Tam Thái Tử

Chương 59: Liệt diễm lôi ưng



- Ngươi không muốn nói cái gì sao? Ta nhưng là sư tỷ của ngươi!

Tần Tuyết Linh hơi kích động, nói năng bắt đầu lộn xộn.

- Mẹ nó!

Lý Lân mặt đầy hắc tuyến. Đồng thời trong lòng bất mãn đối với Tư Đồ lão đầu lần thứ hai mãnh liệt tăng lên.

- Ta còn chưa bái sư đâu! Ngươi không nên nói lung tung!

Lý Lân buồn bực mở miệng.

Tần Tuyết Linh cũng phát hiện Lý Lân tựa hồ đối với việc gọi mình là sưtỷ vô cùng mâu thuẫn, nhìn Lý Lân đen mặt lại, tâm tình nàng cấp tốcchuyển biến tốt đẹp, tựa hồ thấy Lý Lân ăn quả đắng làm nàng rất vui vẻ. Tần đại tiểu thư nhìn như băng lãnh, kỳ thực nội tâm rất đơn thuần.Tưởng tượng cũng có thể lý giải, từ nhỏ sống ở quân lữ thế gia, phụ thân mất tích, mẫu thân chết sớm. Thân nhân chỉ có một người gia gia. TầnMục lão nguyên soái tuy rằng anh hùng vô địch, nhưng dù sao cũng là namnhân thô mãng, làm sao hiểu được tâm sự con gái người ta. Nếu như khôngphải Tần Tuyết linh còn có Trưởng công chúa cùng Lâm Vãn Tình hai tỷmuội khuê nữ tâm trí vô cùng thành thục này, nàng lớn lên có bộ dáng rasao ai cũng không dám cam đoan.

- Thôi đi ..., một năm từ Lục phẩm Võ sĩ đột phá đến cao giai Võ tông,đây căn bản không có khả năng. Dù ngươi có Tiên Thiên thân thể cũngkhông đạt được. Sư phụ đánh cuộc xem như tất thắng. Xem ra Bản tiểu thưlàm sư tỷ cũng được định chắc chắn rồi.

Tần Tuyết Linh nói.

- Hừ, kết quả thế nào phải đợi đến lúc đấy mới biết. Nói không chừng đến lúc đó Bổn hoàng tử sớm đã đột phá Tiên Thiên, đến lúc đó ngươi gặp Bổn hoàng tử còn phải gọi một tiếng tiền bối!

Lý Lân bĩu môi. Đối với nha đầu miệng như độc xà này hắn đã sớm thànhthói quen, đồng thời tài ăn nói của hắn cũng tại lúc đấu võ mồm cùng Tần Tuyết Linh không ngừng tăng lên.

- Tiền bối cái con khỉ, ngươi nằm mơ đi!

Tần Tuyết Linh khinh thường nói.

- Nếu không chúng ta cũng đánh cuộc?

Lý Lân cười nói. Bởi vì có Tiên Thiên Nhất Khí Quyết, Lý Lân có lòng tin trong vòng một tháng khiến cho đan điền ngập tràn chân khí, triển khaibắt đầu đả thông khiếu huyệt trong cơ thể. Trong vòng một năm đả thôngkhiếu huyêt toàn thân tuy rằng không có khả năng lắm, nhưng đả thông một phần kinh mạch cơ thể, để thực lực tăng lên vẫn còn có thể nắm chắc.

- Đánh cuộc thì đánh cuộc, lẽ nào Bản tiểu thư lại phải sợ ngươi!

Tần Tuyết Linh tràn đầy tự tin nói. Nàng vô luận như thế nào cũng khôngtin Lý Lân nội trong một năm đột phá đến cao giai Võ tông, đó căn bản là một chuyện không có khả năng hoàn thành, coi như là thiên tài nổi danhnhất trong lịch sử Đại Đường, từ khi bắt đầu tu luyện tiến giai tới Lụcphẩm Võ tông cũng dùng mười năm. Lại còn tại lúc bảy tuổi bắt đầu tuluyện võ đạo, hơn nữa thiên phú võ đạo xuất chúng mới may mắn đạt được.Lý Lân tiếp xúc với võ đạo không đến một tháng, đối với võ đạo hiểu biết rất ít. Không biết lại cùng Tư Đồ Thiên Trùng đánh cuộc, kỳ thực đãhoàn toàn rơi vào trong kế hoạch của lão gia hỏa kia. Tần Tuyết Linhbiết rõ, tu luyện võ đạo càng đến Hậu kỳ, tiến giai cần phải có thờigian càng lâu. Tần Tuyết Linh đồng dạng cũng là thiên tài Tư Đồ ThiênTrùng coi trọng, mười sáu tuổi cũng bất quá mới đến Bát phẩm Võ sư, LýLân coi như là Tiên Thiên thân thể cũng không thể nghịch thiên như vậy.

