Thằng Đức

Chương 151: Người bán vé số dạo



Hôm qua tới giờ ..Đức muốn vồ lấy Ngọc Lan…nhưng hai chị em Nhả Thy,Nhả Phương cứ làm kỳ đà cản mủi hoài…Chưa làm ăn gì được…Trong lòng có chút ấm ức…Hôm nay đi đón Thái Điệp …Cũng khá lâu rồi từ lúc rời Hà Tỉnh..hôm nay mới gặp lại…’Tiểu biệt thắng tân hôn ’… Làm thủ tục đăng ký xong…Đức đưa nàng lên phòng … Cánh cửa phòng vừa đóng… Hắn liền vồ lấy nàng …

Thái Điệp đang yêu…xa cách hắn mấy tuần…Bây giờ gặp lại…khó kiềm chế lửa tình bốc cháy…Trong lòng nàng như một lò gaz chỉ cần một mồi lửa….Hai người liền ôm nhau… Môi liền môi…Sờ soạng lẩn nhau… T-Shirt cùng cái áo ngực trên người nàng nhanh chóng rời vị trí…Hai bầu vú trắng ngần..hai nụ hồng mời gọi… Hắn ngoạm lấy…bú,mút như đứa trẻ đang khát sửa mẹ…Thái Điệp mê mang..Đúng là cãm giác tuyệt vời nầy…nàng đã tìm lại được…Hai tay nàng ôm lấy hắn..ghì mạnh..

Đức đẩy nàng ngả ra giường..vén vạt áo đầm nàng lên…Kéo quần lót nàng xuống…Tuy đang bị dục tình thiêu đốt nhưng Thái Điệp vẩn còn sáng suốt…nàng hoãng hốt…

-Không…không..Chờ em tắm…

-“Không sao…anh thích…” Đức lì lợm..ủi miệng vào...Thái Điệp lấy hai tay che lại…mặt đỏ bừng…muốn khóc…Từ sáng đến giờ chưa tắm…Nàng không muốn mất hình tượng…

-“Vậy được…Hi hi…Hai đứa mình tắm chung…” Đức đứng lên …Chỉ trong vòng một nốt nhạc…người trần truồng như nhọng khiến Thái Điệp đỏ bừng mặt…tuy vậy trong lòng thấy thích thích…Hắn nắm tay nàng dẩn vào nhà tắm..mở nước ..

-“Anh…anh không được chộn rộn…” Nàng căn dặn…sợ hắn làm ẩu trong khi nàng chưa sạch sẻ…ngượng chết đi được..Cái tên nầy…Hắn không ngại nhưng nàng ngại…

-“Ha ha…Được được mà..lại đây ngồi xuống..anh chà lưng cho em…” Hắn kéo nàng ngồi trong lòng ..Thái Điệp thật hết cách với tên nầy…đành ngồi vào trong lòng hắn..mông nàng chạm vào cây thịt cương cứng…khiến nàng bồi hồi…run động…

-“Anh tắm cho em…:” Nói chà lưng cho nàng…nhưng mò mẩm thì đúng hơn…Hắn hôn vành tai, cổ làm nàng rùng mình….môt tay hắn len lỏi giửa hai đùi nàng mơn trớn…tay còn lại áp lên ngực nàng xoa bóp…Thái Điệp hơi thở nặng dần...Nàng vòng tay ra sau..tìm vật đó..nắm trong tay…vuốt ve…Cả hai cứ ngồi trong bồn nước…sờ soạng hôn hít lẩn nhau…Ngần ngừ đôi chút…nàng quay người lại đối diện hắn.. vén tóc,cúi đầu.…Ở Hà Tỉnh..hắn đã dạy nàng những bài học ‘vở lòng’…mút liếm cái đầu tim tím…ngậm vào…đầu gục gặc…Dáng nàng lom khom ‘trả bài’…hai vú đong đưa…Hắn đưa tay tới..hết bóp tới se đầu ti…tay kia cầm tóc nàng ‘hổ trợ’…vòng môi nàng bao phủ thân cặc…nét mặt nàng đam mê…

…Nhấc bổng nàng lên..ẩm vào phòng…đặt lên giường..Thân hình nàng phô bày…chờ đợi…Hắn ngắm nhìn một hồi rồi cúi xuống dang hai chân …úp mặt vào giửa hai đùi nàng…Thái Điệp chơi vơi…không còn biết gì nửa… Những tiếng ư ư không ngừng phát ra từ trong cổ…Sau khi hắn rời Hà Tỉnh..đêm nào nàng cũng nhớ những giây phút nầy…Bây giờ tìm lại được rồi…Nàng ước gì thời gian dừng lại để cãm giác tuyệt vời nầy kéo dài… Nhìn trong gương…Nàng thấy mình lỏa lồ phóng đãng đang cùng hắn phối hợp nhịp nhàng…Có lúc nàng không tin đó là mình…Cái tên nầy..Hắn dạy hư nàng rồi…Nhưng nàng thấy thích…mong thời gian ngừng lại nhưng càng mong thì thời gian càng qua mau…Khi hai người buông nhau ra..Bên ngoài trời đã tối…

… Đức chở Thái Điệp đến Azerai đón Ngọc Lan và hai chị em Nhả Thy,Nhả Phương sau cùng là Gia Kỳ…Tuấn Hào và Tuân Kiệt cũng muốn làm tài xế nhưng các nàng không chịu…Chỉ đích danh Đức ca làm người ‘hầu’… Hết cách…Biết làm sao hơn… Hắn mời Nguyệt..em Nhung nhập bọn …Mục đích là để Nhả Thy và Nhả Phương có thêm bạn…dù sao cả hai học ở trường y dược…Nguyệt cũng học ở dây…Nhung mừng rở… Nguyệt quen thêm nhiều bạn …Tốt cho em gái nàng..và càng gần gủi với hắn hơn…Mọi người ngồi ăn uống vui đùa trên nhà hàng nổi…Sau đó lại kéo nhau đi uống rượu… Đến gần 12 giờ khuya.. Lấy cớ Gia Kỳ ngày mai đi làm…Thái Điệp sau một ngày dài…cũng nên nghỉ ngơi…Hắn đưa Gia Kỳ ,Thái Điệp về trước … Sau cùng là Ngọc Lan và song Nhả…Đêm nay Đức muốn làm liều…Miếng thịt trước miệng mà không xơi được…thiệt là khó chịu…

Nhả Thy ,Nhả Phương đi chơi suốt ngày …cũng mệt đừ…Vể tới biệt thự trong Azerai..liền vội vàng đi tắm rửa vào phòng ngủ…Hắn thừa dịp vào phòng Ngọc Lan…Nàng và hắn hối hả ôm nhau…

-“Tưởng anh quên em rồi chứ…Trong mắt anh chỉ có Gia Kỳ thôi…” Ngọc Lan nủng nịu…

-“Em không thấy sao….Có hai con kỳ đà…” Miệng nói..tay bát đầu tái mái thám hiểm cơ thể nàng…

-“Hi hi..anh dám gọi Nhả Phương,Nhả Thy là hai con kỳ đà…Tụi nó mà nghe được…anh không yên thân đâu….” Ngọc Lan cười rủ rượi…trong lòng vui vui…Bàn tay hắn càng lúc càng tham lam xâm lược…Người nàng uốn éo…

- Em đi tắm…

-Tắm chung nha…

-“Hi hi..No Way…” Nàng lườm…quay lưng mở cửa bước ra ngoài đi đến phòng tắm…Vừa bật đèn ..Tay khép cửa…đã thấy hắn …

-“Anh..vô đây làm gì…” Ngọc Lan ‘quát’ nhỏ..ngăn không cho hắn vào…ngượng ngịu…mắt nhìn về cửa phòng của Nhả Thy,Nhả Phương…Nếu bị bắt gặp thì xấu hổ chết…

-“Suỵt…hai con kỳ đà kia ngủ như chết rồi..hi hi…đừng đánh thức họ..Hai đứa mình tắm chung…” Đức lì lợm..bước vào..đóng cửa…Ngọc Lan hai má đỏ rực…nàng hồi họp…Cái tên nầy thiệt lỳ lợm…

