Sủng Nhi Phúc Hắc Của Yêu Nghiệt

Chương 5: Tìm hiểu tình hình xung quanh



Trở về phòng Hàn Vũcũng không để Thúy Trúc đắp thuốc, nàng sợ người khác biết đến thân thểđặc thù của mình, thoa xong dược mới cho Thúy Trúc đi vào, nàng tự hỏikhông biết tiểu nha đầu Thúy Trúc có hiểu biết nhiều về thế giới nàykhông?

"Thúy Trúc, ngươi có biết ngoài Đông Lâm quốc của chúng ta ra thì còn có những quốc gia nào? Tất cả đều phồn hoa chứ?"

"Nô tỳ chỉ biết trừ Đông Lâm quốc còn có các nước lớn là Tây Phong Quốc,Nam Dương quốc cùng Bắc Tuyết quốc , ngoài ra còn rất nhiều nước nhỏ,tên thì không nhớ, hơn nữa Đông Lâm quốc của chúng ta là nước lớn nhấttrong bốn nước, còn lại thì không biết rõ lắm"

"Vậy ngươi có biết hay không...."

"Ngươi hỏi nàng không bằng hỏi ta" Thanh âm của tiểu chính thái ở bên ngoàitruyền tới, hắn hoài nghi nàng, cho dù là ở nơi xa xôi nào đi nữa thìcũng phải biết một vài vấn đề cơ bản, thế nhưng nàng cái gì cũng khôngbiết, rốt cuộc có phải người của thế giới này hay không? Ý nghĩ như thếđã dọa tiểu chính thái thiếu chút nữa nhảy dựng. Đi theo tiểu chính thái vào còn có biểu ca kia.

"Nô tỳ tham kiến hai vị chủ tử" Thúy Trúc thỉnh an xong liền lui ra ngoài pha trà.

"Nga, Tốt lắm, ta còn sợ ngươi không chịu nói cho ta biết chứ, vậy ngươi nhanh nhanh nói đi"

"Trước để ta giới thiệu, đây là phụ thân của chúng ta....."

"Cái gì? Là phụ thân của chúng ta?" Nàng đánh gãy lời nói của hắn

"Ngươi có để cho ta nói hết hay không?"

"Ha ha, thật ngại, ngươi cứ tiếp tục đi"

"Ta muốn nói là phụ thân của chúng ta chỉ có duy nhất một vị muội muội, gảcho Hoàng thượng làm đương kim Hoàng hậu, tứ phong dòng họ Hàn cho nhàmẹ đẻ của Hoàng hậu, đây là nhi tử của người, đương kim nhị hoàng tử"Nhìn hắn nói kiêu ngạo như vậy giống như hắn mới chính là nhi tử củaHoàng hậu không bằng.

"Nói nửa ngày, cũng không nói tên hắn là gì, ngươi muốn giới thiệu chính là người như vậy?"

"Ngươi....Hắn là thái tử tương lai, là Hoàng thượng tương lai, làm sao có thể tùytiện kêu ra tên họ, hơn nửa ngươi gọi là biểu ca được rồi, phải biết tên làm cái gì?"

Ai, tên tiểu tử này.

"Ngươi nói tương lailàm gì cho mệt, còn có thể làm được hay không còn không biết, sau này có điều gì xảy ra ai mà biết được?" Tiểu tử này căn bản là không biết haichữ "hắc ám" viết như thế nào đi, nàng xem trên TV tranh giành quyền lực này đến phụ mẫu, huynh đệ cũng không nhận thức, đừng nói đến một biểuđệ như thế

"Tại hạ Quân Phong Khải, biểu muội hữu lễ" Quân PhongKhải cúi người thi lễ với nàng, nhưng mà nàng lại không hành lễ, chỉmiễn cưởng bắt chước động tác của hắn đáp trả lại.

"Ngươi là lão nhị, vậy lão đại là ai?"

"Đại hoàng huynh là do Lạc Thục phi sinh ra, gọi là Quân Hiếu Lâm, ngườihôm nay ngươi chỉnh chính là cháu của Thục phi, cha của hắn làm chưởngquản Lễ bộ.

Thì ra lão đại cũng là hoàng tử, như vậy vị trí tháitử cũng không có ngồi dễ dàng như vậy, xem ra muốn cho Hàn gia đứng vững thì phụ thân của nàng phải đứng về phía Hàn hoàng hậu muội muội củamình, ặc, nàng suy nghĩ nhiều như vậy làm gì nhỉ?

"Đã nói xong sao?" Nàng nhìn về phía tiểu chính thái hỏi

"Ngươi còn muốn biết gì nữa?"

