Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 198: Đại Khai Sát Giới!



- Hôm nay! Nghịch Phong Minh đại khai sát giới! Một tên cũng không giữ lại!

- Phong Vân Môn! Giết! Không giữ lại một kẻ nào!

- Giết!!

Theo hiệu lệnh của Hồ Điệp Y, chúng Thiên Kiêu của Phong Lôi Môn, Thiên Thánh Môn, Âm Phong Môn và Vũ Đài Môn gầm lên đầy hưng phấn, sống dưới áp bức của Phong Vân Môn đã khiến họ không cam lòng, hiện tại, rốt cuộc cũng có thể buông bỏ, ra sức đánh một trận

- Dù không đánh lại thì sao? Có chết ta cũng không hối tiếc!

- Nếu có chết! Cũng là chết do chống lại kẻ thù, chết oanh liệt!

- Giết!

Mấy người không ngừng phóng xuất ra khí tức

Kết Hồn Cảnh Tam Trọng, Kết Hồn Cảnh Thất Trọng, Kết Hồn Cảnh Bát Trọng, …, Hàng loạt các luồng khí tức, mạnh có, yếu có. Toàn bộ đều không giữ lại một phút giây nào

- Ha Ha Ha! Một đám kiến hôi cũng đòi hô hào muốn giết chúng ta! Nực cười đến cực điểm! Đi chết hết đi!

Các thành viên Phong Vân Môn cười lớn, khí tức cuồng bạo lăng lệ tản mát quanh họ, trong đầu chúng thiên kiêu Phong Vân Môn lúc này chỉ có giết chóc, đến một nữ nhân hiền thục của Phong Vân Môn cũng có suy nghĩ điên cuồng này

- Chúng ta! Vì giết các ngươi! Không ngại mất hết mặt mũi, không ngại hủy đi căn cơ! Hiện tại! Toàn bộ đều là Hữu Hồn Cảnh! Để xem lũ kiến các ngươi chống lại như thế nào!

Phạm Bá Hữu gầm lên, chỉ mũi kiếm về phía trước

- Diệt!

Hai mươi mốt người lao nhanh về phía trước, mỗi người một mục tiêu, chuẩn bị đại khai sát giới!

- Đó là tốc độ của Hữu Hồn Cảnh sao?

- Quá nhanh! Quá mạnh! Phong Vân Sơn Tứ Đại Môn Phái xem ra phải dừng bước tại đây rồi!

- Mà ta vẫn thắc mắc! Tại sao cao tầng ban tổ chức không ngăn chặn, rõ ràng bọn họ đã phá luật!

- Ngu lắm! Ngươi còn thiếu sự từng trải nha! Cứ ngẫm lại đi rồi sẽ hiểu tại sao!

Nhìn hai mươi mốt cái bóng như điện lao về đội hình Phong Vân Sơn Tứ Đại Môn Phái, các khán giả không nỡ nhìn, bọn họ nhắm mắt lại tiếc hận thay cho đám người Linh Nhi

Linh Nhi mỉm cười, chân dậm mạnh mặt đất!

- Hàn Băng Đột Kích Trận!

- Băng Thiên Tuyết Địa!

- Kết Giới Đóng Băng!

- Bão Băng Giá!

- Vạn Băng Toái Phong Châm!

Từng chiêu đánh ra như nước chảy mây trôi, độ thuần thục đến cực hạn, Linh Nhi không ngừng đánh ra công kích như vũ bão, không hề có chút ngượng tay nào, Nguyên Lực và Linh Hồn Lực dao động mạnh mẽ mãnh liệt

Dưới chân đám người Phong Vân Môn, không ngừng mọc ra vô số gai băng nhọn từ dưới đất đâm lên, những cái gai này không theo một quy tắc nào, đâm ở đủ mọi góc độ

Mà chúng lại không giống băng bình thường tý nào, băng thường rất dễ bị đập vỡ, nhưng những cái gai này lại cứng chắc đến tận cùng, còn vô cùng sắc bén

Bọn họ không biết! Đây là băng do Hữu Hồn mà thành! Linh Nhi đã là Hữu Hồn Cảnh, băng tạo ra đã không khác gì băng thật ngoài đời, kết tinh mạnh mẽ

Mà cùng lúc phải né các gai băng từ dưới đất lên, trên trời không ngừng có mưa kim châm, những cái kim châm này mà để chúng đâm vào sẽ vô cùng thê thảm a

Không dừng lại ở đó, trong điều kiện phải né cả trên lẫn dưới, các thành viên Phong Vân Môn còn bị chậm lại vì không khí hiện tại quá lạnh lẽo, lạnh đến mức cơ thể họ cũng muốn hóa thành cục đá, chậm chạp khôn cùng

- Tặng các ngươi một chút!

