Sư Huynh, Rất Vô Lương

Quyển 4 - Chương 31: Hiên Viên Kình>



Editor:HamNguyet

Ma Kiêu đứng trong đại điện. Trừ bỏ Ma Kiêu, trong đại điện có không ít người, tứ đại ma vương, Thanh Phong, Minh Nguyệt, Truy Phong, Trục Ảnh, thậm chí hai mươi mấy đại ma vương Nam Ma giới đều ở. Nhìn đến nàng tới, Ma Kiêu nhíu mi cười.

"Tần cô nương!" Cổ Việt Vương đi đầu hướng nàng thi lễ.

Tần Lạc Y ở trong mọi người chú mục đi vào trong điện.

Ma Kiêu nhìn chung quanh bốn phía một vòng, cười nhạo một tiếng, chậm rãi mở miệng nói: "Vẫn là Tần cô nương?" Ngữ khí không nặng, nhưng trong mắt xinh đẹp lại hàm chứa một tia tàn khốc.

Tứ đại ma vương nhanh chóng hai mặt nhìn nhau một cái, phản ứng lại đây: "Tham kiến bệ hạ!" Lại hướng nàng thi lễ lần nữa.

Sau đó tự động thối lui, vì nàng tránh ra một con đường, chỉ có Ma Kiêu còn tao nhã đứng ở trung gian, con đường nối thẳng về phía bảo toạ Ma Đế trên đài cao kim bích huy hoàng, có thần huy chói mắt vờn quanh. Khoé mắt Tần Lạc Y hung hăng co rút. Nàng cứ như vậy trở thành Ma Đế Ma giới?

"Tìm ta có việc?" Nàng đứng yên trước mặt Ma Kiêu.

Ma Kiêu dừng trên tiếu nhan nàng trắng nõn minh diễm, cong môi cười nói: "Bắc Ma giới từ nay về sau không còn, hiện tại tu vi nàng cũng tấn giai đại ma vương, đại điển phong đế phải nhanh chóng cử hành mới phải, đến lúc đó chiêu cáo ba giới: Tiên, Ma, Yêu, chúng ta đã chọn vài ngày, nàng nhìn xem đến tột cùng ngày nào thích hợp, mặt khác kết giới Hắc Ám giới ngày hôm qua bị đánh vỡ, chúng ta đã tìm được phương pháp khống chế Hắc Ám giới, chỉ là nếu về sau Bắc Ma giới đã không tồn tại, còn muốn lưu lại kết giới Hắc Ám giới hay không, chuyện này phải có chủ ý của nàng mới được, nếu lưu lại kết giới phải nghĩ biện pháp đem kết giới vỡ tan kia tu bổ một lần nữa, nếu muốn hủy diệt...Thật ra dễ dàng."

Tần Lạc Y kéo kéo khóe môi, câu ra một chút cười nhạt. Nàng đối với Ma Đế gì đó thật sự không có hứng thú, về phần kết giới Hắc Ám giới, nàng nhìn mọi người chung quanh một vòng.

"Huỷ diệt kết giới Hắc Ám giới quả thật dễ dàng, lưu lại cũng là một lá chắn thiên nhiên của Ma giới, có lẽ về sau sẽ có một ngày phát huy công dụng."

"Một khi đã như vậy, vậy lưu lại tốt lắm." Ma Kiêu rất sảng khoái nói, người khác tự nhiên không phản đối, đều gật đầu phụ họa.

Ma Kiêu hướng Thanh Phong đi tới. Thanh Phong lấy ra một tờ giấy. Bên trên viết vài ngày. Ngày gần nhất chính là mười ngày sau. Xa nhất là một tháng sau.

"Nàng chọn một ngày đi." Ma Kiêu đem tờ giấy kia, để cho nàng nhìn kỹ, Tần Lạc Y chỉ nhìn liếc mắt một cái, nhận lấy tờ giấy từ trên tay hắn:"Ta phải hảo hảo chọn kĩ mới được."

Nếu Ma Kiêu nhất định phải để cho nàng làm Ma Đế, nàng cũng lười từ chối, dù sao có làm Ma Đế hay không đối với nàng căn bản không có ảnh hưởng gì, bộ dáng Ma Kiêu như vậy rõ ràng không muốn làm người tư lợi bội ước.

