Thần Chủ Ở Rể

Chương 540



CHƯƠNG 540

Triệu Long miệng méo mắt lác, hai tay như chân gà mà co quắp đặt trước ngực, nước bọt bên khóe miệng chảy xuống quần áo, nằm trên một cái ghế nằm phơi nắng, ông ta đã trở thành kẻ ngốc.

Bên cạnh là Triệu Hồng giống như người điên, đầu tóc rối bời dính chặt lại thành mảng, trên đầu dính đầy cỏ dại, tình huống không khác Triệu Long là mấy, cứ cười khúc kha khúc khích không ngừng.

Không một ai có thể liên tưởng được hai ba con này đã từng là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ở thành phố Hà Châu.

Đây chính là báo ứng của bọn họ.

Bộ dạng hiện tại xem như vẫn còn ổn, vẫn chưa phát bệnh.

Mỗi ngày hai mươi bốn tiếng đồng hồ, hai ba con bọn họ sẽ bị ốm đau tra tấn hai mươi tiếng.

Bà cụ Triệu ngồi bên cạnh, vốn dĩ là mái tóc hoa tiêu, lúc này đã trắng bạc, nếp nhăn trên mặt nhiều đến nỗi khiến người khác không nhận ra bà ta chính là bà cụ Triệu từng kêu mưa gọi gió.

“A a a…”

Triệu Long co rút cả người, đau đớn lăn lộn ở dưới đất, ông ta lật ngược cái ghế, không ngừng xé quần áo của mình, nắm lấy tóc mình, trên người bê bết máu.

“Mẹ, mẹ giết con đi, mẹ giết con đi!”

Mỗi khi phát bệnh, chính là lúc ý thức của Triệu Long tỉnh táo nhất, cảm giác đau đớn bị phóng đại vô số lần, dưới lớp da như có hàng ngàn con kiến đang cắn xé.

“Đau chết mất.”

Khó khăn lắm cơn ngứa kì quặc ấy mới kết thúc, sau đó mỗi một tất da thịt trên người ông ta như bị đổ một thìa dầu sôi, làm ông ta đau đến không muốn sống.

“Long, con ráng chịu một chút đi, nhịn một chút là tốt thôi.”

Bà cụ Triệu đau khổ ôm lấy Triệu Long.

Mà đổi thành Triệu Hồng ở một bên cũng đã bắt đầu lên cơn, phát ra tiếng kêu thê thảm, âm thanh phát ra không giống như là của con người.

“Ông trời ơi, tại sao ông lại tra tấn chúng tôi như thế, tại sao chứ, rốt cuộc là chúng tôi đã làm sai cái gì mà lại phải trừng phạt chúng tôi như thế. Ông trời ơi, ông không có mắt sao, Vương Bác Thần mới thật sự là ác ma, cậu ta mới thật sự là ác ma. Ông trời, mắt ông bị mù rồi à, tại sao ông lại không trừng phạt cậu ta mà lại trừng phạt chúng tôi chứ.”

Bà cụ Triệu quỳ ở dưới đất gào thét, đến lúc này bà ta vẫn không cảm thấy mình làm sai điều gì.

Hai ngày trước, bà ta đi tìm cả nhà Trần Ngọc.

Nhưng mà căn nhà trước đó gia đình Vương Bác Thần ở đã bị bà ta lừa gạt thu hồi lại, căn nhà sau đó bọn họ thuê cũng đã bị Triệu Long tìm người hủy hoại.

Bà ta đi tìm nhưng không tìm thấy người, đến hỏi hàng xóm, người ta đều biết bọn họ có phẩm chất gì, bây giờ căn bản không có ai quan tâm tới bọn họ.

Chỉ đành trơ mắt nhìn Triệu Long và Triệu Hồng bị tra tấn hết ngày này đến ngày khác, bà ta muốn cầu người giúp đỡ, nhưng lại không có tung tích.

Quả báo này rất xứng đáng, nếu như không phải bọn họ ác độc ép bức cả nhà Triệu Thanh Hà thì cũng không trôi dạt đến tình trạng hiện tại.

Nhưng cho dù đã đến mức này, bà cụ Triệu vẫn không ý thức được mình làm ác, bà ta vẫn cảm thấy đây đều là lỗi của Vương Bác Thần.