Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 173: Cầu ổn (2)



Lúc này mặc dù bên Độ Tiên môn vẫn còn bị áp chế, nhưng tốc độ gia tăng thương vong đã trở nên rất chậm chạp, Vạn Lâm Quân trưởng lão, tác dụng của nhóm cao thủ Vong Tình thượng nhân cũng ngày càng nổi bật.

Nhưng thế cục cũng không tính là hoàn toàn ổn định.

Hiện nay, đợi phía Kim Tiên phân ra thắng bại, nơi đó mới là điểm mấu chốt nhất.

Nếu cao thủ Nhân giáo chạy đến trước khi một trong hai vị Chưởng môn hoặc Kỳ Linh trưởng lão trong Độ Tiên môn bị đánh bại, vậy thì hôm nay Độ Tiên môn vẫn tính là thua cả bàn...

“Làm sao có thể giúp đỡ cấp bậc Kim Tiên này quyết đấu?”

Đáy lòng Lý Trường Thọ nảy sinh suy nghĩ này, sau đó chau mày, tự tra tự xét lại.

Có phải chính mình quản quá rộng rồi không?

Vấn đề này, rõ ràng đã vượt qua phạm vi năng lực của mình lúc này, cũng không phải là bất kỳ chuyện gì hắn cũng phải làm.

Sẽ không phải là có các loại hình kiếp vận đang quấn quanh trên người mình chứ?

Nếu không thì, tại sao mình lại nảy sinh suy nghĩ hoang đường đến cực điểm như thế chứ?

Lý Trường Thọ cũng không xoắn xuýt quá nhiều, sau khi làm rõ mạch suy nghĩ thì tiếp tục thực hiện theo kế hoạch của chính mình.

Một lát sau.

Giấy đạo nhân chữ Nhân số ba bên cạnh Linh Nga đã cảm ứng được yêu khí của bàng yêu kia, mặc dù đối phương đi đường vòng nhưng vẫn là “thuận lợi” truy sát tới.

Ngay lập tức, Lý Trường Thọ khống chế ba giấy đạo nhân đang bay nhanh trong sơn môn, tráng hán kia và sư huynh muội chủ động tấn công những con muỗi khôi lỗi làm chủ trận kia.

Rất nhanh ba “người” đã rơi vào khốn cảnh, không thể cứu vãn.

Nhưng bọn họ kiên cường bất khuất, thấy chết không sờn, cuối cùng vọt tới chỗ tập trung đông đúc của đại yêu bên đối phương, trong nháy mắt tự phát nổ!

Chúng tiên trong Độ Tiên môn thấy thế thì lớn tiếng hô “Đạo hữu không được”, những lão tiên đã bế quan không ít năm thì ngửa đầu thở dài...

Có điều...

Cảnh tượng này, hai bên đều cảm thấy, hình như mới nãy đã gặp rồi...

Lý Trường Thọ cũng rất đau lòng.

Dù sao thì ba giấy đạo nhân hắn có thể làm ra ngày hôm nay cũng là phẩm chất cao nhất, hao tốn nhiều giấy nhất.

Nhưng không còn cách nào khác, ba giấy đạo nhân đã phát huy tác dụng của bọn họ, hơn nữa đã nhiễm không ít nhân quả.

Nhất là giấy đạo nhân đã hóa thân thành tráng hán kia, lúc mắng Yêu tộc thì nhất thời thoải mái, sau này nếu bị một số Yêu tộc có quan hệ với đại lão, thí dụ như Lục Áp đạo nhân đợi nhắc lại chuyện cũ, vậy cũng không phải chuyện tốt.

Nhưng bây giờ tự phát nổ cũng coi như xong hết mọi chuyện.

Yêu hoàng là tráng hán kia mắng, không có liên quan đến đệ tử —— Lý • tiên miêu Tiểu Quỳnh phong thấp kém • Trường Thọ đã dạy anh ta chứ?

Hắn âm thầm liếc nhìn những vật vụn vặt thôi diễn phòng bị trên người mình, Lý Trường Thọ vẫn không cân nhắc quá nhiều chuyện này.

Thật ra Yêu tộc sớm đã rời khỏi đại võ đại Hồng Hoang, năm đó Yêu hoàng vì đối phó với Vu tộc, trắng trợn đồ sát Nhân tộc, lấy hồn phách Nhân tộc để luyện chế báu vật nghịch thiên, gần như diệt sạch Nhân tộc, cùng Nhân tộc kết thiên đại nhân quả không chết không thôi.

May mắn thay, lúc ấy Yêu hoàng sớm đã kết thù kết oán Nữ Oa Thánh Nhân và cao thủ đạo môn, ra tay bảo vệ huyết mạch Nhân tộc...

Thân là Nhân tộc, đừng nói là trêu chọc Yêu hoàng vô thưởng vô phạt như thế, cho dù đứng trước phần mộ Yêu hoàng nhảy disco cũng không tính là thất lễ.

