Thần Ẩn

Chương 72



Trong sáu vạn năm ở Hậu Cổ lịch, phàm đề cập tới Đại Trạch Sơn, vô luận tiên yêu, thế nhân đều gọi đó là nơi công đạo cùng chính nghĩa.

Cho dù là thời điểm tiên yêu đại chiến đẫm máu nhất, chiến hỏa cũng chưa từng hạ xuống núi này.

Không thể không nói, Đông Hoa sáu vạn năm nhân tâm hậu đức, đã tạo nên mảnh đất thanh tịnh biệt lập này trong Tam giới.

Lần trước chúng tiên tụ hội tại Đại Trạch Sơn, là thời điểm Đông Hoa tấn vị thành Thần.

Bóng đèn khổng lồ trên không to lớn bao phủ Đại Trạch Sơn, đem toàn bộ sơn môn bảo hộ trong đó, xa xa nhìn lại, Cửu Tinh Đăng đã cháy được tám sao.

Một đám Thượng quân cùng hơn vạn tiên tướng xuất hiện trên bầu trời Đại Trạch Sơn, có thể nói thanh thế cuồn cuộn.

Yến Sảng canh gác núi là người đầu tiên phát hiện ra cảnh tượng kì lạ như vậy, lúc ấy chỉ có mấy tiểu tiên đồng mới nhập môn ở bên cạnh nàng, nhóm tiểu thiếu niên bị cảnh này làm cho cả kinh há hốc mồm, chỉ vào không trung đen nghịt tiên vân thất thanh nói: "Công chúa công chúa, không phải Thiên Cung đang chuẩn bị hôn lễ của Lan Phong Thượng quân sao? Làm sao tiên tướng đều chạy đến Đại Trạch Sơn chúng ta rồi!"

Yến Sảng ngẩng đầu nhìn lên trời, mặc dù không nhìn thấy bao nhiêu người tới, nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được tiên lực kinh khủng bên ngoài núi.

Bên ngoài Trường Sinh Điện, các bối đệ tử thủ điện nối đuôi nhau mà ra, xúm lại cạnh Yến Sảng, tò mò nhìn lên không trung.

Yến Sảng nhìn đám đệ tử, đáy lòng kỳ quái, nhịn không được hỏi: "A Cửu đâu?"

Theo lý thuyết mà nói động tĩnh lớn như vậy, với tính khí của A Cửu chỉ sợ rằng thiên hạ sẽ không hỗn loạn, đã sớm chạy đến xem náo nhiệt. Vì bảo vệ Cửu Tinh Đăng đang nhóm lửa, Yến Sảng ngày đêm không ngủ tuần tra sơn môn, đã mấy ngày không trở lại Trường Sinh Điện, tự nhiên mấy ngày nay cũng không nhìn thấy A Cửu.

Đệ tử đầu tiên của Nhàn Thiện, Thanh Vân Tiên quân đáp: "Công chúa, mấy ngày trước A Cửu Yêu quân nói hắn cảm giác mình muốn tấn vị, mấy ngày nay hắn một mực đang ở tiểu viện phía sau bế quan."

A Cửu tuổi còn trẻ yêu lực cao thâm, nhưng tên tuổi lại chưa từng xuất hiện trên Kình Thiên Trụ, Yến Sảng đã từng hiếu kì hỏi qua hắn, rõ ràng chỉ là Hạ quân bên trong Yêu giới, làm sao lại có yêu pháp thần bí và cao thâm như vậy. Chẳng qua A Cửu từ trước đến nay thích cùng Yến Sảng đấu võ mồm, lười nhác nói cho nàng biết hắn là Hồ tộc vương tử, chỉ chế giễu nàng ngu dốt không biết gì. Cho nên Yến Sảng không hề biết A Cửu là người thừa kế của Hồ tộc, và là một con Cửu Vĩ Yêu Hồ hiếm có.

Không ngờ A Cửu lại tấn vị vào lúc này, Yến Sảng im lặng suy nghĩ, tiên yêu tấn vị sẽ dẫn tới lôi kiếp, như A Cửu dẫn yêu lôi độ kiếp tới trước mặt Tiên quân trên trời, Đại Trạch Sơn chứa chấp Yêu tộc ô danh thật sự là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch. Nhưng nàng cũng không thể không để A Cửu độ kiếp, cũng may tiên yêu khi tấn vị, đều phải bế quan hơn tháng mới có khả năng dẫn lôi kiếp tới, A Cửu mới bế quan ba bốn ngày, còn xa mới tới thời điểm đó.

