Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ

Chương 40: Nửa đêm leo rào đi thăm tình địch?



Trời còn không có sáng, Dung Tiểu Kỳ đã dung quang toả sáng rửa mặt chải đầu, chuẩn bị ly khai khách sạn.

Trước khi đi nàng liếc nhìn Trạm Hải Lam còn đang trong ngủ say, bỗng nhiên nghĩ có chút không đành lòng, thừa dịp người khác còn đang ngủ thì len lén trốn, có thể hay không hơi quá đáng?

Dung Tiểu Kỳ khẽ cắn môi, cảm giác này nàng thế nhưng đã từng trải qua, lần trước Trạm Hải Lam không phải cũng để nàng một người lưu lại khách sạn, chừa một khoảng trống bên giường sao, cách làm này một chút cũng không thục nữ.

Thế nhưng tục ngữ nói, lấy ơn báo oán mới là đạo đức tốt, Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút, quyết định không cùng Trạm Hải Lam chấp nhặt, nàng lấy ra một trang sổ tay, qua loa viết vài từ, thuận lợi đặt ở bên gối Trạm Hải Lam, lập tức ly khai.

Tuy rằng đều không phải cái gì dỗ ngon dỗ ngọt, thế nhưng so với Trạm Hải Lam không để lại đôi câu vài lời tốt hơn nhiều lắm. Dung Tiểu Kỳ nghĩ như vậy, tự tin mười phần rời đi.

Bởi vì Dung Tiểu Kỳ nỗ lực cùng kiên trì, sáng hôm nay buổi tuyên truyền chỉ dùng nửa tiếng đồng hồ liền hoàn thành, sau khi kí tên cùng chụp ảnh với fan, Dung Tiểu Kỳ liền có thể xong lịch trình ở đây. Nàng vội vã chào từ biệt nhân viên trong tổ, sau đó lái xe thẳng hướng công viên Hồ Nguyệt trong thành phố. Nàng đã sớm nghe được Từ Chi Hoán bởi vì trù bị phim mới, mỗi ngày buổi sáng đều tản bộ ở đó, cơ bản không tiếp phóng viên, cũng cự tuyệt bất luận xã giao gì, cho nên muốn bắt được hắn cũng chỉ có tại nửa đường ngồi chồm hổm thủ.

Công viên Hồ Nguyệt gió mát phơ phất, Dung Tiểu Kỳ nắm thật chặt váy dài màu trắng, dọc theo đường chuyên dụng cho du khách tỉ mỉ tìm kiếm Từ Chi Hoán, rốt cuộc tại một chỗ liễu rủ bên hồ thấy được hắn. Dung Tiểu Kỳ phát giác bản thân chóp mũi đã đông lạnh đỏ bừng.

Ngược lại Từ Chi Hoán tuyệt không kinh ngạc, nhìn cũng không nhìn Dung Tiểu Kỳ, chỉ chuyên chú cầm bánh mì trong tay cho cá ăn.

"Từ đạo." Dung Tiểu Kỳ cung kính gọi.

Từ Chi Hoán nói: "Cô tới để làm chi?"

Dung Tiểu Kỳ cười hì hì nói: "Từ đạo, trước ông cho tôi bộ phim âm bản kia đã xem xong, thế nhưng còn có chỗ không rõ muốn hướng Từ đạo thỉnh giáo."

Từ Chi Hoán nói: "Có cái gì không rõ, kia cũng không phải phim về huyền nghi trinh thám."

Dung Tiểu Kỳ nói: "Đương nhiên rồi, Từ đạo, ông nhận thức Trang Uẩn Nhiên sao?"

Từ Chi Hoán liếc nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói: "Cô đối nàng có hứng thú."

Dung Tiểu Kỳ chăm chú gật đầu.

Từ Chi Hoán nhướng mày: "Trang Uẩn Nhiên là Trang Uẩn Nhiên, là diễn viên độc nhất vô nhị trên thế giới, cô muốn mô phỏng theo là rất khó đấy."

Dung Tiểu Kỳ nói: "Tôi chỉ là diễn viên trẻ, muốn hướng về tiền bối chào mà thôi, thỉnh Từ đạo cho tôi cơ hội này."

Dung Tiểu Kỳ đương nhiên biết bản thân là đang nói chuyện hoang đường, thế nhưng không nói dối còn có thể có biện pháp nào, lẽ nào muốn nàng cùng hắn nói nàng là muốn truy Trạm Hải Lam, vì vậy muốn hướng Trang Uẩn Nhiên thỉnh giáo bí tịch tán gái?

