Sau Khi Xuyên Sách Tôi Gả Cho Cậu Của Nam Chính

Chương 24: "Nhóc thua rồi."



Editor: Voi Con

- ----

Tô Đồng Đồng rất muốn vòng tay lên cổ anh, sau đó trêu anh —— Anh muốn em bồi thường thế nào?

Nhưng tức cái là bị hệ thống giám sát.

Cô nghẹn khuất vì không thể trêu lại anh, buồn bực thở dài một hơi, biểu tình trên mặt tràn ngập ủy khuất.

Tiêu Diễn ôm cô vào ngực, ôn nhu an ủi cô.

"Sao vậy? Đang vui sao lại mất hứng rồi?"

"Em đang nghĩ, rốt cuộc khi nào mới xong."

Sự buồn bực của cô vô cùng rõ ràng làm Tiêu Diễn cũng cảm nhận được.

Anh hiểu ý của cô, vì thế nói lời bảo đảm bên tai cô.

"Sắp kết thúc rồi, đừng lo lắng."

Trong vài ngày tiếp theo, Lục Chiếu Hành không giở trò quỷ gì.

Tô Đồng Đồng ngoại trừ chăm Tiêu Diễn thì lúc rảnh sẽ đi thăm Tô Triều Văn, ông bà Tô đều mải lo chuyện công ty cũng không ồn ào bên tai cô khiến không khí thanh tịnh rất nhiều.

Cô âm thầm tính toán tiết tấu cốt truyện.

Căn cứ theo hiểu biết của cô thì tiếp theo sẽ là một mấu chốt quan trọng của cốt truyện, đó là tiệc sinh nhật của Lục Minh Vũ.

Trong nguyên tác, không biết tại sao nhưng Lục Minh Vũ mời Tô Đồng Đồng không được công khai đi tiệc, ở trong bữa tiệc, nguyên chủ Tô Đồng Đồng nhìn thấy Lục Chiếu Hành và Lục Minh Vũ trước mặt mọi người tú ân ái, bị kích thích ghen tuông. Lý trí nói cô ấy rằng Lục Chiếu Hành không thể có ý gì với em gái mình, nhưng đôi mắt cô ấy lại cho thấy giữa bọn họ không đơn giản.

Mà sau khi cô ấy và Lục Chiếu Hành kết hôn, Lục Chiếu Hành vẫn luôn không chạm vào cô, đây điều cô ấy cực kì để ý. Kết quả bị ghen ghét làm mờ lý trí, nguyên chủ liền hạ dược Lục Chiếu Hành ngay trong bữa tiệc, không nghĩ tới trời xui đất khiến, Lục Chiếu Hành trúng dược lại cùng Lục Minh Vũ này kia, làm cho tình cảm anh em giả dối tiến triển lên một tầng mới.

Lục Chiếu Hành đương nhiên biết chuyện này do nguyên chủ làm, nhưng trong nguyên tác lại không có đề cập anh ta xử trí nguyên chủ thế nào, nhưng chắc hẳn là vô cùng thảm rồi.

Tô Đồng Đồng nghĩ vậy liền đau đầu.

Không OOC, không hủy cốt truyện, vậy cô nhất định phải đi bữa tiệc này, đã thế còn phải hạ dược Lục Chiếu Hành.

Nhưng cô không muốn làm!

Cô không ngừng kêu gọi hệ thống, muốn cùng nó thương lượng, đổi phương thức có được không?

Kết quả không nghĩ tới cái hệ thống vạn năm ngụp lặn này lại trả lời cô.

"Xin ký chủ nghiêm túc đi theo cốt truyện. Thực hiện nhiệm vụ thúc đẩy cốt truyện của nữ phụ."

Tô Đồng Đồng hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

"Tôi thúc đẩy cốt truyện, nhưng tôi không trực tiếp hạ dược mà cử người khác đi được không?"

Lần này hệ thống lại giả chết, không trả lời cô.

Thôi được, xem ra cô phải đi chuyến này rồi.

Không quá hai ngày, Lục Minh Vũ xuất viện liền mời cô đến tiệc sinh nhật.

Địa điểm tổ chức là ở một khách sạn 5 sao thuộc Lục Thị.

Tô Đồng Đồng đồng ý đi là ngoài dự kiến của Lục Minh Vũ.

Thật ra Lục Minh Vũ cũng không rõ vì sao mình muốn mời Tô Đồng Đồng tới, nhưng cô ta chính là muốn cho Tô Đồng Đồng xem, xem cô ta nổi cỡ nào, nhìn xem cô ta có bao nhiêu fans yêu thương, bao nhiêu nhãn hàng cưng chiều cô ta, và anh trai cũng yêu cô ta nhất!