Còn đang ngượng ngju …hắn đã tấn công…Hắn là người sành sỏi …Ngọc Lan mới tập tểnh bước vào thiên đàng ái ân làm sao ‘chống cự’ được những ‘ngón nghề’ điêu luyện của hắn…Chỉ vài phút sau…Người nàng mềm nhủn ra…quần áo trên người bị hắn lột hết…Tâm trạng nửa mong chờ..nửa hồi họp…Cuối cùng là để mặc hắn làm gì thì làm…

Đức mở nước đầy …đặt nàng vào bồn..Từ từ thưởng thức hương vị tuyệt vời trên làn da mịn màng của người đẹp..Cặp vú săn cứng vun cao…Hắn mút liếm hai nụ hồng ..Tay mò mẩm phía dưới…giử hai đùi thon dài…Ngọc Lan mê mẩn…hơi thở bắt đầu nặng nề…

‘Cộc..cộc..cộc’…”Chị Lan…Chị tắm hả….cho em vào pee pee cái..” Bên ngoài không biết là Nhả Thy hay Nhả Phương…gỏ cửa..xin vào đi tiểu…

Ngọc Lan đang ‘phê’…bổng chết điếng…Không thể nào từ chối được…Là con gái với nhau…không có gì không tiện..Hơn nửa..toilet của biệt thự rộng rãi…Bây giờ nói ‘không’ sẻ bị nghi ngờ…

-“Chờ chị chút…” Ngọc Lan ‘trừng mắt’ nhấn đầu Đức xuống..ý nói hắn không được ngóc đầu lên để khỏi bị phát hiện…Nàng đứng lên,lấy khăn quấn ngang người..Kéo màn che bồn tắm…bước ra mở cửa…

Nhả Phương bước vào….vẻ ngáy ngủ… nàng có thói quen khi ngủ chỉ mặc quần ‘xì’…nửa đêm thức giấc đi pee pee..cứ thế mà đi vào toilet…phần trên hiển lộ…cặp vú săn cứng..trắng hồng…

Ngọc Lan nhấn đầu hắn vào trong nước…5,10 hoặc 20 giây còn được…Vì vậy..hắn trồi đầu lên để thở…qua tấm màn mõng..hắn thấy gần như cả một tòa thiên nhiên…thu cả vào trong đầu thân hình trắng nỏn tuyệt vời của Nhả Phương…Nàng đang ngáy ngủ…nào để ý đang bị ‘thiệt thòi’…kéo quần lót…ngồi xuống bồn cầu…có tiếng nước chảy róc rách…

Ngọc Lan ngượng chín người…đứng che khuất tầm nhìn của hắn…Nhả Phương pee pee xong..lấy giấy toilet chùi ‘chim’…đứng lên mở nước rửa tay…rồi đi trở về phòng ngủ tiếp…

-“Anh..anh còn không mau đi ra…” Ngọc Lan muốn độn thổ…’gắt’….Bí mật của con gái trong phòng vệ sinh bị tên nầy ‘mản nhản’ hết rồi…

-“Ừm…được được…” Biết mình vừa phạm tội ‘tày trời’…Đức cố nhịn cười bước ra…trần truồng chạy về phòng ngủ của nàng…Cái cảnh vừa rồi..Có tiền cũng không coi được nha…

-“Anh ..anh vừa lòng chưa…Nhả Phương bị anh chiếm hết tiện nghi rồi…”Ngọc Lan ngắt eo hắn…oán giận..

-“Không phải đâu…Anh thề anh không thấy gì hết..” Đức chối bai bải…

-“Anh còn nói…” Ngọc Lan trừng mắt…Tên nầy nói láo như cuội..hai mắt hắn mở lớn..Vậy mà nói không thấy….

-“Ha ha..sorry cưng..là tai nạn thôi mà…anh không cố ý đâu à..Wow…Thơm quá vậy”…Lái sang chuyện ‘chánh’…Hắn đẩy nàng nằm xuống…môi hắn nhanh chóng áp vào giửa hai đùi nàng…Chính là cãm giác nầy đã trở lại…Ngọc Lan như bị điện giật…đầu óc dần dần mê muội…hầu như quên hết chuyện vừa rồi…rên siết trong vòng tay hắn…Rồi thì cũng như Thái Điệp…ngoan ngoản nhu mì nghe hắn ‘chỉ đạo’…khum người…

Ngọc Lan bậm môi…để khỏi kêu lớn tiếng…hắn làm nàng đau..nhưng cãm giác đau rất kỳ lạ…chỉ một chút là tan biến sau đó là cãm giác rất tuyệt vời…Và nàng thích cãm giác nầy…



Tâm đang chập chờn..nghe tiếng mở cửa…Hắn nằm xuống …ôm lưng nàng…

“-Tối qua chị Tư có gọi điện…có nghe nói chi Tư sắp ly dị không?...”Choàng một tay ra sau..gát trên eo hắn….Tâm ôn nhu hỏi…

-Ừm…Tốt mà…Ổng đi chơi bậy chơi bạ bên ngoài…Rủi dính mấy cái vụ Aid thì đời tàn…Ly dị là đúng rồi…

-Cũng đúng…Ừm..Thôi ngủ đi…

-Dì Út nhủ được giấc nào chưa?Đức làm dì thức hả?

-Ngủ một giấc dài ..Sắp thức rồi…Cháu ngủ đi…Í..Sao ..muốn gì đây…

-Ha ha…Dì Út biết cháu đang muốn gì mà…

Tâm cãm thấy phía dưới mát lạnh…Hắn cởi quần nàng ra rồi…Vừa rồi…Sợ bị phát hiện… Ngọc Lan ‘đuổi’..,hắn đành phải len lén như tên trộm,chuồn êm…Thấy đã gần 4 giờ sáng…hắn ghé nhà Tâm…Dì Út là người rất hiểu ‘lý lẻ’…biết thằng cháu vừa trăng hoa ở đâu đó…Nhưng nàng không màng…Nó đến với nàng là được rồi…

-“Cho vào trong nha…Dì muốn có em bé..” Tâm thì thào..Nàng đã tính toán kỷ…hôm nay là thời điểm tốt để đậu thai..Nó đến thật đúng lúc…

-Ha ha..Dì muốn sao thì sao đi…

Tâm nằm im… Tránh không cho giọt nào tràn ra ngoài …Càng nhiều càng tốt..Hy vọng lần nầy...



Kiến nghị Thục Hiền vào vị trí Chủ Tịch xả Đông Phú của Đức Chủ tich được trên huyện và Thành phố cũng như Tỉnh thông qua dể dàng….Hợp tình hợp lý…đúng với Chinh sách của Trung ương…dùng nhân tài trẻ…Văn Định,Văn Hòa lần lượt được bổ nhiệm vào vị trí Chánh văn Phòng huyện Cờ đỏ…Huyện Châu Thành…Phan,Chánh Văn Phòng Huyện Phụng Hiệp được điều động làm Phó Chủ Tịch Huyện Châu Thành…và sau cùng là Huỳnh Tuấn Hào được bổ nhiệm vào vị trí Phó Chủ Tịch huyện Cờ Đỏ thay thế Trương Minh Hiếu bị bịnh vô cùng nghiêm trọng…Đợt điều động nhân sự khiến ai cũng đỏ mắt…Ai cũng thấy bóng dáng của Chủ tịch Đức ở phía sau…

Tuy còn vài ngày nửa mới chính thức rời khỏi cương vị Chủ Tich xả nhưng hôm nay Đức muốn tiến hành cuộc chuyển giao cho Thục Hiền…Trước khi chính thức tiếp nhận Chủ tịch huyện Lấp Vò..hắn cần đi ‘thị sát dân tình’..Hơn nửa phải đưa Ngọc Lan và Thái Điệp xuống nhận chức…Một công hai chuyện…

Gần 10 giờ sáng…Trước cổng ủy ban xả nhiều người đã tụ tập…không ít người và càng lúc càng đông..Nét mặt ai cũng đượm buồn…Nhiều người trên tay cầm giỏ trái cây..vài bó rau..Có người mang gà hoặc vịt..Hoặc một ít đồ lưu niệm…để tặng Chủ Tịch xả…Có đủ loại biểu ngử nhìn vào vô cùng xúc động :’Chủ Tịch Đức…Xả Đông Phú lúc nào cũng nhớ cậu…’ Hoặc ‘ Chủ Tịch Đức…chỉ hiện diện một thời…Xả Đông Phú nhớ cậu cả đời’ và còn nhiều nửa…

