Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 185: Dự hội gặp ngăn trở



Tường cao bạch ngọc kiên cố đứng thẳng, mỗi một khối ngọc thạch đều ánh lên phù văn, từng sợi quang mang pháp trận chảy xuôi tường thể, khiến cho bạch ngọc càng thêm sang quý. Trên tường tu kiến phá lệ rộng lớn đồ sộ, rất có dáng vẻ bể nghễ trên thiên hạ.

Lúc này Túy Hoa Lâu cửa cung rộng mở, đa số mọi người đều vây tụ ở bên ngoài xem náo nhiệt, ít người vào trong. Đây không phải bởi vì tu tiên giả không muốn vào mà là rất nhiều tu tiên giả chỉ có thể xem náo nhiệt, không có linh thạch mua vé vào cửa.

Tu tiên giả có thể vào Túy Hoa Lâu thông thường không sang cũng quý, vé vào cửa Túy Hoa Lâu hai trăm trung phẩm linh thạch chính là một cửa ải không thấp. Đối với Bao Cốc mà nói hai trăm trung phẩm linh thạch chỉ là một chút tiền lẻ không đáng nói, nhưng đối với rất nhiều tu tiên giả vốn không dư dả thì chính là một con số lớn.

Tu tiên môn phái bình thường, một ngoại môn đệ tử làm việc một tháng chỉ có thể được năm miếng hạ phẩm linh thạch, phải làm hai mươi tháng mới có thể kiếm được một trung phẩm linh thạch, chí ít tích góp rất nhiều năm mới đủ! Phần lớn nội môn đệ tử của các tu tiên môn phái một tháng có thể được thông thường cũng chỉ hơn mười đến một trăm hạ phẩm linh thạch, đổi thành trung phẩm linh thạch còn chưa đủ một viên, bộ phận này chiếm đa số ở tu tiên giới hiện nay.

Thông thường mà nói chỉ có các cường giả của các thế lực lớn mới có thể gánh nổi tiêu phí sang quý như vậy, dĩ nhiên, cũng không thiếu một ít tán tu phúc duyên thâm hậu hoặc biết cách làm giàu. Bất quá ở tu tiên giới hiện nay chỉ cần có tu tiên tài nguyên, chỉ cần có biện pháp kiếm tu tiên tài nguyên thì không lo không có thế lực, khác nhau ở chỗ thế lực lớn bao nhiêu mà thôi, mà tài nguyên có thể thu được hoặc cướp được thông thường đều là tài nguyên quý hiếm.

Cung tường cao cao ngăn cách, tu tiên giả vây quanh ở bên ngoài đương nhiên là không nhìn thấy tình hình bên trong, nhưng có thể thấy các thế lực nào có người nào tiến vào. Túy Hoa Kỳ thịnh hội, nói là thịnh hội kì thực là các thế lực đang âm thầm phân cao thấp tranh đấu, hàng năm đều gió nổi mây phun, tạo ra không ít phong ba, mà nay lại một lúc xuất hiện ba người lai lịch bất minh, nhân vật chói mắt kiêu ngạo đến cực điểm. Các nàng còn đi cùng thiếu các chủ suốt ngày gây sự không biết thu liễm của Truy Hồn Các thế lực đúng thứ hai ở nơi này, điều này khiến rất nhiều người đối với Túy Hoa Kỳ năm nay sinh ra không ít chờ đợi.

Quan trong nhất là ai ai cũng biết ba người các nàng giết nhị công tử của Quân phủ, Quân phủ tuyệt không sẽ không buông tha. Cho dù xuất phát từ một số lo lắng mà không chính diện ra tay tuyệt đối cũng sẽ âm thầm phái ra tử sĩ sát thủ, thậm chí người có mưu đồ sẽ nhân cơ hội này đem tai họa kéo dài tới trên đầu Truy Hồn Các, khiến Quân Phủ cùng Truy Hồn Các đấu đá, nhân cơ hội đem Truy Hồn Các từ vị trí thứ hai kéo xuống dưới, thừa cơ khuếch trương thế lực, người mang tâm tư này tuyệt không không phải ít.

Trong lúc nhất thời, Huyền Nguyệt Cổ Thành, bên ngoài Túy Hoa Lâu phong ba kéo đến.

Bao Cốc đứng ở cửa thành đều có thể nghe được đàm luận khe khẽ không ngừng, tiếng khoe khoang phía sau, nàng cảm thấy có vô số thần niệm thăm dò trên người nàng. Về những lời đàm luận chuyện Quân Phủ muốn phái tử sĩ cùng sát thủ giết nàng, nàng cũng không quá để tâm. Nếu nàng đã dám ở ngay trên đường tiêu diệt nhóm người Quân Hợp Hoan đương nhiên là có chuẩn bị. Nếu Quân Phủ không biết tốt xấu nàng liền cùng bọn họ hảo hảo chơi một chút, bất quá là tiêu hao chút tinh thần mà thôi!