Dù Tô Đồng Đồng có gả cho anh trai nhưng cái gì cô cũng không có.

Cô ta muốn dùng phương thức ấu trĩ này để tuyên thệ chủ quyền, nội tâm cũng tự phỉ nhổ bản thân.

Cô ta biết mình làm vậy là không đúng, nhưng cô không nhịn được, chỉ cần tưởng tượng Lục Chiếu Hành đối xử khác biệt với Tô Đồng Đồng, cô ta nàng liền không nhịn được.

Vợ anh trai, đó thân phận mà cô ta ước ao, cho dù Tô Đồng Đồng chỉ là tạm thời nhưng cô ta vẫn cảm thấy ghen ghét muốn nổi điên.

Hôm tổ chức, Lục Chiếu Hành nhìn thấy Tô Đồng Đồng.

Cái này làm anh ta cảm thấy thật ngoài ý muốn, anh ta cho rằng Tô Đồng Đồng sẽ nghĩ mọi cách trốn tránh anh ta.

Kết quả giờ đây cô lại chủ động tới.

Cho nên nói, mấy việc trước khi người phụ nữ này làm đều là muốn lạt mềm buộc chặt sao?

Nghĩ đến đây, trong lòng anh ta liền sảng khoái. Đống buồn bực trong lòng đều tiêu tán.

Anh ta biết mà, không có người phụ nữ nào có thể từ chối được mị lực của anh ta. Mà Tô Đồng Đồng còn là vợ trên danh nghĩa của anh ta, khẳng định cô có kỳ vọng với anh ta.

Nói không chừng cô gần gũi với Tiêu Diễn như vậy là vì cố ý kích thích anh ta, muốn anh ta ghen.

Lục Chiếu Hành nghĩ như vậy mà không hề ý thức được bản thân đã để sự ghen ghét thao túng lý trí, anh ta cho rằng logic của bản thân là đúng liền càng gần gũi Lục Minh Vũ với mong muốn truyền tín hiệu kích thích Tô Đồng Đồng.

Tại sao chỉ có mình anh ta ghen ghét? Anh ta cũng muốn để Tô Đồng Đồng ghen, để cô biết người anh ta yêu nhất không phải cô, người anh ta cưng chiều nhất cũng không phải cô! Muốn được sự ưu ái của anh, tốt nhất ngoan ngoãn lăn lại đây xin lỗi anh ta, hơn nữa phải bảo đảm không bao giờ để ý tới Tiêu Diễn, như vậy có lẽ anh ta sẽ thưởng cho cô một ánh mắt.

Nhưng lúc này Tô Đồng Đồng hoàn toàn không để ý đến Lục Minh Vũ và Lục Chiếu Hành, cô cũng không quan tâm đến mấy cái hành vi vượt mức anh em của bọn họ.

Cô đeo tai nghe Bluetooth, nhỏ giọng nói chuyện với Tiêu Diễn.

"Vệ sĩ anh phái tới vẫn luôn ở gần bảo vệ em đúng không? Dù em xảy ra chuyện gì thì họ cũng tới vác em đi ngay đúng không?"

Tiêu Diễn thấp giọng cười khẽ.

"Khẩn trương đến thế sao? Rốt cuộc em muốn làm chuyện xấu gì?"

"Aizz, tức nước vỡ bờ, khổ mà không nói nên lời."

Tiêu Diễn:

"Muốn làm cái gì thì làm đi, dù em có đâm thủng bầu trời thì anh cũng có thể vá giúp em. Đừng sợ."

"Vậy được rồi, em đi đây."

Nói xong, cô cắt đứt tín hiệu.

Cô từ trong tay người hầu lấy một ly rượu vang đỏ, sau đó nhân lúc không có ai liền ném một viên vào. Chờ thuốc hòa tan, cô đưa rượu cho một người hầu, người hầu này do Tiêu Diễn sắp xếp để âm thầm bảo vệ cô, cô cũng biết nên mới đem đưa nhiệm vụ 'gian khổ' này.

"Đưa ly rượu này cho Lục Chiếu Hành. Đừng nói là tôi đưa."

Người hầu nhẹ nhàng gật đầu một cái, sau đó bưng chén rượu rời đi. Anh ta không lập tức rời đi, mà đi mời rượu khách mời khác trước.

Tô Đồng Đồng thở phào nhẹ nhõm.

Ok, suất diễn của cô xong rồi. Cốt truyện gốc BUG quá nhiều, cô không thể không phỉ nhổ, ví dụ như nếu hạ dược Lục Chiếu Hành nhưng dựa vào đâu mà nguyên chủ cho rằng Lục Chiếu Hành sẽ tới tìm cô ấy mà không phải người khác?

