Thanh Gươm Hổ Phách

Quyển 1 - Chương 16: Đội phòng vệ



Burlando nghiêng đầu, né qua bộ xương chỉ trong gang tấc. Hắn thiếu chút nữa đã quên con khô lâu ở phòng tĩnh tư này, bất quá hiện tại đã xưa đâu bằng nay, tay hắn đặt lên chuôi kiếm ——

Kiếm quang chợt lóe, thân kiếm Trạm Quang Thứ hiện lên một tầng sáng trắng lờ mờ, nửa thân thể khô lâu sớm bay lên không trung. Burlando nhìn thoáng qua khung xương dần dần hóa thành tro tàn, Trạm Quang Thứ không hổ là bảo kiếm sinh ra từ ánh sáng, vậy mà còn tự mang cả hiệu quả tinh lọc.

Một điểm kim quang bắn vào ngực hắn ——

Vũ khí mang hiệu quả tinh lọc có khả năng tạo thành gấp đôi tổn thương với vong linh, khó trách hắn cảm thấy lúc kiếm của mình chém qua bộ xương kia, một chút trở ngại đều không có, phảng phất như dao nóng cắt qua bơ vậy.

Thần khí.

Burlando hiện giờ chỉ có dùng từ này để đánh giá thanh kiếm, ngay cả không phải thần khí, nhưng trong hoàn cảnh như vậy cũng xấp xỉ rồi.

Chỉ là hắn càng sốt ruột an nguy của Freya và Essen, hắn lập tức gạt bộ xương chạy ra ngoài, 2 năng cấp linh xảo giờ khắc này rốt cục bộc phát toàn diện, lúc này dù hắn đối mặt vận động viên chạy 100m ở thế giới trước đây, hẳn cũng sẽ không kém cạnh —— thậm chí về khoảng cân đối sức bật còn có thể hoàn toàn vượt qua.

Dưới sự duy trì của Trạm Quang Thứ và nhẫn Phong hậu, lực lượng, thể chất và linh xảo của hắn toàn diện vượt qua 2, nếu giờ phút này Burlando xuất hiện trên địa cầu, chỉ có một giải thích trong mắt người thường —— siêu nhân, trừ việc không biết bay.

Burlando chiếu đường cũ trở về, hành tẩu trong bóng đêm khúc chiết không còn là trở ngại với hắn, hắn lao ra bên ngoài bức tường bị sụp của đền thần, hơi thở sinh mệnh mãnh liệt trên người lập tức dẫn chú ý của đám vong linh du đãng phụ cận. Hai bộ khô lâu một trái một phải phát ra tiếng lạch cạch, lung lay bước về phía hắn, bất quá chờ đợi chúng là hai luồng kiếm quang màu bạc.

Burlando thu vào túi hai điểm kinh nghiệm, lập tức đưa mắt nhìn lại hướng bãi chăn nuôi, con ngươi hắn lập tức hơi co lại —— nơi đó rõ ràng đã lửa cháy tận trời, một dòng sông lửa cơ hồ nhiễm đỏ nửa bầu trời đêm.

Mà trong tầm nhìn của hắn, trên trăm bộ khô lâu đang từ từ bao vây về hướng đó, hắn biết rõ lũ vong linh cấp thấp này tuyệt đối sẽ không tự chủ hành động, nhất định là Lich sau lưng đã phát hiện cái gì ——

“Freya, Essen!” Trong lòng Burlando trầm xuống, có điều lúc hắn đang chuẩn bị tiến về phía đó, lại nghe thấy một thanh âm sắc nhọn âm trầm truyền đến từ sau lưng:

“Đằng kia có nhân loại, giết hắn ——!”

Burlando quay đầu lại, phát hiện bên đầu đường có một con Lich đang chỉ huy sáu bộ lính khô lâu xếp thành một hàng chậm rãi tới gần mình.

Con Lich kia giơ lên cốt trượng trong tay ——

Nhưng Burlando còn nhanh hơn nó, kỹ năng Xung Phong chớp mắt khởi động, hắn như hóa thành một dãy tàn ảnh bùng nổ liên tục tiếp cận, “Ngăn hắn lại!” Lich hoảng sợ, điên loạn hét ầm lên.

