Tây Lam Yêu Ca

Quyển 2 - Chương 41: Tương Nhận (4)



“Hắc Nguyệt!”

Quả nhiên là hắn! Dược Cơ nhìn nam nhân lộ ra bộ dáng vốn có, không khỏi cảm thán: thời gian đã qua mười năm, diện mạo nam nhân này vẫn hệt như lúc trước, vẫn trẻ như vậy, vẫn tú lệ tuấn dật như vậy. Xem ra, huyết tế đã biểu hiện vô cùng rõ rệt.

Huyết tế, tên như nghĩa, là dùng sinh mệnh một người hiến tế cho người khác, lấy máu làm môi giới, để người được nhận kéo dài sinh mệnh. Đồng thời, bởi vì hiến tế này phải trả cái giá là sinh mệnh, người nhận huyết tế cũng có sức mạnh cường đại hơn trước.

Dược Cơ cho tới nay cũng không tin tưởng người thực hiện huyết tế cho Hắc Nguyệt là Thần nhi, dù sau sau đó nàng đã tận mắt nhìn thấy đứa nhỏ kia ở bộ tộc Đế Luyện. Nhưng nàng cũng một mực nghi hoặc, huyết tế là thế nào? Phải biết dưới vách núi khi đó nàng cũng chỉ thấy một mình Hắc Nguyệt.

Hiện tại, thấy Hắc Nguyệt dùng ánh mắt ôn nhu nhìn tuyệt mỹ thiếu niên, Dược Cơ làm sao không hiểu. Trong cơ thể Hắc Nguyệt có máu của Thần nhi, vì thế hắn có thể cảm giác được rung động từ sâu trong huyết mạch mình.

Huống chi, Hắc Nguyệt cùng Thần nhi từ nhỏ lớn lên cùng nhau, đối với Thần nhi có tình cảm rất sâu. Bằng không lúc tưởng Thần nhi đã chết, Hắc Nguyệt cũng không hận Đế Luyện Tà như vậy.

Nghĩ đến đây, Dược Cơ không khỏi kích động chăm chú nhìn Huân nhi. Kìm lòng không đậu tiến tới, gắt gao ôm thiếu niên tuyệt mỹ yêu dị vào lòng, cơ thể nàng cũng không khỏi run rẩy. Huân nhi a! Hóa ra linh hồn ngươi đã sớm được giải thoát, hóa ra ngươi hiện giờ sống rất hạnh phúc.

Tuy hiện tại sinh ra trong gia tộc đế vương, có thể được nam nhân cường đại đáng sợ như Lam đế sủng nịch ngươi, bảo hộ ngươi, với thân phận tôn quý của ngươi hiện giờ, còn ai dám hại ngươi. Huống chi, có Dược Cơ nàng ở, ai dám không sợ chết mà khi dễ đứa nhỏ Cơ gia nàng?

Đế Luyện Tà, nàng tuyệt đối sẽ không để hắn sống khá giả! Chỉ cần có cơ hội, nàng tuyệt đối sẽ để hắn ta không chết cũng phải mất đi một tầng da. Còn có đứa nhỏ bị Đế Luyện Tà khống chế, cho dù không còn linh hồn nhưng dù sao cũng từng là thân thể Thần nhi, sao có thể bị người ta khống chế mà không được an bình.

Dược Cơ không khỏi căm giận nguyền rủa, mà Huân nhi, đột nhiên bị nữ nhân ôn hương nhuyễn ngọc ôm lấy, cũng không khỏi có chút thẹn thùng. Hơn nữa…

“Huyết tế?” Đó là cái gì? Nhìn ấn chú yêu dị đỏ rực trên mu bàn tay Hắc Nguyệt, Huân nhi không khỏi nghi hoặc.

Chính mình ‘huyết tế’ cho người ta khi nào? Sao mình không nhớ rõ. Chẳng lẽ lần đó máu của mình vô tình đã nhiễm lên người Hắc Nguyệt, vì thế đã làm thân thể Hắc Nguyệt xảy ra biến hóa?