Cho nên nhìn đi, theo nguyên tác thì Lục Chiếu Hành tìm tới Lục Minh Vũ chứ không phải nguyên chủ.

Cho nên hạ dược xong thì suất diễn của Tô Đồng Đồng cũng xong. Mọi chuyện xảy ra tiếp theo cũng không ảnh hưởng đến cô.

Dù sao Lục Chiếu Hành trúng dược cũng sẽ không tới tìm cô, cô suy nghĩ khi nào thì mình nên rời khỏi đây?

Nếu hiện tại rời đi, có tính OOC không ta? Cô cẩn thận tự hỏi vấn đề này, cuối cùng đáp án là —— tính.

Bởi vì theo nguyên chủ, nếu vừa hạ dược Lục Chiếu Hành xong khẳng định muốn tìm cơ hội tiếp cận Lục Chiếu Hành, sao có thể ngoan ngoãn rời đi? Nếu thế thì mấy việc cô làm lúc trước liền vô nghĩa rồi?

Cho nên cô không thể rời đi, còn phải tìm cơ hội tiếp cận Lục Chiếu Hành?

Không!

Đánh chết cô cũng không làm!

Vậy cô phải làm gì đây?

Cuối cùng cắn răng một cái, kêu người để cho cô một phòng. Cô sẽ ngồi chờ ở đây.

Chờ khi bữa tiệc kết thúc, nếu Lục Chiếu Hành không lộ diện thì cô liền có thể rời đi đúng không?

Nếu hệ thống vẫn cho rằng cô OOC thì đành chịu thôi, dù sao cô vẫn còn hai lần mới bị ngũ lôi oanh đỉnh.

Dù thế nào cô cũng sẽ không đi tiếp cận Lục Chiếu Hành bị hạ dược, quá nguy hiểm.

Vì thế cô dựa theo ý nghĩ của mình, đi tới phòng nghỉ ngơi. Căn phòng này là do cấp dưới của Tiêu Diễn thu xếp nên cô vô cùng yên tâm.

Toàn bộ hành trình Lục Chiếu Hành đều vô cùng chú ý Tô Đồng Đồng, anh ta cố ý làm hành động thân mật với Lục Minh Vũ là muốn hấp dẫn sự chú ý của Tô Đồng Đồng, kết quả Tô Đồng Đồng lại rời khỏi bữa tiệc?

Là quá thương tâm quá khổ sở sao?

Anh ta nghĩ như vậy, trong lòng không khỏi đắc ý, sau đó từ trong tay người hầu cầm một ly rượu vang đỏ, uống một hơi cạn sạch.

Hương vị có chút kỳ quái, nhưng trong lòng toàn suy nghĩ về Tô Đồng Đồng làm anh ta không nghĩ nhiều.

Anh ta đuổi kịp Tô Đồng Đồng.

Tô Đồng Đồng đi trên hành lang nhận được WeChat của Tiêu Diễn —— Em vào phòng nghỉ ngơi đi, lát nữa có kinh hỉ tặng em. Dù có chuyện gì xảy ra, đừng sợ, anh vẫn luôn ở đây.

Cô không tự giác cong khóe môi. Cô thật sự tin tưởng Tiêu Diễn, cũng thật sự không cảm thấy bất an, Tiêu Diễn bảo hộ cô vô cùng chu toàn, cô không những không cảm thấy mình bị xâm phạm quyền riêng tư ngược lại còn thấy vô cùng an tâm.

Cô không nói với anh nhưng anh lại biết cô muốn nghỉ ngơi, như vậy có thể nói tất cả mọi chuyện xảy ra Tiêu Diễn đều biết, dù cô đang làm gì, Tiêu Diễn cũng biết. Dù có chuyện gì xảy ra, Tiêu Diễn cũng có thể lo cho cô.

Cảm giác này thật sự quá tốt.

Tô Đồng Đồng dùng thẻ mở cửa phòng, trong nháy mắt đã bị Lục Chiếu Hành ôm chặt, cùng nhau lùi vào trong.

Tô Đồng Đồng giật mình, một tiếng thét chói tai suýt nữa phát ra, Lục Chiếu Hành dùng tay bịt kín miệng cô!

Cửa phòng bị Lục Chiếu Hành đá ra, cả người cô bị anh ta trên tường.

Trái tim Tô Đồng Đồng đập bùm bùm, như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.

Vệ sĩ Tiêu Diễn để cho cô đâu?

Vì sao Lục Chiếu Hành theo đuôi cô?

