Tam Thái Tử

Chương 291: Nữ nhân tìm chồng ngàn dặm



- Điện hạ tràn đầy gió xuân, vừa nhìn là biết chuyến này thu hoạch cực lớn a!

Trương Hạo mở miệng nói trước, tên mũi trâu này đúng là có ánh mắt vôcùng độc, hơn nữa còn tinh thông thiên cơ thuật sĩ, mỗi một lần đều cóthể đoán được tâm tư Lý Lân.

- Dù gặp khúc chiết không ngừngnhưng cuối cùng cũng đạt được ước muốn. Đây là binh trận tàn đồ, cácngươi có thể nhìn một chút!

Lý Lân lấy bạch ngọc bàn ra, đưa choTrương Hạo. Trong những người đi theo Lý Lân, Trương Hạo không có thựclực mạnh nhất nhưng là kẻ có kiến thức uyên bác nhất. Thuật số chi đạovốn huyền ảo phi thường, chỉ có người phi thường mới có thể hiểu được.Huống chi trong đó còn có rất nhiều áo nghĩa trận pháp, dù không thể nói nhìn rõ nội dung trong binh trận tàn đồ nhưng phán đoán thật giả thìkhông thành vấn đề.

- Không sai, đúng là binh trận tàn đồ của Đế quốc. Căn cứ vào trận văn này thì đây có thể là tàn trận Canh KimBạch Hổ ngự tây phương trong Tứ Tượng Đại Trận. Bạch Hổ là chủ sát phạttrong tứ tượng, chính là một trong những binh trận công kích sắc bénnhất của đế quốc Đại Chu.

Trương Hạo càng nhìn càng hưng phấn, không nghĩ tới binh trận nổi danh của đế quốc Đại Chu lại rơi vào trong tay bọn họ.

- Việc này không nên chậm trễ, điện hạ nên phái người tín nhiệm đưa tới Địch Sơn, sau đó theo nội dung bên trong mà nhanh chóng diễn luyệnthành trận.

Mạc Phi Linh nói.

- Điện hạ, ta nguyện ý đi!

Ngụy Duyên mở miệng nói.

Lý Lân nhìn gã một cái, nói:

- Cũng được! Ngươi lập tức mang Hổ Si đi tiểu thành Địch Sơn, giao binh trận này cho Vệ quân sư Chu Thắng Nam. Sau đó ngươi tạm thời ở đó, bảovệ sự an toàn cho Vệ tướng quân Bạch nương tử cùng quân sư Chu ThắngNam!

Hiện tại thế cục càng ngày càng loạn, thực lực vương tọanhất phẩm như Ngụy Duyên thì có lưu lại cũng không có trợ giúp quá lớn,không bằng để gã đi tiểu thành Địch Sơn, nói không chừng có thể tạo nêntác dụng lớn hơn, chí ít cũng bảo vệ an toàn cho Bạch Tố Tố cùng ChuThắng Nam.

- A Kim! Ngươi hộ vệ bọn họ rời thành, không để bọn họ bị người quấy nhiễu.

Lý Lân xoay người nói với Long thái tử Ngao Kim đang lười biếng ngồi đó.

Ngao Kim trừng mắt liếc hắn một cái, vốn muốn cự tuyệt nhưng khi nhìnánh mắt lạnh lùng của Lý Lân thì khí thế yếu đi, không biết thần xui quỷ khiến gì mà liền đáp ứng.

- Đáng chết, sao mà bản tọa lạitrở nên mềm yếu như vậy rồi. Cũng do tên Lý tiểu tử chết tiệt kia, rốtcuộc trên ngươi hắn có ma lực gì!

Ngao Kim rất ảo não, là Vươngthú đỉnh phong trong rừng rậm Hắc Thủy lại bị một người đe dọa saikhiến. Càng nghĩ càng buồn bực, Ngao Kim dứt khoát mang theo đoàn ngườiNgụy Duyên lên đường trước.

Kiến trúc dưới đất trong phủ tổng đốc Hắc Thủy cực lớn, trừ mật thất tụ họp bàn luận thì còn có võ trường rất lớn. Dù sao đều là võ giả cao cấp, không thể nào cứ mãi không hoạtđộng, cũng chỉ có thế giới thần bí với võ đạo sinh ra thần thông nhưThương Long đại lục mới có thể xây dựng kiến trúc phức tạp rộng lớn ởdưới đất như vậy, nếu đặt ở thời kỳ khoa học kỹ thuật thì muốn xây dựngnhững kiến trúc dưới đất này cần phải có lượng lớn tài chính.