10 giờ hơn…Hai chiếc xe trên huyện tiến vào….Bí Thư huyện ủy Đồng Giao,Chủ Tịch huyện Thanh Nhả và Phó Chủ Tịch huyện Lệ Quyên đều ngồi trên cùng một xe đi đầu… chiếc sau dành cho Thư ký …Nhìn biểu ngử và số người đang tụ tập ….Cả ba chấn kinh…Biết ở xả nầy…hắn rất được yêu mến nhưng không ngờ hắn có địa vị trong lòng người dân như vậy…

-“Hai người nghỉ coi….Không biết mai nầy khi rời cương vị…đi nơi khác..mình có cái danh dự nầy không hả?”…Nhìn đám đông tụ tập..tay cầm tay xách..Đồng Giao cãm khái nói…Cái nầy mới thật sự lá ‘làm quan một thời tạo phúc một phương’… Đồng Giao âm thầm hảnh diện hắn là người đàn ông của nàng…nhưng cũng đồng thời nhớ cái bản mặt ‘dâm tà’ đáng ghét của hắn…mặt hoa hây hây đỏ…

-“Được một phần cũng rất có thể…nhưng khó lắm…Cần phải nổ lực nhiều hơn mới được…hi hi…Cũng tùy người…” Thanh Nhả cười đáp…Hai mắt nàng long lanh…Mai nầy có lẻ sẻ buồn chán hơn trong công việc..Hắn không còn đến ‘báo cáo’ công tác nửa..Aiz..Nhưng nà không sao..Từ đây đến Cao Lảnh chỉ hai giờ..Gặp nhau trao đổi giao lưu cũng là chuyện tốt…

-“Giao Bí Thư,Chủ tịch Nhả…Tôi tin tưởng chỉ cần làm tốt..nhất định sẻ có hồi báo tốt…” Phó Chủ Tịch Quyên hai mắt đầy chính nghỉa…So với lúc đầu…chỉ muốn lợi dụng hắn để trèo lên..nhưng bây giờ ý nghỉ đó đã bị xóa sạch…Bị hắn ảnh hưởng…Lệ Quyên lúc trước và Lệ Quyên bây giờ hoàn toàn khác nhau…Nàng đã chinh thức ly dị với Trí…Từ nay toàn tâm toàn ý cùng hắn tiến lui…

-“Chủ tịch Quyên…Chị nói rất phải… chỉ cần làm tốt..nhất định sẻ có hồi báo tốt” Đồng Giao gật đầu…Cãm thấy thân thiết hơn với Quyên..Trước đây nàng có chút địch ý…vì lúc ở Trường Đãng…Nàng đã từng thấy Quyên và hắn tò tí trong xe…Đồng Giao bất chợt sửng sốt…Cả ba ..đều là đàn bà của hắn..Cái tên nầy…đúng là đại dâm tặc…



-“Giao Bí Thư,Chủ Tịch Nhả…Phó Chủ Tịch Quyên..hoan nghênh hoan nghênh…” Đức Chủ tịch hôm nay đẹp trai ra phết…com lê đen..sơ mi trắng..cà vạt đỏ….Cười tươi bắt tay khẻ nghiêng người chào lảnh đạo huyện xuống xả tham dự buổi lể bàn giao…Nét mặt vô cùng chính khí nhưng khi bắt tay… hắn khều khều…miệng khẻ mĩm cười..Nụ cười chỉ có ‘người trong cuộc’ mới hiểu…Đồng Giao,Thanh Nhả,Lệ Quyên…đều muốn ‘đá’ hắn một cái nhưng mặt ngoài vẩn vô cùng nghiêm túc…Sau lưng hắn là Thục Hiền…nét mặt binh thản…khác với Định,Hòa..nét mặt cả hai đều rạng rở…Vài ngày nửa chính thức là Chánh văn Phòng rồi..Không mừng sao được…

-“Bí Thư Giao,Chủ Tịch Nhả,Phó Chủ Tịch Quyên..hoan nghênh đến xả Đông Phú..mai nầy xin các vị thường xuyên chỉ đạo..” Thục Hiền nghiêng người bắt tay chào theo lể tiết…Nàng có giác quan là ba vị lảnh đạo mình có quan hệ không tầm thường với hắn…

-“Chủ Tịch Hiền…Chúc mừng…Sau nầy chúng ta sẻ có cơ hội cùng nhau làm việc..học hỏi lẩn nhau..Đừng khách sáo..” Đồng Giao cũng âm thầm quan sát…Đàn bà có linh cãm rất mạnh…Thanh Nhả,Lệ Quyên cũng có cãm giác nầy…lần lượt chúc mừng Thục Hiền…mĩm cười vô cùng thân thiết

-“Các vị lảnh đạo..ha ha..Xin mời vào trong…” Đức Chủ tịch mời mọi người vào trong..Buổi lể bàn giao bắt đầu …Hắn đọc một bài diển văn ngắn gọn hàm súc…Đồng Giao thay mặt ban tổ chức cán bôj Thành phố đọc thư ủy nhiệm Thục Hiền…Sau đó là Thục Hiền đứng lên đọc ngắn gọn bài diển văn nhậm chức..vâng vâng và vâng vâng…Buổi lể bàn giao kết thúc với bửa tiệc nhẹ..không kéo dài lâu….Ba vị lãnh đạo lên xe ra về…

Trong Văn phòng chỉ còn Tân Chủ Tịch Thục Hiền và Nguyên Chủ tịch Đức…Sắp chia tay rồi..Sáng mai hắn đưa Ngọc Lan và Thái Điệp xuống Cao Lảnh nhận chức..đồng thời ‘tham quan cho biết sự tình’…

-Ha ha…Cố gắng nha..Thục Hiền…em được mà..Anh có lòng tin em sẻ làm tốt…

-“Em sẻ cố gắng làm hết sức để làm tốt..nhưng vẩn muốn đi theo anh…” Hiền thu hết can đãm một lần nửa…lí nhí…câu nói tỏ tinh hôm tước…

-“Vậy à…Hỏi em nha… em có hiểu anh nhiều không?Ừm…Nói thật với em..Thục Hiền…Anh có rất nhiều bạn gái..bản tánh anh đa tình…Cho nên…anh không vừa cho em đâu…Em đôn hậu,thuần khiết..Sau nầy nhất định sẻ gặp người tốt..Anh…

-“Em biết..em biết..nhưng em vẩn không kiềm chế được…Tâm Đoan được..em cũng được mà..:” Nàng ôm lấy hắn…mắt lệ nhạt nhòa…

Đức sửng sốt…mình đã thật thà tự kiềm chế lắm rồi … Nói được vài câu như vậy đã là cực hạn…Ông trời có lẻ cũng đang nổi giận…

-Thục Hiền..em nhất định sẻ hối hận…

-“Không đâu..Nhất định là không…” Nàng lắc đầu…ôm hắn mạnh hơn…

-“ Em biết tại sao anh có bạn gái nhiều không?Trời sinh anh ..’chuyện đó’ mạnh lắm nên một người không đáp ứng được nhu cầu của anh..cho nên..” Đức trắng trợn đem ‘tối hậu chiêu’..ra hù dọa…Hắn thật sự không còn cách nào khác…nên ‘bấm bụng’ mà từ chối ý tốt của người đẹp…

-“Tâm Đoan được…em cũng được mà…Chỉ cần anh thích…” Thục Hiền lí nhí…

-“Hả?Thục Hiền…em không hiểu đâu..Anh..anh dâm lắm đó..mổi ngày bạn gái anh đều ..em..em hiểu anh nói gì không?” Đức chào thua…’hù’ trắng trợn hơn nửa…Thục Hiền nầy coi hiền thục nhưng lì lợm thiệt..không sợ trời không sợ đất…

-“Em nói rồi..em không ngại..Tâm Đoan chìu anh được thì em cũng chiu anh được mà” Thục Hiền quyết tâm…thầm nghỉ người có tài thường có dị tật…Ảnh đã nói thật với mình là chuyện tốt…

-Vậy..vậy…

-“Vậy cái gì…anh chê em?” Thục Hiền vặn hỏi…

-Không..không phải…là em nói dó nha…Không được hối hận…

-“Không bao giờ…” Thục Hiền ngước mặt lên..nhắm hai mắt…Đức cúi xuống …hôn lên môi nàng…cặc trong quần bắt đầu cương lên…hai người đứng sát vào nhau nên Thục Hiền cãm nhận được sự biến hóa…Hai má nàng đỏ lên…

-Ha ha..Sorry…Phản ứng binh thường..ha ha.. Phản ứng binh thường…

-“Ừm..không sao…em biết?” Thục Hiền lúng túng..đây là lần đầu tiên nàng trong tinh cảnh nầy…không biết phải làm gì…Ngay lúc nầy di động reo lên…

-“Hi hi...Chờ anh chút..Có bạn gọi…” Đức nhìn màn hình…có chút thắc mắc..Sao Hương lại gọi vào lúc nầy..