- Hiện tại ta và ngươi đều không có gì có thể lấy ra làm vật đánh cuộc,không bằng chúng ta đánh cuộc một điều kiện đi! Người thua phải đáp ứngngười thắng một điều kiện. Vô luận cái dạng điều kiện gì, cũng không thể đổi ý.

Lý Lân suy nghĩ môt chút nói.

- Một điều kiện?

Tần Tuyết Linh chần chờ một chút, bản năng nghĩ thể loại tiền đặt cược này không đáng tin cậy.

- Thế nào, không dám à? Nếu như vậy, vậy coi như không chơi nữa.

Lý Lân khóe miệng kéo ra một nét cười nói.

- Ai nói ta không dám. Ta chỉ đang suy nghĩ sẽ đề điều kiện gì đối với ngươi thôi.

Tần Tuyết Linh lớn tiếng nói.

- Ha ha, con vịt chết mạnh miệng! Đã như vậy, vậy ngươi ta vỗ tay thề.

Lý Lân vừa cười vừa nói. Bởi vì cái gọi là có nhiều nợ không lo, sắtnhiều không ngứa. Ngược lại chính là Lý Lân đã cùng Tư Đồ Thiên Trùngđánh cuộc một cái lớn, cũng không để ý cùng Tần Tuyết Linh lại đánh cuộc thêm một cái.

- Tốt!

Khuôn mặt Tần Tuyết Linh có chút hồng, nhưng vẫn chìa ra bàn tay nhỏtrắng như tuyết cùng Lý Lân liên kích ba chưởng, lập thành đổ ước.

Nhìn bóng lưng thướt tha của Tần Tuyết Linh, Lý Lân cũng không tự giác nhìn nhiều hơn một chút.

- Không nghĩ tới nha đầu kia thật đúng là đơn thuần khả ái. May mà nàngta ngày mai sẽ đi. Bằng không thật muốn rơi vào, ta còn không biết xử lý thế nào.

Lý Lân hơi cười khổ lẩm bẩm. Hắn vốn là người mẫn cảm, biểu hiện TầnTuyết Linh khác hẳn với bình thường hắn làm sao không rõ. Chỉ là hiệntại hắn cũng không có tâm tư giao thiệp cảm tình. Tổn thương vì tình ởkiếp trước bởi vì khuôn mặt Lâm Vãn Tình quá giống mà lần thứ hai bịkhơi mào lên, tại tình huống chưa thoát khỏi bóng ma, Lý Lân không có tự tin dành trọn hạnh phúc cho người yêu hắn.

Ngày thứ hai, trung tâm quảng trường Đế đô, Hoàng đế bệ hạ tự mình đếnđây đưa tiễn, trang phục quái dị Tư Đồ Thiên Trùng đứng ở phía trước mặt mấy người. Phía sau hắn là Trưởng công chúa một thân trang phục Võ sĩmàu đen cùng Lâm Vãn Tình một thân trang phục Võ sĩ màu trắng. Ở phíasau hai người còn đứng tám vị thiếu niên nam nữ. Trong đó có ba nữ sáunam. Dẫn đầu chính là Tần Tuyết Linh. Phía sau nàng là một thiếu niênnam tử dáng người cao ngất, mặt mỉm cười, chính là Đại Đường Ngũ hoàngtử Lý Triệt. Phía sau nữa là các thiếu niên tuấn kiệt từ các thế giakhác ở Đế đô. Là những người thông qua Trưởng công chúa tiến hành chọnlựa. Những người này trên mặt đều không ngoại lệ lóe ra vẻ hưng phấn,đồng thời trên mặt tràn đầy chờ mong đối với Thần Ma học viện danh chấntoàn bộ Thương Long đại lục.

- Tư Đồ tiền bối, đệ tử Đại Đường ta liền phiền phức ngài!

Lý Chấn Viễn có chút cung kính nói.

