Tận Thế: Ta Sống Lại Rồi

Chương 9



Ngày thường nháy mắt đã qua 2 phút, hôm nay 2 phút trôi qua lâu đến như vậy, tang thi chém mãi không hết, xung quanh luôn có tang thi tấn công

Chu Lạc thể lực sắp đến cực hạn rồi, 2 phút, không thể nhiều hơn mấy giây, bằng không hôm nay cậu phải ở lại đây, bị tang thi ăn thịt

Thời gian vừa đến, Chu Lạc lập tức thu hồi tay nói

“ Đi rồi, chúng ta rời đi thôi “

Bốn phương tám hướng đều là tang thi, trên mặt đất thi thể nằm la liệt, cậu là người đầu tiên lao ra vòng vây, theo sau là Gia Hàng và Việt Hoàng

Con đường bị phá hỏng, ô tô nằm rải rác, ba người nhanh chóng đi qua, ở giữa khoảng cách mỗi xe là tang thi, chúng giơ cánh tay lên muốn bắt lấy, thậm chí có con còn đuổi theo bọn họ

Chu Lạc đi ở phía trước dẫn đường, theo tuyến đường về biệt thự. Mặc dù đã mệt thở hồng hộc, nhưng vẫn cố cắn răng chạy về phía trước

Khoảng cách đến biệt thự càng gần, cảm giác an tâm lại dâng lên, chỉ là khi đến gần cửa tiểu khu, trên mặt Chu Lạc đã không có nụ cười

Bởi vì cách cánh cửa, Chu Lạc nhìn thấy đám người Chu Lâm đứng đó, bên cạnh là đám người Diệp Thành và Quý Thần

Mà cửa lúc này đang bị một đám tang thi khác bao vây

“ Có tang thi a, chúng ta làm sao vào trong “ Việt Hoàng tức giận nói

“ Anh “ Chu Lâm nhìn thấy bọn họ bình an trở về, trong lòng cũng vui vẻ, nhưng khi nhìn thấy phía sau bọn họ có một tang thi đuổi theo, trước mặt lại xuất hiện thêm một đám, trong lòng lại sốt ruột

Hắn cầm điều khiển từ khiển từ xa, muốn cho bọn họ vào

Ai ngờ Diệp Thành đột nhiên nhào tới cướp đi, không chút do dự, đem cửa vừa mới mở, đóng lại, lập tức mắng to. Truyện Đô Thị



“ Ngươi muốn hại chết chúng ta có phải hay không? Bên ngoài nhiều quái vật như vậy, ngươi ý định muốn cho chúng ta những người này đều chết “

“ Chúng ta nhiều người như này, anh của ta chỉ có ba người. Chúng ta nhiều người còn sợ hãi, càng đừng nói ba người bọn họ “ Chu Lâm tức giận nói lớn, nhìn Diệp Thành trừng mắt khiếp sợ

Hắn tuy rằng họ Diệp, nhưng cũng là con cái họ Chu a. Từ khi bước vào Chu gia vẫn luôn cùng Chu Lạc chơi với nhau

Chu Lạc đối với hắn nhiều khi còn tốt hơn so với em trai của mình

Thế nhưng khi Chu Lạc gặp nguy hiểm, Diệp Thành lại làm ra hành động như vậy a

“ Chỉ vì ba người, ngươi muốn toàn bộ chúng ta đều chết sao “ Diệp Thành giọng nói so với Chu Lâm còn muốn lớn, lại nhìn bên ngoài Chu Lạc đang chiến đấu với tang thi, trong mắt đều là sảng khoái vui sướng đâu

Haha, Chu Lạc à, Chu Lạc, cuối cùng không phải ngươi cũng chết ở trước mặt ta sao

Cái gì Chu gia đại thiếu gia, hắn về sau chính là duy nhất Chu gia đại thiếu gia

Chu Lạc nhìn qua Diệp Thành, trong mắt đều là lạnh như băng

Gia Hàng bên cạnh lo lắng hỏi

“ Chúng ta làm như nào phá vây “

Chu Lạc nhanh chóng đưa ra quyết định

“ Tản ra bên cạnh, trèo tường đi vào, mau làm đi “

Tang thi thực sự quá nhiều, cậu vừa ra lệnh, Việt Hoàng không chút chần chừ làm theo, hướng bên cạnh chạy đến, tay chân thon dài, rất nhanh liền nhảy qua bức tường, động tác thực nhẹ nhàng lưu loát

Việt Hoàng và Gia Hàng đứng ở trên tường, khuôn mặt đều là vui vẻ khi sống sót



Khi nhìn đến Chu Lạc còn ở dưới, Gia Hàng lắp bắp, chỉ tay

“ Cậu nhóc đó như thế nào vẫn còn ở dưới “

Hắn cho rằng, lúc cậu hạ lệnh, bản thân cũng đã chạy

Diệp Thành nhìn đám tang thi bao vây lấy Chu Lạc, trên mặt không nhịn được toàn ý cười. Cố gắng kiềm chế, càng làm cho khuôn mặt trở nên dữ tợn, xấu xí, góc áo bị đôi tay nắm chặt, gấp không chờ nổi, muốn nhìn Chu Lạc bị tang thi xé xác

Những biểu tình đó đều bị Chu Lạc nhìn thấy, cậu xoay người, nỗ lực nhảy lên tường. Khoảnh khắc cậu vừa trèo lên tường, đám tang thi bên dưới đập vào cửa sắt

Thấy Chu Lạc đã an toàn, Chu Lâm chạy vọt tới ôm lấy cậu, vừa nói nước mắt liền muốn rơi

“ Anh, anh không sao, thật tốt quá “

Đám người Gia Hàng và Việt Hoàng cũng vui mừng, chỉ là chưa kịp tiến lên, Chu Lạc đã ngất đi vì kiệt sức

Gia Hàng nhanh tay đỡ được cậu, giọng nói trách cứ “ Thể lực kém như vậy, còn muốn thể hiện “

Hắn chưa từng gặp qua cậu nhóc nào, không sợ trời, không sợ đất như này, giống như không biết chết là gì

Mà giờ khắc này lại dựa vào trong ngực hắn, cả người nhỏ nhắn, yếu ớt, yêu cầu người bảo vệ

Hắn rất tò mò về cậu nhóc này

Gia Hàng đem Chu Lạc bế ngang lên

“ Ta đưa ngươi trở về “