Bao Cốc nhìn thấy Linh Nhi muốn đi mua phiếu, gọi một câu:

"Linh Nhi!" Phân phó Linh Nhi mua hai mươi bốn phiếu, lại bảo Ngọc Tu La đem mười sáu thị kiếm và bốn hộ vệ cùng vào.

Ngọc Tu La kinh ngạc nhìn về phía Bao Cốc, lập tức cười nói:

"Quả nhiên là tài phú ngất trời!" Lúc này truyền âm cho mười sáu thị kiếm đang thủ tọa giá cùng đồng hành.

Chớ nói Ngọc Tu La kinh ngạc, ngay cả đệ tử bán phiếu vào cửa của Túy Hoa Lâu cũng kinh ngạc! Rất ít có người sẽ mang theo nhiều người như vậy mà vào, thông thường chỉ mang theo một hai hộ vệ bản lĩnh cao cường thì được rồi, cho dù muốn phô trương thì bốn đến tám người cũng đã đủ, một lần dẫn theo nhiều người như vậy....bốn nghìn tám trăm trung phẩm linh thạch là một con số khổng lồ.

Linh Nhi cầm Thanh Ngọc Linh Lung Cầu đổi lấy ngọc bài mua vé vào cửa, bản thân nàng không tốn một viên linh thạch nào, đương nhiên là không đau lòng.

Đệ tử Túy Hoa Lâu vẻ mặt khó xử nhìn Linh Nhi, nói:

"Cô nương, lâu chủ của bọn ta nghiêm lệnh cấm thiếu các chủ Truy Hồn Các đặt chân vào Túy Hoa Lâu."

Ngọc Tu La ngoài ý muốn sửng sốt. Trước kia nàng ngồi tọa giá của sư phụ mượn danh sư phụ đến, mọi việc đều thuận lợi, hôm nay lại bị cản lại, rõ ràng lâu chủ Túy Hoa Lâu là muốn làm nàng mất mặt, chỉ là ngay tại thời điểm mấu chốt này lại làm bẻ mặt nàng, cái này rất có thâm ý đi. Nàng ý thức được Túy Hoa Lâu đây là mượn chuyện Bao Cốc giết Quân Hợp Hoan để nghiêng về Quân Phủ, đồng thời đem lửa dẫn đến Truy Hồn Các. Dĩ nhiên, dùng chuyện mọi người ở Huyền Nguyệt Cổ Thành đều biết để làm nàng xấu mặt, thật ra đó cũng không phải chuyện gì to tát! Chỉ là mặt mũi của nàng khó coi, sau này phỏng chừng Truy Hồn Các cũng sẽ bị Túy Hoa Lâu mượn thế lực Quân Phủ âm thầm chèn ép. Nàng vô thức nhìn Bao Cốc, đã thấy Bao Cốc có chút đăm chiêu nhíu mi, sau đó liền nghe được Bao Cốc tiến lên hỏi đệ tử Túy Hoa Lâu kia:

"Ngươi xác định?"

Đệ tử Túy Hoa Lâu đáp:

"Đúng vậy, lâu chủ tự mình phân phó."

Bao Cốc hỏi:

"Lý do?"

Đệ tử Túy Hoa Lâu sửng sốt, hỏi:

"Không phải mọi người đều biết sao?"

Bao Cốc gật đầu lạnh lùng nói:

"Ta đây thế nào không biết? Ngươi đi gọi lâu chủ của các ngươi ra đây tự mình nói cho mọi người biết hắn vì lý do gì đem khách nhân ngăn cản ngoài cửa? Là thù riêng? Hay là thiếu các chủ Truy Hồn Các thiếu tiền không trả? Hắn không nói rõ ràng,bảo người bên ngoài làm sao biết được? Đó rõ ràng là muốn chụp mũ, dụng tâm kín đáo." Giọng nói thanh lãnh truyền ra, không nặng, nhưng chữ chữ rõ ràng truyền đi rất xa.

Những người vốn chờ xem náo nhiệt nhất thời kích động kiểng chân! Cô nương không biết từ đâu đến này là muốn khuấy động phong vân ở Huyền Nguyệt Cổ Thành sao?

Đệ tử Túy Hoa Lâu đáp:

"Ta chỉ hành sự theo phân phó của lâu chủ." Không chút cử động.

Bao Cốc liếc nhìn đệ tử Túy Hoa Lâu hỏi:

"Ngươi không đi bẩm báo lâu chủ của các ngươi một tiếng? Hỏi một câu?"