"Ta muốn biết tình hình của các quốc gia khác cùng Đông Lâm quốc "

"Một nữ nhi như ngươi muốn biết những thứ này làm cái gì?"

Tiểu tử này rất xem thường nữ nhân, hừ, tiểu chính thái, buổi tối ngươi cứ chờ xem.

"Không nói thì thôi, chính ta sẽ tự đọc sách, thiết, muốn làm gì thì làm đi,không cần đứng đây gây trở ngại, chướng mắt ta" Nàng khẩu khí không tốttrực tiếp đuổi người.

Lúc này Thúy Trúc cùng một tiểu nha đầu khác mang trà cùng điểm tâm tiến vào.

"Mời công tử cùng tiểu thư dùng, nô tỳ lui xuống trước, có chuyện gì xin cứ phân phó" Nói xong hai người lại lui ra ngoài .

Tiểu chính thái ngồi xuống cùng biểu ca thưởng thức trà, hoàn toàn không nhìn đến nàng.

"Đệ đệ, buổi tối có thể giúp ta một việc được không? Ta nghĩ..." Nàng lấy lòng nói.

"Không làm, ta chắc chắn không phải là chuyện tốt gì" Nàng còn chưa có nói hết tiểu chính thái liền cự tuyệt

"Hoảng, ngươi thực sự không biết cái gì gọi là được người giúp một chuyện nhỏ,phải báo đáp lại chuyện lớn sao, giữa trưa ta còn giúp ngươi đó, màngươi lại là một người quân tử, chuyện của ta cũng chỉ là chuyện nhỏ màthôi, được không, về sau ngươi cần ta hỗ trợ cái gì, cứ việc mở miệng"Nàng dụ dỗ hắn.

Có thể là hắn đang ngĩ đến chuyện hồi trưa, bắt đầu do dự, nói " Nói sự tình gì trước đi"

"Ha ha, chính là ta mới đến nơi này, buổi tối không ngủ được, ngươi có thểmang ta ra ngoài nhìn một chút được không?" Kỳ thật không cần hắn dẫnnàng cũng có thể tự mình đi, nhưng mà ra ngoài rồi thì nàng lại khôngthể đến bất kỳ nơi nào mình muốn, không có tiền thì làm sao đi.

"Đây mà là việc nhỏ, ngươi là một nữ tử..."

"Ngươi thôi đi, chỉ là một tiêt nam hài, có thể dạy ta phép tắc sao?" Hắn vừamuốn thuyết giáo đúng lúc bị nàng đánh gãy lời nói.

"Không biết buổi tối biểu muội muốn đi nơi nào?"tiể chính thái vừa định nói lại bị biểu ca giành trước

"Ta đối với nơi này không quen thuộc, làm sao biết được nơi nào tốt, cho nên muốn đệ đệ mang ta đi"

"Như vậy đi, vừa vặn buổi tối ta cùng Hàn Thạc có chút chuyện cần đến ĐôngPhượng Lâu, ngươi có thể theo cùng, chờ chuyện của chúng ta xong xuôi ta có thể mang ngươi đi nhìn xung quanh một chút, như thế nào?"

Hoảng, vô sự quan tâm, phía sau câu nói kia là ý gì, nàng nghĩ không ra.

"Thật sự? Ha ha, biểu ca so với tiểu nam hài này tốt hơn"

"Ngươi nói cái gì, nhỏ gì mà nhỏ, một nữ tử..."

Trời, hắn không phải là Đường tăng chuyển thế đó chứ?

Hàn huyên một hồi, hai người rời đi, nàng gọi Thúy Trúc tìm giúp một vàisách sử cùng lý thư(cái này chịu) cơ bản của thế giới này,nàng muốn tìmhiểu kỹ một chút, Hàn Vũ không nghĩ sẽ ở nơi này luôn vì vậy cũng khôngcó ý muốn tuân theo phép tắc ở đây, cũng muốn tính đến cuộc sống sau này của nàng.

Ngủ một hồi, tỉnh lại trời đã tối

"Tiểu thư,người đã tỉnh rồi? Đây là sách em nhờ Trương quản gia ở thư phòng củalão gia lấy, người xem xem thế nào?" Thúy Trúc đưa tới cho nàng một vàiquyển sách thoạt nhìn đã muốn vứt đi.

Tìm tổng quản lấy, xem raphụ thân đã biết, chắc cũng không sao, nàng nói cho bọn họ biết nàng ởtrong núi lớn, cái gì cũng đều không biết, hẳn là sẽ không hoài nghi.