"Đây là đại sự, nên hảo hảo chọn kĩ." Ma Kiêu cũng không thúc giục nàng nhất định phải hiện tại chọn ra.

Sau khi rời khỏi đại điện, Tần Lạc Y gọi Ma Kiêu lại, sau đó kéo hắn đến thiên điện không người một bên, cạch một tiếng, đóng cửa thật mạnh lại, trên tiếu nhan lộ vẻ tươi cười trầm xuống, thần sắc lạnh lùng trừng mắt Ma Kiêu.

Ma Kiêu nhìn nàng, trong con ngươi nhanh chóng hiện lên u quang, khóe môi cong lên, mang theo một loại mị hoặc nói không nên lời.

"Nhìn bộ dáng nàng sinh khí lớn như vậy a...Sáng sớm liền sinh khí lớn như vậy, chẳng lẽ là dục cầu bất mãn?"

Đầu Tần Lạc Y đầy hắc tuyến. Cắn chặt răng, nở nụ cười: "Ngươi nói không sai, ta chính là dục cầu bất mãn."

Ma Kiêu nhích lại gần. Nhanh tay vòng lấy thắt lưng nàng, để sát vào mặt nàng, hơi thở ấm áp phất trên mặt nàng, nói không nên lời kiều diễm ái muội: "Chậc, thì ra thật sự là dục cầu bất mãn a, không có việc gì, ta đến giúp nàng giảm nhiệt, Lạc Y, nàng nói ở ngay tại nơi này hay chúng ta đổi địa phương khác?"

Tần Lạc Y dùng sức chụp tay hắn, mạnh mẽ nắm vạt áo hắn, trừng mắt tức giận nói: "Đổi cái gì mà đổi...Ma Kiêu, chết tiệt, ngươi nói, có phải ngươi vẫn luôn giám thị ta hay không?"

"Nguyên lai nàng không cần đổi địa phương a, chúng ta liền ở nơi này?" Ma Kiêu cười đến tà tứ, trong giọng nói tràn đầy trêu chọc: "Chỉ cần nàng thích, ta không ngại." Bộ dáng hiển nhiên không bị Tần Lạc Y dọa sợ.

Tần Lạc Y nhìn hắn một lát, đột nhiên buông lỏng tay nắm vạt áo hắn ra, trong mắt có đám lửa bập bùng. Thời điểm buông tay, còn thuận tiện đem nếp nhăn trên cổ áo hắn vuốt phẳng.

"Nếu ngươi giám thị ta, ta liền trực tiếp nói cho Hiên Viên Kình biết quan hệ giữa hai người chúng ta!"

Ý cười trên mặt Ma Kiêu cứng đờ, ánh mắt xinh đẹp nguy hiểm híp lại, hơi thở trên người đột liền trở nên âm lãnh.

"Nàng tốt nhất không cần!"

Tần Lạc Y không bị bộ dáng hắn như vậy dọa sợ, ngược lại cười đến càng thêm xán lạn: "Ngươi tiếp tục giám thị ta, ta sẽ!" Ngữ khí kiên quyết, nói năng có khí phách.

Ma Kiêu cười nhạo một tiếng: "Khi nào thì ta giám thị nàng? Nàng đang nói thời điểm đêm qua nhắc nhở nàng?"

Tần Lạc Y tựa tiếu phi tiếu liếc mắt hắn một cái: "Như vậy ngươi nói cho ta biết, ngươi trừ bỏ khi đó, còn thời điểm nào giám thị ta?"

"Ta không có công phu luôn giám thị nàng." Ma Kiêu để sát vào bên tai nàng, cười nói: "Chúng ta là quan hệ gì? Ta cần giám thị nàng sao, bất quá quan hệ giữa chúng ta sau khi bị người biết, có hậu quả gì...Tin tưởng nàng so với ta rõ ràng hơn, nếu không phải đêm qua nàng luôn nhắc tới ta, làm sao ta sẽ buông thần thức ra đến xem nàng?"

