Thần Linh

Chương 64: Đừng…cắn…



Edit: Đậu

Không khí khô nóng vô cùng, hôn một lúc lâu, Chu Tuệ mới nhớ ra: “Rèm cửa sổ…vẫn chưa kéo…”

Cô đẩy lồng ngực anh ra, nhớ đến dáng vẻ ban nãy mình cưỡi trên người anh, vành tai lập tức đỏ bừng, sống ở đối diện là dì Lưu chừng 45 tuổi, bình thường vào thời gian này chắc chắn dì ấy đang ở trong bếp nấu ăn, nếu như ra phòng khách lấy đồ, chắc chắn sẽ nhìn thấy hết.

Hình Minh chỉ mặc một chiếc quần lót tứ giác màu đen, cây gậy cứng rắn trong quần lót cương lên rất cao, anh đứng dậy đi kéo rèm cửa sổ, vị trí từ vai đến eo đều là những đường cơ bắp đẹp mắt, khi quay lại anh cắn miếng dưa hấu trên bàn trà, sau đó cúi người đút vào miệng cô.

Cô buộc phải há miệng đón lấy, nước dưa hấu men theo khóe miệng chảy xuống, Hình Minh liếm khóe môi cô, men theo cổ dần xuống dưới, lúc đôi môi mỏng dán lên ngực cô, bàn tay to kéo áo lót xuống, cúi đầu phủ lên, há miệng ngậm lấy một bên vú, mặt lưỡi thô ráp đảo quanh da thịt non mịn, đầu lưỡi liếm láp, hàm răng cắn nhẹ.

Chu Tuệ hít ngược một hơi, trong đầu vang lên tiếng ong ong, cơ thể cô mềm nhũn, trong miệng mơ màng nói một câu: “Vừa nãy…có nhìn…thấy….ahh…”

“Nhìn thấy gì?” Hình Minh mạnh bạo cắn lên núm vú.

“Đối diện…ha ahhh…” Da đầu Chu Tuệ tê dại, hơi thở giống như bị đứt đoạn, hai tay cào cấu loạn xạ, âm thanh thở dốc mang theo tiếng nức nở, “Đừng…ahhh…”

Khoái cảm tê dại giống như một cái roi da quất vào sau lưng cô, toàn thân cô sướng đến mức run rẩy, dù có cắn chặt môi cũng không ngăn được tiếng rên rỉ trong cổ họng, cô che miệng, hỏi: “Đối diện….có phải….có người nhìn thấy không?”

Người đàn ông cười khẽ, giọng nói vang vọng trong không khí, khàn đặc dễ nghe: “Không có ai.”

Bàn tay nóng rực ra sức nhào nắn một bên ngực mềm mại khác, khiến vú tràn ra khỏi kẽ tay, tiếp đến anh cúi đầu liếm cắn, tiếng mút cắn kích thích vô cùng khiến Chu Tuệ lắc đầu loạn xạ, cô bịt kín miệng không dám phát ra tiếng, bị khoái cảm đánh bại hốc mắt nóng rực.

Người đàn ông liếm hai vú ướt đẫm, rồi ôm cô vào lòng, cởi quần cô xuống, hơi thở nóng rực bao phủ rốn cô.

Chu Tuệ mẫn cảm run lẩy bẩy.

Anh vươn tay ôm cô lên cao hơn, để cô nằm sấp trên lưng tựa của ghế sô pha, hai chân tách rộng ra, còn mặt của anh vừa hay chôn giữa háng cô, anh ngồi trượt xuống dưới, để cả phần mông của cô đều ngồi lên mặt mình, Chu Tuệ cảm thấy tư thế này thật sự quá đỗi xấu hổ, eo hông run run, một dòng dâm dịch không nhịn được chảy ra ngoài.

Ngón tay người đàn ông ác ý lôi kéo quần lót, còn nghiền mài âm đế vài lần khiến nó sưng cứng lên, rồi dùng ngón trỏ vuốt ve âm đế cách một lớp quần lót, nhìn thấy dâm dịch dính nhớp chảy ra quần lót, anh kéo quần sang một bên, chóp mũi chọc vào, đầu lưỡi tách mở âm môi, liếm viên đậu đỏ sung huyết kia, ngậm lấy và cắn nhẹ.

Chu Tuệ run rẩy kịch liệt, hai tay túm lấy tóc anh, trong cổ họng phát ra tiếng kêu nghe như tiếng khóc: “Đừng….cắn mà….hức….”

Đầu lưỡi nóng quá.

Cô giống như phát điên, cào cấu vào lưng tựa của ghế sô pha co giật một hồi lâu, một dòng dâm dịch phun thẳng lên mặt anh.

Cả người cô mềm oặt đi, Hình Minh giật quần lót của cô xuống, tách hai chân cô ra ôm cô ngồi vào lòng mình, cầm cây gậy định cắm vào, chợt nghe thấy Chu Tuệ thở dốc nói: “Em cũng muốn ăn.”

Hình Minh nhướng mày, đôi mắt dưới xương cung mày ngập tràn vẻ ham muốn.

Ngón tay của Chu Tuệ đã bao phủ lên cây gậy của anh.

Nóng bỏng, thô cứng.

Hốc mắt cô vẫn còn đỏ bừng, khóe mắt vương lại vài giọt nước mắt sinh lý, hai bầu vú dính đầy nước bọt óng ánh, núm vú hồng hồng, mái tóc dài đen nhánh xõa tán loạn trên núm vú, tôn lên hai bầu vú trắng mềm như đậu hũ.

Ngón tay cô ma sát chất lỏng trong suốt dính nhớp trên quy đầu, giọng nói mang theo tiếng thở dốc mê người: “Em muốn ăn cái này.”

Hình Minh chỉ cảm thấy bụng dưới có một ngọn lửa chạy xộc lên, khiến cơ thể của anh đều trở nên nóng bỏng.

Đệt.