- Điện hạ, tiếp theo chúng ta nên làm gì?

Mạnh Như Tùng mở miệng hỏi.

- Kế tiếp thì chỉ có đợi. Kim Lợi, chưởng giáo Kim Mã Đường đã chết,thế cục Hắc Thủy vương thành đã trở nên khó đoán. Thần Lang Giáo sẽ cóhành động, thậm chí có thể động thủ trước, hạ thủ với những thế lựckhác. Về phần chúng ta, điều quan trọng nhất bây giờ là phải đề cao thực lực bản thân, chỉ có thực lực mới có thể kiếm được chỗ tốt lớn nhấttrong loạn cục này.

Lý Lân không chút nghĩ ngợi nói. Bởi vì sựđiên cuồng của Quách Uy, Hắc Thủy vương thành đã rối loạn lớn hơn nhiềuso với tưởng tượng của Lý Lân. Nhất là chưởng giáo Kim Mã Đường tử vong, tất nhiên sẽ tạo nên cả thế cục mất khống chế. Lý Lân cũng không nhìnrõ hướng đi trong tương lai, hiện tại chỉ có thể đi một bước tính mộtbước.

Tiếng gõ cửa cốc cốc vang lên, Lý Chấn Uy đẩy cửa đi tới.

- Tiểu Lân tử, mau ra đây! Tiểu tử ngươi trêu chọc đại phiền toái, giờ đã tới cửa rồi!

Lý Chấn Uy vội vã xông vào nói.

- Đại phiền toái? Xảy ra chuyện gì?

Lý Lân cả kinh, chẳng lẽ thân phận mình bị lộ, không thể nào! Bằng vàoLục Mang Tinh cùng năng lực che dấu khí tức, người dưới Hoàng cấp cănbản không cách nào phát hiện được.

- Ngươi ra ngoài sẽ biết! Haizz! Chuyện này thì bản Vương không giúp được ngươi. Ngươi tự cầu phúc đi thôi!

Lý Chấn Uy vỗ vỗ vai Lý Lân, lộ ra bộ dáng thương hại.

- Mẹ kiếp! Rốt cuộc là chuyện gì a!?

Nhìn bộ dáng của Hoàng thúc không giống gặp chuyện nguy hiểm, chỉ làkhông có nguy hiểm nhưng Lý Lân lại không đoán được, có chuyện gì có thể làm Lý Chấn Uy lo lắng như vậy.

- Cùng nhau đi ra xem đi!

Trương Hạo đề nghị nói, tên mũi trâu này không biết đã nhìn ra chút gìđó, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị. Những người khác cũng nổi lên hứngthú, nhìn vẻ mặt Lý Chấn Uy cùng Trương Hạo thì có lẽ không phải là nguy hiểm, mọi người tất nhiên cũng muốn ra ngoài nhìn xem.

Mọingười theo Lý Lân ra tiền viện, chuẩn phu nhân Hân Hân cô nương của LýChấn Uy đang nói chuyện cùng với một nữ nhân xa lạ. Ở bên cạnh Hân Hâncô nương chính là Ny Ny cô nương lúc trước không thấy.

Lý Lân nhướng mày, đưa mắt nhìn nữ nhân xa lạ kia. Hiện tại nữ nhân kia đưalưng về phía mọi người, vóc người cao gầy, dù không bằng Mạc Phi Linhnhững cũng cao hơn nửa cái đầu so với lung linh khéo léo Hân Hân cônương. Từ phía sau nhìn vóc người lồi lõm cực kỳ không tệ, mái tóc dàiđen nhánh tùy ý xõa xuống, nhìn tiêu sái như mỹ nữ hậu thế.

- Hán vương điện hạ đã tới rồi. Vị cô nương này tự xưng là nữ nhân của ngươi, tìm chồng ngàn dặm mà tới!

Hân Hân cô nương cười cười nói.

- Cái gì?

Mọi người kinh hô, tin tức tràn ngập tính bạo phát này làm người tachấn động không thôi. Lúc này, người nữ nhân kia liền quay lại, mộtkhuôn mặt bình thường có thể làm người ta quên mất trong đám đông xuấthiện trước mặt mọi người. Tương phản trước sau làm người ta cảm thấy khó chịu khó tả, đối với khuôn mặt bình thường này, Lý Lân biến sắc, hámiệng muốn nói nhưng nói không ra lời.

