Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ

Chương 31: Hiến thân vì nghệ thuật?



Từ Chi Hoán nhìn thế nào cũng là một lão già hèn mọn, Dung Tiểu Kỳ sau năm phút gặp hắn thì kết luận như vậy. Nàng bản thân tuy rằng kinh nghiệm diễn xuất không phong phú, thế nhưng cũng gặp qua không ít đạo diễn cùng chế tác, gặp mặt thì nói giường chiếu không giường chiếu, Từ Chi Hoán chính là người đầu tiên. Hơn nữa, hắn còn đường hoàng nói rõ lập trường là cảnh giường chiếu nữ nhân cùng nữ nhân.

Lão già không biết xấu hổ!

Được rồi, cho dù hắn xuất phát từ mục đích nghệ thuật, hắn cũng không cần ra vẻ Kawabata Yasunari*, sau đó miệng nói ra những lời kiểu như thanh xuân đến muộn tiến hóa thành hèn mọn đại thúc?

(*Là một tiểu thuyết gia người Nhật (1899-1972), tác phẩm của ông tôn vinh cái đẹp hư ảo và hình ảnh u uẩn trong định mệnh con người)

Dung Tiểu Kỳ chịu đựng ngực không khỏe, cầm lấy tách trà hoa cúc uống một ngụm, lại làm trạng thái lơ đãng liếc nhìn Trạm Hải Lam. Trạm Hải Lam hoàn toàn không có bất luận cảm xúc bất thường gì, chỉ nhìn Từ Chi Hoán mỉm cười nói: "Này đối hành động cùng tính chuyên nghiệp của diễn viên đều là một loại khiêu chiến."

Từ Chi Hoán thản nhiên nói: "Diễn viên tốt đương nhiên có thể diễn, dám diễn, vì nghệ thuật hiến thân tinh thần cũng không có, làm diễn viên như thế nào."

Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Như tôi vậy vô danh tiểu tốt không có danh dự quang hoàn đặt ở trên người, đương nhiên muốn diễn thì diễn rồi, thế nhưng Từ đạo diễn cũng vì nghệ thuật hiến thân qua sao?"

Từ Chi Hoán nhìn Dung Tiểu Kỳ, chăm chú nói: "Đương nhiên, nghệ thuật chuẩn mực đối tôi không có ngoại lệ."

Dung Tiểu Kỳ triệt để thoát lực, đại thúc, ông nếu vì nghệ thuật hiến thân, sẽ có rất nhiều người hi sinh đấy!

"Xem ra Dung tiểu thư đối đề tài nghệ thuật rất có hứng thú." Trạm Hải Lam hợp thời nói ra, "Bất quá, nói như vậy cũng không phải chủ đề ngày hôm nay, em cũng vừa nghe thấy Từ đạo yêu cầu. Thế nào, có thể hay không, biểu lộ một thái độ đi."

Dung Tiểu Kỳ hít sâu một hơi nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam cũng không có tận lực tách ra nàng, thế nhưng nhãn thần thủy chung là nhàn nhạt, lẳng lặng, đọc không được tin tức gì đặc biệt.

Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút, đối Trạm Hải Lam nói: "Chuyện như vậy, vì sao đều không phải người đại diện thay em làm quyết định? Trạm đổng hẳn là có thiết kế lộ tuyến dành cho em."

"Trên thực tế cũng không có." Trạm Hải Lam rất thẳng thắn nói, "Dung tiểu thư, về vấn đề phải đi lộ tuyến gì chị còn đang quan sát, em cũng không có lộ tuyến cố định. Đương nhiên, đây cũng không phải biểu hiện công ty không trách nhiệm, mà bởi vì em vẫn là một người mới, cho nên tất cả đều phải bắt đầu cẩn thận, hiện tại cần làm chính là khai quật tiềm lực của em."

Dung Tiểu Kỳ tỉ mỉ nghe, nhưng thật không cam lòng nói: "Người đại diện trước trù tính cho em chính là lộ tuyến thanh thuần."

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Dù không đi lộ tuyến này em cũng rất thanh thuần, đây đều không phải nghệ nhân cần làm."

Dung Tiểu Kỳ rốt cuộc nghe minh bạch, Trạm Hải Lam sớm biết Từ Chi Hoán lão già này là đại thúc hèn mọn đi, am hiểu đồng thời nhiệt tình thích quay cảnh giường chiếu, cho nên mới như thế sảng khoái đáp ứng đem nàng giới thiệu cho hắn.

Trạm Hải Lam đây là đem nàng đẩy mạnh hố lửa sao, lẽ nào Trạm Hải Lam không có một khắc nào lo lắng Từ Chi Hoán sẽ đem nàng tiềm quy tắc?