Để đề phòng có việc ngoài ý muốn, Yến Sảng vẫn nói với Thanh Vân: "Ngươi phái một tiểu đồng tới hậu viện nhìn, một khi A Cửu muốn độ kiếp, liền đi mời Nhàn Trúc Thượng Tôn ra khỏi điện hộ pháp, vì hắn giấu đi yêu lôi. Chờ một chút ta sẽ đi gặp những vị Tiên quân kia, xem bọn hắn đến Đại Trạch Sơn có chuyện gì."

"Vâng, công chúa." Thanh Vân vội vàng đi Trường Sinh Điện.

Yến Sảng vẻ mặt nghiêm túc nhìn ra ngoài nói, đáy lòng thoáng qua một tia bất an.

Bên trong cấm cốc, A Âm nằm ở trên giường dưỡng thương nghe thấy trống vang trời ngoài núi, tò mò đi ra khỏi phòng trúc, bị mây đen tiên tướng đầy trời làm cho kinh hãi. Nàng nhìn về phía sơn động Cổ Tấn đang bế quan, cắn chặt môi, cuối cùng là không yên lòng về an nguy của sư môn, cưỡng ép hội tụ tiên lực bay ra khỏi cấm cốc.

Lúc này bên ngoài Đại Trạch Sơn, Liêm Khê tay cầm Quan Thế Kính mặt kinh ngạc, hắn nhìn Quan Thế Kính mấy lần, xác thực rõ ràng bóng đen Yêu Hồ kia đi vào sơn môn Đại Trạch Sơn.

Ngay cả hắn cũng không khỏi ngẩn người "Ngự Phong Thượng quân? Yêu hồ kia làm sao có thể vào được Đại Trạch Sơn?"

Đại Trạch Sơn có trận pháp hộ núi thủ hộ, bây giờ Cửu Tinh Đăng dù chưa đại thành, nhưng thần lực của nó không thể xem thường. Nhưng yêu hồ kia lại không chút trở ngại tiến vào Đại Trạch Sơn, chỉ có một khả năng.

||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||

Nó biết cách giải trận pháp hộ núi của Đại Trạch Sơn.

Chúng tiên cùng đi theo nghĩ tới đây, họ đều nhìn nhau với vẻ mặt không thể tin được.

"Ngự Phong, Yêu Hồ kia đã vào Đại Trạch Sơn, chúng ta còn không đi vào đuổi bắt hung thủ, đứng ở đây làm gì?" Kinh Lôi Thượng quân chỉ hướng Đại Trạch Sơn nói.

Thanh Y cũng đứng cùng chúng tiên, hắn nhớ tới A Cửu bên trong sơn môn, nhất thời sắc mặt tái nhợt. Nhưng nghĩ lại không có khả năng, A Cửu cũng không phải là Cửu Vĩ Yêu Hồ, mà yêu lực của hắn, làm sao có thể tuỳ tiện giết Lan Phong Thượng quân đã là Thượng quân đỉnh phong?

Huống chi, tên đó tuy mạnh miệng nhưng lại mềm lòng, thỏ con sau núi đều không nỡ ăn, làm sao có thể giết người vô tội một cách bừa bãi!

Nghĩ đến đây, Thanh Y cắn răng một cái bay xa khỏi chúng tiên ba thước, quay lưng về phía sơn môn, lấy sức một mình ngăn lại nhóm Thượng quân đang chuẩn bị di chuyển.

Hắn cúi đầu chào, mặc dù vẻ mặt thiếu niên cũng kinh ngạc không kém, nhưng khí chất kiêu ngạo, chính trực của đệ tử tiên môn cự phách vẫn không giảm phân nửa.

"Chư vị tiên hữu, dù ta không biết yêu hồ này vì sao có thể đi vào sơn môn Đại Trạch Sơn ta, nhưng Đại Trạch Sơn ta tuyệt đối không hề chứa chấp yêu hồ ám sát Lan Phong Thượng quân."

Lúc này, bên trong sơn môn, A Âm rời khỏi cấm cốc, xuất hiện trước mặt Yến Sảng.

Yến Sảng nhìn thấy sắc mặt của nàng, lập tức thần sắc biến đổi, quá sửng sốt: "A Âm, ngươi làm sao vậy?"