Đệ tử Túy Hoa Lâu đáp:

"Lâu chủ Túy Hoa Lâu ta là người mà kẻ khác nói gặp là có thể gặp sao? Bọn ta tuân theo lâu chủ phân phó cũng không...."

Bao Cốc lười nghe nàng nói lời vô ích, xoay người lấy ra trận kỳ, tay áo phất một cái trực tiếp dùng pháp trận phong tỏa đại môn Túy Hoa Lâu! Nàng vừa bày trận, mọi người ồ lên! Nàng vừa ra tay thì chính là cấm trận Động Huyền Kỳ Yêu Thánh tự mình tế luyện, sau đó lấy ra trận kỳ bản thân luyện chế, "xoạt xoạt xoạt" liên tục xuất thủ, không chỉ đem đại môn Túy Hoa Lâu phong tỏa mà ngay cả đệ tử đứng trước cửa cũng bị phong vào.

Đệ tử Túy Hoa Lâu ý thức được không thích hợp liền xông ra bên ngoài, nhưng cho dù chạy nhanh hơn nữa cũng không thể nhanh hơn động tác của Bao Cốc, bị pháp trận vây buộc.

Có người xông ra hổn hển kêu to:

"Ngươi dám dương oai ở Túy Hoa Lâu?"

Bao Cốc lạnh lùng nhìn người đó một cái, xuất ra phi kiếm đứng trên không trung nheo mắt quan sát hộ thành pháp trận của Túy Hoa Lâu.

Một tiếng quát chói tai vang lên:

"Người phương nào lớn mật như vậy dám ở Túy Hoa Lâu gây sự?" Một câu như sẩm rềm, lại như sóng tầng tầng lớp lớp chụp đến. Cao thủ trấn giữ ở đại môn quát to bảo nàng ngưng lại, nếu như còn động, chỉ sợ phải xuất thủ!

Ngọc Tu La không nghĩ tới Bao Cốc trong chớp mắt lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, khiến người nhìn choáng váng. Nàng vô thức gào thét trong lòng: Sư phụ....

Ngây ngốc nhìn Bao Cốc, trong lòng thoáng chốc có một chút cảm động, còn có bội phục a, mới vừa diệt xong Quân Hợp Hoan lại ở trước Túy Hoa Lâu bày trận pháp! Nàng lại rất lo lắng Bao Cốc làm như vậy thì phải thu dọn tàn cuộc thế nào? Nhưng nếu lâu chủ Túy Hoa Lâu vì việc này, hướng nàng mà đến, nàng tuyệt đối sẽ không nhận.

Ngọc Tu La nâng tay áo, để tùy tùng của mình bảo vệ Bao Cốc. Nàng phiêu nhiên bay đến bên cạnh, đứng trên không trung, hỏi:

"Ngươi đang nhìn cái gì?"

Ngọc Mật cùng Linh Nhi cũng chia ra hai bên bảo vệ Bao Cốc.

Bao Cốc nói:

"Hộ thành pháp trận của Túy Hoa Lâu là từ trận pháp tứ linh tứ tượng diễn hóa mà thành....." Đang nói chuyện, nàng lại khống chế phi kiếm phi lên không trung, ngưng thần, tỉ mỉ quan sát chỉnh thể bố cục Túy Hoa Lâu, suy diễn hư thực trong pháp trận cùng tìm kiếm trận vị để phá trận. Sức mạnh pháp trận có thể rất lớn, nếu công kích pháp trận không đúng cách cho dù thiên quân vạn mã cũng khó bước qua một tòa pháp trận, nếu như đúng phương pháp, bất quá chỉ cần hai ba chiêu.

Ngọc Tu La thấy lão tu sĩ lưng còng, tuổi tác đã cao, ánh mắt lại chăm chú, từ trong thành lâu bước ra, đứng ở trên thành lâu, nheo mắt nhìn đến. Ống tay áo của nàng phất một cái, lạnh giọng hạ lệnh:

"Chuẩn bị chiến đấu! Nếu có người dám xuất thủ, giết không cần hỏi!" Lời của nàng vừa rơi xuống, kiếm tỳ mười sáu tuổi Nguyên Anh Sơ Kỳ ở bên cạnh cùng bốn vị hộ vệ tất cả đều phá vỡ hư không mà ẩn nấp, chuẩn bị cho mục tiêu một kích trí mạng bất cứ lúc nào. Nàng hoàn toàn không hãi sợ, nhìn ánh mắt lão giả cùng thực lực cao thâm, lạnh lùng nói:

"Mặt của Ngọc Tu La ta dễ đánh vậy sao?"