Từ Chi Hoán thở dài: "Tôi có thể cho cô địa chỉ của nàng, thế nhưng cô đại khái sẽ thất vọng."

Dung Tiểu Kỳ không giải thích được: "Vì sao?"

Từ Chi Hoán nói: "Cô đi nhìn thì minh bạch."

Dung Tiểu Kỳ nhìn hắn lấy ra giấy bút ghi lên, thuận lợi tiếp nhận, còn muốn nói cái gì, Từ Chi Hoán khoát tay áo: "Mời tự nhiên, đừng đánh nhiễu tôi cho cá ăn."

Dung Tiểu Kỳ cúi chào, rất nhanh rời khỏi.

Dung Tiểu Kỳ mở tờ giấy ra xem, số 59 đường Trường Sam thôn Sơn Miên, nàng nhíu nhíu mi, Sơn Miên cách khu vực thành thị ít nhất cũng năm mươi km, hơn nữa chưa từng nghe nói nơi đó có hạng mục trang viên khu nhà cao cấp gì, Trang Uẩn Nhiên minh tinh điện ảnh như vậy sẽ ẩn cư ở loại địa phương này sao?

Quên đi, không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con.

Dung Tiểu Kỳ rất nhanh lái xe vào cao tốc, một đường nhanh chóng hướng thôn Sơn Miên mà đi.

Vượt qua cao tốc, nàng ở trạm dừng chân nghỉ ngơi hỏi thăm đại khái đường đi, tiếp theo đều là lộ nhỏ trải đá, Dung Tiểu Kỳ xóc nảy thật lâu mới đến được đường Trường Sam, người ở đây rất thưa thớt, thế nhưng phương tiện cũng rất hoàn thiện. Dung Tiểu Kỳ càng đi càng thấy kỳ quái, biển số nhà trải qua 40,45, 50, chờ 59 thình lình xuất hiện trước mắt thì nàng ngây ngẩn cả người, đây rõ ràng là một bệnh viện.

Dung Tiểu Kỳ nhiều lần nhìn tờ giấy trong tay, vừa cẩn thận thẩm tra đối chiếu biển số nhà, lúc này mới bụng đầy hồ nghi đi vào.

Tuy nói là bệnh viện, thế nhưng bệnh nhân rất ít, phải nói cơ bản nhìn không thấy bệnh nhân, mà trước mắt thấy đều là hộ sĩ ăn mặc đồng phục màu hồng nhạt cùng màu lam, Trang Uẩn Nhiên ở chỗ này để làm chi?

Dung Tiểu Kỳ đi tới sảnh lớn, hỏi thăm chỗ bàn tư vấn: "Tôi tìm một người gọi Trang Uẩn Nhiên."

Hộ sĩ ngẩng đầu, nói: "Cô tìm Trang tiểu thư, Trang tiểu thư không gặp khách."

Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, vội vàng nói: "Cô có thể liên hệ đến nàng? Thỉnh nói cho nàng biết tôi là bạn cũ của nàng, đường xa mà đến..."

Hộ sĩ bất đắc dĩ nói: "Tiểu thư, muốn gặp Trang tiểu thư còn có rất nhiều người, mời cô về nhà đợi, chờ Trang tiểu thư lúc nào tâm tình tốt rồi hãy trở lại."

Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút, hỏi: "Tôi viết một phong thư nói cho nàng tôi đã tới, phiền cô chuyển giúp được không?"

Hộ sĩ không thể làm gì khác hơn là gật đầu, Dung Tiểu Kỳ rất nhanh từ trong túi xách lấy ra một cái thiệp chúc mừng đưa cho hộ sĩ, hộ sĩ tiếp nhận tới kiểm tra, gọi một dãy số, nói: "Tiểu Lý, Trang tiểu thư có thư, cô tới giúp nàng lấy một chút."

Dung Tiểu Kỳ nghe vậy, rất nhanh nói lời cảm ơn liền đi ra ngoài.

Không lâu sau thì thấy một hộ sĩ vội vã đến tiếp nhận thư ở bàn tư vấn, sau đó nhanh chóng rời đi. Dung Tiểu Kỳ lặng lẽ theo đuôi, băng qua sân lớn ngoài bệnh viện, chuyển đến một dãy nhà màu hồng, hộ sĩ kia tiến vào cổng lớn, Dung Tiểu Kỳ cũng muốn theo đi vào lại bị bảo an đột nhiên xuất hiện ngăn cản: "Tiểu thư đây là nơi tư nhân, mời quay về."

Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh: "Xin hỏi, ở chỗ này, có một vị gọi Trang Uẩn Nhiên nữ sĩ sao?"

Bảo an nhìn Dung Tiểu Kỳ một chút: "Cô là ký giả? Đi đi, ở đây không chào đón cô."

Dung Tiểu Kỳ thiếu chút nữa bị bảo an nắm đi ra, nàng tức giận tiêu sái đến một bên, suy nghĩ một chút, liền gọi điện cho Bạch Ngọc Lan, điện thoại mới vừa chuyển bên kia liền có tiếng động lớn nháo một mảnh, bất quá thanh âm Bạch Ngọc Lan mười phần thong dong: "A lô, là Tiểu Kỳ sao?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Hỏi cậu chuyện này, cậu có biết một nữ diễn viên gọi Trang Uẩn Nhiên không?"

Bạch Ngọc Lan nói: "Trang Uẩn Nhiên, tên này rất quen thuộc, chờ mình nghĩ... Chờ một chút, cậu sẽ không nói đến Trang Uẩn Nhiên người bị giới truyền thông gọi là 'ngôi sao rơi xuống' đi?"

Dung Tiểu Kỳ ngạc nhiên: "Cái gì gọi là ngôi sao rơi xuống?"

Bạch Ngọc Lan nói: "Ai nha, là nàng vốn giữa lúc đang hồng, kết quả xảy ra chuyện ngoài ý muốn, sau đó cũng không thấy được nàng đóng phim nữa."

Dung Tiểu Kỳ nói: "Có ý gì?"

Bạch Ngọc Lan nói: "Nàng trong lúc quay phim xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, hình như thân thể bị thương rất nghiêm trọng, một mực khang phục đi... Thế nhưng hiện tại nàng đang ở đâu, tựa hồ cũng không ai biết đến... Nè, cậu đột nhiên hỏi thăm nàng để làm chi?"

"Hiếu kỳ, cậu uy sữa đi, mình cúp." Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên cảm giác tinh thần không yên, vội vã cúp điện thoại.

Trang Uẩn Nhiên là ở đây tĩnh dưỡng sao?

Nếu như vậy, vì sao chưa từng nghe Trạm Hải Lam nhắc qua? Dung Tiểu Kỳ nhớ tới có một lần nàng lật xem qua máy vi tính Lý Duyệt lịch trình an bài năm rồi của Trạm Hải Lam, hành trình cả năm cũng không có an bài tới Sơn Miên.

Nếu như Trạm Hải Lam rất thích Trang Uẩn Nhiên, sẽ liên tục một năm thời gian cũng không đến xem người trong lòng của nàng sao?

Dung Tiểu Kỳ cắn răng, chẳng lẽ là bản thân suy tính lệch lạc nháo ra một đại ô long?

Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.

Coi như là ô long, cũng phải Trang Uẩn Nhiên tự mình nói cho nàng mới được.

Dung Tiểu Kỳ tính toán, xoay người ly khai.

Vào đêm, ánh trăng bị mây đen bao phủ. Dung Tiểu Kỳ lặng yên đi tới cửa sau bệnh viện, nhìn một chút hàng rào cao, cởi giày cao gót đặt ở trong túi xách, rất nhanh nắm lấy lan can bắt đầu leo.

Dung Tiểu Kỳ từ nhỏ ở thôn quê cuộc sống không dễ dàng, sáng leo ngọn cây đào nhặt ổ chim, chiều xuống ao bắt cá, cái gì cũng đã làm qua, cho nên hàng rào trước mắt cũng không tính ngăn trở nàng.

Bay qua cổng chính, Dung Tiểu Kỳ đi tới đường ống nước sau toà nhà, rất nhanh ôm lấy ống nước bắt đầu leo, động tác nhanh nhẹn trèo tới tầng thứ hai, thuận lợi giật ra cửa chóp nhảy vào, phát hiện nơi này là toilet.

Dung Tiểu Kỳ mở cửa, chợt nghe đến một trận thanh âm xả nước, Dung Tiểu Kỳ lại càng hoảng sợ, nhìn kỹ lại, nguyên lai là một nữ nhân mặc y phục hưu nhàn.

Cô ta biểu tình nhàn nhạt, thấy Dung Tiểu Kỳ cũng như không nhìn thấy, cái gì cũng chưa nói thì đi ra.