Thì ra là chính nàng đưa người tới. Khoé mắt Tần Lạc Y co rút. Nghe vậy cơn tức trong lòng thật ra tiêu tan không ít, nàng nhớ rõ khi đó quả thật nàng nghĩ đến Ma Kiêu.

"Ma Kiêu...Ta cùng hắn là phu thê." Tần Lạc Y đem ánh mắt từ trên người Ma Kiêu dời đi, dừng trên đoá hoa nở rộ ngoài cửa sổ.

"Ừ, chuyện này ta biết, thời điểm tại Hạ giới các ngươi thành thân, Hiên Viên Kình mất trí nhớ, yêu thích nàng, thành phu quân của nàng..." Trong mắt Ma Kiêu hiện lên một đạo ánh sáng nhạt, gật đầu nói.

"Nếu ngươi đã biết, hơn nữa việc này ta cũng chưa từng giấu giếm ngươi, ngươi nên hiểu được, ta không có khả năng vẫn luôn tìm lý do không cùng hắn bên nhau." Nhiều thêm vài lần, Hiên Viên Kình khẳng định sẽ nhận thấy cái gì, tự nhiên sẽ có điều hoài nghi.

"Nàng luyến tiếc?" Ma Kiêu nhìn nàng.

Tần Lạc Y im lặng. Đương nhiên luyến tiếc. Lại càng không muốn Hiên Viên Kình hiểu lầm...Không khí đêm qua như vậy, cuối cùng nàng cũng nhẫn tâm không cho Hiên Viên Kình gần người, tuy rằng Hiên Viên Kình không nói cái gì, nhưng nàng biết Hiên Viên Kình khẳng định hiểu lầm, nghĩ đến trong lòng nàng đối với hắn có ngăn cách.

Nhìn trong mắt nàng rõ ràng có ý tứ hàm xúc lưu luyến, trong lòng Ma Kiêu có một chút chua xót.

"Nàng luyến tiếc cũng phải tạm thời chịu đựng, nếu một mình nàng cùng hắn ta bên nhau, như thế nào cũng phải chờ tu vi nàng cao hơn hắn ta...Hoặc thế lực cùng hắn ta ngang nhau mới được." Ma Kiêu xoa cằm, trầm ngâm một phen, tung những lời này.

Trong mắt Tần Lạc Y có hàn nhận bắn ra: "Cùng hắn thế lực ngang nhau? Thế lực ngươi hiện tại cùng hắn ngang nhau sao?"

"Chậc, còn không thử qua, phải thử qua mới biết được." Ma Kiêu làm như thật nói: "Nếu không, thừa dịp hắn ở đây vừa lúc thử xem?"

Tần Lạc Y hít sâu một hơi. Xoay người bước đi. Nàng sợ chính mình hiện tại lưu lại, sẽ nhịn không được cùng Ma Kiêu hung hăng đánh một hồi thử xem trước.

Ma Kiêu đợi sau khi Tần Lạc Y rời khỏi, cũng rời khỏi thiên điện, hắn hướng tới chung quanh nhìn một vòng, thản nhiên nói: "Đều xuất hiện đi." Tiếng nói vừa dứt, tứ đại ma vương Ma giới đều hiện thân mà ra, từ nơi xa phóng lại đây.

"Tham kiến Vương Thượng."

Ma Kiêu khoát tay áo: "Không phải cho các ngươi đi xử lý chuyện tình Bắc Ma giới sao? Nhanh như vậy liền xử lý xong rồi, đều đứng ở nơi này làm gì?"

Bốn người Cổ Việt Vương nhìn nhau.

"Vương thượng, Hiên Viên Vương là phu quân Tần cô nương, vì cái gì ngài còn để nàng làm Ma Đế Ma giới chúng ta? Vạn nhất về sau bọn họ liên thủ..." Nói không chừng Ma giới bọn họ sẽ trở thành vật trong lòng bàn tay Tiên giới.

"Nàng có Hỗn Nguyên Thiên Châu, đương nhiên chính là Ma Đế, việc này các ngươi không cần xen vào nữa, chỉ để ý ấn theo lời ta nói đi làm là được." Ma Kiêu nhanh chóng đuổi bọn họ, thái độ rất cường ngạnh.

