Tận Thế Đàn Thú

Chương 121: Ngoại truyện tám: Hoffman (hạ) (5)



Lần đầu tiên Lâm Gia được làm mẹ, hơn nữa còn dự đoán là một đôi người thú, vì thế cô vừa vui mừng vừa khẩn trương, kỳ tiền sản tương đối lo âu, ăn cái gì là ói cái đó, ban đêm thường mất ngủ, thật vất vả mới ngủ được lại không bao lâu liền tỉnh dậy, người nhanh chóng gầy đi.

Đám người Dick nhìn thấy vậy liền gấp muốn chết, mọi người thương lượng là mỗi đêm sẽ cử ra hai người coi chừng Lâm Gia. Và một trong hai người đó sẽ ngủ chung với Lâm Gia, điều này làm cô hơi khó chịu nhưng như vậy mới có thể kịp thời phát giác, một người khác là canh giữ ngủ ở ngoài phòng, chờ đợi bên trong phân phó bưng trà đưa nước bất cứ lúc nào.

Một tháng qua, tất cả mọi người gầy đi trông thấy, triệu chứng kén ăn khó ngủ của Lâm Gia vẫn không có cải thiện.

Lâm Gia biết lúc mang thai tuyệt đối không thể không ăn đồ, cô chịu đựng được em bé thì không thể được. Cho nên cho dù có khó chịu hơn nữa thì lần nào cô cũng cố gắng ăn hết toàn bộ thức ăn. Nhưng ăn không bao nhiêu cô lại đều phun ra tất cả. Thật sự hết cách rồi, không thể làm gì khác hơn là dựa vào dịch dinh dưỡng hoặc thức ăn lỏng để miễn cưỡng duy trì thân thể.

Ai ngờ một tuần sau Lâm Gia xuất hiện triệu chứng lo sợ, trên người cô cũng xuất hiện hiện tượng thiếu máu nghiêm trọng, da thịt trở nên xạm đi và khô nứt. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Hơn nữa mỗi lần xem ti vi chiếu tới cảnh zombie tấn công thì ngay lập tức Lâm Gia đột nhiên vọt tới trước màn hình ti vi nhìn chằm chằm zombie cao cấp xuất hiện trong màn ảnh, ánh mắt lộ ra khát vọng mãnh liệt, dường như gặp được đồ ăn ngon nhất.

Đoàn chuyên gia nhằm vào phản ứng quái dị của cái thai của Lâm Gia, nghiên cứu ra vài phương án khắc phục, nhưng cũng không có hiệu quả gì.

Lần này không chỉ là nhóm bạn đời của Lâm Gia và các bác sĩ chuyên gia mà ngay cả bộ chỉ huy tối cao và quốc nhà Thống soái thượng tướng Rick cũng bị kinh động.

Đúng lúc mọi người đang không biết làm sao thì Hoffman chợt bị gọi về thủ đô, cũng tự đề cử mình trở thành hộ lý đặc biệt cho Lâm Gia. Đồng thời mang đến phương án mà mình nghiên cứu ra được.

Lúc nhóm chuyên gia thấy phương án dinh dưỡng trong thời gian mang thai do Hoffman đề giao thì thiếu chút nữa sợ mất mật! Anh thế mà lại bỏ thêm một lượng nhỏ virus zombie cao cấp đã được máu của nửa thú tinh lọc qua vào trong thức ăn của Lâm Gia!!

Cho dù Lâm Gia miễn dịch với virus, nhưng bây giờ cô lại đang trong thời kỳ mang thai, sức chống cự yếu đi, vả lại bào thai trong bụng chưa thành hình, hệ thống miễn dịch hết sức yếu ớt, không chắc chắn cô có thể chống được sự ăn mòn của virus zombie.

Đám người Corey sau khi biết được đã vô cùng tức giận, nếu Lâm Gia mà gặp chuyện không may thì coi như Hoffman đền cả cái mạng cũng không bồi thường được. Thật may là Lannok và Dick tương đối tỉnh táo, đúng lúc khuyên can những người khác.

