Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1394: Thiên Đình lập!



&- Loại đại giá đó dù là những cự đầu kia cũng không gánh chịu được, thế nên ta dự tính, trong thời gian ngắn, bọn họ nhất định không thể tiếp tục phái người hạ giới, điểm này ngươi có thể yên tâm! Chỉ cần ngươi phi thăng Tiên giới, hơn nữa khoái tốc trưởng thành, trưởng thành đến trình độ đủ để đối kháng cùng bọn họ, Thái Sơ đại thế giới tự nhiên sẽ không bị bọn họ nhắm tới nữa. Nói đến cùng, thứ bọn họ muốn vẫn là Hồng Mông Tạo Hóa tháp trong tay ngươi.

Thỏ gia phảng phất nhìn ra lo lắng trong lòng Khương Tư Nam, chậm rãi nói.

Khương Tư Nam suy nghĩ một lát rồi gật đầu đáp:

- Không sai, hiện nay việc gấp ta cần làm là phải nhanh chóng phi thăng Tiên giới, ở hạ giới thực lực ta đã đề thăng đến cực trí, chỉ có lên Tiên giới mới có thể lợi dụng tài nguyên to lớn nơi đó để khoái tốc trưởng thành!

- Tư Nam, nếu Khương Tộc ta đã muốn thành lập một phương Thánh Địa? Vậy ngươi cho rằng nên đặt tên thế nào cho thích hợp?

Khương Thái Nhất khẽ cười nói.

- Các vị lão tổ, một vạn năm trước Khương Ngọc Hoàng lão tổ của Khương Tộc chúng ta phi thăng Tiên giới, hơn nữa năm ngàn năm trước chứng đạo Thiên đế chi vị, thành lập Ngọc hoàng Thiên Đình, không bằng Thánh Địa mà Khương Tộc thành lập cũng lấy tên là Thiên Đình, thế nào?

Khương Tư Nam dường như sớm đã nghĩ đến điều này, không chút do dự nói.

- Thiên Đình?! Cái tên thật bá khí!

Nhãn thần Khương Thái Nhất sáng ngời, thì thào tự nhủ.

- Ha ha ha, rất tốt! Thiên Đình, Thiên Đình của Khương Tộc, Thiên Đình là tiên môn vô thượng chỉ huy Chư Thiên, trấn áp vạn giới, nghe nói ở thời kỳ viễn cổ, Viễn Cổ Thiên Đình trấn áp ức vạn thế giới, lấy Tiên giới làm căn bản, Chư Thiên vạn giới đều có thế lực Thiên Đình, Khương Tộc ta lấy Thiên Đình đặt tên, quả nhiên rất hay!

Khương Thái Xung cũng ha ha cười nói.

Chúng nhân cơ hồ đều bị cách nghĩ này của Khương Tư Nam kinh sợ, xưng hiệu Thiên Đình, người nào dám dùng? Tuy Viễn Cổ Thiên Đình đã tan biến, nhưng ai dám lấy đó làm tên, sợ rằng sẽ thành công địch của người trong thiên hạ.

Hai chữ Thiên Đình đại biểu cho một loại vinh diệu, một loại bá khí, một tôn vinh vô thượng.

Nhưng mà, ở Thái Sơ đại thế giới bây giờ, ai còn dám phản kháng Khương Tư Nam? Dù đổi tên giới này thành Khương Tộc, đám người kia cũng không dám nói gì, cùng lắm chỉ dám phỉ báng trong lòng thôi.

- Ta tin tưởng, Ngọc hoàng lão tổ tịnh chưa chết, lần này ta phi thăng Tiên giới cũng sẽ nỗ lực tìm kiếm tung tích Ngọc Hoàng lão tổ. Chúng ta lấy Thiên Đình làm tên, cũng tính là tiếp diễn Ngọc Hoàng Thiên Đình, hơn nữa chủ nhân Thiên Đình chúng ta cũng xưng là Thiên đế, ta muốn nhìn xem thử, Thiên đế của Thiên Đế Sơn bọn họ, so với Thiên Đế của Thiên Đình chúng ta, rốt cục ai là thật, ai là giả!

Khương Tư Nam đứng dậy, quanh thân tự nhiên mà vậy tán phát ra một cỗ bá khí ngất trời, tất cả mọi người phảng phất đều nhìn thấy được dã vọng, tín nhiệm áp đảo Chư Thiên vạn giới trên thân Khương Tư Nam.

Nháy mắt chúng nhân cảm xúc tung trào, máu tươi trong người như bị thiêu đốt.

Khương Tư Nam giao toàn bộ bảo vật trong Tàng Bảo khố của Thái Sơ Thánh Địa cho Thái Nhất lão tổ, bao gồm số tuyệt phẩm tiên khí, tiên đan và công pháp Tiên Đạo hắn được đến từ trên người bảy đại Huyền Tiên, những thứ đó đều là nguồn lực tích lũy để uẩn cho Khương Tộc, có thể khiến Khương Tộc tấn tốc trưởng thành trong thời gian ngắn.

Lúc chín đại lão tổ Khương Tộc nhìn thấy những bảo vật kia, ai nấy đều kích động và hưng phấn đến độ mặt mày đỏ bừng, bọn họ như tận mắt thấy được Khương Tộc tăng trưởng bay vọt.

Một tháng sau, Thiên Đình thành lập, kinh hãi trọn cả Thái Sơ đại thế giới!