-“A lo..sao rảnh vậy?Đám bạn Hà Tỉnh hỏi sao không thấy chị..”..Thục Hiền nghe hắn nói tới đây..Sau đó không biết người bên kia nói gì..Mặt hắn tái nhợt…cúp máy…

-“Anh có việc gấp..mình liên lạc sau..” Đức nói xong..đi gấp ra cửa…Thục Hiền nối gót theo sau…muốn lên tiếng hỏi…nhưng bất chợt..cả hai khựng lại…Trước sân của Ủy ban…chật kín người…

-“Họ mang rất nhiều quà..Tôi đã cho người thu gọn để đem đến nhà cậu…Không từ chối được đâu…Cậu nói với họ vài câu đi..” Định tới gần hắn..nói nhỏ…Đói với Đức…Dịnh khâm phục tận đáy lòng…

-“Ừm..Được…” Hắn bước ra..Đám đông đang ồn ào bổng im bặt…

-“Các vị hương thân phụ lảo…ông bà …Bà con chú bác…anh chị em..ha ha…Thật là cãm ơn nhiều…Không biết nói gì hơn..Các vị ở lại mạnh khỏe…Tôi tin rằng Chủ Tịch Hiền sẻ làm tốt công việc hơn Trần Đức tôi nhiều…Chủ yếu là chỉ cần có quyết tâm…Không có gì là không thể…” Hắn nói ngắn gọn hàm súc…mọi người lắng nghe nhưng người đông lắm..Chỉ có những người gần phía trước mới nghe được hắn nói gì…Nhưng nghe được hắn nói không quan trọng…Chủ yếu họ đến đây là để tiển đưa…Sự hiện diện của họ tỏ lòng yêu mến chân thành…thay lời từ biệt…

Thục Hiền hai mắt long lanh…anh ấy nói đúng..Chỉ cần có quyết tâm… Không có gì là không thể…Và nàng quyết tâm hơn bao giờ hết…



Rời khỏi Ủy ban…Đức vội vả lái xe đến nhà Hương…Khi nghe nói nàng có thai…Triều biết hắn là cha của đứa bé trong bụng nàng.. Anh Triều muốn nói chuyện …Đầu óc Đức rối tung lên…Nhưng bây giờ bình tỉnh lại..Dù sao cũng phải đối diện vấn đề…Thích ăn muối thì không sợ mặn…Không thể để chị Hương một mình mà…

-“Sao rồi..anh Triều có nói gì không?…” Đức ngừng xe..Vừa bước xuống đã thấy Hương…nàng có vẻ lo lắng…Sợ hắn không dám tới đối diện Triều…Bây giờ thấy hắn…Nàng thở phào…

-“Chưa nói gì..Lầm lầm lì lì..không nói tiếng nào…”Hương lo ngại…

-“Dù muốn dù không…cũng phải đối diện để giải quyết vấn đề…Đi…Vô nhà gặp anh Triều..Coi anh ấy nói gì” Đức trấn an Quyên…Hai người đi vào …Triều ngồi giửa nhà..Nét mặt buồn nhưng không có vẻ gì tức giận…hung dử… khiến Đức an tâm một chút..

-“Anh Triều..Là lổi của em..Anh muốn chửi..muốn đánh ..Hay sao cũng được…” Đức cúi đầu xấu hổ…ái náy…thẳng thắng nhận lổi…Bên cạnh…Hương thút thít khóc…

-“Ngồi đi..Tao chửi hay đánh mầy làm gì…Kêu mầy tới là muốn nói cho mầy biết…Chuyện đã như vậy..Từ nay tao giao con Hương cho mày…Có vậy thôi..” Triều binh thản nói…

-“Vậy…vậy còn anh thì sao? “Đức sửng sốt…Hương sục sùi hỏi…

-“Lúc nhỏ…anh có mộng tưởng.lớn lên sẻ di du lịch khắp tận cùng từ Bắc chí Nam..ai dè lớn lên lấy vợ…bận lo cơm áo gạo tiền…Bây giờ coi như không còn vướng bận…Cứ vác cây đần mà đi thôi..Hương à..anh giao ban nhạc cho em..Em muốn tiếp tục cũng được..bán cũng được…Tùy em..Aiz…” Giọng Triều xa vắng…

-“Anh Triều..Hay là em mua lại ban nhạc của anh…Anh…” Đức đề nghị…hắn muốn làm cái gì đó…để bù đắp…

-“Đức à..Tao giao vợ tao cho mầy chứ không phai bán vợ..Mầy có hiểu không hả?” Triều lắc đầu…

-Em không phải là ý nầy…Nếu bây giờ bán nhạc cụ…bán đổ bán tháo sẻ bị ép giá…Nên em muốn ứng trước…Để khi có tối lửa tắt đèn ..anh cần thì lấy mà xài…

-“Phải đó anh Triều..anh nghe Đức nói đi…” Hương sụt sùi nói thêm vào…

-Thôi được…Mầy nói sao thì làm vậy đi.Nhưng tao có lời nầy…Tao không giận mầy chút nào…Nói thiệt đó..mầy tin cũng được..không tin cũng được…Con Hương còn trẻ..không thể nào suốt đời sống với tao như vậy…Không có mầy…Aiz…Mầy hiểu ý tao chứ?Cho nên..Giao nó cho mày..tao yên tâm hơn…Vì vậy..mầy không cần ái náy.

-Vậy..anh định khi nào đi?

-“Tao có vài bộ quần áo..vát cây đờn..Coi như đi bụi đời…Khi nào lại không được…Mai hoặc mốt…Tao biết mầy bận bịu…Hôm nay coi như hai anh em mình chia tay ở đây…Đức…Tao mồ côi từ nhỏ…Tao luôn coi mầy là anh em tốt…quá khứ cũng vậy..bây giờ và tương lai cũng vậy…” Triều đứng lên..vổ vai hắn..quay người bước đi..

-“Hu hu”..Hương khóc nức nở….Lần đầu tiên.Đức thấy mắt mình nhạt nhòa…Không phải vì hối hận mà là xúc động vf sự chân thành của Triều…Đức không hối hận..vì đây là số mạng trời định…Triều nói đúng.Hương không thể sống như vậy cả đời…Nàng còn quá trẻ..Nếu không phải là mình mà là một người khác..thô lổ vủ phu…Triều chắc chắn sẻ ái náy…

-“Bây giờ anh định làm sao?” Hương hay đổi cách xưng hô…Trước đây nàng xưng ‘Chị’, ‘Cậu’…Bây giờ gọi hắn là ‘Anh’ xưng ‘em’….