Lính khô lâu hộ vệ giơ kiếm, nhưng thứ nó nghênh đón là một gương mặt lạnh như băng của người trẻ tuổi. Bỗng nhiên trong đầu Burlando hiện lên một câu nói, một câu nói hết sức rõ ràng, phảng phất bao hàm hết thảy cảm tình của nguyên chủ nhân thân thể này:

“Lũ tạp chủng Madala, hiện tại đến phiên các ngươi không hay ho —— ”

Hắn căn bản khinh thường chơi kỹ xảo, trực tiếp dùng bảo kiếm tinh linh đối chém. Một tiếng kim loại chạm nhau xuyên thấu màng tai, trường kiếm thép tinh trong tay lính khô lâu bị lực lượng vĩ đại bẻ cong về sau, rồi nghiễm nhiên gãy mất.

Burlando thẳng tiến không lùi, cả khung xương lẫn kiếm của tên lính khô lâu bị chia đều thành bốn đoạn, giờ phút này, giữa hắn và con Lich kia đã không còn gì cách trở.

Bộ mặt hở cằm đáng ghét của con vong linh kia dại ra, gương mặt khô héo chỉ còn lại vẻ kinh ngạc.

“Một kiếm này, vì Burlando.”

Hắn mở miệng, kiếm đâm vào từ sườn trái của Lich, xuyên giữa chiếc xương sườn thứ ba ra sau lưng. Thân kiếm Trạm Quang Thứ lóe sáng mờ mờ, Burlando nhìn chằm chằm hốc mắt thiêu đốt lục quang của đối phương, hô lên một câu như thế. Hắn gạt kiếm từ trước về phía sau ——

Ngọn lửa linh hồn trong mắt Lich chớp lên một chút, sau đó nháy mắt ảm đạm xuống. Bang một tiếng, cánh tay nắm chặt cốt trượng của nó văng xa ra ngoài, sau đó bị ngọn lửa tinh lọc thiêu thành một mảng tro tàn.

Ba điểm kim quang theo dâng lên giữa trời đêm, dung nhập vào ngực người trẻ tuổi.

Hắn xoay người, hai con lính khô lâu đã một trái một phải bọc đánh tới. Burlando nhấc kiếm, cánh tay bộ xương thứ nhất lập tức lên trời, lại chuyển một kiếm, đầu khô lâu liền ngã nhào lộp cộp. Hắn thuận thế đẩy, khung xương đã bị siêu độ kia lập tức lao về phía đồng bạn nó.

Tên lính khô lâu nọ lập tức huy kiếm đón đỡ, có điều động tác giơ kiếm của nó mới lên được nửa chừng, một tia kiếm quang lóe sáng đã thuận thế xộc vào, vĩnh viễn chia nó thành hai nửa —— ‘lao xao’ một tiếng, bộ giáp xích kim loại trên người binh lính vong linh Madala cấp thấp nhất liền rơi lả tả như thiên nữ tán hoa.

Hai điểm kim quang chợt lóe mà qua.

Trong lòng Burlando lập tức mặc niệm bảng thuộc tính, số liệu u linh lập tức sắp xếp một loạt trên võng mạc hắn. Hắn tuyển ra một loại trong đó, thì thầm: “Chức nghiệp và kinh nghiệm —— ”

Một hàng số liệu xanh mờ hiện lên:

XP: 11 (bình dân cấp 1: —, dân binh cấp 2, 6/10, lính đánh thuê cấp 1, 0/10)

Hắn lật tay một kiếm ngăn trở lính khô lâu bên cạnh công kích, trong lòng thì thầm: “11 điểm kinh nghiệm, tăng lên cấp bậc lính đánh thuê.”

Số liệu lập tức biến đổi:

XP: 0 (bình dân cấp 1: —, dân binh cấp 2, 6/10, lính đánh thuê cấp 2, 11/30)

Burlando dựng thẳng kiếm, bằng vào lực lượng đẩy bộ xương lui về phía sau. Sau đó hắn ngó mắt thuộc tính của mình một cái, lực lượng, thể chất lại đề cao 0.2 năng cấp, linh xảo và cảm giác cũng đề cao 0.1 năng cấp. Ngoài ra còn thêm 25 điểm kinh nghiệm kỹ năng, chỉ bằng điều này thôi cũng đủ để cho chức nghiệp dân binh mất đi giá trị tồn tại.