Hay là, bởi vì mình lấy sinh mệnh làm đại giới, phát động nguyền rủa, sức mạnh quá lớn nên ảnh hưởng tới Hắc Nguyệt đang ôm chặt mình khi đó? Vô luận là nguyên nhân nào, vết máu trên mu bàn tay Hắc Nguyệt không thoát khỏi quan hệ với mình.

Khó trách, khó trách lúc gặp Hắc Nguyệt, Huân nhi lại cảm thấy hơi thở của Hắc Nguyệt đã thay đổi, trở nên càng khó nắm bắt hơn. Tuy cảm giác hắn cấp cho mình vẫn quen thuộc, nhưng trong đó lại có thêm một chút nguy hiểm.

Mà Tây Lam Thương Khung chỉ lẳng lặng đứng ở một bên, chăm chú nhìn Huân nhi cùng thân nhân nhận thức. Thẳng đến khi tình tự Dao Cơ phu nhân cùng Dược Cơ đạo sư chậm rãi ổn định lại, Tây Lam Thương Khung lúc này mới không khỏi cười khẽ, mở miệng nói.

“Dao Cơ phu nhân, Dược Cơ đạo sư, đừng đứng ngoài cửa, chúng ta vào nhà rồi nói sau!”

“Ân!” Dao Cơ phu nhân cầm khăn tay tơ lụa tinh mỹ, lau giọt nước mắt vui sướng, không khỏi gật đầu.

Sau đó đám người Phong Chích Viêm thấy quý phụ nhân mỉm cười ôn nhu với thiếu niên tuyệt mỹ yêu dị kia, sau đó kéo tay thiếu niên, dáng vẻ phong tư tiêu sái tiến vào Tê Hoàng uyển.

Về phần tay kia của thiếu niên thì tự nhiên nằm trog tay đạo sư cổ dược học Dược Cơ.

Chờ nhóm người Phong Vô Kỳ đi vào Tê Hoàng uyển, đập vào mắt là hình ảnh hai nữ nhân đoan trang xinh đẹp đang vây quanh ân cần hỏi han thiếu niên tuyệt thế khuynh thành. Mặc dù trong mắt Phong Diệp cùng các đệ tử trong Tây Diệp La học viện, đạo sư mỹ nhân cổ dược học xưng bá một phương kia cho tới bây giờ chưa từng đoan trang.

Bất quá, nhìn thấy hai nữ nhân kia yêu thích Huân nhi như vậy, một bộ trong mắt trừ bỏ tuyệt mỹ thiếu niên kia thì không còn bất cứ ai khác, không ngừng ôm qua ôm lại, sờ tới sờ lui, quan tâm hỏi đông hỏi tây, ba tôn tử đồng lứa của Phong phủ không biết hiện giờ có tâm tình gì.

Dù sao, trước khi gặp Huân nhi, nãi nãi rất yêu thương bọn họ a. Bất quá, so với tình cảnh hiện tại, nãi nãi đúng là đãi ngộ quá khác biệt a. Hình như mình mới là thân tôn tử của nàng đi, sao chưa từng thấy nàng quan tâm mình như vậy?

Đám Phong Chích Viêm nhìn biểu tình rõ ràng cười đến ôn nhu của Dao Cơ phu nhân, trong lòng không khỏi có chút ghen tị. Tuy bởi vì nãi nãi mới nhận thức Huân nhi, cảm xúc khó tránh xúc động một chút, nhưng cũng không đến mức quên bén không thèm nhìn tới bọn họ đi. Chẳng lẽ trong mắt nãi nãi không chú ý tới trong phòng này còn đứng mấy người khí thế bất phàm, phong thái trác tuyệt hay sao?

Hơn nữa, nàng chẳng lẽ không cảm thấy bầu không khí trong phòng có chút dị thường sao? Phong Chích Viêm nhìn gương mặt hoàn toàn lãnh liệt của Lam đế bệ hạ, không khỏi thích thú.