-“Anh chuyển tiền cho em…Giải tán hay ban nhạc..Tùy em…Nếu em muốn đổi nghề làm nhà hàng thì xuống Cao Lảnh…Anh mở một nhà hàng ở đó…Để em trông coi..Ừm..Coi trong ban nhạc..nếu có ai thật thà,..thích theo em thì cứ giử họ lại..Lương bổng..không thành vấn đề…” Đức quyết định…Sau nầy từ từ sẻ mở nhiều chi nhánh..Thu sẻ là Tổng Giám đốc của chuổi nhà hàng…Và Cao Lảnh là chi nhánh đầu tiên…

-“Tại sao Cao Lảnh?” Bây giờ hắn nói sao thì Hương nghe theo nhưng nàng thắc mắc…Tại sao phải xuống Cao Lảnh…Lúc nầy nàng chưa biết hắn xuống Cao Lảnh làm Chủ Tịch Huyện Lấp Vò…

-“Là như vầy..anh được thăng chức…điều động xuống huyện Lấp Vò..” Nghe Đức nói..Hương kinh hỷ…Hắn xuống Cao Lảnh..nàng ở đây làm gì chứ?...dỉ nhiên là đi theo rồi..Nếu được…

-“Vậy anh quyết định đi..Em làm theo là được”..Hương nhu mì đáp…

-“Ừm…Từ nay..anh bảo đãm em sẻ sung túc hơn”…Hắn cầm tay nàng..xót xa…Trong những người đàn bà của mình..Hương nghèo nhất..Hắn âm thầm quyết định từ nay sẻ lo lắng cho nàng vô cùng chu đáo..Cũng như hắn đã lo cho Nhung,Ngân,Yến,Tuyết…

-“Ừm”…Nước mắt tràn mi…Những giọt nước mắt hạnh phúc..mừng vui..Hương tin tưởng vào tương lai…

***

Những ngày trước khi Ngọc Lan và Thái Điệp đi nhận chức…Đức vô cùng bận rộn…Hồng Phượng cũng rất đắc lực…đưa Nhả Thy,Nhả Phương đi kiếm nhà mướn trước khi nhập học…Cuối cùng không nơi nào thích hợp bằng chính căn nhà của hắn…Tuấn không bỏ lở cơ hội ‘bằng vàng’ để tiến hành ly ị..Ngày hôm sau liền dọn ra riêng khiến Nhàn chỉ có một mình…Thấy Nhả Thy và Nhả Phương kiếm nhà trọ…Nàng liền mời cả hai tới ở với mình cho vui….Nhả Thy và Nhả Phương dỉ nhiên là đồng ý cái cụp…Ở kế bên Hồng Phượng mà…

Nếu là lúc rước..Nhàn sẻ không làm vậy đâu..Nhưng bây giờ thì khác…Nàng có thể qua nhà Tâm ..Hai người cùng hắn làm tinh…Trời biết đất biết..

10 giờ sang hôm nay…Ngọc Lan và Thái Điệp chánh thức nhậm chức…Gia Kỳ bận việc đột xuất,Nhả Thy,Nhả Phương lo việc nhập học…Không có thời gian tháp tùng xuống Cao Lảnh…hẹn ngày khác..khi mọi việc ổn định sẻ ‘Tiếu ngạo Đồng Tháp’ cho biết đó đây một phen…Lẻ ra sáng hôm nay chỉ có hắn đưa hai lảnh đạo mỷ nử xuốg Cao Lảnh…Việc nầy khiến hắn đau đầu…Ngọc lan ngồi cạnh ‘tài xế’ thì Thái Điệp không hài lòng…Ngược lại thì Ngọc Lan bất mản…Hai mỷ nử tuy ngoài mặt thân thiết nhưng ngấm ngầm ganh đua từng li từng tí đấy…

Cũng may…Ngoc Thi kịp thời ‘cứu chúa’…Ngày mai hắn nhận chức Chủ tịch huyện…Với tư cách là Thư ký..Ngọc Thi có thể trình diện chậm một hai ngày…Nhưng vì muốn về thăm nhà nên xin tháp tùng cùng xe…dỉ nhiên Chủ tịch Đức vô cùng hoan nghênh…Ít ra cũng tạm thời giải quyết vấn đề…Thư ký của hắn ngồi bên cạnh tài xế..hai vị lảnh đạo ngồi phía sau…Quá hợp tình hợp lý…Tội nghiệp Ngọc Thi..nào có hiểu ngày đầu tiên dang bị lảnh đạo lợi dụng để giải quyết chuyện phong lưu...Nàng có nằm mơ cũng không ngờ hai vị lảnh đạo mỷ nử bị lảnh đạo mình ‘đớp’ rồi…Bởi vì ba người họ rất là ‘quy củ’…khách sáo…nề nếp…

Xuất phát từ 7 giờ…Chưa 9 giờ …Xe đã đi vào địa phận Thành phố Cao lảnh…Đức đưa Thái Điệp,Ngọc Lan đến văn phòng Tỉnh ủy …Nhiệm vụ hắn xong ở đây…Sau khi hẹn chiều nay đón hai nàng cùng nhau đi ăn cơm…hăn đưa Ngọc Thi thêm một đoạn..để nàng xuống xe gần đó…Hẹn ngày mai…nàng đến ủy ban nhan dân huyện Lấp Vò…lúc hắn chinh thức nhậm chức…Hắn gọi Mỷ Chi…hỏi thăm tình hình…ba chị em nàng đã tới đây kể từ sau Tết…

Mỷ Chi nhìn thoáng qua thấy rất hời hợt nhưng không phải vậy…Nàng rất đãm đang và tháo vát…Tết vừa hết..Khi mọi chuyện trở lại bình thường..ba chị em đã lên xe đi Cao Lảnh để khảo sát địa hình…Tìm xem có căn biệt thự nào thích hợp để mua…sửa sang hoặc mua đất rồi cất căn biệt thự theo ý mình…Ba chị em nàng sẻ trấn trụ ở đây…Cũng như Nancy trấn trụ ở Cần Thơ…Không phải chỉ có ba chị em nàng…Ngoài Xuân Mai,Mai Thảo…Nhóm còn lại sẻ chia làm hai nhóm…thay phiên xuống Cao Lảnh … Thu Tâm,Phương Anh,Ngọc Như,Thục Linh là nhóm thứ nhất..Thu Hà,Ngọc Vân,Kim Chi sẻ là nhôm thứ hai…luân phiên nhau mà xuống Cao Lảnh hổ trợ hắn khi cần…Mỷ Kiều thì hơi đặc biệt..hiện là Trưởng CA của huyện Cờ Đỏ…khó rời nhiệm sở..nhưng khi rảnh..có thể sắp xếp để xuống Cao Lảnh một ngày..Dù sao cũng không xa…Chỉ cần hơn 1 giờ lái xe…Nói tóm lại…Bây giờ..Tất cả đều coi như là vợ của hắn…Biết hắn ‘mạnh’ về chuyện đó… nên thay phiên xuống phục vụ ông xả là chuyện phải làm…Mục đích là không để hắn thu nạp thêm nửa…Cho nên Biệt thự phải hoành tráng..nhiều phòng…

Mỷ Chi hài lòng với sắp xếp nầy của Nancy…Chẳng khác nào nàng là ‘’Tây cung’ còn Nancy là ‘Đông cung’…Việc Mỷ Chi mong đợi là mau có thai..Ba chị em nàng nhìn thấy ba chị em Nancy mà hâm mộ…

Cùng thời gian…Buổi sáng…

Chánh văn Phòng Tỉnh Lăng Ngọc Diệp nhìn ba người con trai mà âm thầm hảnh diện,tự hào…Cả ba đứa điều là ‘nhân trung chi long’…Đứa lớn Trung Nghỉa..32 tuổi..Giám đốc bệnh viện khu Hồng Ngự,đứa giửa Trung Tín…3o tuổi …Phó Chủ Tịch Thành phố Cao Lảnh …và Trung Trực…Đứa con út..28 thôi…đã là Trưởng phòng Phòng Quản Lý Xây dựng….Nếu không có gì thay đổi..Vài tháng nửa sẻ là Phó Giám đốc Sở Xây dựng ...