- Chết sống có số, phú quý tại thiên, lão phu cũng không phải là bảomẫu, làm sao có thể chiếu cố chu toàn được cho bọn họ, lại nói Thần Mahọc viện tự nhiên có quy tắc của mình, lão phu dù là lão sư cũng khôngthể can thiệp. Đường Hoàng, ý tứ ngươi ta hiểu, thật xin lỗi, thỉnh cầucủa ngươi ta không thể giúp. Bất quá ta đã thu Tuyết Linh nha đầu làm đồ đệ, lại thêm được hai tiểu nha đầu chiếu cố, bọn họ so với người khácđã được bảo đảm hơn rất nhiều. Ngươi cũng nên biết, quá nhiều bảo đảmcũng bất lợi tới trưởng thành của bọn họ. Lão phu vô pháp bảo đảm vàinăm sau bọn họ còn có mấy người có thể sống trở về. Điểm ấy lão phu phải sớm nói rõ, để Đường Hoàng tương lai không trách tội.

Tư Đồ Thiên Trùng nói.

- Tiền bối nghiêm trọng, mặc kệ tương lai thế nào, Đại Đường ta đều lãnh nhận nhân tình của tiền bối.

Lý Chấn Viễn cao giọng nói.

Tư Đồ Thiên Trùng gật đầu, sau đó từ bên hông lấy xuống một tiểu bố nang màu xanh thẫm, sau đó đánh vào một đạo chân khí.

- Lê-eeee-eezz~!...!

Một tiếng Ưng Minh bá đạo từ chiếc túi nhỏ màu xanh truyền ra. Chiếc túi màu xanh trong nháy mắt mở rộng trăm nghìn lần, một đầu sinh vật khổnglồ từ trong chiếc túi vải lao ra, dường như một đạo tia chớp màu đỏ baythẳng về phía chân trời.

Đoạn đằng sau bị ẩn nhỉ :D

- Tam giai Linh thú... Liệt Diễm Lôi Ưng! Không nghĩ tới tiền bối lại có thể thu phục được loại hung cầm này làm tọa kỵ, Bổn hoàng bội phục!

Lý Chấn Viễn biến sắc, nhìn Liệt Hỏa Lôi Ưng ở trên không trung vui vẻ xoay quanh, trên mặt tràn đầy ước ao.

Tư Đồ Thiên Trùng trên khuôn mặt tràn đầy ý cười, hắn đối với khen tặngcủa Hoàng đế bệ hạ rất hưởng thụ, nếu như không phải hiện tại có nhiềungười, hắn còn phải bảo trì phong độ cao nhân, sợ đã sớm vui vẻ bậtcười.

Tư Đồ Thiên Trùng phát ra một tiếng huýt sáo, hung cầm màu đỏ rực đang ở trên không xoay quanh bỗng nhiên lao xuống một cái, hướng về toàn bộquảng trường lao xuống. Sức gió cùng khí áp hung lệ đập vào mặt làm chongười nhát gan sợ đến rút lui bừng bừng, thậm chí có người trực tiếp sợđến ngất đi. Phải biết rằng, Linh thú cảnh giới tam giai mặc dù ở dướiTiên Thiên, nhưng thực lực bản thân cũng ở phía đỉnh Hậu thiên, nhữngthiên phú huyết mạch xuất chúng này, bằng vào thú thể cường hãn thậm chí có thể phát huy ra thực lực Tam phẩm Võ vương.

Linh thú cùng nhân loại bất đồng, nhân loại võ đạo là rèn luyện chân khí trong cơ thể làm chủ, cường độ thân thể thực sự bình thường. Mà Linhthú lại thông qua thu nạp Thiên Địa nguyên khí làm lớn mạnh thân thể.Nhân loại tiến giai Tiên Thiên cần phải để cho chân khí phát sinh biếnchất, để Hậu Thiên chuyển hóa làm Tiên Thiên, sau đó lại chậm rãi tẩm bổ thân thể trở thành Tiên Thiên thân thể. Mà Linh thú tiến giai TiênThiên lại hoàn toàn tương phản, bọn nó cần thông qua không ngừng thu nạp Thiên Địa nguyên khí, khiến thân thể trước tiên hóa thành Tiên Thiênthân thể, sau đó dựa vào thú thể cường hãn ngưng tụ Linh tinh. Linh tinh chính là một thân linh lực kết tinh của Linh thú, là mốc then chốt Tiên Thiên Linh thú có thể hay không bước qua.

