Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ

Chương 70: Ở trong xe, rất khẩn trương (H)



Dung Tiểu Kỳ đem Trạm Hải Lam đặt ở dưới thân, lập tức dán vào cổ nàng tinh mịn liếm hôn, cảm nhận thân thể nàng dần dần mềm đi, ánh mắt Trạm Hải Lam bên trong xe có vẻ mê ly nhưng rõ ràng, xa xa tia sáng đèn đường ảnh ngược trong ánh mắt nàng, Dung Tiểu Kỳ có thể thấy ánh mắt sáng trong của nàng.

Trạm Hải Lam ngày hôm nay ăn mặc là váy liền thân dây kéo ở phía sau, Dung Tiểu Kỳ chỉ cần nhẹ nhàng lôi kéo, phía sau lưng nàng liền hoàn toàn bại lộ, lòng bàn tay chạm vào lưng thon như một mảnh ngọc thạch ôn nhuyễn. Dung Tiểu Kỳ kìm lòng không được đi xuống ma sát, Trạm Hải Lam phản ôm Dung Tiểu Kỳ, khẩn trương hít sâu một hơi. Dung Tiểu Kỳ thuận thế đi xuống, trực tiếp nâng lên hai chân của nàng, chậm rãi cởi ra tất chân, ở đôi chân dài dần dần lộ ra từng chút mút hôn.

Trạm Hải Lam muốn lùi chân về, Dung Tiểu Kỳ kiềm chế mắc cá chân của nàng, Trạm Hải Lam đành phải một tay chống đỡ đệm xe, một tay đỡ cửa sổ xe duy trì cân bằng.

Thời điểm đôi chân ngọc rốt cuộc hoàn toàn lộ ra, Dung Tiểu Kỳ chỉ cảm thấy trong tay ôn lạnh trơn mịn đến không được, lập tức vùi đầu cắn liếm mắt cá chân Trạm Hải Lam, tinh tế vuốt ve lưng chân của nàng, Trạm Hải Lam phát sinh thanh âm thấp suyễn khó nhịn. Dung Tiểu Kỳ cũng không thỏa hiệp, tay nâng chân Trạm Hải Lam đặt trên vai mình, thừa dịp Trạm Hải Lam ngưỡng thân thể ra phía sau, Dung Tiểu Kỳ dán sát đến, nhẹ nhàng ngậm khỏa ngọc thạch giữa hai chân nàng.

"A..." Thanh âm Trạm Hải Lam căng thẳng mà run rẩy, Dung Tiểu Kỳ hầu như không nghe được thanh âm hoàn chỉnh của nàng. Trạm Hải Lam nắm chặt vô-lăng, mu bàn tay cố sức, thân thể không ngừng lui ra sau muốn tránh đi, nhưng hoàn toàn vô pháp thoát khỏi Dung Tiểu Kỳ tiến công.

Trạm Hải Lam dáng vẻ lúc này đối Dung Tiểu Kỳ mà nói là dụ hoặc lớn nhất, Dung Tiểu Kỳ đem hai chân nàng tách ra hai bên người mình, chầm chậm hướng phía trước di chuyển, chờ lúc hôn tới trước ngực Trạm Hải Lam, Dung Tiểu Kỳ đem tay lướt đến bên đùi nàng, phát hiện nơi tư mật kia đã bắt đầu ẩm ướt.

Dung Tiểu Kỳ dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ lấy mặt, vai cùng cổ của nàng, một tay đỡ sau lưng nàng, một tay từng tấc từng tấc da thịt chạy qua, từ bụng nhỏ chậm rãi vuốt ve đến dưới đùi non. Ngón tay Dung Tiểu Kỳ đi tới vùng ấm áp kia, lập tức nhợt nhạt nhiễu qua vải vóc dò vào trong, Trạm Hải Lam nhất thời căng chặt lại thân thể. Dung Tiểu Kỳ cởi ra áo ngực của nàng, cúi người ngậm lấy nụ hoa hồng nhạt kia từng chút trêu đùa. Trạm Hải Lam thở dốc càng thêm nặng, vừa mới thư hoãn chút ít, Dung Tiểu Kỳ đã nhẹ nhàng kéo, quần lót của nàng cứ như vậy hoàn chỉnh rơi xuống.

Dung Tiểu Kỳ đem ngón tay tham nhập vào trong u huyệt, Trạm Hải Lam nhíu mày rên một tiếng, gắt gao ôm Dung Tiểu Kỳ, thân thể như là bị nước nóng hoà tan. Dung Tiểu Kỳ khẽ cắn vành tai nàng, ngón tay chậm rãi dọc theo trơn trượt mềm mại đi tới chỗ sâu bên trong.