Không quản bao nhiêu người phỉ báng trong lòng, thầm nói Khương Tư Nam xương cuồng không biết chết sống, nhưng mặt ngoài lại đều vô bì cung kính, dồn dập đưa hạ lễ trân quý chúc mừng Thiên Đình.

Trọn cả Thái Sơ đại thế giới, tất cả Thánh Địa tiên môn, thế gia, cường giả lánh đời, không một ngoại lệ, toàn bộ đều đi đến chúc mừng, chư cường vân tập, trở thành đệ nhất thịnh hội trong trăm vạn năm qua của Thái Sơ đại thế giới!

Riêng những tông môn có thù oán với Khương Tư Nam như Thần Tiêu Cung, Vạn Yêu điện, Huyền Không sơn, Thiên Đế Sơn … thì đều tới chúc mừng Thiên Đình trong nơm nớp lo sợ, bọn họ sợ Khương Tư Nam trong cơn cả giận sẽ tru sát tất cả những ai từng chống đối.

Chẳng qua cường giả có thù oán với Khương Tư Nam đa phần đều đã chết trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp, thế nên Khương Tư Nam cũng lười truy cứu, sau khi bọn họ trả ra đại giá lớn liền cũng trấn an để bọn họ yên tâm.

Theo như ý định ban đầu của Khương Tư Nam thì sẽ để Khương Thái Nhất trở thành Thiên Đình Thiên đế, nhưng Khương Thái Nhất và chư vị lão tổ đều chết sống không đồng ý, cuối cùng cường hành bức Khương Tư Nam ngồi lên bảo tọa Thiên đế.

Khương Tư Nam cười khổ, đành phải chấp nhận.

Nhưng mà, hắn chỉ vội vã gặp mặt vô số chủ nhân các Thánh Địa một lần, sau đó lập tức lấy tốc độ nhanh nhất ly khai Thiên Đình, đuổi tới Chân Cương Giới.

Bởi vì, Phương Tình Tuyết đã xảy ra chuyện!

- Vũ Điệp, chuyện gì?

Khương Tư Nam khẽ nhíu mày, chậm rãi hỏi.

Từ lúc Khương Tư Nam trở về, Phương Tình Tuyết một mực hôn mê, nhưng ngay ngày Thiên Đình thành lập nàng cánh nhiên lại tan biến.

Khương Vũ Điệp một mực ở bên chăm sóc cho Phương Tình Tuyết, trong khi Khương Tư Nam bởi phải xử lý rất nhiều chuyện, nhất thời không nhớ xử lý vấn đề hôn mê cho Phương Tình Tuyết.

- Ca ca, trước thời điểm ngươi trở về một ngày, Tình Tuyết tỷ tỷ đã từng đi tới Đại Hoang sơn, nhưng sau khi nàng từ Đại Hoang sơn trở về liền bắt đầu hôn mê bất tỉnh! Ngay cả mấy vị lão tổ đều không biết phải làm sao!

Khương Vũ Điệp nôn nóng đáp.

Khí tức Phương Tình Tuyết vốn vẫn bình ổn, sinh mạng ba động rất mạnh, tuy tạm thời hôn mê, song chúng nhân cũng không quá mức lo lắng, nhưng ai ngờ bây giờ lại cánh nhiên trực tiếp tan biến.

Đại Hoang sơn?!

Nhãn thần Khương Tư Nam khẽ chấn, đột nhiên nhớ ra hắn đã từng cùng Khương Thái Nhất lão tổ phát hiện một tiên thi thần bí dưới Đại Hoang sơn.

- Chẳng lẽ là vì tiên thi kia?

Trong lòng Khương Tư Nam đột nhiên dâng lên dự cảm chẳng lành, hắn lập tức quyết đoán chạy về Chân Cương Giới.

Lấy cảnh giới hiện nay của Khương Tư Nam, tưởng muốn tu kiến một tòa truyền tống trận vượt giới là điều cực dễ dàng, thế nên hắn đã bí mật kiến lập một tòa truyền tống trận vượt giới ngay trong Thiên Đình, thông thẳng đến Chân Cương Giới Ngọc Kinh Thành.

Sau khi về lại Chân Cương giới, Khương Tư Nam lập tức ngựa không dừng vó đuổi tới Đại Hoang sơn, tiến vào hồ bạc thần bí kia, tiềm hành thật lâu cuối cùng tìm đến lối mòn khi xưa.

- Chuyện gì? Lần tới lúc trước còn có rất nhiều tiên quang và tử khí, nhưng giờ cánh nhiên lại tan biến hết cả?

Khương Tư Nam tự nhủ trong lòng, trong mắt chớp qua một tia nghi hoặc.

Lối mòn trước mắt vẫn tán phát ra quang mang mênh mông, nhưng so với lần tới lúc trước thì đã khác hẳn.

Khương Tư Nam men theo lối mòn đi về phía trước, càng về sau quang mang càng lúc càng sáng, quang trạch mênh mông thần bí, hắn lần nữa nhìn thấy phiến không gian dưới đất thương mang cự đại phía cuối lối mòn.

Nhưng điều khiến Khương Tư Nam chấn kinh là, đạo cấm chế tiên đạo vốn cực lợi hại cánh nhiên đã tan biến!

Mà trong không gian dưới đất lại có vẻ trống trơn, chẳng còn gì nữa cả, pho tiên thi cự đại kia cũng tan biến không thấy đâu.