Con Liệt Diễm Lôi Ưng này của Tư Đồ Thiên Trùng thân dài gần mười mét,cánh mở ra, dài chừng ba mươi mét. Lông chim màu đỏ rực, trên ngườigiống như Liệt Diễm hừng hực thiêu đốt. Từ khí tức ba động đến xem, conLiệt Diễm Lôi Ưng này rõ ràng chưa có ngưng tụ Linh tinh, nhưng sưcchiến đấu của bản thân lại vô cùng hung hãn, thoạt nhìn không kém chútnào Thiết giáp vệ Nhị phẩm Vương tọa đứng ở phía sau Hoàng đế bệ hạ.

Tất cả mọi người bị con Liệt Diễm Lôi Ưng Tư Đồ Thiên Trùng phóng xuấtra này hấp dẫn ánh mắt. Đối với mọi người ở Đế đô mà nói, không cần nóiTam giai Linh thú, dù là Nhất phẩm Linh thú còn sống nhìn cũng khôngthấy mấy con. Dù sao Linh thú phần lớn hung hãn, người thường còn chưacó tới gần đã bị làm điểm tâm nuốt mất. Hiện tại khó có được nhìn thấyloại hung cầm khủng bố này xuất hiện, biết rõ nguy hiểm, nhưng vẫn córất nhiều người chen chúc đến đây.

- Đi lên!

Tư Đồ Thiên Trùng chỉ vào phía sau lưng Liệt Diễm Lôi Ưng nói. Cũng nhảy lên đầu tiên. Tần Tuyết Linh cùng Lâm Vãn Tình theo sát phía sau.

Tần Tuyết Linh hít sâu một hơi, xoay người nhìn đoàn người tiễn đưa,trước tiên hướng gia gia Tần Mục vẫy vẫy tay, sau đó nhìn về bốn phía,không có thấy cái thân ảnh đáng ghét kia, Tần Tuyết Linh đáy lòng cóchút mất mác.

- Tuyết Linh, đi thôi!

Trưởng công chúa mở miệng nói.

- Đến đây!

Tần Tuyết Linh liếc mắt nhìn một cái cuối cùng, sau đó cắn răng nhảy lên Liệt Diễm Lôi Ưng loại hung cầm khủng bố này. Ngũ hoàng tử hướng vềphía Hoàng đế Lý Chấn Viễn thi lễ, sau đó hướng về phía Bát hoàng tử gật đầu, không chút do dự nhảy lên lưng chim ưng. Mấy người khác mặc kệ sắc mặt tái nhợt cỡ nào, cũng vẫn như cũ cắn răng nhảy lên.

- Đi!

Tư Đồ Thiên Trùng hô to một tiếng. Liệt Diễm Lôi Ưng thét dài một tiếng, huy động cánh bay thẳng về phía chân trời.

Nhìn Đế đô ở trong mắt càng ngày càng nhỏ, Tần Tuyết Linh nhào đầu vào trong lòng Lâm Vãn Tình khóc.

- Nha đầu ngốc, khóc cái gì, chúng ta còn có thể trở về.

Lâm Vãn Tình cười an ủi.

- Ta biết, nhưng đây là lần đầu tiên ta rời khỏi Đế đô, lần thứ hai trở về chỉ sợ là đã nhiều năm sau đó.

Tần Tuyết Linh thương cảm nói.

- Nha đầu ngươi vẫn nên thu hồi nước mắt, nếu như chút ly biệt ấy đềuthừa nhận không được, ai cũng không cách nào bảo đảm ngươi có thể cònsống trở về, Thần Ma học viện không phải như võ đường Đại Đường, nơi đólà thiên đường võ đạo của kiên định giả, đồng thời cũng là địa ngục của ý chí bạc nhược giả. Điểm ấy ngươi nhất định phải chuẩn bị tư tưởng mộtchút. Còn có, vừa rồi nếu như ta không có cảm ứng sai, ngươi hẳn là chờmong hắn đến. Hơn nữa một năm sau hắn sẽ đến Thần Ma học viện, hi vọngđến lúc đó ngươi không nên làm cho mình mất mặt.

Trưởng công chúa ý vị thâm trường nói.

Tần Tuyết Linh khuôn mặt đỏ lên, nhưng trong lòng thì vui vẻ.

Hắn thật sự đến. Tên hỗn đản này quả nhiên đáng trách, lúc này cũngkhông lộ diện. Đợi được lần sau găp hắn. Ta nhất định phải làm cho hắnđẹp mặt, Tần Tuyết Linh dưới đáy lòng oán hận nói.