Thẩm Khê

Chương 47: Hương vị tϊиᏂ ɖϊ©h͙



Thẩmt Khê t nướct mắtt ràot rạtt chảyt ròng,t khót nhịnt lắct đầut muốnt phunt rat đôgt vậtt trongt miệng.t Tráit phảit layt độngt trênt dưới,t khôngt khỏit vat chạmt đếnt hàmt răng,t namt nhânt hítt hàt mộtt hơi.

“Đừngt dùngt hàmt răngt cắn!”

Thẩmt Khêt làmt saot nghet lọtt vàot tai,t nênt giãyt giụat vẫnt làt giãyt giụa,t cuốit cùngt namt nhânt trướct hếtt bại,t đemt dươngt vẫnt cònt đangt bắnt tinht từt trongt miệngt rútt ra,t bắnt nhanht tinht dịcht phunt ởt trênt mặt,t trênt tóct Thẩmt Khê.

Đãt khôngt kiềmt chế,t côt liềnt lậpt tứct bòt đếnt mépt giườngt phunt rat dâmt dịcht chấtt lỏngt tanht nồng.t Bênt kiat Tốngt Tửt Hoànht bắnt tinht xong,t lýt trít dầnt dầnt thut hồi,t nhìnt thấy t trênt mặtt emt vợt cònt dínht cót dâmt dịcht củat mình,t khôngt khỏit áyt náyt từt đầut giườngt lấyt rat khănt giấyt giúpt côt chàt lau.

Trênt mặtt nhãot nhãot dínht dính,t Thẩmt Khêt khôngt thoảit mái,t duỗit tayt liềnt nghĩt kéot xuốngt khănt lụa,t ngónt tayt mớit vừat đụngt tới,t độtt nhiênt lạit dừng,t hỏi.t

t “t Emt cót thểt tháot khănt lụat không?”

Namt nhânt đemt khănt giấyt đãt dùngt némt sangt mộtt bên,t lạit rútt rat mộtt cáit khác..t

“Trênt mặtt cònt dơ,t laut khôt xongt sẽt chot emt tháo.”

Thẩmt Khêt liềnt buôngt tay,t chốngt ởt thânt thểt ngồit ởt phíat sau,t ngẩngt đầut lênt chot hắnt chàt lau.

“Anht rể,t trongt miệngt emt vẫnt cònt mùit đó.t Cót thểt chot emt uốngt chútt nướct tráit câyt "t

Thẩmt Khêt tựt giáct cót hại,t nhịnt khôngt đượct hướngt hắnt thảot muốnt chỗt tốt.

Namt nhântướct mắtt rơit vàot thết hốit hậnt hiềnt giảt thờit gian,t nghet Thẩmt Khêt nóit theot bảnt năngt nhìnt thoángt quat cònt gụct xuốngt ởt bênt quầnt ngoàit đầut sỏt gâyt tội,t mặtt trênt cònt dínht vàit giọtt bạcht trọc.

Chungt quyt làt chínht mìnht sai,t làt hắnt nợt cô.

Tốngt Tửt Hoànht khôngt tiếngt độngt thởt dàit mộtt tiếngt “t Ừt ”

Laut xongt chấtt lỏngt trênt mặtt Thẩmt Khêt thuậnt tayt liềnt lấyt tờt giấyt khănt tùyt ýt laut khôt dươngt vật,t nhétt lạit trongt quần,t lạit lầnt nữat xáct nhậnt hếtt thảyt đềut hoànt hảot mớit thayt Thẩmt Khêt cởit bỏt khănt lụa

Côt bét đáyt lòngt bấtt mãnt khit nhìnt thấyt namt nhânt kiat mộtt giây,t toànt bột biếnt thànht ủyt khuất,t côt nhàot lênt đit ômt côt hắn.. t

t “anht thậtt làt hư,t chot emt ănt đồt khót ănt nhưt vậyt .”

Namt nhânt thấyt côt sứct sốngt trànt đầyt ,t trongt lòngt tícht tụt giảmt bớtt rấtt nhiều,t cùngt emt vợt đấut võt mồmt nóit

"Cũngt khôngt bảot emt nuốtt vào,t nhưt thết nàot cót thểt kêut ăn.”

Thẩmt Hủyt nhớt tớit cảmt giác t kiat nhãot dínht cùngt huongt vịt tanht nồng,t chánt ghétt runt lênt

“Emt mớit khôngt cầnt ăn.”

Tốngt Tửt Hoànht nhịnt khôngt đượct thấpt thấpt cườit rat tiếng. t Thẩmt Khê t độtt nhiênt nhớt tớit trênt đườngt chínht mìnht giốngt nhưt đemt vậtt kiat phunt ra,t vìt thết bòt đếnt mépt giườngt đit xemt

“Y,t anht rể, t anht chot dmt ănt đồt vậtt giốngt nhưt nướct mũi!”