Hắn hít một hơi.

Tốt lắm, hiện tại hắn có 2.3 năng cấp lực lượng, 2.1 năng cấp linh xảo, 2.2 năng cấp thể chất, lực lượng tuyệt đối 8.0. Đã toàn diện vượt qua thuộc tính mới bắt đầu của người chơi, bắt đầu rảo bước tiến tới đẳng cấp lực lượng thứ nhất.

Giờ khắc này, trong lòng Burlando bỗng nhiên an bình trở lại, hắn nhìn ba tên lính khô lâu trước mặt mình, như là nhìn không khí.

Đúng vậy, hắn đã trở về, rốt cục ——

...

10 phút đủ để một hồi khói bụi tan hết, phía cuối ngã tư đường truyền đến tiếng vó ngựa vọng từ xa lại gần, hai con ngựa.

Trên đường dài, hai người nài ngựa trẻ tuổi sóng vai trên lưng ngựa, bọn họ kéo ngựa dừng lại, nhìn trái phải chung quanh, có chút kinh ngạc nhìn tàn tích hài cốt, nhất thời nói không nên lời.

“Zeta, thấy được sao?”

“Chỉ có một người, có phải Đội phòng vệ Riedenburg hay không?”

“Bên kia có một con Lich, Martha tại thượng! Zeta, cậu có thể lấy một địch bốn sao?”

“Không, tớ không thể. Đây là một lão binh.” Thanh niên có chút gầy cưỡi trên ngựa yên lặng nhìn bốn phía, một vẻ khó có thể tin dần dần xuất hiện trên mặt anh ta: “Lains, nơi này có sáu bộ khô lâu —— ”

Bốn phía thoáng chốc yên tĩnh.

“Bảy?”

“Bảy.”

“Chúng ta phải nói chuyện này cho phó đội trưởng, cậu đoán người này là ai? Quân chính quy? Hau một vị kỵ sĩ lữ hành?” Người trẻ tuổi gọi là Lains kia quay đầu lại trên ngựa, hắn nhìn chằm chằm đồng đội của mình hỏi.

“Tớ đoán không ra, Lains, bất quá tớ đồng ý với cậu.”

...

Thời điểm Burlando đuổi tới bãi chăn nuôi, nơi này đã lâm vào biển lửa, kiến trúc hừng hực thiêu đốt tạo thành một khung nền sáng ngời, ngẫu nhiên có tiếng nhà sập truyền đến cách đó không xa —— nhưng hắn lại không nhìn thấy tràng cảnh đại quân vong linh vây bắt Freya và Essen như dự đoán.

Ngược lại, hắn nhìn thấy rất nhiều bộ khô lâu mới được gọi lên hoảng hốt chạy trốn trong biển lửa hừng hực thiêu đốt. Hỏa diễm sáng ngời cơ hồ là kẻ địch trời sinh của đám vong linh cấp thấp này, khiến ngọn lửa linh hồn mỏng manh của chúng run rẩy dưới cường quang, cơ hồ muốn bị tinh lọc thành một đống tro tàn.

Đây không phải lửa xanh lam, đại quân Madala trong trò chơi chỉ biết sử dụng ngọn lửa linh hồn băng lãnh ấy, Burlando lập tức ý thức được trận lửa này không phải vong linh phóng. Chẳng lẽ là Freya và Essen? Hắn lắc đầu, hắn không cho rằng hai người kia có quyết đoán như vậy.

Hắn bất chợt linh cảm quay đầu về một phía, vừa khéo trông thấy một đội lính khô lâu đang truy đuổi theo một hướng nào đó. Hắn nheo mắt lại, rõ ràng nhìn thấy một tầng hắc quang lóe ra trên người đám xương này —— Bóng Tối Thanh Tẩy, phụ cận có Lich?

Burlando lập tức rút kiếm, trên thân Trạm Quang Thứ lập tức hiện ra một vầng sáng mờ ảo. Hắn đi về hướng đó, mấy bộ khô lâu cấp thấp liều lĩnh lao qua bên người hắn —— rất nhanh nhân vật chính của chúng ta lại vào tay thêm 7 điểm kinh nghiệm.

