Sếp Tôi Là Tên Biến Thái

Chương 22: Là mơ sao?



Là mơ… tất cả những chuyện xảy ra chỉ là một cơn ác mộng.

Bản thân cô cũng không biết mình đã dậy được bao lâu rồi. Bầu trời bên ngoài trong xanh, ánh nắng nhẹ nhàng len lỏi vào trong căn phòng. Cô đột nhiên ngồi dậy, nhìn kĩ căn phòng xung quanh, thấy mọi thứ đều thật xa lạ. Nghĩ đến chuyện xảy ra vào đêm qua, cô không khỏi cảm thấy run sợ.

Mọi chuyện vừa xảy ra có phải thật không? Cô bị hãm hiếp thật sao?

Cô nhấc chăn bông lên nhìn xuống thấy quần áo mình đã được thay rồi, chuyện này…là thật sao?

Người đàn ông đang nằm bên cạnh bị động tác của cô làm cho tỉnh giấc. Nhìn cô đang nằm trước mặt, hắn cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm: “Tối qua tôi bị em dọa cho hoảng sợ, em ngủ cả đêm rồi.” Hắn ôm chặt lấy cơ thể cô, như thể sợ buông tay ra kho báu trước mặt sẽ bay mất.

Người phụ nữ nhỏ bé nằm trong vòng tay hắn bất động, im lặng không lên tiếng. Hắn nhanh chóng nhận ra được tâm trạng hôm nay của cô có vẻ khác, vỗ nhẹ vào khuôn mặt nhỏ bé hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

“Tối qua tôi xảy ra chuyện gì?”

“Cô bị chóng mặt sau đó ngã ra đất. May mắn tôi đã căn dặn người lái xe đứng một chỗ khuất bảo vệ nên nhanh chóng nhận ra tên kia có ý đồ với em.” Khi nói điều này, hắn ta cảm thấy vô cùng đau lòng. Người đánh thuốc mê cô hôm qua là một tên chơi gái lão làng, hắn ta luôn giả vờ lẻn vào trong khách sạn tìm cơ hội với những cô gái ở bên trong. Đúng là một tên bệnh hoạn biến thái.

Tên kia đúng cũng là tay lõi nghề. Ban đầu hắn ta đã định đưa cô rời đi ngay sau khi mọi chuyện diễn ra nhưng may mắn cô đã được sắp xếp người bảo vệ từ trước. Hiện giờ chắc tên đó đang ngồi sau song sắt chuẩn bị bóc lịch dài hạn.

“Vậy là hết rồi sao? Nhưng…” Những cảm giác đó đến vô cùng chân thật khiến cô không thể nào tin mọi chuyện chỉ là một cơn ác mộng.

“Nhưng gì cơ?” Đôi mắt sâu hun hút của người đàn ông nhìn thẳng vào cô.

“Không có gì, tất cả chỉ là một cơn ác mộng thôi.” Cô mở mắt trả lời nhưng trong lòng tràn đầy cảm giác tội lỗi. Tốt hơn hết là không nên nói với hắn chuyện này. Nếu hắn biết trong mơ cô đã lên đỉnh rất nhiều lần khi quan hệ cùng người khác, sự ghen tuông sẽ khiến hắn hành hạ cô vô cùng khó chịu.

Mọi chuyện nhanh chóng trở về với đúng quỹ đạo của nó và cô cũng quên đi chuyện này, nhưng không biết rằng đây mới chỉ là khởi đầu, một cái bẫy đang được tính toán sẵn chờ cô nhảy vào.

Sau giờ làm việc, cô quay trở lại biệt thự của hắn như thường lệ nhưng lại bị chặn ở ngoài cửa: “Hôm nay không tiện để cô vào trong. Mai lại đến.”

Đây là lần đầu tiên hắn ra lệnh không cho cô vào nhà. Cô nhanh chóng cảm thấy bối rối nhưng vẫn ngoan ngoãn đi giày vào chuẩn bị rời đi.

Ngay sau đó một giọng nữ sắc sảo vang lên phá vỡ sự bình tĩnh trong tâm trí cô: “Đó là ai?’’

“Không ai cả, trợ lý của tôi đến đưa tài liệu.” Người đàn ông lúng túng giải thích, đồng thời cơ thể to lớn của hắn trở thành vật cản che đi đôi mắt thăm dò của người cả hai người phụ nữ. “Đừng quay lại đây cho đến khi tôi liên lạc với cô.” Hắn trầm giọng thể hiện thái độ tiến khách, cánh cửa cũng được mở ra chờ cô bước tới.

Toàn thân cô như tê liệt khi quay đầu lại. Cô đau đớn nghe thấy giọng nữ nhẹ nhàng từ bên trong nhà truyền ra kêu rằng cô ấy rất đói, hắn có thể nấu gì đó ăn được không. Dường như hắn cũng đã đồng ý với yêu cầu này.

Đồ nói dối, hóa ra hắn biết nấu ăn, chỉ là không muốn nấu cho cô ăn.

Mọi chuyện kết thúc rồi ư? Mặc dù hắn đã ký hợp đồng trọn đời với cô nhưng cô hoàn toàn không cho rằng nó sẽ được tiếp diễn đúng hạn. Cho dù cơ thể cô có hấp dẫn đến đâu, hắn cũng sẽ cảm thấy chán sau khi đã chơi đủ trong một thời gian dài. Ngay từ đầu cô đã biết chuyện này sẽ xảy ra.

Kế đến, cô nên an phận làm một thư kí bình thường.

Điều này là tốt nhưng lại sao cô lại cảm thấy buồn như vậy!

Một chiếc xe ô tô màu đen lặng lẽ dừng lại bên cạnh cô, kính xe hạ xuống, khuôn mặt quen thuộc lộ ra.

“Ai lại nhẫn tâm để một người phụ nữ xinh đẹp như này đi một mình trên đường chứ? Đúng là không lịch sự gì cả!” Câu trêu đùa từ bên trong vọng ra.

Cô quay đầu lại nhìn người đàn ông ngồi trên ghế lái: “Là anh sao?” Người đàn ông đã mời cô khiêu vũ trong bữa tiệc tối hôm trước.

“Đúng là vinh dự. Một người phụ nữ đẹp lại nhớ được tôi.” Người trong xe có một đôi mắt đào hoa đầy quyến rũ, hàng lông mày rậm đầy mê hoặc.

“Có chuyện gì vậy?” Khu này là khu biệt lập riêng, chỉ những người sống ở trong có thẻ mới ra vào, sao tự dưng anh ta lại có thể xuất hiện ở đây chứ?

“Lên xe đi, trời sắp mưa rồi.” Anh ta nhanh chóng đáp lại.

“Không, tôi gọi xe rồi.” Cô cầm điện thoại trên tay lắc lắc.

“Đó là tôi.” Anh ta chỉ tay vào biển số xe phía sau của mình.

Cô nhanh chóng kiểm tra thông tin trên phần mềm điện thoại. Một tên giàu có như này lại muốn đi làm tài xế để kiếm thêm tiền sao?

Nhìn lên bầu trời cô nhanh chóng đưa ra quyết định. Có phần mềm đặt xa này bảo vệ chắc chắn hắn không làm được bất cứ chuyện gì.

“Hôm nay xảy ra chuyện gì à? Người kia dường như không quan tâm đến cô lắm, sao lại để cô ra về một mình như này chứ?” Vừa lên xe, anh ta đã nhanh mồm hỏi cô về chuyện này.