Cở tuổi của bà….Nhiều người đã có cháu nội,ngoại đầy đàn…Vì vậy …Lắm người muốn làm xui…Diệp khéo léo từ chối…miệng nói tùy bọn nhỏ…Duyên nợ trời định…Thật ra trong bụng khinh thường..chê người ta không môn đăng hộ đối chút nào… Kinh nghiệm quan trường mấy chục năm rồi…Bà thừa hiểu đạo lý ‘Nhất thân Nhì thế..Thứ ba là quan hệ…rồi mới đến tiền tệ…’ Vì vậy hiện nay Diệp hy vọng nhất là chuyện thằng con út với cô con gái Thanh Tình của Chủ tịch Trương hạo Nam…Nếu ‘Giai ngẩu thiên thành’ thì tốt quá…Có thể nói là được làm xui với nguyên Thủ Tướng…Với quan hệ thân gia…Sau nầy chuyện gì cũng dể dàng…Đúng là một bước lên trời…

Là Chánh văn Phòng tỉnh…Thông tin dỉ nhiên luôn biết trước người khác…Khi biết có hai ‘Thiên kim Ngọc Diệp’ của cao tầng đến Đồng tháp đãm nhiệm chức vụ Bí Thư Cao Lảnh và Giám Đốc Sở Y tế…Diệp âm thầm dò xét…mừng run lên…Thằng Nghỉa là Giám đốc Bệnh viện khu Hồng Ngự,thằng Tín là Phó Chủ Tịch Cao Lảnh…Có phải chăng đây là tổ tiên phù hộ…Nếu cả hai thằng con lớn mổi đứa ‘ẩm’ được một nàng đưa ‘về dinh’ thì nhà bà sẻ là thông gia của ba ‘cây cổ thụ’…đúng là ‘Tiền vô cổ nhân..hậu vô lai giả’…Diệp đem tin hấp dẩn nầy hé lộ cho hai đứa lớn để chúng chuẩn bị…

Như thường lệ..Hôm nay cả nhà ngồi quây quần ăn sáng… Long và Nghỉa rất khác thường một cách đặc biệt…Trên người…Nghỉa bộ com lê Armani …Trên người Tín bộ com lê Yves Saint Laurent …Đều là thời thượng..đắt tiền…Nếu tính ra…lương 1 năm của công nhân bình thường….mới có thể mua được một bộ…

-“…Hai đứa bây đứng lên quay một vòng để má coi nhìn thử coi…” Diệp đốc thúc hai đứa con lớn…Hôm nay là lể nhậm chức của Tân Bí Thư Cao Lảnh Lý Thái Điệp và Tân Giám đốc Sở Y tế Ngọc Lan…Ấn tượng ban đầu rất quan trọng…nhất định phải ‘in’ vào đầu hai cô ‘Kim chi ngọc diệp’ nầy một ấn tượng sâu sắc mới được…

Nghỉa,Tín nghe lời mẹ…đứng lên quay một vòng…vẻ mặt kiêu hảnh…

-“Sao hả ..Má thấy sao?” Nghỉa đắc ý hỏi…

-“Wow…Sát thủ tình trường cũng cở đó thôi anh hai,anh ba….”Chánh nhanh miệng đáp thay mẹ…đưa ngón tay cái…tán thưởng hai người anh mình…

-“Nói bậy..nói bạ…Cái gì mà ‘Sát thủ tinh trường” chứ …Diệp nhìn con út ‘mắng’..Miệng cười…Bà cũng thấy thằng con út nói rất chí lý…Ở Đồng Tháp nầy ..Hiện giờ…Trong đám thanh niên tài tuấn còn độc thân…phải nói là ba đứa con trai bà là rồng trong đám người…

-“Cha nào con nấy mà hắc hắc…” Danh …Chồng Diệp nhìn con… hảnh diện…

-“Ông im đi..Ông làm sao bằng tụi nó được?Nói cha nào con nấy mà không biết ngượng…” Diệp nhìn chồng khinh thường….Chồng bà năm nay 59…Làm đến chức Trưởng Phòng đã là cực hạn…Trong khi thằng út của bà..mới 28 đã là Trưởng phòng rồi..Cái ghế Phó Giám đốc coi như là vật nằm trong túi… Mười năm nửa chúng sẻ là lảnh đạo cao tầng…không là lảnh đạo Tỉnh thì cũng sẻ là lảnh đạo Bộ..Thậm chí còn hơn nửa…Nghỉ tới dây..Diêp có chút kích động…Nếu Thằng Nghỉa cưa đổ Tân giám đốc Sở y tế,thằng Tín cua tới tay Tân Bí Thư Cao Lảnh thì tương lai của chúng phải nói là vô bờ bến…Diệp đã tìm hiểu kỷ lắm rồi…Bác Sỷ Ngọc Lan kia chưa có bạn trai…con của Bí Thư Tỉnh ủy Hà Tỉnh…Nghe nói rất có thể sẻ thành Bí Thư Hà Nội..Ủy Viên Bộ Chính trị…Còn Bí Thư Thái Điệp là cháu của Nguyên Chủ Tịch nước,con gái của Chủ tịch Tỉnh Hà Tỉnh…Nếu có thể làm thông gia thì…Diệp cười không khép miệng khi nghỉ tới chuyện nầy…bà nghỉ tới nghỉ lui….Ở Đồng Tháp nầy…Ai xứng là đối thủ của mấy đứa con trai mình chứ?

-“Hai đứa có lòng tin không?” Diệp trừng mắt nhìn chồng quát..xong quay qua nhìn hai đứa con lớn hỏi…

-“Sao lại không má..” Nghỉa kêu ngạo đáp..Trong Bệnh viện…Y tá…Nử Bác Sỷ độc thân hay đã có gia đinh đều bị hắn hớp hồn…hiến thân cho hắn hưởng thụ…Vì vậy hắn vô cùng tin tưởng…Hắn đã có kế hoạch cưa đổ Ngọc Lan….Nghỉa tin tưởng Ngọc Lan sẻ khó thoát khỏi mỵ lực của mình….

-“Anh con có lòng tin như vậy,thằng Tín..con sao hả?” Thấy Tín không nói gì…Diệp hỏi…

-“Ha ha..Con hả?Con thấy cua cô nàng Bí thư kia..Con có chút thiệt thòi..Cô ta có một đời chồng rồi…Lẻ ra cô ta phải cua con mới đúng chứ..phải không?ha ha…” Tín còn kêu ngạo..hơn cả anh hai mình…

-“Nghe hai đứa nói vậy…Má yên lòng rồi..Ừm..Còn thằng Trực..Tết vừa rồi sao không mời Thanh Tình về nhà ăn bửa cơm vậy?” Diệp có chút lo ngại…Trực đeo đuổi cháu của nguyên Thủ tướng…Bà nông lòng muốn tiến tới làm xui càng sớm càng tốt …

-“Ăn cơm thì ngày nào cũng được mà…ngày Tết… Thanh Tình cũng bận rộn” Chánh có nổi khổ…đẩy đưa…cho qua chuyện…Hắn vô cùng ủy khuất..Ai cũng tưởng hắn đã cua được Thanh Tình tới tay…Lúc đầu..Chánh cũng nghỉ vậy nhưng cho tới bây giờ hắn chưa từng được hôn hít …Chuyện bóp vú sờ lồn thì đừng nghỉ tới…Thanh Tình coi hắn như gả sai vặt.cần đi dạo phố,thì ngoắc hắn tới…để hắn làm cu li khệ nệ tay xách tay cầm…xong rồi thì biểu hắn biến đi…

-“Hay là mốt là sinh nhật ba..Con mời Thanh Tình tới ăn bửa cơm..” Diệp thăm dò..Néu Thanh Tình tới ăn bửa cơm sinh nhật..vậy thì có hy vọng nhiêu..Còn nếu không thì phải tinh đường khác..

-“Ừm ..được..để con mời…” Chánh ‘cắn răng’ gật đầu….Tìm cách sau…

-“Tới giờ rồi…Con đi trước…” Nghỉa nhìn đồng hồ…đứng lên…Tín ,Chánh cũng lục đục bước ra cửa…Danh là người chót..lảo nhìn vợ .thấy bà chưa sửa soạn…ngạc nhiên…

-Hôm nay bà không đi làm à?