Trong lòng bốn người Cổ Việt Vương nghi hoặc, nhưng nhìn bộ dáng Ma Kiêu, rõ ràng sẽ không sửa đổi chủ ý, cho dù nghi hoặc cũng chỉ có thể áp chế.

Bọn họ vừa đi, Ma Kiêu tiếp tục đứng tại chỗ, cũng không rời đi, ánh mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm trong hư không.

Một đạo thân ảnh màu trắng xuất hiện ở nơi đó. Tóc đen ngọc đái, tuấn mỹ tuyệt luân. Tao nhã hướng Ma Kiêu đi tới, đứng trước người Ma Kiêu mấy thước, ánh mắt lạnh nhạt khó lường nhìn Ma Kiêu, lạnh lùng mở miệng nói: "Ta cũng rất ngạc nhiên, vì cái gì ngươi nhất định phải để cho nàng làm Ma Đế...Đơn giản là nàng có Hỗn Nguyên Thiên Châu?"

Ma Kiêu nhìn nam tử trước mắt thoạt nhìn tuấn dật cao quý, cả người tản ra khí chất vương giả thanh lãnh, trong lòng cười nhạt, đây mới là khuôn mặt thật của Hiên Viên Kình.

Người nam nhân này, vô số năm qua tâm như nước lặng, nhìn như lạnh nhạt, kì thực vô cùng lãnh khốc. Đặc biệt đối với nữ nhân, có lẽ hiện tại hắn ta thích Tần Lạc Y, ai có thể cam đoan về sau? Hắn quả thực không thể tưởng tượng tình cảnh Hiên Viên Kình sẽ vĩnh viễn thích một nữ nhân.

"Đương nhiên là bởi vì Hỗn Nguyên Thiên Châu, tuy rằng lúc ấy ngươi đã không ở Thượng giới, nhưng Hiên Viên Vương phi thăng Thượng giới nhiều năm, nói vậy đã sớm nghe nói ước định ngày đó giữa ta cùng Ma Thần."

Hiên Viên Kình gật đầu. "Quả thật nghe nói."

Ma Kiêu mỉm cười.

"Hoàn toàn là vì Hỗn Nguyên Thiên Châu?" Hiên Viên Kình tiếp tục lạnh lùng nhìn Ma Kiêu: "Từ khi nàng phi thăng, ngươi liền hạ quyết tâm không cho ta tìm được nàng, còn ẩn nấp hơi thở của nàng, lại cố ý bày bố nghi trận chung quanh...Tu vi nàng có thể tấn giai nhanh như vậy, nghĩ đến thuần dương đồng nam thân của ngươi không thoát được quan hệ."

Ma Kiêu tựa tiếu phi tiếu nhìn Hiên Viên Kình. Không nói gì.

Hiên Viên Kình tựa hồ không cần Ma Kiêu mở miệng, lại tiếp tục nói: "Đem ta lừa cách Ma giới, liền vì tranh thủ thời gian cho nàng tu luyện đến đại ma vương, ngươi biết không có khả năng hoàn toàn giấu ta. Bởi vì lôi kiếp đại ma vương quá mức cường đại, nên sau khi dẫn dắt ta rời đi, ngươi lại cố ý làm cho nàng đến Hắc Ám giới, làm cho nàng luôn luôn ở trong Hắc Ám giới tu luyện tấn giai độ kiếp, nếu không phải ta phát hiện không thích hợp trước, đến Hắc Ám giới...Chiếu theo một đường ngươi an bài cho ta, thời điểm ta đến Ma giới phát hiện hành tung nàng, hẳn là sau đại điển Ma đế."

Ma Kiêu từ chối cho ý kiến, có chút không chút để ý ánh mắt cùng Hiên Viên Kình đối diện, chỉ nói: "Lực tưởng tượng của Hiên Viên Vương thực phong phú."

Ánh mắt Hiên Viên Kình lạnh nhạt trong trẻo phút chốc biến đổi, mang theo hàn quang sâu không thấy đáy:"Lúc trước ta thật ra xem thường ngươi, Ma Kiêu...Ta cảnh cáo ngươi, ngươi có chủ ý gì liền đánh tới trên người ta, đều hướng về phía ta, nếu dám thương tổn nàng, ta nhất định khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!"