Một tháng trước đó A Âm còn tinh thần rất tốt, bây giờ lại sắc mặt tái nhợt, thiếu sức sống, trông như sắp bị gió thổi bay. Nàng vội vàng tiến lên muốn đỡ lấy A Âm, A Âm lắc đầu, đẩy nàng ra.

"Đến cùng xảy ra chuyện gì, làm sao lại có nhiều Tiên quân cùng tiên binh tới đây?"

Yến Sảng lắc đầu: "Ta cũng không biết, bọn họ đột nhiên xuất hiện ngoài sơn môn, nhìn tư thế này, chỉ sợ là địch không phải bạn!" Nàng nhìn thoáng qua sắc mặt A Âm, gấp gáp nói, " Thân thể ngươi như thế này làm sao chịu được, những Tiên quân kia sợ một hơi thổi bay ngươi. Nơi này giao cho ta, ngươi mau trở lại cấm cốc nghỉ ngơi."

A Âm lắc đầu: "Không được, hai vị sư huynh đang đốt Cửu Tinh Đăng, không tiện xuất quan. A Tấn cũng đang trong quá trình tu luyện, lần này chúng tiên tụ hội tại sơn môn, Tiên giới nhất định là có đại sự xảy ra, mà sự tình này sợ là có quan hệ với Đại Trạch Sơn. Ngươi là Ưng tộc công chúa, để ngươi thay mặt Đại Trạch Sơn ra mặt đuổi bọn họ, không thích hợp."

Yến Sảng cũng biết A Âm nói đúng, vẫn lo lắng hỏi: "Thân thể của ngươi có chịu được không?"

"Không sao." Nàng miễn cưỡng tụ một hơi tiên khí, để bản thân trông có sức sống hơn, "Nơi này dù sao cũng là Đại Trạch Sơn, mặc kệ chuyện gì xảy ra, bọn họ tuyệt sẽ không gây sự ở đây."

Ngoài sơn môn, giọng nói của Thanh Y vang vọng và uy lực, đối với Đại Trạch Sơn tuyệt đối tin tưởng và tán thành, cùng vẻ mặt kiên định của hắn khiến không ít Tiên quân có chút xua tan nghi ngờ trong lòng.

Ngự Phong cũng cảm động, gật đầu với Thanh Y: "Tiểu quân chớ vội, Đại Trạch Sơn là gió núi thuần khiết, Tiên giới ai ai cũng biết, ta tuyệt đối sẽ không xông vào sơn môn."

Hắn hướng Kinh Lôi khoát tay: "Kinh Lôi, nơi đây là Đại Trạch Sơn của Đông Hoa Thần quân, không thể làm loạn." Nhìn vẻ mặt khó chịu của Hoa Thù, lại trấn an nói " Điện hạ, ta hiểu rõ hai vị Thượng Tôn Nhàn Thiện Nhàn Trúc, bọn họ tuyệt đối không thể phái Yêu tộc tới Thiên Cung hành thích Lan Phong Thượng quân, chuyện này chắc chắn có hiểu lầm, mời công chúa đợi một chút, đừng sốt ruột, chờ ta tìm ra chân tướng rồi mới vào núi."

Hắn nói xong, không đợi Hoa Thù mở miệng, hướng Trường Sinh Điện phía dưới Cửu Tinh Đăng cao giọng nói.

"Thiên Cung Ngự Phong, dẫn các vị tiên hữu tới cầu kiến Nhàn Thiện chưởng môn! Mời chưởng môn bớt chút thì giờ gặp mặt!"

Tiếng nói của Ngự Phong cùng với tiên lực hùng hậu vang vọng trên bầu trời Đại Trạch Sơn, truyền đến cấm cốc phía sau núi, Cổ Tấn nhắm mắt dốc lòng luyện chế Hóa Thần Đan nhíu nhíu mày, mở mắt ra.

Sau khi Ngự Phong lạy ba lạy, trên bầu trời Đại Trạch Sơn trận pháp hộ núi mở ra. A Âm một thân tiên bào trắng, Yến Sảng lùi về phía sau nàng nửa bước, hai người thống lĩnh đám đệ tử ngự kiếm mà bay tới.

Chúng tiên xa xa nhìn thấy một bạch y nữ quân đứng ở trước chúng đệ tử của Đại Trạch Sơn, đều sững sờ. Bỗng nhiên nhớ tới Tiên giới có truyền Đông Hoa Thần quân trước khi phi thăng từng nhận một nữ đồ đệ, bây giờ xem ra chính là tiểu cô nương yếu ớt này.

