Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 146: « Chuẩn bị chiến đấu » (1)



"Trường Thọ à!

Nếu không phải ngươi chuyển viên độc đan của Vạn Lâm Quân trưởng lão tặng cho ta, ta thật sự không gặp được ngươi!

Haizz!"

Phá Thiên phong, nơi ở của Tửu chữ Cửu tiên, trong lầu các Tửu Ô.

Từ lúc một nhóm Độ Tiên môn bị tập kích bình an trở về sơn môn đã được hai tháng rưỡi.

Lý Trường Thọ đợi thương thế của Tửu Ô bình ổn, làn sóng môn nhân thăm bệnh đã giảm thiểu, mới dẫn Linh Nga đến đây thăm Tửu Ô sư bá.

Sư phụ lão nhân gia vẫn luôn bế quan tu hành, vẫn chưa bị việc này quấy nhiễu.

Hai tháng rưỡi này, Lý Trường Thọ ngày đêm không ngừng thăng cấp “tính năng” đại trận bên trong và bên ngoài của Tiểu Quỳnh phong đạt đến khả năng cực hạn của mình, bảo tài đã tích lũy trước đây cũng tiêu xài hết sạch!

Nhưng hắn chỉ hơi an lòng một chút.

Lý Trường Thọ mới được Tửu Cửu dẫn vào lầu các của Tửu Ô đã nghe đthấy tiếng cảm khái của Tửu Ô đang ngồi xếp bằng trên giường...

Lý Trường Thọ hướng về phía trước làm lễ, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, cùng sư muội làm đạo vái chào với Tửu Ô sư thúc.

Linh Nga xách theo rượu bổ để qua một bên, đã bị Tửu Cửu kéo vào trong phòng bên cạnh.

Đây là rượu bổ, là Lý Trường Thọ vì Tửu Ô đặc biệt ủ chế, có thể bổ nguyên khí, dừng hao tổn, củng cố bản nguyên, cường cân tráng cốt.

"Haizz…" Lý Trường Thọ cũng thở dài, đi tới bên cạnh giường.

Bởi vì trước đây Lý Trường Thọ căn dặn đủ kiểu với Tửu Cửu, Tửu Cửu cũng không nói toạc chuyện Lý Trường Thọ “nằm mơ”.

Cho dù là như vậy, Tửu Ô vẫn cảm động đến rơi nước mắt đối với Lý Trường Thọ, tất cả đều nhờ viên độc đan kia cho nên trong thời khắc mấu chốt đã cứu mạng của hắn.

"Sư bá, vết thương của người sao rồi?"

"Cũng ổn rồi." Tửu Ô khẽ thở dài, xúc động nói, "Chỉ là hai vị đồng môn đồng hành cùng ta đã chịu tai bay vạ gió, hồn phi phách tán trong Trung thần châu, không quay về được."

Lý Trường Thọ gật đầu, cũng chỉ có thể cảm thán thế đạo vô thường.

Hai người thổn thức một trận, sau đó Lý Trường Thọ liền đi thẳng vào vấn đề...

"Sư bá, việc này điều tra thế nào rồi?"

"Có chút mặt mũi, nhưng vẫn chưa tra được gì." Trong mắt Tửu Ô toát ra một chút bất đắc dĩ, "Ta cũng không biết nên nói như thế nào...

Việc này, có thể là có quan hệ với đại tông đạo thừa bên Xiển giáo.

Có người không muốn để đại hội tam giáo diễn ra thuận lợi, cho nên muốn âm thầm gây sự."

Đáy lòng Lý Trường Thọ thầm nghĩ...

“Chắc chắn việc này không đơn giản như vậy.”

Nhưng hắn không nói gì thêm, chỉ thở dài, "Việc này đã liên lụy quá lớn rồi."

"Chưa chắc." Tửu Ô lắc đầu, trong mắt tràn đầy thổn thức, "Trường Thọ, nói về viên độc đan kia của ngươi..."

"Sư bá muốn thêm hai viên phòng thân nữa sao?"

Tửu Ô bình tĩnh nói: "Không sai, sư bá có thể dùng tiên bảo, tiên đan, ngươi có thể nghĩ đến tất cả bảo vật gì để trao đổi!"

Nhưng Lý Trường Thọ lại chậm rãi lắc đầu, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nói: "Thật ta độc đan lần trước đưa cho sư bá là của Vạn Lâm Quân trưởng lão ban thưởng cho ta, bảo ta suy nghĩ về phương pháp luyện đan.

Nếu không thì sư bá đi tìm Vạn Lâm Quân trưởng lão...

Sư bá, ta truyền âm cho người.”

Giống như nói thầm.

Rất nhanh Tửu Ô đã gật đầu đáp ứng, lộ ra vẻ mặt suy tư.

Cho dù Vạn Lâm Quân trưởng lão đúng là “Một trong những hung danh”, nhưng sức mạnh của viên độc đan, đã dùng một lần mới biết được...

Có khi tiên đan bảo mệnh là một mạng, độc đan có thể giết người cũng là một mạng.

Tửu Ô nói: "Được, lát nữa ta sẽ dẫn Thi Thi cùng đi bái kiến vị Vạn Lâm Quân trưởng lão này."

Lý Trường Thọ khẽ gật đầu, sau đó nhớ tới Vạn Lâm Quân trưởng lão có thể tự nghĩ ra chuyện thần thông.