Lannok vẫn tham dự nghiên cứu virus miễn dịch cho nên trong mọi người anh là người hiểu rõ Hoffman nhất, tuyệt đối tin tưởng Hoffman sẽ không làm hại Lâm Gia. 

Dick phải mất rất nhiều sức mới trấn an được Ngân Hổ nóng nảy, sau đó cùng Lannok đặc biệt tìm Hoffman nói chuyện thật lâu, rốt cuộc bị Hoffman thuyết phục, đồng ý chấp nhận phương án này.

Nếu như bào thai của Lâm Gia không phản ứng khác thường như vậy thì Hoffman cũng đã không bí quá hóa liều, lấy ra phương án kinh hãi này. 

Kể từ sau khi Lâm Gia có bạn đời là nửa thú thì Hoffman đã liền bắt đầu tiến hành nghiên cứu tất cả vấn đề có thể xảy ra khi Lâm Gia mang thai trong tương lai. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Anh hi vọng Lâm Gia có thể mang thai khỏe mạnh, nhưng nhóm nửa thú là bởi vì hấp thu virus zombie nên mới có thể chuyển hóa thành người thú, vì vậy mà họ đã trở thành ngoại tộc, khó bảo đảm lúc Lâm Gia dựng dục đời sau của bọn họ sẽ không xuất hiện tình huống khác thường.

Kết quả thật sự đúng như điều anh đang lo lắng.

Hoffman đối với phương án này không hề chắc chắn, mà cũng không có cách nào thí nghiệm lâm sàng, không biết hiệu quả như thế nào. Cho nên đám người Corey chất vấn không hề sai và anh cũng không biện hộ, chỉ nói nếu Lâm Gia gặp chuyện không may thì mặc kệ có phải là do phương án của anh đưa đến hay không, anh cũng nguyện ý trả giá bằng tánh mạng của mình.

"Không nên nói như vậy! Chữa bệnh mà còn phải mất thêm tánh mạng, vậy thì sau này còn ai dám xem bệnh nữa chứ? Tình huống của em quá đặc biệt, nếu vẫn áp dụng phương pháp tầm thường thì kết quả có thể sẽ càng xấu hơn." Lâm Gia tựa vào trên người Lannok nửa nằm ở trên ghế sofa, bởi vì cơ thể gầy gò mà cái bụng nhô lên càng có vẻ to lớn, quần áo bà bầu mặc vào trên người cô cũng có vẻ hết sức rộng thùng thình, mái tóc vốn là sáng mềm trơn mượt nay lại có chút trở nên khô héo vàng vọt.

Hoffman mặc đồng phục phán quan màu trắng, ngồi ngay ngắn ở trên ghế đối diện cô, mím chặc môi nhìn Lâm Gia chăm chú, trong mắt mơ hồ toát ra vẻ đau lòng.

Lâm Gia vuốt ve bụng, từ đầu đến cuối trên mặt đều mang theo nụ cười nhàn nhạt: "Em đương nhiên hi vọng có thể bình an sinh đứa bé ra. Nhưng nếu thật sự không thể thì cho dù mạng, em cũng sẽ không trách ai cả. Thượng tá Hoffman, xin anh giúp em chữa trị liệu. Mặc kệ kết quả như thế nào, em cũng rất cảm ơn anh."

Hoffman rũ mắt, lông mi dài rậm che kín sự lo lắng trong mắt anh, bàn tay đặt trên đầu gối lặng lẽ nắm chặt, anh rất muốn cam đoan với cô là sẽ không sao, nhưng loại chuyện tự lừa mình dối người này anh không cách nào nói ra miệng được......

Hoffman thuận lợi đỡ đẻ cho cô một đứa bé người thú đầu tiên ra đời, cũng ở lại bên cạnh chăm sóc cô hơn một năm.

Hơn năm trăm ngày đêm sáng chiều chung đụng, quan hệ của hai người dần dần xảy ra biến hóa, hoặc là nói Lâm Gia sinh ra cảm giác "kì diệu" với Hoffman. Mà trong lòng Hoffman cũng đã sớm có cô, chỉ là trải qua chuyện Lâm Gia mang thai sinh con thì anh quyết định thành thực đối mặt với cảm giác của mình.