Lưu Thiên Kim và Hồ Điệp Y nhìn nhau gật đầu! Hai luồng khí tức nhẹ nhàng âm thầm truyền vào không gian băng giá

- Tử Vân Kiếm Pháp! Tử Khí Xung Thiên!

- Vũ Hoa Kiếm Pháp! Sinh Mệnh Ăn Mòn!

Các thành viên trong Kết giới đóng băng của Linh Nhi đang không ngừng né tránh gai băng, Nguyên Linh Khí đánh ra liên tục để hủy diệt Vạn Băng Toái Phong Châm! Không cho chúng đâm vào thân thể. Ngay lúc này, đột nhiên họ cảm thấy bản thân mình không đúng

Khí lực như không còn sung mãn, cảm giác mình vừa già đi vài trăm tuổi

Giác quan không còn nhạy bén, tốc độ dưới băng giá bao phủ vốn đã chậm nay càng như con rùa

Rốt cuộc, các Nguyên Linh Khí phòng ngự cũng phải thực hiện nhiệm vụ của nó, toàn bộ xuất ra đỡ lấy vạn châm của Linh Nhi

- Các đệ tử Nghịch Phong Minh! Đến lúc cho họ thấy mọi người có gì rồi!

Phong Lôi Môn, Thiên Thánh Môn, Âm Phong Môn và Vũ Đài Môn thiên kiêu đồng loạt tiến lên! Tay không ngừng kết ấn

- Phong Lôi Môn! Khởi Phong Đồ Ma Trận!

- Thiên Thánh Môn! Thánh Phong Thiên Thánh Trận!

- Âm Phong Môn! Âm Phong Diệt Sát Trận!

- Vũ Đài Môn! Vũ Đài Diệt Không Trận!

Các thiên kiêu không ngừng đánh ra thủ ấn, ngay lập tức, bốn trận pháp cực lớn hiện hữu trong không gian

Phong Lôi Môn, hư ảnh Khởi Phong Đồ Ma tay cầm trường cung mạnh mẽ kéo căng, phong thuộc tính từ khắp nơi trong thiên địa hội tụ lại một chỗ

Thánh Phong Thiên Thánh Trận của Thiên Thánh Môn vẫn vô cùng khó chơi, chúng nữ đã thể nghiệm qua một lần tại Tứ Môn Tranh Tài, lúc đó Từ Thiên Nữ và đám người mới chỉ là Ngũ Tú đã làm Trần Lệ tu vi Lục Tú cũng vướng víu tay chân

Hiện tại! Thánh Phong Thiên Thánh Trận do toàn bộ thiên kiêu Thiên Thánh Môn bố trí phải nói là cực kỳ bá đạo.

Chúng nữ nhân Âm Phong Môn và một số ít nam nhân cũng xếp thành trận địa phức tạp, hư ảnh một nữ tử sánh vai với Thánh Phong Thiên Thánh Trận và Khởi Phong Đồ Ma Trận của Phong Lôi Môn

Vũ Đài Diệt Không Trận lại khác biệt, hư ảnh trận pháp hợp kích không phải là hình người mà là một con Tuấn Mã phi phàm

- Nghịch Phong Minh Hợp Kích Trận!

Các thiên kiêu nhìn nhau, lộ ra nụ cười ăn ý

Khởi Phong Đồ Ma Cung hình thành từ trận pháp của Phong Lôi Môn bay vào tay của hư ảnh Âm Phong Diệt Sát Trận. Mà cùng lúc đó. Thánh Phong Thiên Thánh Trận cũng xuất ra một thanh Trường Kiếm Hư Ảo, nhảy lên lưng Tuấn Mã của Vũ Đài Diệt Không Trận

Trận thế hoàn thành. Vũ Đài Diệt Không làm ngựa, Thánh Phong Thiên Thánh cưỡi ngựa cầm cự kiếm, Âm Phong Diệt Sát ngồi sau lưng giương Khởi Phong Đồ Ma Cung.

Nhìn bốn đại trận hợp nhất! Các cường giả từ khắp các môn phái đồng loạt đứng dậy, kể cả những cường giả của Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo và Tứ Linh Thần cũng nhíu mày

Khán giả ngẩn ngơ vì màn kết hợp này

- Hừ! Còn chưa hết đâu! Vũ Hoa Kiếm Pháp! Diệu Thủ Hồi Xuân!