-Trể trể một chút…

Diệp làm bộ lăng xăng dọn đẹp…Danh vừa ra cửa..Bà đi ra phía sau nhà..gọi đứa cháu họ…bà nuôi trong nhà để sai vặt và trông coi các cây kiển ngoài vườn sau…

-“Tiến à..Vô đây cô nhờ chút…”…Diệp đóng của cẩn thận…Để tiết kiệm thời giờ…Diệp cởi quần áo ..tô hô trần truồng lên ghế sofa chỏng khu …chờ…Vú bà xệ,bụng có nhiều mở…binh thường có quần áo coi cũng không đến nổi nào …nhưng khi cởi quần áo ra thì hơi khó coi…nhất là trong tư thế nầy…như con heo nái…

-“Dạ”…nghe tiếng cô Diệp gọi.Tiến mừng rở…vội vả bước vô nhà…Thấy cô Diệp đang nằm trần truồng… …Quen rồi..Nó cởi quần..con cặc khá to…đong đưa qua lại…ngồi xuống áp miệng vào giửa hai mông bà..bú…

-“Mạnh lên con….liếm đít cô đi..ừm..đúng rồi…” Diệp vừa rên…vừa chỉ đạo…mông bà sàng qua sàng lại…Phía sau thằng Tiến…hai tay bóp đít…miệng nút chùn chụt…Nhìn nó bú liếm rất say mê…

Nói là cháu họ chứ thật ra….quan hệ họ hàng rất xa…cho dù hỏa tiển bắn..cũng chưa chắc tới…Nhà nó nghèo…nhiều anh chị em…miếng ăn cũng là vấn đề..Trong một lần về quê.Tình cờ gặp nó…Thấy thăng nhóc cơ bắp lực lưởng mặc dù mới 12…Diệp ngỏ ý đem nó về Tỉnh thành làm việc trong nhà…mổi tháng trả lương cho nó 2 Triệu…Má nó dỉ nhiên là mừng hết lớn..Bớt 1 miệng ăn..lại có tiền…Cầu còn không được…

Thật ra Diệp muốn thỏa mản con lợn lòng của bà thì đúng hơn…Bà vẩn còn ham muốn nhưng ông chồng thì hết xí quách…Nên lâu ngày chầy tháng…nổi thèm muốn ấp ủ..tích tụ..Khiến bà trở thành dâm đãng…có chút biến thái…Cho nên mới lấy cớ ..đem thằng Tiến về giúp việc nhà…Rồi thì một hôm nhà không có ai…bà thấy ‘mệt’ trong người...nhờ nó cạo gió…Lúc đầu thì vén áo nằm sấp…sau đó vén áo nằm ngửa… đưa vú đưa lồn trước mặt thằng nhóc…Kế đó là bóp …rồi ngậm cặc nó…

Con trai nhà quê mới lớn,,Chưa từng thấy vú lồn…Thằng Tiến mê mẩn….Cô Diệp nói sao nó làm vậy....Cặc được cô Diệp ngậm …vừa sướng con cặc vừa được cô cho tiền bỏ túi rủn rỉnh xài…Lần đầu nó sợ lắm… lúc cô Diệp ngậm cặc nó…mút…nó ‘đái’ vào miệng cô …vậy mà cô cứ liếm coi như không có gì… lại còn cho nó tiền…Cô Diệp căn dặn nó không được nói với ai…Dỉ nhiên rồi…Bây giờ nó không còn khờ nửa…cô Diệp thích bú cặc nó…Cô Diệp thích nó bú lồn cô,bú lổ đít cô…và cho nó đụ cô…

***

Gần 10 giờ…Ba chiếc xe bệ vệ tiến vào Sở y tế Tỉnh…Trên chiếc xe thứ nhất là Chủ Tịch Trương Hạo Nam cùng thư ký Hoàng Kỳ…Trên chiếc xe thứ nhí…Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh cũng là Chủ tịch tỉnh Phu nhân Trương Thúy Hằng cùng thư ký Hồng Nhung và dỉ nhiên là Bác Sỉ Ngọc Lan..Tân Giám đốc Sở Y tế…Chiếc xe thứ ba là Phó Chủ Tịch Tỉnh Thái Vân Cơ…cùng Thư ký…

Khí thế quá đầy đủ cho lể nhậm chức của Giám đốc Sở Ngọc Lan…

Lẻ ra Hạo Nam là Chủ tịch Tỉnh…Vợ ông Trương thúy Hằng..Trưởng ban tổ chức cán bộ…không cần phải vì Giám đốc Sở mà đích thân xuất mả…Chỉ cần ‘Phó’ là được rồi…Nhưng hai vợ chồng ông muốn cho Bí Thư Ngọc Lệ mặt mủi…nguyên nhân sâu xa là gần đây rò rỉ tin rất có thể Bí Thư Ngọc Lệ sẻ đãm nhiệm Bí Thư Hà Nội…sẻ là ủy viên Bộ Chính trị … Cũng chinh vì lý do nầy mà Thái Vân Cơ cũng muốn đồng hành…

Trong quan trường…nghe thuật ‘đón gió’ là cả một học vấn vô cùng uyên thâm..hàm súc…

Ngọc Lan vừa bước xuống xe..miệng nở nụ cười..Nhiều trái tim như muốn ngừng đập…cãm thấy ‘ lòng tôi bổng dại khờ’…Áo sơ mi lụa trắng...com lê đen…tóc xỏa vai…dáng người thướt tha…nụ cười mê hoặc…gật đầu chào bắt tay từng người…Nghỉa ngẩn ngơ…Hắn đã nhiều lần lên mạng FB..trong hình nàng đã đẹp…Ngoài đời còn đẹp hơn nhiều…Lúc nàng bắt tay hắn…Một mùi hương từ cơ thể nàng bay ra nhè nhẹ làm hắn ngất ngây…

Mở đầu buổi lể..Trưởng Ban Tổ chức Thúy Hằng thay mặt Bộ y tế và Tỉnh úy đọc thư bổ nhiệm… Bác Si Trương Ngọc Lan..tốt nghiệp y khoa Trường Đại Học Mc Gill Montreal Canada…Nguyên Giám đốc Bệnh Viện Hà Tỉnh làm Giám đốc Sở Y tế Tỉnh Đồng Tháp…Ngọc Lan lên đọc ngắn gọn diển văn nhậm chức…vâng vâng và vâng vâng…Sau cùng là buổi tiệc tự chọn để mọi người có thể cùng giao lưu với Tân lảnh đạo…

-“Bác Sỉ Lan…Thật là một sự Trùng hợp…Tôi cũng tốt nghiệp ở Mc Gilll Canada…” Nghỉa âm thầm ‘rình’ Ngọc Lan..thấy nàng đi lấy thức ăn..Hắn mon men đến gần..tạo ra một sự ‘tình cờ’

-“Vậy à…Sorry…lúc nãy nhiều người quá nên không kịp nhớ tên anh…Anh là…”Ngọc Lan cười duyên dáng…

-“Hi hi..Tôi hiểu…Tôi là Nguyển Trung Nghỉa….Giám đốc Bệnh viện Khu Hồng Ngự…”Nghỉ lấy ra tờ danh thiếp mà hắn đã chuẩn bị sẳn…

-“Anh cũng tốt nghiệp Mc Gill à…Năm nào?Tôi tốt nghiệp 2016…”Ngọc Lan lịch sự bắt chuyện…

-“Thì ra là Sư Tỷ..Tôi …2017…Ha ha…” Nghỉa pha trò…Thầm mừng rở…Vậy là có tiếng nói chung rồi…Hắn còn muốn nói thêm vài câu nhưng ngay lúc nầy…di động nàng reo lên..Ngọc Lan nhìn hắn ái náy nói ‘Sorry’đi ra xa bắt máy…

-“A lô…Không phiền em chứ?Sao rồi…Vui vẻ chứ Ngọc Lan Giám đốc” Chủ tịch Đức quan tâm bạn gái…

-Hi hi..nói cho anh biết…Hình như có người muốn cua em…

-Wow..em lợi hại thiệt…Nhưng mà…Có đẹp trai bằng anh không?

-“Hơn nhiều…Còn là Bác Sỉ..”Nàng muốn trêu hắn…Nếu hắn quan tâm nàng..Hắn sẻ ghen…Nàng muốn biết tầm quan trong của mình trong lòng hắn…

-Vậy là tốt rồi…

-“Sao..anh không ghen à?” Nghe hắn nói …Ngọc Lan có chút bực tức..Sao hắn không khẩn trương gì hết vậy?...

-“Ngọc Lan Giám đốc…Cô mới nói đó mà…Người ta là Bác Sỉ…hơn tôi nhiều…Tôi mới học lớp 11 thôi…Lớp 11 đi ghen với Bác Sỉ…Chuyện ngu vậy…Trần Đức nầy không làm…Thôi không nói nhiều nửa…Nếu chiều nay thay đổi ý kiến..không muốn đi ăn cơm thì gọi điện báo một tiếng…Vậy đi nha…” Hắn cúp máy…

-“Đồ nhỏ mọn”..Ngọc Lan làm mặt quỷ..nhìn di động ‘mắng’..Nàng thầm sung sướng…Hắn phản ứng mạnh như vậy chứng tỏ hắn..Trong lòng ghen…ngoài miệng chối…Chợt từ đuôi mắt..nàng thấy Nghỉa tiến gần..Nàng quay lưng làm như không thấy…trở về bàn mình ngồi cạnh Trưởng ban Hằng…Chủ tịch Vân Cơ ..Tiếp tục trò chuyện…

Nghỉa nào biết…Trong mắt ‘người ngọc’…Hắn không khác gì các COCC ngoài Hà Tỉnh…Nếu Ngọc Lan có hứng thú với họ…Nàng đã không vào đây….