Có điều không đợi người trẻ tuổi kịp đến gần, bỗng nhiên phía sau chỗ rẽ đằng trước truyền đến một tiếng nổ —— vô số mảnh xương cốt, giáp xích kim loại từ bên đó bay ra bốn phía, đồng thời hai ba bộ khô lâu bị hất bay lên cao rơi vào biển lửa cách đấy không xa.

Burlando cả kinh ——

Đây là đẳng cấp lực lượng thứ nhất (3 Oz – 20 Oz), hắn lập tức nhận ra. Sau lưng biển lửa là kẻ nào? Nhân loại? Quân chính quy Riedenburg? Thế nhưng trong lịch sử bọn họ chưa từng xuất hiện ở nơi này.

Hắn theo bản năng bày ra thế phòng thủ, ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy một đội kỵ sĩ phóng trên con đường đằng sau biển lửa, tựa như một dòng nước lũ, nháy mắt thổi quét hỏa diễm mà ra. Mà nài ngựa đi đầu lập tức chuyển hướng đến Burlando, giơ cao trường kiếm —— một loạt nài ngựa phía sau đồng thời ghìm dây cương —— nguyên một chi đội ngũ nhất tề ngừng lại.

“Ngươi là ai ——?” Gã nài ngựa lạnh lùng mở miệng hỏi nói, nghe thanh âm là một người còn trẻ tuổi. Bỗng đối phương lại ngẩn ra, do ngược sáng nên Burlando không thấy rõ biểu tình của đối phương, nhưng hắn có thể cảm giác được người nọ có quen hắn. Không, phải nói là quen Burlando nguyên bản.

Rồi hắn nghe đám nài ngựa phía sau khe khẽ nói nhỏ:

“Tôi cá là một gã dân binh.”

“Tôi biết anh ta.”

“Bất quá cậu đoán không sai, quả thật chỉ là một tên dân binh mà thôi.”

Burlando hơi hơi nhíu mày, khi mắt hắn dần dần thích ứng cường độ ánh sáng, hắn rốt cục thấy rõ trang phục những người này. Áo vải nỉ dày viền xanh, giáp ngực vảy rồng, mũ sắt tây lóe sáng và bội kiếm kỵ binh, còn có quân hàm hình lá tùng đen trên nền trắng bạc ——

Đội phòng vệ Bucce.

“Burlando, sao anh lại ở đây?” Nài ngựa đi đầu lúc này mới thay đổi một loại khẩu khí trên cao nhìn xuống hỏi.

“Tôi cũng có cùng vấn đề.” Burlando đã lục trí nhớ tìm ra tên người này: Brayson, đồng dạng là người thành Braggs như hắn, bởi vì biểu hiện ra sắc trong đợt huấn luyện dân binh tại Ankhesa nên được tuyển vào Đội phòng vệ, sau đó chuyển đến biên cảnh Bucce rèn luyện...

Đương nhiên, đây chẳng qua là nói theo mặt ngoài. Bởi vì dẫu cho Brayson xuất sắc đến đâu, cũng không có khả năng vượt qua Burlando kiếm thuật đứng nhất đồng lứa, bất quá có một lão cha làm trưởng quan mở miệng, chuyện về sau tự nhiên trở nên thông thuận đi nhiều.

Hắn kỳ thật cũng biết ân oán cá nhân của hai người này, đương nhiên cũng chưa tới nỗi ân oán, nhiều lắm xem như khinh thường nhau.

Quả nhiên, Brayson lập tức mở miệng nói: “Dân binh, ta là phó đội trưởng Đội phòng vệ Bucce, yêu cầu anh lập tức báo cáo cho ta —— vì sao anh lại xuất hiện nơi này?”

Giữa đám kỵ sĩ kia lập tức vang lên một tràng thanh âm cười trộm, bọn họ cũng đều biết Brayson chỉ là muốn tìm chút phiền toái cho đồng hương của mình thôi, về phần báo cáo gì đó, bất quá chỉ là kiếm cớ.

Burlando ngẩng đầu ——