Dung Tiểu Kỳ âm thầm nuốt xuống một hơi thở, trấn tĩnh tự nhiên đi ra ngoài.

Hàng hiên ngọn đèn sáng sủa, thiết bị lắp đặt cùng nơi ở bình thường không có gì khác nhau, không ngoài sở liệu chính là mỗi gian phòng biển số đều viết tên người ở, Dung Tiểu Kỳ nhẫn nại lướt qua một phòng rồi lại một phòng, rốt cuộc tại phòng cuối cùng ở tầng năm nhìn thấy tên Trang Uẩn Nhiên.

Hộp thư trước cửa thả một bó hoa hồng, Dung Tiểu Kỳ hít một hơi, gõ gõ cửa.

"Ai?"

Một tiếng nói thanh nhã từ bên trong truyền đến.

Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh, nói: "Trang tiểu thư, tôi..."

"Có khách?" Cửa đột nhiên mở, một nữ nhân trẻ tuổi đi tới, đây chính là Trang Uẩn Nhiên sao?

"Tôi, tôi có việc muốn..." Dung Tiểu Kỳ nhanh lên giải thích.

"Không cần nói nữa, Trang tiểu thư thân thể không khỏe, không gặp khách." Nữ tử lạnh lùng nói, thuận lợi muốn đóng cửa.

Dung Tiểu Kỳ nhanh lên chèn cạnh cửa, nói: "Phiền cô chuyển lời một tiếng, tôi là được cô Trạm Hải Lam uỷ thác, nhất định phải nhìn thấy cô Trang Uẩn Nhiên, là việc gấp, nhờ cô."

Nữ tử sửng sốt, trên dưới quan sát Dung Tiểu Kỳ, dừng một chút nói: "Đợi một lát." Nói xong phịch một tiếng đóng cửa lại.

Dung Tiểu Kỳ đợi một hồi, cửa lần thứ hai mở, nữ tử phản hồi mà nói: "Trang tiểu thư mời đi vào."

Dung Tiểu Kỳ vừa mừng vừa sợ, theo nữ tử đi vào trong phòng, ở cạnh bên cửa sổ phòng ngủ quả nhiên nhìn thấy một nữ nhân khoác áo choàng dài đang nửa nằm ở trên giường đọc sách.

Nữ tử cung kính nói: "Trang tiểu thư, người mang đến." Nói xong liền ly khai.

Dung Tiểu Kỳ nhất thời cảm giác không khí trong phòng đều đình chỉ lưu động, nữ nhân gọi Trang Uẩn Nhiên này cùng trên màn ảnh như đúc một dạng, khí tràng độc nhất vô nhị, coi như là người lần đầu tiên gặp mặt cũng cảm giác khắc sâu.

Còn có gương mặt đẹp đến khiến người sợ hãi, Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên minh bạch cái gọi là thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân.

"Trang tiểu thư..." Dung Tiểu Kỳ quyết định mở miệng trước, nàng còn không muốn tỏ ra như vậy vô dụng cùng bị động.

"Đứng ở nơi đó đừng nhúc nhích." Trang Uẩn Nhiên cúi đầu đọc sách trong tay, cũng không ngẩng đầu lên, "Tôi gặp cô cũng không phải muốn nghe cô nói dối, tôi chỉ là đối cô muốn như thế nào lừa gạt cảm thấy hứng thú, cô đã sớm chuẩn bị tốt một lí do thoái thác đi, hiện tại nói đi."

Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Tôi không có..."

"Cô đều không phải nhắc tới Trạm Hải Lam sao?" Trang Uẩn Nhiên chậm rãi lật qua một trang sách, "Cô nói xem, Trạm Hải Lam cho cô tới làm cái gì?"

Một màn này, Trang Uẩn Nhiên nhìn qua tuyệt không ôn lương hiền thục, Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ, muốn từ trong miệng Trang Uẩn Nhiên tìm ra kế sách theo đuổi Trạm Hải Lam, hẳn là phải chết non.

Bởi vì Trang Uẩn Nhiên nhìn qua căn bản là không giống loại nữ nhân sẽ bồi người niềm vui, nếu như cô ta thật cùng Trạm Hải Lam có quá khứ, kia hơn phân nửa cũng là Trạm Hải Lam bị vây hạ phong đi.

Cho nên, hiện tại phải thế nào nói tròn xuống đây?

Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên cảm giác sau lưng một mảnh lạnh lẽo.

——