đến nước này rồi



Kim Lăng Vương đang trốn dưới gầm bàn, cả người run rẩy, sau khi nghe thấy lời nói của Vương Đạt và Hồng Minh Hải, ông ta mới dám ló đầu ra nhìn ra cửa.

Kim Lăng Vương thẳng lưng thở phào một hơi, trên gương mặt đầy nếp nhăn hiện lên một nụ cười.

Đến nước này rồi, ông ta chỉ có thể gửi gảm tất cả hy vọng vào năm đại thống lĩnh.

"Diệp Phong, năm đại thống lĩnh dưới trướng tao đã tới Vương Phủ rồi, trong tay họ có tám vạn quân, tao thật muốn xem thử mày có bản lĩnh gì, phải đối phó với tám vạn quân này thế nào đây!"

Con lợn ngu ngốc này dường như đã sớm quên mất sự đáng sợ khi Diệp Phong tàn sát mấy ngàn cấm vệ quân lúc. nãy, chưa gì lại bắt đầu kiêu ngạo.

"Vậy sao?" Diệp Phong cười: "Năm đại thống lĩnh đâu rồi? Ông gọi bọn chúng ra đây gặp tôi đi."

Kim Lăng Vương hừ lạnh một tiếng nói: "Còn dám mạnh miệng sao? Đợi lát nữa mày sẽ cười không nổi nữa!"

Tổng lực chiến của năm đại thống lĩnh này mạnh hơn Hoàng Thế Trường vừa nãy rất nhiều, Kim Lăng Vương tin chắc rằng Diệp Phong sẽ nhanh chóng bị nghiền thành thịt nát mà thôi!

Nhưng mà, phủ Kim Lăng Vương khổng lồ dường như yên tĩnh thật lâu, khoảng nửa phút sau cũng không thấy bóng dáng của năm đại thống lĩnh đâu.

Kim Lăng Vương nhìn Vương Đạt, giận dữ hỏi: "Vương Đạt, không phải ngươi nói năm đại thống lĩnh đều tới rồi sao, bọn họ đâu?!"

Vương Đạt sốt ruột nói: "Lẽ ra phải tới rồi chứ, bên ngoài đã đốt khói rồi mài"

Khói đen báo động đó là tín hiệu của năm đại thống lĩnh, không thể sai được!



Đột nhiên vào lúc này có một tên cấm vệ quân mặc áo giáp vẻ mặt hoảng sợ chạy vào trong đại sảnh.

Thấy Kim Lăng Vương, gã quỳ xuống đất, sau đó nói: "Vương gia, năm đại thống lĩnh... Năm đại thống lĩnh..." Sắc mặt vô cùng khó coi, giọng nói run rẩy, lắp bắp.

Kim Lăng Vương nhíu mày, không đợi gã nói xong đã lên tiếng ngắt lời: 'Năm đại thống lĩnh đều đã tới rồi đúng không!"

"Tốt, tốt quá!"

Kim Lăng Vương vô cùng mừng rỡ, sắc mặt vốn đã bị dọa cho trắng bệch cũng hồng hào trở lại.

"Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gial"

Mọi người, kể cả Long Nhập Hải và Vương Đạt cũng đều chúc mừng Kim Lăng Vương.

Nhưng người báo tin nghe Kim Lăng Vương nói vậy chẳng những không gật đầu mà còn bày ra vẻ mặt đau khổ lắc đầu.

Kim Lăng Vương thiếu kiên nhẫn nói: "Lắc đầu là có ý gì?"

Người này vẫn lắp ba lắp bắp: "Năm đại... Năm đại thống lĩnh, bọn họ..."

Vẫn không thể nói được.



Đúng lúc này, một cỗ hơi thở đáng sợ lặng lẽ tiến về đại sảnh.

Những tiếng bước chân nặng nề vang lên, giống như một người một người khổng lồ, mỗi bước đi đều khiến cả đại sảnh chấn động!

Các võ giả hơi có chút thực lực bên trong sảnh tiệc trong lòng thấy kinh hãi, bọn họ đều cảm nhận được hơi thở khủng bố này!

Rốt cuộc là nhân vật nào mà có thực lực kinh khủng như vậy?!

Lế nào là một trong các vị thống lĩnh dưới trướng Kim Lăng Vương?!

Có một thuộc hạ như vậy, sợ gì không giết được Diệp Phong?!

Nhưng sắc mặt Kim Lăng Vương cũng vô cùng khó coi.

Chỉ thấy trước cửa sảnh tiệc, một bóng người cao lớn bước vào với những bước chân nặng nề.

Hắn ta có đôi mắt sâu thẳm như bầu trời đầy sao, dáng người cao lớn khiến cho người ta có cảm giác áp bức.

Trên người hắn ta loang lổ vết máu, rõ ràng là dấu vết sau một trận chiến để lại!

Người này tỏa ra hơi thở khủng bố khiến người ta không rét mà run!

Điều khiến mọi người càng hoảng sợ chính là trong tay trái của hắn ta đang cầm theo năm cái đầu đang chảy máu!