Mà nam tử tuấn mỹ bị nam tử tà mị chăm chú quan sát, Tây Lam hoàng đế bệ hạ, tâm tình hiện giờ chỉ có thể dùng hai chữ hắc ám để biểu đạt.

Nhìn thấy Huân nhi bị hai nữ nhân kia động tay động chân, hết ôm lại sờ lại hôn, ăn đủ đậu hủ, Tây Lam Thương Khung xanh mét cả mặt. Nhất là khi y chú t1 tới bộ dáng đáng thương hề hề khi bị chà đạp của Huân nhi, ánh mắt óng ánh nước, đôi môi anh đào bị cắn tới đỏ bừng, Tây Lam Thương Khung không khỏi cảm giác trong lòng mình dấy lên một trận lửa khô nóng.

Mà càng làm y cảm thấy lửa cháy đổ thêm dầu chính là, cũng không biết bởi vì hai nữ nhân kia quá kích động hay vì cái gì, y phục hoa lệ trên người Huân nhi không chỉ thoạt nhìn hỗn độn, hơn nữa trong lúc vô tình còn lộ ra một mảnh xương quai xanh tuyết trắng, xứng với dung nhan tuyệt mỹ khuynh quốc khuynh thành của Huân nhi, làm người ta cảm thấy gợi cảm cùng cơ khát vô cùng.

Mà này, chính là điểm làm Tây Lam Thương Khung phẫn nộ. Nếu bị y nhìn thấy, Tây Lam Thương Khung khẳng định rất cao hứng ôm Huân nhi vào lòng hảo hảo hôn môi một phen, cho dù không làm được tới cuối cùng, nhưng tuyệt đối sẽ lưu lại dấu vết chỉ thuộc về y trên cơ thể Huân nhi.

Chính là hiện tại, Tê Hoàng uyển có nhiều người như vậy, bọn họ không phải đều thấy bộ dáng mê người của bảo bối nhà mình cả rồi sao?

Ánh mắt sắc bén của Tây Lam Thương Khung đảo qua đám người đang nhìn chằm chằm Huân nhi, đều xem tới sững sờ, nhất là y còn chú ý, trên mặt Hắc Nguyệt đỏ rực một mảnh, ánh mắt mập mờ không dám nhìn thẳng Huân nhi. Mà Hồn Quy thì đã sắp chảy cả nước miếng.

Mặc dù Phong Chích Viêm cùng nam tử chưa từng gặp qua, thoạt nhìn rất xa lạ đang đứng cạnh Hắc Nguyệt cùng Hồn Quy sắc mặt cũng rất khó xem.

Tây Lam Thương Khung không khỏi ghen ghét dữ dội, sắc mặt biến thành màu đen. Rất nhanh bước qua, am nhân từ tay Dao Cơ phu nhân cùng Dược Cơ đoạt lại tuyệt mỹ thiếu niên, gắt gao ôm vào lòng ngực mình.

Đưa tay sửa sang lại y phục hỗn độn trên người thiếu niên, dùng thân hình cao lớn cường tráng của mình che khuất tầm mắt người khác nhìn về phía Huân nhi, Tây Lam Thương Khung lúc này mới nhìn về phía nữ nhân còn đang sững sờ, giọng điệu lãnh liệt, ánh mắt âm hàn chăm chú nhìn Dao Cơ phu nhân cùng Dược Cơ, mở miệng tiễn người.

“Dao Cơ phu nhân, đã trễ thế này, ngươi còn chưa trở về sao?”

“Lam đế bệ hạ, nếu ta nói, đêm nay ta sẽ ngụ ở Tê Hoàng uyển, không biết ý bệ hạ thế nào?” Đang ôm tuyệt mỹ thiếu niên trong lòng lại bị nam nhân đột nhiên cướp đi, Dao Cơ phu nhân có chút tức giận. Bất quá vừa nhìn tới nam nhân tôn quý khí phách lại tràn ngập cảm giác áp bách trước mắt, Dao Cơ phu nhân vẫn không dám vượt mức.