Dung Tiểu Kỳ nghĩ sau lưng đều thấm mồ hôi, hiện tại vẻ mặt xuân phong ấm áp của Trạm Hải Lam thấy thế nào đều như một tú bà.

Trời ạ, Trạm Hải Lam cư nhiên... cư nhiên muốn nàng cùng đại thúc hèn mọn hợp tác. Biến nàng thành đồ chơi của đại thúc hèn mọn sẽ làm Trạm Hải Lam rất hài lòng sao?

Nhớ tới lần trước nàng yêu cầu tiếp tục đột phá đỉnh sự nghiệp, vì vậy Trạm Hải Lam đáp ứng muốn đem nàng giới thiệu cho đạo diễn rất tốt, như vậy hiện tại, đạo diễn rất tốt chính là đại thúc hèn mọn này sao?

Dung Tiểu Kỳ không ngừng kêu khổ, đây chính là đâm lao phải theo lao.

Có thể không đáp ứng sao, vậy Trạm Hải Lam khẳng định sẽ lấy lần cự tuyệt này làm lý do, sau đó không bao giờ để ý tới bất luận yêu cầu gì của nàng, càng nghiêm trọng chính là bị tuyết tàng da*, thật là khủng khiếp. Dung Tiểu Kỳ trước đây theo Hướng Tam Ca, đoạn thời gian kia trạng thái cùng tuyết tàng da không sai biệt lắm, nửa năm mới tiếp vai diễn một lần, cơ bản đều là nghệ nhân nhà khác không thèm đến, vai diễn kia muốn bao nhiêu não tàn có bấy nhiêu não tàn, nhưng an ủi chính là thù lao não tàn cũng miễn cưỡng đủ ba tháng sinh hoạt.

(*ý chỉ mình có tài nhưng bị người giấu đi, kìm hãm)

Nếu như đáp ứng, Dung Tiểu Kỳ nghĩ tới thì cả người nổi da gà. Ngẫm lại phân cảnh kia đi, Từ hèn mọn khẳng định sẽ đuổi nhân viên khác ra chờ, sau đó ngụy trang nghệ thuật từng bước một giáo dục nàng làm sao cùng tình yêu đồng tính. Nàng, nàng, tốt xấu cũng từng trải qua giường sự cùng nữ nhân, điểm ấy còn không cần hắn bắt tay dạy rồi!

Không được, không được!

"Dung tiểu thư, em cảm thấy có khó khăn sao?" Thanh âm Trạm Hải Lam bỗng nhiên từ bên tai truyền đến, Dung Tiểu Kỳ vừa ngẩng đầu nhìn, phát hiện ngồi ở đối diện Từ Chi Hoán không biết lúc nào đi sang một bên cùng trợ thủ xem tư liệu, hiện tại quán vỉa hè chỉ có nàng cùng Trạm Hải Lam hai người.

"Độ khó... căn bản không phải vấn đề độ khó." Dung Tiểu Kỳ đơn giản nói thẳng, "Em không thích, không thích như vậy..."

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, dù bận vẫn ung dung nói: "Vậy em thích vai diễn thế nào? Ăn mặc búp bê sam, hướng thiếu niên thanh xuân đẹp trai làm nũng, hát vài ca khúc dễ nghe sau đó hướng khán giả hôn gió?"

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, cảm thấy lời của nàng mang thâm ý: "Em có như vậy buồn chán sao?"

Trạm Hải Lam mỉm cười từ chối cho ý kiến, lúc này Từ Chi Hoán đã một lần nữa trở lại, ngồi xuống nhìn Dung Tiểu Kỳ, hỏi: "Dung Tiểu Kỳ đúng không, tôi sẽ không miễn cưỡng diễn viên, huống chi đối diễn viên mà nói mang theo tâm lý cản trở diễn xuất cũng là một việc rất thống khổ, tôi chủ trương muốn diễn viên chủ động phát huy sáng tạo, ý cô thế nào?"

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, trên mặt Trạm Hải Lam vẫn là biểu tình đạm nhạt, nhìn không ra bất luận hỉ nộ gì, cũng nhìn không ra bất luận ý kiến gì.

Đáng ghét đã chết, hiện tại chính là thời điểm muốn người đại diện ý kiến, chị để làm chi trang mặt than a?

Lẽ nào chị muốn em nhận vai này để bị cười nhạo, sau đó chị cũng được quàng lên danh hiệu bán đứng thân thể cùng linh hồn nghệ nhân sao?

Dung Tiểu Kỳ kiềm chế sóng triều dưới đáy lòng, đạm đạm cười nói: "Từ đạo nói đúng, tôi rất nguyện ý phối hợp Từ đạo làm phim nghệ thuật, chỉ là không biết tôi có tiềm năng này hay không?"