Hồ Điệp Y cùng Từ Thiên Nữ nhìn nhau gật đầu, Hồ Điệp Y đánh ra chưởng ấn, Từ Thiên Nữ cũng tràn ngập hào quang thần thánh

- Thánh Phong Hộ Thể!

Ngay lập tức, Thánh Phong Thiên Thánh Trận được Từ Thiên Nữ dung nhập Thánh Phong Hộ Thể, lực lượng được gia trì, tiêu hao được bù đắp cuồn cuộn

Về phần mệt mỏi, Diệu Thủ Hồi Xuân của Hồ Điệp Y đã giải quyết toàn bộ

Song tướng cưỡi Tuấn Mã, Kiếm Vung, Cung Gào Thét

Nghịch Phong Minh Hợp Kích Trận lao vào đám người Phong Vân Môn trong Kết Giới Đóng Băng!

- Thời khắc viết lên tên tuổi của Nghịch Phong Minh đã đến! Giết!

Ầm Ầm!

- A A A Cứu Mạng!

Xoẹt Bùm! Keng!

- Khốn kiếp! Các ngươi chơi ăn gian!

- A A Tha mạng ta! Tha…..Hự!

Thanh âm thảm khốc không ngừng vang lên trong kết giới đóng băng, sáu người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y, Trần Lệ, Đặng Tiến Hòn và Từ Thiên Nữ lẳng lặng đứng đó, vui vẻ nhìn bốn môn phái kết hợp lại mạnh mẽ đến mức này

- Thánh Phong Liên Hoàn Đạn!

- Truy Phong Đồ Ma Tiễn!

- Vũ Đài Sát Tứ Phương!

- Âm Phong Diệt Sinh Ấn!

Không ngừng từng đạo công kích đánh ra, từng đệ tử Phong Vân Sơn bị đánh bay ra ngoài

Phạm Bá Hữu gào thét, tay đã nhuộm đầy máu, trán đổ mồ hôi to như hạt đậu, hắn không cam lòng

Rầm!

Linh Nhi không biết từ khi nào, đã đứng trước mặt Phạm Bá Hữu, quyền đấm cước đá!

- Tiểu oa nhi không biết sống chết!

Phạm Bá Hữu phẫn nộ thét gào, nhưng lại không ngừng bị hành hạ thảm thương

- Nộ Long Cước!

Linh Nhi xoay người, chân vung một vòng tròn trên không trung, cước pháp mạnh mẽ va chạm

BỐP!

Phạm Bá Hữu bay mạnh ra phía sau, nhưng là phía sau của Linh Nhi

Nhìn Phạm Bá Hữu bay về phía mình, Hồ Điệp Y mỉm cười

- Hất Tung rồi kìa! Ai muốn Trăn Trối?

Lưu Thiên Kim cười mỉm nói

- Phong Tuyệt Tự Sáng Kỹ! Trăn Trối!

Phong Tuyệt Kỹ xuất, Lưu Thiên Kim chớp mắt biến mất tại chỗ, xuất hiệt ngay cạnh bên Phạm Bá Hữu đang bay từ vòng chiến

Như mọi khi, Phong Tuyệt Kỹ vốn là Kiếm Pháp, nhưng qua bao tháng ngày vận dụng, các nàng đã xem mọi bộ phận trên cơ thể là kiếm, hiện tại Lưu Thiên Kim cũng như vậy, dùng chân thay cho kiếm

Ba cú đá mạnh mẽ đánh ra, răng môi Phạm Bá Hữu lẫn lộn đến đáng thương

Cuối cùng Lưu Thiên Kim ra đòn quyết định, cột sáng Trăn Trối từ trên trời nện xuống theo một cước hủy diệt của nàng

Ầm!

Mặt đất nứt thành hố sâu, Lưu Thiên Kim thu chân về, nhìn tuyệt tác của mình mỉm cười

- Chậc! Thiên Kim à! Muội nặng tay…à nhầm nặng chân quá rồi!

Hồ Điệp Y nhìn Phạm Bá Hữu bị đạp lún sâu vào nền đất chợt thở dài

Một giờ trôi qua, đại chiến đã không còn kịch liệt nữa

Phạm Bá Hữu gượng dậy nhìn toàn chiến cuộc, hắn hoảng hốt không thôi

- Đều bại …….?