—— Quả thật cũng từng có tình hình như vậy.

Thượng cổ mạt, sau cuộc đại chiến Vu Yêu quyết chiến lần thứ ba qua đi, nguyên khí Yêu tộc bị thương nặng, Nhân tộc nắm chắc thời cơ đại thắng Yêu tộc, lúc ấy có một vị Nhân tộc chung chủ, sai người đi xuống trước yêu đình nhảy múa tấu nhạc mấy chục năm để ăn mừng.

Nhân tộc đại hưng, cũng không phải là bái thiên địa, tôn một trong tam giáo làm Giáo chủ là được.

Một câu tử thương không đếm được là biết đại hưng vô cùng gian nan.

Chỉ là sau đó có người đã đến nói một câu “Vu Yêu không hợp số trời”, bởi vậy mới làm cho Nhân tộc “thuận thiên mà hưng” thôi.

Lúc trận chiến này đến tận đây, Lý Trường Thọ cũng rất cảm xúc...

Phía sau chỉ có một hắc thủ, muốn tính toán một Độ Tiên môn nho nhỏ đã chôn cất nhiều Chân Tiên, Thiên Tiên như vậy...

【 Ngụy trang tránh né nhân quả, át chủ bài kết thúc nhân quả, cả hai đều là những điểm quan trọng】

Về sau có một vấn đề không thể nói là giấu không giấu.

Mà là...

Có thể giấu sâu bao nhiêu thì giấu bấy nhiêu.

Lúc này, giấy đạo nhân chữ Thiên số hai đang ẩn nấp dưới mặt đất Phá Thiên phong.

Giấy đạo nhân chữ Thiên số tám đã hóa thành bộ dáng sư phụ Tề Nguyên, đang tĩnh tọa trong phòng đan, âm thầm khống chế đại trận trong Tiểu Quỳnh phong.

Lý Trường Thọ tập trung phần lớn tinh thần vào giấy đạo nhân chữ Nhân số ba đang bảo vệ bên cạnh sư muội, sư phụ, sau đó chuẩn bị ra tay diệt sát Thiên Tiên lão đạo đang đánh tới, bảo vệ “cành lá” dưới Độ Tiên môn.

Cuộc chiến xung quanh Phá Thiên phong đã không cần Lý Trường Thọ ra tay thêm nữa.

Từ lúc khai chiến đến bây giờ, thật ra cũng không có nhiều thời gian, nhưng Lý Trường Thọ lại cảm giác, hắn quả thực đã làm rất nhiều chuyện rồi.

Mọi thứ, tốt quá cũng hoá dở.

Lúc này chúng tiên Độ Tiên môn đối với ba vị “đạo hữu tốt bụng vô cùng nhiệt tình” vừa mới bị vây công đến tự phát nổ, đến mức “Thần hồn câu diệt”, phần lớn chỉ có áy náy và cảm kích...

Lần này như vậy đủ rồi.

Đương nhiên, Lý Trường Thọ cũng sẽ không nghĩ tới một chuyện khá là hoang đường, đó là có một thái thượng trưởng lão muốn lập bia tế điện cho ba giấy đạo nhân này.

Cách phía đông Độ Tiên môn một vạn sáu ngàn dặm, con thanh bàng đại yêu từ trên không vút đến, quanh quẩn trên không trung một lát, hai cỗ tiên thức đã khóa chặt mấy người bên dưới.

Lý Trường Thọ truyền thanh với Linh Nga: "Dựa gần ta một chút, xem ta làm lá chắn cũng không có vấn đề gì."

"Ừm?"

Linh Nga chớp chớp mắt, vội vàng núp phía sau sư huynh, còn “Lý Trường Thọ” thì hoàn toàn bảo vệ nàng.

Hữu Cầm Huyền Nhã và hai vị trưởng lão ngoại vụ, lúc này đã xem như gặp đại địch, trận pháp xung quanh có thể phát động bất cứ lúc nào.

Dưới mặt đất, đáy lòng Linh Nga có chút buồn bực, khuôn mặt ửng đỏ nhỏ giọng hỏi: "Sư huynh, hôm nay tại sao huynh..."

"Nhìn nhiều, nói ít, nghiêm túc học."

“Lý Trường Thọ” nói một câu như thế, Linh Nga lập tức gật đầu đáp ứng, cũng có chút khẩn trương.

Phía trên đột nhiên có mấy đạo lưu quang ập xuống, hai vị trưởng lão hợp lực ra tay, trận thế xung quanh tự động được kích phát, miễn cưỡng đón lấy mấy đạo lưu quang.

Sau đó, bàng yêu kia thu hai cánh lại, từ trên không đáp xuống, tốc độ vô cùng nhanh gọn!

Nhưng bóng người ở trên lưng bàng yêu, lại dừng trên không trung.

Thiên Tiên lão đạo bị huyết muỗi thần thông khống chế đã có ấn tượng rất sâu đậm với “Độc” tiên môn...