Kế trước mắt cũng chỉ có đem cầu vứt cho Từ Chi Hoán, nàng lại không thể công khai phản đối Trạm Hải Lam an bài, kia đều không phải đi tìm đường chết sao.

Từ Chi Hoán quan sát Dung Tiểu Kỳ một phen, bất động thanh sắc nói: "Ngoại hình đạt yêu cầu, tôi còn muốn khảo sát một chút có hay không tính mềm dẻo."

Dung Tiểu Kỳ cả kinh, còn chưa kịp tác phản ứng chợt thấy Từ Chi Hoán ngoắc tay một cái, trợ lý lập tức xuất thần nhập quỷ từ góc nào đó chui ra, tất cung tất kính khom người hỏi: "Từ đạo có gì phân phó?"

Từ Chi Hoán nói: "Cùng vị tiểu thư này diễn một cảnh."

Trợ lý không có hỏi nhiều, gật đầu nói: "Vâng."

Từ Chi Hoán rất nhanh để Dung Tiểu Kỳ đứng dậy, sau đó đối trợ lý nói: "Vậy diễn màn thứ ba."

Trợ lý gật đầu, buông tư liệu trong tay, nhìn Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Dung tiểu thư, thỉnh nhiều chỉ giáo."



Dung Tiểu Kỳ còn không có phản ứng kịp, vội vàng nói rằng: "Từ đạo, tôi còn không có xem qua kịch bản, thế nào diễn?"

Từ Chi Hoán tùy ý phất tay: "Cô ấy sẽ dẫn dắt cô, cô phản ứng tự nhiên là được rồi."

Dung Tiểu Kỳ khẽ cắn môi, nghiêng đầu nhìn Trạm Hải Lam, nàng an tĩnh thả lỏng thân thể tựa trên ghế, trên mặt không có biểu tình gì, ngược lại biểu tình quá mức tự tại như vậy làm Dung Tiểu Kỳ nghĩ, Trạm Hải Lam căn bản đã sớm biết Từ Chi Hoán sẽ dùng chiêu này.

Được rồi, bất cứ giá nào.

Dung Tiểu Kỳ nghĩ, đi tới bên người trợ lý nói: "Tôi phải làm như thế nào."

Trợ lý mỉm cười, nhìn Dung Tiểu Kỳ không nói lời nào, đến lúc Dung Tiểu Kỳ lộ ra biểu tình nghi hoặc, trợ lý mới để sát vào Dung Tiểu Kỳ, đưa tay đem lọn tóc rũ xuống bên tai nàng vén ra phía sau.

Dung Tiểu Kỳ cảm giác được ngón tay cô ta xoa vành tai mình, rất nhột.

Thế nhưng không thể đưa tay đẩy ra.

"Tóc, có chút rối loạn." Trợ lý nhập vai rất nhanh, Dung Tiểu Kỳ trên cơ bản đã không còn cảm giác cô ấy là người lúc nãy, hiện tại cô ấy đã là một người quen cũ của nàng, cũng đã đối nàng động tình.

Dung Tiểu Kỳ nghĩ yết hầu có chút ngứa, nàng bắt được tay trợ lý: "Cảm ơn."

Trợ lý đạm đạm cười rút tay về, nhẹ nhàng xoa mặt Dung Tiểu Kỳ: "Thật lâu không thấy em, em có nhớ chị không?"

Dung Tiểu Kỳ xoay người, trầm mặc một hồi mới nói: "Em nhớ chị, thế nhưng..."

"Đừng nói lời tàn nhẫn." Trợ lý từ phía sau ôm Dung Tiểu Kỳ, "Chị chỉ là muốn thấy em."

Trợ lý nói thì chậm rãi hôn lên cổ cùng phía sau gáy Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ cảm giác thân thể đang run, nàng chậm rãi nghiêng người ra sau, như có như không tựa ở trên người trợ lý. Trợ lý ôm sát Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ dùng phía sau lưng vuốt ve thân thể trợ lý, ngửa đầu, nhắm mắt, khóe miệng khẽ nhếch.

"Ok!" Từ Chi Hoán kêu dừng.

Trợ lý rất có lễ độ buông ra Dung Tiểu Kỳ: "Dung tiểu thư, khổ cực cô." Sau đó lập tức cầm lấy tư liệu chậm rãi rời đi.

Dung Tiểu Kỳ ngồi trở lại bên người Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam nâng lên tách trà hoa lài, tinh tế nhấp một ngụm, Dung Tiểu Kỳ bình tĩnh cười cười, hỏi: "Từ đạo, tôi biểu hiện thế nào?"

Từ Chi Hoán cười rộ lên: "Rất có cảm giác, tôi hiện tại trong tay có danh sách những người được tuyển, tôi kế tiếp sẽ lại thông tri cô."