Lời này vừa nói ra, làm cho Ma Kiêu có chút hơi giật mình, đáy mắt nhanh chóng hiện lên dị sắc. Hướng về phía hắn ta? Chẳng lẽ hắn ta cho rằng chính mình làm như vậy đều vì đem Tần Lạc Y khống chế trong tay, dùng Tần Lạc Y đến đối phó hắn ta sao?

Chậc. Hắn thực sự dùng biện pháp này đến đối phó Hiên Viên Kình...Lấy tâm Tần Lạc Y đối với Hiên Viên Kình, còn không bắt hắn ăn trước!Người khác ăn hắn phải cẩn thận nghẹn, Tần Lạc Y muốn đối phó hắn không cần tốn nhiều sức, chỉ cần đồng quy vu tận, hắn nhất định phải chết!

Tuy rằng biết Hiên Viên Kình hiểu lầm, nhưng Ma Kiêu không để bụng, cũng không để trong lòng, ngược lại nghe Hiên Viên Kình nói cái gì mà muốn sống không được muốn chết không xong, làm trong lòng hắn vô cùng khó chịu.

"Nga? Muốn sống không được muốn chết không xong, ta muốn nhìn một chút, ngươi làm cho ta muốn sống không được muốn chết không xong như thế nào!" Khoé môi Ma Kiêu thu liễm ý cười hờ hững, lạnh lùng nhìn Hiên Viên Kình.

Tần Lạc Y trở lại cung điện chính mình trụ, phát hiện Hiên Viên Kình đã rời đi, nàng lại hướng khách điện Hiên Viên Kình trụ, vẫn không tìm được Hiên Viên Kình.

Nàng buông thần thức ra, phát hiện toàn bộ trong U Minh thành không có thân ảnh Hiên Viên Kình, huyết khí trong U Minh thành đã tán đi toàn bộ, đám người Bắc Minh Vương đang đứng bên cạnh kết giới Hắc Ám giới vỡ tan, đang nghiên cứu kết giới, Tần Lạc Y không hiện thân, nhanh chóng đem thần thức dời đi.

Đem tờ giấy viết bốn ngày Ma Kiêu đưa cho nàng ra, ngồi ghế trên xem. Sau một lát, đột nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng khác thường dao động từ nơi cực xa truyền đến, trong lòng nàng vừa động, mạnh mẽ đứng dậy, xé rách hư không mà đi.

Cỗ dao động kia thực không bình thường, là cường giả tuyệt đỉnh chiến đấu, hai người tham dự chiến đấu, nàng ẩn ẩn cảm giác, tu vi hai người bọn họ tuyệt không dưới nàng.

Dựa vào thần thức cường đại cùng tu vi nàng hiện tại, rất nhanh tìm được địa phương chiến đấu, nhìn hai người kịch liệt chiến đấu một chỗ, đồng tử nàng mạnh mẽ co rụt lại. Thấp chú một tiếng. Cư nhiên là Ma Kiêu cùng Hiên Viên Kình! Khó trách nàng tìm khắp nơi cũng không thấy thân ảnh Hiên Viên Kình, không nghĩ đến bọn họ ở trong này chiến đấu!

Tần Lạc Y không ẩn nấp thân hình, nhưng nhìn thấy nàng đến, hai người bọn họ đều không tính toán dừng tay, ngược lại chiến đấu càng thêm kịch liệt, xuất thủ không chút khoan dung, nơi nơi cát bay đá chạy, linh lực gió lốc không ngừng quay cuồng bắt đầu khởi động, thiên địa đều lâm vào biến sắc. Cũng may hai người biết chính mình chiến đấu lên lực phá hoại thật lớn, tìm địa phương hoang vu dân cư đại chiến.