- Rốt cuộc đã tìm được ngươi rồi! Ngươi đã làm chuyện hạ lưu với ta như vậy, tất phải chịu trách nhiệm!

Nữ nhân xa lạ lộ ra vẻ mặt bị đàn ông phụ lòng, lại phối hợp với vẻ mặt phản ứng của Lý Lân khi thấy nàng, đáp án liền sinh động hiện lên trong đầu mọi người, tất cả đều nhìn Lý Lân với ánh mắt khác khác nhau.

Ny Ny cô nương thì ai oán nhìn Lý Lân, lúc trước, nàng không tin Lý Lân là nam nhân bội tình bạc nghĩa như nữ nhân xa lạ nói, nhưng biểu hiệncủa Lý Lân làm cho nàng thất vọng. Sau đó cảm xúc thất vọng biên thànhai oán, chẳng lẽ Lý Lân không có chút cảm giác với mình là vì cô gáibình thường này sao? Luận tướng mạo thì nữ nhân này còn kém xa mình vạndặm, luận vóc người thì mình càng không thua kém gì. Vừa so sánh thì NyNy cô nương thật sự khó tiếp nhận.

- Sao ngươi tìm tới đây rồi? Bây giờ ngươi hẳn là nên rời đi Hắc Thủy vương thành mới đúng!

Lý Lân trầm mặt, hắn cảm thấy da đầu tê dại, nếu như nói lúc đầu hắnkhông nhận ra, nhưng khi thấy khuôn mặt bình thường tới mức không chânthật thì Lý Lân sao còn không biết nữ nhân này là nữ chân che mặt mớibiết không lâu. Thật sự không biết nàng ta làm thế nào mà tìm tới, còngiả mạo thành nữ nhân của mình, tạo thành tiết mục tìm chồng ngàn dặm.

- Ngươi thật sự ác độc như vậy sao? Người ta vất vã mới tới đây, vậy mà ngươi lại muốn đuổi ta đi!

Nữ nhân che mặt này thật sự là diễn viên trời sinh, muốn chảy nước mắtliền chảy, dù mặt nạ tạo nên khuôn mặt hơi có phần gượng gạo nhưng côgái này cũng biểu tình nhiều lắm, nước mắt vừa rơi xuống lập tức biếnmình thành một phương yếu thế, cho người ta sinh ra vô số liên tưởng bất lợi cho Lý Lân.

- Không nên dùng cái bộ dáng đó với ta! Nói ra mục đích của ngươi đi!

Dù vì nữ nhân này mà mọi người sinh ra cảm giác không tốt đối với mìnhnhưng Lý Lân không chúng kiêng kỵ, trực tiếp cứng rắn nói.

- Ta không có nhà để về rồi! Ngươi cho ta ở lại được không?

Cô gái che mặt cảm thấy Lý Lân cứng rắn, không thể làm gì khác là bấtđắc dĩ thu hồi nước mắt. Đồng thời nàng cũng nhận thức mới đối với LýLân, người nam nhân này có nội tâm cực kỳ cường đại, những thủ đoạn nhỏcủa mình không có tác dụng gì, nếu tiếp tục làm nữa thì không chừng còngây tác dụng ngược lại.

- Không được! Ta nói rồi, ngươi ở lại Hắc Thủy vương thành chỉ có thể tạo nên tai ương cho mọi người, mongngươi tuân thủ lời nói của ngươi lúc trước, lập tức rời đi Hắc Thủyvương thành!

Lý Lân không chút thay đổi.

- Tiểu Lântử! Ngươi nói gì vậy! Dù sao nàng ta cũng là nữ nhân của ngươi, nhìn tội nghiệp như vậy, ngươi để nàng lưu lại đi!

Lý Chấn Uy đột nhiên chen miệng, làm cho Lý Lân buồn bực không thôi.

- Hoàng thúc, ngài không biết tình huống!

Lý Lân mở miệng nói.

- Tình huống cái gì mà tình huống, Hoàng thúc ta xem thường nhất chínhlà nam nhân bội tình bạc nghĩa, huống chi vị cô nương này tìm chồng ngàn dặm, ngươi phải thật quý trọng phần cảm tình này. Về phần nói nhận nàng sẽ có phiền toái, chẳng lẽ với thực lực của Đại Đường hoàng triều chúng ta còn xử lý không được sao! Cứ quyết định như vậy đi! Không biết vị cô nương tên gì?

Lý Chấn Uy ngạo mạn nói.