Trạm Hải Lam ngẩng đầu lên, thân thể bắt đầu nhẹ run rẩy, Dung Tiểu Kỳ ôm chặt thắt lưng nàng nâng cao cao, song song đem nàng hướng vị trí thành xe buông xuống, Trạm Hải Lam còn chưa kịp phản ứng, Dung Tiểu Kỳ đã dọc theo chỗ mẫn cảm nhất rong chơi qua lại.

"Ân... A... Ân..." Thanh âm Trạm Hải Lam tế tế mật mật, trong không gian chật hẹp có vẻ phá lệ rõ ràng, thanh âm này xuyên thấu qua màng nhĩ truyền tới trong tai Dung Tiểu Kỳ, giống như là chất xúc tác hữu hiệu nhất khiến Dung Tiểu Kỳ càng thêm kích động, thầm nghĩ đem Trạm Hải Lam toàn bộ xoa nát trong lòng bàn tay.

Đợi hao hết sở hữu khí lực, Dung Tiểu Kỳ đã cảm giác tay ướt một mảnh, Trạm Hải Lam thân thể mềm nhũn, vô luận là thanh âm hay động tác cũng không cách nào khống chế.

Dung Tiểu Kỳ đem nàng kéo tới, làm nàng ngồi vào trên đùi mình, sau đó đầu gối nhẹ nhàng tách ra, làm hai chân nàng phân đến càng rộng mở. Đầu Trạm Hải Lam khoát lên trên vai Dung Tiểu Kỳ, thoạt nhìn tựa như búp bê vải miên nhuyễn vô lực, Dung Tiểu Kỳ lấy tay hướng chỗ tư mật ôn noãn kia, ngón tay dụng lực khắc vào, Trạm Hải Lam lập tức xiết chặt vai của nàng, thân thể ngưỡng về phía sau. Dung Tiểu Kỳ càng lúc càng gia tốc, Trạm Hải Lam càng gắt gao ôm nàng, hai chân đặt bên eo nàng càng thêm kẹp chặt.

"A... A... Tiểu Kỳ, Tiểu Kỳ..." Thanh âm Trạm Hải Lam trầm thấp nhưng mê ly, Dung Tiểu Kỳ ôm chặt nàng, đợi nàng thư hoãn xuống mới vỗ nhẹ lưng nàng, làm nàng chậm rãi thả lỏng.

Nhìn bên trong xe, vớ, giày, đồ lót phân tán tại các nơi, Trạm Hải Lam thở hổn hển, thuận tiện vén vén tóc, lúc này mới nhìn Dung Tiểu Kỳ một chút, nói: "Chị phải... thế nào đi lên lầu?"

Dung Tiểu Kỳ nhẹ nhàng vuốt thắt lưng Trạm Hải Lam, mỉm cười nói: "Em ôm chị lên, được không?"

Trạm Hải Lam ngắt Dung Tiểu Kỳ một cái: "Không đứng đắn."

Dung Tiểu Kỳ đương nhiên biết Trạm Hải Lam là lo lắng có truyền thông chụp đến, thế nhưng hai người ở trong xe lâu như vậy, nếu có truyền thông theo dõi chỉ sợ đã sớm bị nghi ngờ rồi.

Bất quá không sao, Dung Tiểu Kỳ hiện tại nghĩ đến hoàn toàn không phải những việc nhỏ không đáng kể này.

Dung Tiểu Kỳ đem áo gió của mình cho Trạm Hải Lam mặc vào, gài nút xong, cột tốt thắt lưng rồi đem giày cầm đến mang cho nàng: "Như vậy có thể."

Trạm Hải Lam cúi đầu nhìn chính mình một chút: "Áo ngực của chị..."

Dung Tiểu Kỳ cười nói: "Không sao, áo gió này rất dầy, với lại chỉ có đi thang máy thôi mà."

Trạm Hải Lam còn muốn nói cái gì, Dung Tiểu Kỳ đã lôi kéo nàng xuống xe: "Bên ngoài lạnh như thế, không muốn sớm chút về phòng sao?"

Trạm Hải Lam chỉ có thể tùy ý Dung Tiểu Kỳ lôi kéo lên lầu về nhà.

Mở cửa, Trạm Hải Lam mới vừa cở giày, Dung Tiểu Kỳ đã trở tay lôi kéo nàng, đem nàng áp ở trên tường, Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Làm sao vậy?"