Tần Lạc Y bị người hoàn toàn bỏ qua trong lòng rất khó chịu, nàng mạnh mẽ dậm chân, thân thể tật như tia chớp bắn ra ngoài, lập tức gia nhập vòng chiến, chỉ là động tác nàng mau, động tác Ma Kiêu cùng Hiên Viên Kình nhanh hơn, còn không chờ nàng tới gần, lần này hai người tách ra rất nhanh.

"Các ngươi đang làm cái gì?" Mặt Tần Lạc Y bình tĩnh, nhìn hai nam tử phân biệt đứng hai bên trái phải chính mình.

"Luận bàn một chút mà thôi." Ma Kiêu nhún vai, khẽ cười nói.

Tần Lạc Y trừng mắt nhìn Ma Kiêu một cái. Thực tự nhiên nghĩ đến đề tài chính mình cùng hắn nói đến trong thiên điện lúc trước...Chẳng lẽ nhanh như vậy hắn liền thực sự muốn luận bàn?

Nếu không phải thần thức chính mình đủ cường đại, nhận ra nơi này có khác thường, nếu nàng không phát hiện ra, không phải hắn vẫn luôn luận bàn, thẳng đến khi phân ra thắng bại?

Trong lòng sinh khí, dứt khoát không nhìn về phía Ma Kiêu, nhìn phía Hiên Viên Kình, mâu quang Hiên Viên Kình nguyên bản thanh lãnh thời điểm nhìn đến nàng, trở nên nhu hòa rất nhiều.

Hắn hướng Tần Lạc Y đi qua. Mẫn cảm nhận ra đáy mắt nàng giận dữ cùng lo lắng, còn có không tin, vì thế thập phần khẳng định nói cho nàng, bọn họ chỉ luận bàn mà thôi.

Tần Lạc Y mím môi, lại liếc mắt nhìn bọn họ một cái, không tiếp tục truy vấn, biết chính mình tiếp tục truy vấn cũng không hỏi ra cái gì, hơn nữa nàng nhìn ra, hai người bọn họ đều không bị thương, cũng may nàng tới coi như đúng lúc.

Ba người trở về U Minh cung. Cổ Việt Vương đang tìm Ma Kiêu, sau khi Ma Kiêu đi theo Cổ Việt Vương rời khỏi, Tần Lạc Y, Hiên Viên Kình trở về trong cung điện chính mình trụ.

Hiên Viên Kình liếc mắt một cái liền thấy được trang giấy nàng đặt trên bàn án, hắn nhớ rõ trước khi rời đi không có.

"Đây là cái gì?" Nhìn trên tờ giấy viết vài ngày, Hiên Viên Kình ngẩng đầu hỏi nàng.

Tần Lạc Y nguyên bản tìm hắn muốn nói cho hắn chuyện làm Ma đế, lúc này hắn hỏi, tự nhiên sẽ không gạt hắn.

Hiên Viên Kình nghe xong im lặng.

Tần Lạc Y thấy trên mặt hắn không có thần sắc cao hứng, liền đi qua kéo tay hắn, khẽ ngẩng đầu nhìn về phía hắn:"Hiên Viên Kình, chàng không muốn ta làm Ma đế sao?"

Hiên Viên Kình là Tiên giới Hiên Viên Vương, là người có tu vi cường đại nhất Tiên giới, tuy rằng không xưng đế, nhưng cùng Tiên đế không có gì khác nhau, lấy ân oán hắn cùng Ma giới, không muốn nàng làm Ma giới Ma đế, nàng cũng không ngoài ý muốn.

Hiên Viên Kình đỡ nàng ngồi xuống nhuyễn tháp."Nàng có thể thành Ma đế, ta đương nhiên cao hứng, chỉ là..." Hắn thở dài một hơi.

"Làm sao vậy?" Tần Lạc Y nhìn bộ dáng hắn như vậy, trong lòng đột nhiên có dự cảm không tốt.

Hiên Viên Kình xoa tóc nàng, ánh mắt tối đen nhìn nàng chăm chú: "Ngày xưa Kim Thụy Hoàng còn trên đời, bởi vì ta cực chán ghét nàng ta, lại càng không muốn cùng nàng ta bên nhau, nên từng lập lời thề, suốt đời quyết không cùng Ma đế thành thân song tu." Hơn nữa phát ra lời thề rất nặng...