Lát nữa mình cũng phải đi bái kiến, mời vị trưởng lão này truyền thụ môn thần thông có tên là 【 Độc Thiên Tịnh La Thủ 】... để phòng thân.

Lý Trường Thọ có chút ân cần hỏi Tửu Ô rất nhiều chi tiết có liên quan tới vụ tập kích trước sơn môn Kim Cung môn lần trước.

Tửu Ô cũng biết gì nói nấy.

Khi Lý Trường Thọ hỏi đến, vì sao năm người bọn họ phải âm thầm đi ra ngoài, Tửu Ô truyền thanh nói:

"Việc này ta chỉ nói với Chưởng môn và vị trưởng lão, trong môn phái cũng đã hạ lệnh không được phép truyền ra ngoài.

Nếu không phải là ngươi, chắc chắn ta sẽ không mở miệng.

Là một sư huynh...

Haizz, là một chấp sự trong nội môn nói có cao nhân Nhân giáo muốn âm thầm gặp mặt nhóm người Độ Tiên môn chúng ta, căn dặn dò một số chuyện có liên quan đến đại hội tam giáo, dẫn bốn người chúng ta đi vào mai phục bên trong.

Những người mai phục bên chúng ta, có ba vị Thiên Tiên cảnh, mười sáu người là Chân Tiên cảnh.

Chưa kịp khai chiến, thân hình của vị chấp sự này đã ngã xuống trong nháy mắt...

Lúc chúng ta quan sát phía sau, những người cùng bao vây với chúng ta cũng giống như vậy, nguyên thần đã khô héo, nguyên thần chi lực, thần hồn, tất cả đều bị rút sạch.

Chỉ có thể dựa theo thân phận người đánh lén mà suy đoán mơ hồ, hình như là người bên Xiển giáo tiên tông."

Đáy lòng Lý Trường Thọ ngẩn ra, sắc mặt đã có chút sợ hãi, cùng Tửu Ô thổn thức một trận.

Hai người ở đó dẫn âm nói nhỏ hồi lâu, dẫn tới phòng bên cạnh có mấy tia linh thức, tiên thức dò xét tới.

Rất nhanh, Lý Trường Thọ lại hỏi ra một vấn đề cuối cùng:

"Tửu Ô sư bá, ta đã phát hiện một tấm ngọc giản trong nội điện Đạo Tạng điện, hình như bên trong có vấn đề... Mạch địa dưới lòng đất trong môn phái, có một địa mạch Na Di trận dùng để chạy trốn..."

Tửu Ô lập tức cười khổ, truyền thanh nói với Lý Trường Thọ:

"Quả thật là có, trưởng lão, Phong chủ và các chấp sự thế hệ trước đều biết, chỉ là tất cả đều âm thầm không nói việc này thôi.

Vạn năm trước, khi kiếp họa bầy yêu đánh lén kia qua đi, Chưởng môn Độ Tiên môn chúng ta cũng cảm thấy, nhất định phải để lại một con đường, vì vậy đã dùng những đệ tử môn nhân không đủ thực lực đấu pháp làm một con đường chạy trốn.

Đầu địa mạch kia thông đến Đông Hải chi tân, nếu có cường địch đến công, đệ tử môn nhân có thể trong Bách Phàm điện có để đi xuống dưới mặt đất, mượn Na Di đại trận rời đi, từ đó miễn bị tác động đến.

Chỉ có điều, chỉ có bên Bách Phàm điện mới có con đường đi xuống."

Vẻ mặt Lý Trường Thọ giật mình, nhưng đáy lòng lại mỉm cười...

Giờ hắn có thể chính thức tuyên bố, có hai con đường đi xuống địa mạch Na Di trận đó!

Hắn cũng chưa từng thấy qua ngọc giản có liên quan đến địa mạch chạy trốn dưới lòng đất, chỉ đơn thuần là...

Trực tiếp đào được!

Hơn nửa tháng trước, lúc Lý Trường Thọ chuẩn bị làm con đường địa mạch chạy trốn bên dưới Tiểu Quỳnh phong, đào xuyên qua địa mạch bên dưới Tiểu Quỳnh phong, suýt chút nữa đã phá hủy đại trận kia.

Cái gọi là địa mạch Na Di trận kia thật ra cũng không phức tạp, mặc dù có hai chữ Na Di, nhưng không phải “đại trận Càn Khôn”, chính là mượn địa thế của địa mạch, trực tiếp theo địa mạch “Na Di”, trong nháy mắt xuất hiện ở ngàn dặm, vạn dặm bên ngoài.

Trong môn phái bố trí như vậy, ngược lại cũng giảm đi nhiều công sức cho Lý Trường Thọ.

Nhưng Lý Trường Thọ để cho ổn thoả, vẫn ở một vị trí càng vắng vẻ để lại một địa mạch Na Di trận nhỏ, vừa khéo đi ngược phương hướng đại Na Di trận mà môn phái đã làm ra.

Vì thế, cũng hao tổn một số lượng lớn bảo tài cuối cùng của hắn.

Tửu Ô dặn dò: "Việc này không được truyền ra bên ngoài, dễ làm các đệ tử bàng hoàng."

Lý Trường Thọ gật đầu đáp ứng, dẫn chủ đề ra, đàm luận về những chuyện dưỡng thương chữa thương...

Nửa canh giờ sau.

Tửu Thi bưng tới một chén canh nước, một bình đan dược, theo bên cạnh đi tới ôn nhu nói:

"Ô Ô, tới giờ uống thuốc rồi."