Bên nầy là như vậy…Bên Trụ Sở của Thành ủy Cao Lảnh…Nghi lể nhận chức của Thái Điệp Bí Thư cũng hoành tráng và khí thế không kém…Giám đốc Sở Ngọc Lan và Bí Thư Thái Điệp đều là ‘Kim Chi Ngọc Điệp’..không thể bên nhẹ bên nặng được…Vì vậy ..Để ‘cân bằng’…chính Bí Thư Tỉnh ủy Đàm Quốc Bảo,Phó Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Lưu Kiến Huy và Phó Chủ Tịch Tỉnh Nguyẻn Xuân Hoàng đích thân đưa Thái Điệp đến Thành ủy Cao Lảnh…

Nếu Ngọc Lan tươi mát,lôi cuốn hớp hồn thì Thái Điệp mặn mà..quyến rủ..có mị lực đượm nét liêu trai...Vì vậy mà Tín ngây người lúng túng khi bắt tay lảnh đạo…Bản tinh kiêu ngạo của hắn hoàn toàn sụp đổ…Cũng như anh hai hắn bên Sở Y tế….Bên nầy..Phó Chủ Tịch Tín cãm thấy trời sinh Thái Điệp…là để cho Nguyển Trung Tín.

Trong lúc có người muốn ‘bắn sẻ’ đàn bà của mình..Lẻ ra muốn gặp Mai Thảo,Xuân Mai hỏi thăm tình hình nhưng nhớ lời Nancy…muốn giử hai người ‘trong bóng tối’ nên đành bỏ qua… Đức đang cùng Mỷ Chi,Vịnh Hà ,Bích Hà xem xét căn biệt thự mà Mỷ Chi đã mua …Địa điểm lý tưởng nhưng cần rất nhiều sửa sang trong một thời gian ngắn nhất…Chuyện nầy không thành vấn đề…Hắn là ông chủ của Đức Lập…Hắn gọi Phó Loan…Một đội ngủ của sẻ được gởi xuống để đãm trách công trình…

Cao Lảnh không có khách sạn 5 sao như Azerai,VinPearl ở Cần Thơ….Chị em Mỷ Chi không thoải mái lắm…Nếu không gặp hắn..Có lẻ đã lên xe về rồi…Vì vậy hoản lại đến chiều…Giờ nầy 4 ngươi đang ngồi ăn trưa…

-“Vịnh Hà..hình như có rồi… Mỷ Chi vừa lấy xương cá cho ‘ông xả’ vừa nói nhỏ…

-“Có?Vịnh Hà..Em có cái gì?” Đức mù tịt…nhin Vịnh Hà hỏi…

-“Hi Hi..Vịnh Hà tắt kinh được hai tuần rồi…” Bích Hà đáp…Nét mặt hâm mộ …

-“Thiệt?” Đức mừng rở..vậy là thêm một đứa nửa rồi…

-“Chưa..Chưa chắc mà…Về Cần Thơ tìm Bác Si khám mới biết chắc được” Vịnh Hà lí nhí…nàng sợ mừng hụt…

-“Cái gì chờ Bác Sỉ chứ..hắc hắc.Đi..Đi về khách sạn..anh khám cho em…” Nói là làm..hắn đứng lên..kêu tinh tiền…

-“Ông xả..anh..anh có được không đó…” Bích Hà ,Mỷ Chi nghi hoặc…sao bổng nhiên thành ‘Bác Sỉ’ rồi?

-“Hi hi…Yên chí đi.anh có cách của anh…muốn biết không..nà…Hắn ghé tai Mỷ Chi rù rì…Bích Hà ,Vịnh Hà tò mò….Bốn người chụm đầu to nhỏ...Cả ba chị em cười rúc rích…Mỷ Chi cười thầm…Ông xả ‘muốn’ lúc nào cũng được mà…sao lại viện cớ ‘khám vú’ chứ..Thiệt là…

Bốn người hí hửng ra xe về khách sạn…Xe vừa nổ máy….Bổng nghe một tiếng ‘Rầm’…Cả bọn hết hồn..tưởng trời sập….

Bên kia đường..Một trụ điện vừa ngả xuống …Nằm vắt ngang mặt đường…Hình như là bị chiếc xe Toyota đụng…Đức vội vàng xuống xe…xem xét coi có ai bị gì không…Cũng may là không ai bị thương…..Đầu xe Toyota bị móp nhẹ… Tài xế không sao…Bất giác...Đức sửng sốt…Cột điện không có lỏi sắt… Bên trong trống rổng…Hèn chi chỉ bị đụng nhẹ mà gãy …Hắn nhìn suốt con đường…Cứ cách khoảng 50 thước…hai bên đường đều có trụ điện tương tự…Mật Đức ngưng trọng…Hắn lấy di động chụp hình… đầu xe ,bên ngoài….bên trong cột điện…

-“Chuyện gì vậy ông xả?” Mỷ Chi thấy hắn lăng xăng chụp hình..nàng xuống xe..mon men tới hỏi…nhưng khi nhìn thấy bên trong cột điện…Hai mắt trợn tròn xoe…miệng há hốc…

-Mỷ Chi…ba ngươi em về trước đi..Anh có chuyện quan trọng phải làm…

-“Anh bạn trẻ…Đừng để CA thấy anh chụp hình…Không tốt đâu”..Đang lúc nầy có giọng nói vang lên…Đức quay lại..Là ông chủ quán…

-“Sao vậy chú?Chụp hình thôi mà…” Đức nghi hoặc…Cãm thấy có cái gì đó không đúng..

-“Cậu là người bên ngoài tới nên không biết đó thôi…Coi chừng phiền phức…Cậu có thấy người kia không?” Ông Chủ quán đưa tay chỉ người bán vé số dạo đang đứng gần đó…

-“Aiz…Tin tui đi..đừng nhiều chuyện…Không tốt cho cậu đâu..”Có tiếng kèn xe CA inh ỏi… Có người báo cáo cột đèn ngả nên CA đến…Ông chủ quán vội vả đi vào quán…

-“Mỷ Chi..lát nửa để mặc anh…Em về đi…” Hắn tỉnh bơ…coi như không có gì..ngang nhiên tiếp tục chụp hình…Mỷ Chi mĩm cười…nàng biết ông xả muốn quậy rồi…Bổn phận nàng là phối họp…

-“Ảnh làm gì vậy?” Vịnh Hà thấy hắn ở lại tiếp tục chụp hình….nàng thắc mắc…

-“Chạy đi Bích Hà…anh ấy có việc làm..Mình về …” Mỷ Chi vừa nói vừa bấm di động…Gọi Xuân Mai…Mai Thảo…

-“Ừm...” Bích Hà cho xe chạy…

-“Aiz…Mấy người trẻ thời buổi nầy..đúng là điéc không sợ súng mà…” Ông Chủ quán thấy tên trẻ bỏ ngoài tai lời khuyên của mình…lắc đầu tiếc hận…

-Này..này..thằng kia..ai cho mầy chụp hình?

Đức đang ‘bận rộn’ dùng di dộng quay phim…Nghe tiếng quát lớn..Đức quay lại đinh chánh

-Đồng chí CA..tui quay phim chứ không phải chụp hình…Nhưng chụp hình không phạm pháp mà…

- Tao bảo không là không..mầy nghe chưa… Ô hay…Địt mẹ…thằng nầy bố láo bố lếu nhỉ…Anh em….Bắt hắn về …

-Ê..Ê..Mấy đồng chí đừng có làm bậy nha..Tui tội gì chứ?

-“Con mẹ mầy..Xếp Cảnh muốn bắt mầy về thì cần lý do sao…” Một Chiến Si CA hùng hổ quát… Hắn lấy còng số 8 ra…

Lần đầu tiên…Đức ca bị còng tay…dẩn về…

Bích Hà đi không xa…đậu xe gần dó..Mỷ Chi quay phim….Vịnh Hà chụp hình…

Chứng kiến từ đầu đến cuối…Người đàn ông bán vé số thở dài….