Trong thư phòng

"Lão gia, vừa rồi tiểu thư sai Thúy Trúc đến tìm vài sách sử cùng lý thư cơ bản"

"Nàng biết chữ? Nếu biết chữ thì tại sao những chuyện về thế giới này lại không biết gì cả ?"

"Lão gia, cái này .....tiểu nhân cũng không biết"

"Ừ, ngươi đi đi" Trương tổng quản lui xuống, Hàn tướng quân trầm tư suynghĩ, càng nghĩ càng thấy kỳ quái, bình thường chỉ có những tiểu thư của các nhà đại thế gia mới có thể học tập, không thì nhất định là dạy chotrẻ nhỏ, dĩ nhiên cũng không ngoại trừ một vài đứa nhỏ được chính phụmẫu mình dạy chữ cho, haizzz, đứa bé này...

Hoàn hảo chữ viết nơi này không phải là phồn thể cũng không phải là kiểu chữ cổ, căn bản nàng đều có thể nhận biết được, thì ra bốn nước lớn ở thế giới này là ĐôngLâm quốc, Tây Phong quốc, Nam Dương quốc cùng Bắc Tuyết quốc, phân chia ở bốn nơi đông tây nam bắc,trên sách còn ghi lại một vài địa phương ởchân trời góc biển mà chưa từng ai đặt chân đến, lịch sử đã rất lâu hẳnlà có người đến rồi đi nếu không làm sao sách sử có thể ghi chép lạiđược, nhưng tại sao lại chưa từng có người đi qua? Nàng thật rất muốnđi.

Thế giới này ai mạnh nhất chính là lớn, xem ra là một thiên hạ lấy vũ lực làm đầu.

Thì ra Hàn tướng quân lợi hại như vậy, cùng đương kim Hoàng thượng giànhthiên hạ, có thể nói là nguyên thần khai quốc, bởi vậy liền không để ýđến nương tử của mình, chờ sau khi thiên hạ bình ổn mới sinh được haingười con, không biết vì sao nữ nhi lại mất tích, lúc ấy Hàn Thạc mới có ba tuổi. Hiện tại Hoàng thượng cũng chỉ có ba hoàng tử cùng hai côngchúa, hơn mười năm làm Hoàng đế chỉ có năm người con? Sợ là không đượcđi, hắc hắc, nàng suy nghĩ xấu xa.

Thời điểm Hàn hoàng hậu đượcgả cho Hoàng thượng là lúc hắn chưa đăng cơ, giúp đỡ hắn giành thiên hạ, gặp rất nhiều gian khổ, võ công cũng rất cao, không sai, là một nữcường, nàng thích, sách này ghi lại rất nhiều chuyện về di nương, nàngthật muốn gặp một lần. Hóa ra Đông Lâm quốc này là do bọn họ dốc sứctranh giành, mà không phải do kế thừa, xem ra cũng có một phần thực lực.

Cuối cùng nhìn đến, nàng giật mình, vô cùng giật mình, làm sao người nơi này có thể sống lâu đến vậy...188? Vẫn là đoản mệnh? Trời...Sống lâu nhưvậy có gì tốt? Khó trách hiện tại Hoàng thượng lại có ít con như vậy,thì ra thân mình hắn còn nhỏ...Mồ hôi, vậy hiện tại nàng tính là cái gì? Mới có 18 tuổi thôi.

Lại nhìn đến tiêu chuẩn võ công nơi này,hoảng...Hoàn toàn xem không hiểu..Thấp nhất là Tất Nhiên cơ, sau đó đếnThiên thê, cuối cùng là Thánh giả, từng cấp bậc có 10 cấp độ, trời, cáinày là cái gì, để cho một người ở thế kỷ 21 như nàng xem chẳng khác nàohọc sinh tiểu học xem hàm số, còn không có người chỉ điểm. Quên đi,không cần xem, nhưng chính nàng cũng không ngờ sau này nàng lại có mộtthân võ công cao cường.

"Tiểu thư, dùng bữa tối"

"Ừ, ta đã biết"

Nàng là người cuối cùng đến phòng khách. Cung tướng quân cũng đã đến, xem ra hắn cũng là thành viên trong gia đình này, tiểu chính thái lại khó chịu vì nàng đến chậm.

Dùng xong cơm chiều

"Thúc phụ, buổi tối ta với Thạc đệ cùng Vũ nhi ra ngoài được không?" Biểu ca dò hỏi phụ thân nàng.

"Ừ, có thể đi một chút ra ngoài cũng tốt, nhớ chú ý đến Vũ nhi, nàng không biết nhiều"

"Ừ"

Người trong gia đình này không có phân biệt cao thấp, thái độ đối đãi với một hoàng tử thật bình thản, hay là nói cảm tình của mọi người cũng quá tốt đi.