Trong đám người đột nhiên có người rống lớn một câu:

"Ngọc Tu La, ngươi kết giao cùng những kẻ lai lịch bất minh phá hoại thịnh hội Túy Hoa Kỳ là có ý gì?" Giọng nói tuy lớn, cũng tận lực ẩn giấu hành tung phương vị, hiển nhiên là muốn khiêu khích!

"Ngọc Tu La, các ngươi phong tỏa đại môn còn không cho người khác vào?"

"Ngọc Tu La, không phải là ngươi muốn mượn trợ lực bên ngoài nuốt chửng các thế lực Huyền Nguyệt Cổ Thành đúng không?"

Ngọc Mật mắt lạnh hướng giữa sân nhìn lại, lạnh giọng quát:

"Không có mắt sao? Muốn gây xích mích ly gián sao?"

Bao Cốc nhìn một hồi, đối với hộ thành pháp trận Túy Hoa Lâu trong lòng đã có hiểu biết sơ bộ. Nàng lại đem tầm mắt rơi vào trên người lão giả trên thành lâu, cất cao giọng nói:

"Trước mặt các đạo hào kiệt Huyền Nguyệt Cổ Thành, ta chỉ hỏi ngươi ba vấn đề, trả lời xong, ta lập tức thu trận."

Lão giả trầm giọng nói:

"Ngươi hỏi."

Bao Cốc nói:

"Thứ nhất, Túy Hoa Lâu hiện nay có phải do một mình lâu chủ định đoạt, hắn hôm nay làm việc này, Túy Hoa Lâu các ngươi trên dưới điều đồng thuận?"

Ngọc Tu La vừa nghe câu hỏi này, trong lòng chấn động. Việc này thế nào lại nhấc lên quan hệ cùng toàn bộ trên dưới Túy Hoa Lâu rồi?

Lão giả hỏi:

"Cô nương lời này là có ý gì?"

Bao Cốc nói:

"Ngươi chỉ cần trả lời ta."

Lão giả đáp:

"Chỉ dụ của lâu chủ, Túy Hoa Lâu trên dưới đương nhiên là tuân thủ."

Bao Cốc lại hỏi:

"Lâu chủ Túy Hoa Lâu có thể đứng ra cho một lời giải thích về chuyện hôm nay không?"

Lão giả trầm giọng nói:

"Đường đường lâu chủ Túy Hoa Lâu, nhất phái tôn sư, cô nương nói gặp là gặp sao?"

Bao Cốc nói:

"Vậy chính là không ra rồi. Vấn đề thứ ba, Túy Hoa Lâu đây là muốn làm khó bọn ta, tuyên chiến với bọn ta sao?"

Lão giả đầy mặt nếp nhăn run lên, ánh mắt sáng loáng sắc bén như mắt ưng rơi vào trên người Bao Cốc.

"Tiểu cô nương, ngươi bày trận như vậy, lẽ nào không phải ngươi muốn cùng Túy Hoa Lâu kéo lên tranh chấp sao?"

Bao Cốc cao giọng nói:

"Ta chỉ hỏi ngươi Túy Hoa Lâu hành sự như vậy, khó xử bọn ta là muốn tuyên chiến với bọn ta sao? Ngươi chỉ cần trả lời phải hay không phải, hoặc là ngươi thiếu tư cách trả lời vấn đề này thì vào trong gọi một người có đủ tư cách trả lời đến đây."

Bên ngoài Túy Hoa Lâu một trận ồ lên. Bao Cốc lời này đã nói rõ là chuẩn bị đại chiến rồi a!

Lão giả trầm giọng nói:

"Tiểu nha đầu, ngươi có thể đại diện cho những người phía sau ngươi không?"

Bao Cốc lạnh giọng hỏi:

"Nghe không hiểu tiếng người sao?"

"Khẩu khí thật lớn, quả nhiên là khi dễ Huyền Nguyệt Cổ Thành ta không có người sao?"

Một giọng nam trầm thấp vang dội. Bao Cốc quay đầu nhìn xuống mặt đất, đã thấy người của Quân Phủ, người dẫn đầu mơ hồ có chút quen mặt. Người của Quân gia nàng gặp qua không nhiều, thoáng suy nghĩ liền nhớ đến người này cũng là công tử của Quân Phủ, lúc nàng từ Thái Cổ di tích ra ngoài đã gặp qua. Nàng phỏng chừng người này hẳn là ca ca của Quân Hợp Hoan! Bao Cốc nhàn nhạt nhìn công tử Quân Phủ một cái, lại đem ánh mắt dời đến trên người lão giả.

Lão giả nói:

"Tiểu nha đầu, quay về đi, Huyền Nguyệt Cổ Thành không phải chỗ ngươi có thể đến giễu võ dương oai."

Bao Cốc hạ xuống mặt đất, giương tay đem trận kỳ từng cây nhổ lên, thu hồi trận.