Dung Tiểu Kỳ cười hì hì nói: "Em cùng chị đi tắm, cho nên đừng thay quần áo, cứ để thế này đi."

Dung Tiểu Kỳ nói xong lại lôi kéo Trạm Hải Lam đi tới phòng tắm, chờ hai người đều đắm chìm trong bồn tắm lớn, Trạm Hải Lam mới thở ra một hơi: "Ngày hôm nay mệt mỏi quá."

Dung Tiểu Kỳ vốc nước lên người Trạm Hải Lam: "Cho nên hiện tại hảo hảo thả lỏng thả lỏng."

Trạm Hải Lam nói: "Em vừa rồi còn không chịu thả lỏng."

Dung Tiểu Kỳ cười cười: "Ở bên chị, chính là em đang được thả lỏng."

Trạm Hải Lam vén vén tóc Dung Tiểu Kỳ: "Em hiện tại giá trị con người đã khác trước, cho nên không thể tuỳ tiện như vậy..."

"Sinh hoạt cá nhân cũng phải bị quản chế sao?" Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam.

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Đừng lo lắng, chị sẽ tận lực cho em cảm giác tự tại."

Dung Tiểu Kỳ phiêu lên thân thể tựa ở trên vai Trạm Hải Lam, thấp giọng nói: "Hải Lam, cảm ơn chị."

Trạm Hải Lam hôn hôn cái trán Dung Tiểu Kỳ: "Chị đã hứa sẽ đáp ứng một thỉnh cầu của em, em chỉ là muốn chuyện vừa rồi thôi sao?"

Dung Tiểu Kỳ trầm mặc một trận, gật đầu.

Trạm Hải Lam nói: "Sẽ không nghĩ đáng tiếc sao, em có thể hướng chị yêu cầu bất luận cái gì, chỉ cần trong khả năng của chị, chị đều sẽ cho em."

"Hải Lam." Dung Tiểu Kỳ đột nhiên kêu, "Mỗi một lần cùng chị, em đều rất quý trọng. Em yêu chị, cũng thích cùng chị gắn bó thân mật, thế nhưng..."

"Thế nhưng cái gì?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Từ lúc em biết chuyện chị cùng Trang Uẩn Nhiên, mới biết được cùng em làm chuyện như vậy sẽ khiến chị khó xử, cho nên yêu cầu vô lý này với em mà nói, phi thường trân quý."

Trạm Hải Lam sửng sốt, nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Em..."

Dung Tiểu Kỳ tiếp tục nói: "Nếu như có thể, em không làm diễn viên, không nên bước chân vào giới giải trí, em cũng không cần gương mặt đẹp cùng tất cả, thầm nghĩ đổi một vật."

Trạm Hải Lam môi giật giật, rốt cuộc hỏi: "Vật gì?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Em nghĩ muốn chị, làm bạn gái của em."

Trạm Hải Lam ngẩn người, Dung Tiểu Kỳ hiện tại biểu tình phi thường nghiêm túc, hoàn toàn nhìn không ra một chút trêu tức hoặc là nói giỡn. Dung Tiểu Kỳ thẳng tắp nghênh tiếp ánh mắt Trạm Hải Lam, vốn cho rằng lúc nói ra lời này sẽ phi thường xấu hổ cùng nan kham, thế nhưng trên thực tế lại phi thường bình tĩnh.

Bình tĩnh đến cho dù Trạm Hải Lam cự tuyệt nàng, nàng cũng sẽ không khổ sở.

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, ánh mắt Trạm Hải Lam trước sau như một sáng sủa rõ ràng, tuy rằng trong phòng tắm hơi nóng dày đặc, thế nhưng nàng có thể thấy rõ mỗi một biểu tình cùng mỗi một ánh mắt của Trạm Hải Lam, vô luận Trạm Hải Lam giờ này khắc này là đáp ứng hay không đáp ứng, nàng đều tinh tường thấy được.

Nàng ấy vì nàng mà bao trọn cả nhà hàng, vì nàng mà một mực ở ngoài phim trường đợi đến nửa đêm, lại vì nàng mà nghiêm túc tuân thủ ước định.

Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ, Trạm Hải Lam có hay không đáp ứng nàng đã không hề trọng yếu, quan trọng là... nàng nhìn thấu nàng ấy. Trạm Hải Lam không hề là tình địch làm nàng nghiến răng nghiến lợi, về phần nàng ấy sẽ nhìn nàng thế nào, có thể đáp ứng lời tỏ tình của nàng hay không, tựa hồ đã không còn trọng yếu.

- ------------------