Không phải Lục Chiếu Hành nên đi tìm Lục Minh Vũ sao?

Cốt truyện sao lại bug như vậy, hiện tại cô nên làm gì?

Lục Chiếu Hành buông miệng cô ra, thấp giọng cười nhạo.

"Tô Đồng Đồng, trò lạt mềm buộc chặt, cô chơi vui vẻ không?"

Lúc nói ra Lục Chiếu Hành cảm thấy một cỗ nóng rực tràn khắp cơ thể.

Anh ta có chút kinh ngạc, anh ta vẫn luôn biết mình có dục vọng với Tô Đồng Đồng, này không liên quan đến tình yêu, chỉ là dục vọng cơ bản của đàn ông với phụ nữ.

Nhưng trước dây dù có động dục đến đâu, anh ta cũng có thể tự chủ bản thân, nhưng hiện tại mới đến gần cô đã không thể giữ mình sao?

Tô Đồng Đồng bị ánh mắt muốn ăn thịt người của anh ta dọa sợ, cô cẩn thận nói.

"Anh, anh bình tĩnh một chút."

"Ha hả, bình tĩnh? Tô Đồng Đồng, cô muốn tôi bình tĩnh thế nào?"

Anh ta nói, đặt mũi ngay cổ cô ngửi, giống như động vật đang kiểm tra xem có phải mùi hương thuộc quyền sở hữu của mình hay không, xem có phản bội mình hay không.

Tô Đồng Đồng không biết nên nói cái gì, cô khẩn trương, Lục Chiếu Hành như đang treo trên đầu cô một cây đao, cô lựa lời khuyên anh ta.

"Đây là tiệc sinh nhật của em gái anh, anh để cô ấy một mình như vậy thì cô ấy sẽ thương tâm lắm."

Quả nhiên, nhắc tới Lục Minh Vũ, vẻ mặt của anh ta lạnh vài phần.

Nhưng trong thoáng chốc, anh ta cười lạnh nói.

"Cô biết rõ đây là tiệc sinh nhật của Minh Vũ, tôi nhất định sẽ đến, vậy sao cô còn tới? Cô tới, còn không phải là vì câu dẫn tôi, để tôi chú ý sao? Hiện tại tôi tới mà cô còn giả vờ trinh nguyên cái gì?"

Anh ta nói, bị dược tính cùng cảm giác say thúc giục, giơ tay muốn xé quần áo cô.

"Anh nghe đi! Minh Vũ đang gọi anh!"

Tô Đồng Đồng dưới tình thế cấp bách liền nói hươu nói vượn.

Biểu tình Lục Chiếu Hành quả nhiên biến đổi.

Anh ta tập trung lắng nghe, nhưng không có tiếng động gì.

"Cô lừa tôi?"

"Tôi không có! Cô ấy đang gọi anh, cô ấy đang tìm anh kìa!"

Trong đầu, hệ thống phát ra âm thanh cảnh cáo —— ký chủ đang gần OOC, mong ký chủ duy trì thiết lập nhân vật nữ phụ, không cần nói linh tinh, nếu không liền chịu trừng phạt điện giật.

Tô Đồng Đồng: "......"

Mẹ nó!

Lục Chiếu Hành đã nhận định cô nói dối, thấy cô dám từ chối anh ta, trong lòng không khỏi lại nghĩ tới Tiêu Diễn, vì thế ma xui quỷ khiến liền hỏi một câu.

"Cô đã ngủ với Tiêu Diễn chưa?"

Tô Đồng Đồng: "......"

Cô kinh hoảng lắc đầu, nhìn anh ta như nhìn thấy quái thú.

Lục Chiếu Hành tà mị cười.

"Phải không? Cô cảm thấy tôi sẽ tin cô?"

Tô Đồng Đồng hoàn toàn ngây dại, cô tự hỏi làm thế nào có thể đánh một phát khiến anh ta ngất xỉu. Dù chịu trừng phạt, cô cũng không thể để anh ta thực hiện gì, còn thằng cha nam chính này, giờ cô chỉ muốn đập chết anh ta!

"Cho cô một cơ hội, so sánh một chút, xem tôi và Tiêu Diễn, ai có thể làm ngươi...... Muốn, dừng mà, không, thể."

Lục Chiếu Hành nói xong, kéo cà vạt trói tay Tô Đồng Đồng.

Đúng lúc này, tiếng cười trầm thấp của Tiêu Diễn vang lên trong không khí.

"Thật không? Không cần so đâu, vì nhóc thua rồi."

- ---

Lời editor: Ảo tượng là bệnh, phải trị anh Hành ạ =)))