Lúc Dung Tiểu Kỳ đi theo phía sau Trạm Hải Lam rời khỏi quán trà, nàng không nói được một lời, thẳng đến ngồi trên xe, Dung Tiểu Kỳ mới nói: "Vị đạo diễn này luôn luôn thích đề tài như vậy sao?"

"Em không thích?"

Dung Tiểu Kỳ cười cười: "Em không thể nói là thích hay không, chỉ cần không ảnh hưởng công ty trù tính là được rồi."

Trạm Hải Lam bình tĩnh nói: "Chuyện này em không cần lo lắng."

Dung Tiểu Kỳ tiếp tục nói: "Vậy là tốt rồi."

Trạm Hải Lam nghiêng đầu nhìn Dung Tiểu Kỳ liếc mắt: "Tốt cái gì?"



Dung Tiểu Kỳ vô vị nói: "Em có thể toàn tâm diễn, không cần rụt rè."

"Em muốn thế nào toàn tâm diễn?" Trạm Hải Lam quay người sang, "Đầu nhập diễn xuất không sai, nhưng nhóm lửa tự thiêu sẽ bị thương bản thân."

Dung Tiểu Kỳ cười cười nói: "Còn không có như vậy tẩu hỏa nhập ma." Dung Tiểu Kỳ dừng một chút, lại hỏi: "Em vừa rồi biểu hiện, chị nói Từ đạo sẽ chọn em sao?"

Trạm Hải Lam hết sức chuyên chú lái xe, nhìn dòng xe cộ phía trước nói: "Này còn phải xem ý tứ của hắn."

Dung Tiểu Kỳ mỉm cười, thả lỏng thân thể dựa ra sau, nhắm mắt lơ đãng nói: "Cảm ơn chị đem hoa tai của em lấy xuống cùng thay đổi kiểu tóc, em xem Từ đạo rất thích tạo hình này."

Thời gian chạng vạng Dung Tiểu Kỳ nhận được điện thoại Từ Chi Hoán, nàng nghĩ rất ngoài ý muốn, thế nhưng Từ Chi Hoán vẫn biểu hiện bình thản ung dung. Bỏ qua chuyện làm sao biết được số điện thoại, Từ Chi Hoán đi thẳng vào vấn đề, nói: "Dung tiểu thư, biểu hiện của cô không sai, nhưng còn cần mài giũa."

Dung Tiểu Kỳ âm thầm mắt trợn trắng, đương nhiên không ngờ tới hắn sẽ nói câu này, cho nên, kế tiếp là, cô có thời gian chúng ta gặp mặt, tôi tự mình chỉ đạo cô.

"Cảm ơn Từ đạo thưởng thức, tôi còn có rất nhiều phải học hỏi." Dung Tiểu Kỳ theo khuôn phép đáp.

Từ Chi Hoán nói: "Thấy cô, tôi đã nghĩ đến một người, cô rất giống nàng năm xưa, đáng tiếc nàng hiện tại đã từ bỏ diễn nghệ, cho nên nếu cô có thể thay vị trí của nàng, tôi sẽ rất mừng rỡ."

Đây là tán thưởng kiểu gì, có nghệ nhân nào nguyện ý biến bản thân thành thế thân của người khác, lúc mới vào nghề, một số nghệ nhân cũng sẽ chọn lựa mô phỏng theo ngôi sao lớn, nhưng chỉ cần có chút danh tiếng liền tận khả năng thoát khỏi hình tượng kia, tạo dựng phong cách bản thân, càng đừng nói Dung Tiểu Kỳ, tốt xấu cũng không phải nghệ nhân mô phỏng theo ngôi sao.

"Tôi còn cho rằng Từ đạo thích nghệ nhân có phong cách độc lập." Dung Tiểu Kỳ không mặn không nhạt nói, "Tôi cũng không có ý nguyện mô phỏng theo ai."

Từ Chi Hoán liên tục phủ nhận: "Này không thể gọi là mô phỏng theo, tôi là nói cô cùng nàng có thiên phú giống nhau. Đương nhiên, Dung tiểu thư, cô nếu như có thể biểu hiện càng ưu tú, tôi đây có thể trực tiếp mời cô làm diễn viên chính."

Dung Tiểu Kỳ trầm mặc một trận, rốt cuộc nhớ tới hỏi: "Rốt cuộc là vị nghệ nhân nào làm Từ đạo vô pháp tiêu tan, nàng đi về cõi tiên sao?"

Từ Chi Hoán cười rộ lên nói: "Cô không biết?"

Dung Tiểu Kỳ thành thực trả lời: "Không biết."

Từ Chi Hoán tựa hồ là tự hỏi một trận, cuối cùng ngữ điệu bình thản nói: "Là người đại diện của cô, Trạm Hải Lam."

- -----------------------