Huống chi, nhìn tuyệt mỹ thiếu niên bị Lam đế tràn ngập chiếm hữu ôm vào lòng, ánh mắt Dao Cơ phu nhân không khỏi lóe sáng, sau đó mở miệng nói.

“Dao Cơ phu nhân, ngươi cho là thế nào?” Nơi này là Tây Diệp La học viện, là chỗ ở của quý nhân đủ thân phận đến từ các quốc gia trên Thương Lam đại lục, không phải nơi tùy tiện tiến vào.

Nếu hôm nay Dao Cơ phu nhân thân là thê tử của Tây Lam Quân vụ đại thần Phong Nham Ngạn ở lại Tê Hoàng uyển, như vậy không cần lâu, đợi tới ngày mai, tin tức liên quan tới Tây Lam Cửu hoàng tử ở Tây Diệp La học viện lại tăng thêm một cái.

Tây Lam Thương Khung rõ ràng lộ ra ý tứ này, tuy nội tâm nam nhân bất quá chỉ hi vọng nữ nhân này cách xa bảo bối của mình một chút, không cần chiếm lấy Huân nhi. Huân nhi là của y, sao có thể để hai nữ nhân này tùy tiện động tay động chân!

“Bệ hạ, trong mắt người ngoài, ta tốt xấu gì cũng là ngoại bà của Huân nhi, ta tới xem ngoại tôn tử của mình thì có sao đâu?”

“Dao Cơ phu nhân, ngươi đừng nói với trẫm ngươi không hiểu hàm nghĩa trong đó. Ngươi đã là lâu chủ của tổ chức tình báo đệ nhất Thần Dạ lâu, như vậy ngươi nên biết, thân ở gia tộc đế vương có câu tâm đấu giác, hoàng quyền tranh đoạt.

Tuy Tây Lam hiện giờ thoạt nhìn rất bình ổn, nhóm hoàng tử đều thành thành thật thật, còn chưa tới thời điểm phân tranh kế thừa ngôi vị hoàng đế. Nhưng trẫm không hi vọng Huân nhi bị kéo vào. Trước đó bởi vì lâm giá Phong phủ trụ lại đã làm Huân nhi bị đủ phương diện chú ý. Vì thế Trẫm mới để Huân nhi tiến vào Tây Diệp La học viện, chính vì hi vọng Huân nhi có thể được bảo hộ thật tốt.

Ngươi là thê tử Quân vụ đại thần, trong mắt người khác đại biểu cho một thế lực cường đại. Nếu hiện tại ngươi ở lại chỗ Huân nhi, ngươi biết sẽ có kết quả gì không?” Tây Lam Thương Khung lãnh liệt nghiêm mặt, nhìn Dao Cơ phu nhân nói.

“Lam đế bệ hạ, ngươi sẽ chú ý người khác nói thế nào sao?” Đối với lời Tây Lam Thương Khung, Dao Cơ phu nhân tuy biết đây là sự thực, nhưng nàng cũng không lo lắng, chỉ dùng ánh mắt thản nhiên nhìn nam tử tuấn mỹ khí phách trước mặt.

Đừng quên, người thống trị tây làm là một nam nhân có thể làm tất cả thần tử phải e ngại. Y chuyên chế, y cao cao tại thượng, tuyệt đối không cho phép người khác dễ dàng xúc phạm. Dao Cơ phu nhân tin tưởng, chỉ cần có y che chở Huân nhi, Huân nhi sẽ không có việc gì.

Tây Lam Thương Khung dò xét chăm chú nhìn Dao Cơ phu nhân thật lâu, sau đó chậm rãi mở miệng nói.

“Trẫm sẽ không!”

Y như thế nào có thể cho phép người khác thương tổn Huân nhi? Vừa nãy nói vậy bất quá cung vì muốn Dao Cơ phu nhân rời đi mà thôi. Tây Lam Thương Khung thật không ngờ chính là, Dao Cơ phu nhân lại khẳng định mình quan tâm tới Huân nhi như vây.