Thấy A Âm cùng Yến Sảng xuất hiện, Thanh Y thở dài nhẹ nhõm.

A Âm dẫn theo chúng đệ tử Đại Trạch Sơn đi tới trước mặt chúng tiên. Ánh mắt của nàng nhìn thoáng qua áo cưới màu đỏ của Hoa Thù, lộ ra một chút kinh ngạc, sau đó mới nhìn về phía Ngự Phong.

A Âm bàn tay trắng nõn khẽ nâng lên, giọng nói dè dặt ngọt ngào, cực kì lễ phép khiêm tốn: "Đông Hoa ấu đồ A Âm, gặp qua Ngự Phong Thượng Tôn, không biết xảy ra chuyện gì, lại để Thượng Tôn cùng Tam Sơn Lục Phủ chưởng môn đồng loạt tới sơn môn Đại Trạch Sơn ta?"

A Âm dù tuổi tác còn trẻ, tiên lực thấp, nhưng nàng là đồ đệ Đông Hoa, cùng bối phận với Ngự Phong, trên thực tế, Hoa Thù còn nhỏ hơn nàng một thế hệ.

Không ngờ đến các lão tiên quân của sơn môn Đại Trạch Sơn lúc này lại để một tiểu cô nương trong veo như nước dẫn đầu, một đám Tiên quân đều cảm thấy hoang đường, nhưng thân phận A Âm ở đây, cũng khó nói Đại Trạch Sơn không coi ai ra gì, để một tiểu cô nương ra mặt.

"A Âm nữ quân." Ngự Phong kiềm chế chúng tiên, ấm giọng đáp lại: "Không biết Nhàn Thiện chưởng môn cùng Nhàn Trúc Thượng Tôn ở đâu?"

A Âm hơi xin lỗi: "Thượng Tôn cũng biết Đại Trạch Sơn ta mấy tháng trước bị Ma tộc đánh lén, hai vị sư huynh đang bế quan nhóm lửa Cửu Tinh Đăng, không tiện ra ngoài đón Thượng Tôn cùng chư vị chưởng môn."

Ngự Phong lại nói: "Cổ Tấn Tiên quân đâu? Chưởng môn cùng Nhàn Trúc Thượng Tôn bận nhóm Cửu Tinh Đăng có thể hiểu được, bản tôn nghe nói lão Thượng quân còn có một ấu đồ Cổ Tấn, hắn bây giờ đang ở đâu?"

A Âm trông quá nhỏ, một cô gái mười mấy tuối, làm sao đám Tiên quân mang theo tức giận cùng chiến ý đến có thể cùng nàng bàn bạc chuyện quan trọng như thế, tất nhiên là muốn tìm một trong ba vị trưởng lão của Đại Trạch Sơn để nói chuyện.

A Âm tính tình quật cường, không lùi nửa phần, trịnh trọng nói: "Thượng Tôn có ý gì, ta thân là đệ tử của sư tôn, tất nhiên là có thể đối với sơn môn làm chủ, Thượng Tôn đến cùng vì chuyện gì mà gõ cửa sơn môn ta, không ngại nói ra, A Âm chắc chắn thay mặt mấy vị sư huynh dùng toàn lực của sư môn tận tình giúp đỡ, tuyệt không mập mờ!"

Không ngờ tiểu nữ quân này lại ngoan cố bướng bỉnh như thế, Ngự Phong khẽ cau mày, đang muốn mở miệng thì giọng nói lạnh lùng của Hoa Thù vang lên.

"Ngươi có thể làm chủ?"

Hoa Thù bước ra một bước, lạnh lùng nhìn về phía A Âm, áo cưới màu đỏ tung bay trong gió, phác hoạ ra một cỗ kinh thiên hận ý.

"Thủy Ngưng thú! Nếu ta nói Đại Trạch Sơn ngươi chứa chấp Yêu tộc g iết chết Lan Phong, ngươi cũng có thể làm chủ?"

"Ngươi nếu thật có thể làm chủ, ngay lập tức mở cửa sơn môn Đại Trạch Sơn của ngươi để ta, để chư tiên vào núi, bắt Cửu Vĩ Yêu Hồ đã giết Lan Phong!"

Cách đó không xa, Cổ Tấn đang ngự kiếm tới vừa vặn nghe thấy Hoa Thù tràn đầy bi thương gầm thét chất vấn chất vấn, hắn thẫn thờ, đáy mắt hiện lên vẻ không tin được.