Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng Sinh (Sau Khi Bia Đỡ Đạn Ác Độc Trùng Sinh)

Chương 232



Edit + beta: Iris

Từ Mục Sâm càng nghĩ càng cảm thấy đây là một ý kiến hay.

Thứ nhất, sở dĩ lúc trước đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 quyết định chọn Đào Mộ vào vai Chu Viễn Đình, nguyên nhân lớn nhất là coi trọng con đường tuyên truyền trên tay Đào Mộ. Nói cách khác, chiến lược tuyên truyền phim 《 Hắc Bạch 》 ở nội địa phụ thuộc rất lớn vào web Phi Tấn. Kế tiếp, 《 Huyết nhục trường thành 》 mà Đào Mộ giám chế vừa gây chú ý tại lễ trao giải Lăng Tiêu. Tuần trăng mật với bên tổ chức Quang Điện vẫn chưa trôi qua. Nếu Đào Mộ có thể đứng ra thảo luận vấn đề kiểm duyệt phát hành bộ phim 《 Hắc Bạch 》 ở nội địa, tin chắc rằng các đại lão gia Quang Điện sẽ không có thái độ như bây giờ.

Quan trọng nhất là năng lực giám chế của Đào Mộ rất tuyệt. Có thể get chính xác cái gọi là “sự đúng đắn về chính trị” mà nội địa yêu cầu, đồng thời còn có thể lo cho ratings. Vừa hay đây cũng là điều mà các nhà làm phim Hương Thành không thể làm được.

Trên thực tế, sở dĩ Từ Mục Sâm kịch liệt phản đối yêu cầu chỉnh đốn và cải tiến của Quang Điện, nguyên nhân lớn nhất là hắn không biết nên sửa kịch bản như thế nào. Hắn không rõ “sự đúng đắn về chính trị” mà Quang Điện yêu cầu rốt cuộc là có ý gì, mà trùng hợp là Đào Mộ lại am hiểu điều này nhất.

Mặc dù Đào Mộ chưa từng giám chế điện ảnh, nhưng tác phẩm trước đây của Đào Mộ là 《 Huyết nhục trường thành 》 và 《 Binh vương 》 hiện đang lên kế hoạch quay đều là phim quân lữ chính kịch. Bây giờ Từ Mục Sâm đang tuyệt vọng, cái gì cũng có thể thử, chỉ có thể nắm lấy cọng rơm cứu mạng là Đào Mộ.

“... Lễ công chiếu đầu tiên của 《 Hắc Bạch 》 ở Hương Thành đã được quyết định là vào đêm giáng sinh. Thời gian chiếu có lẽ là khoảng một tháng đến 40 ngày. Theo kế hoạch ban đầu của chúng tôi là sau khi bộ phim được gỡ khỏi rạp ở Hương Thành, sẽ được công chiếu tại nội địa vào Tết Âm Lịch tháng hai. Nhưng bây giờ Quang Điện không thông qua xét duyệt, chúng tôi không có cách nào trao đổi lịch trình phát sóng với các rạp chiếu phim ở nội địa. Nếu kéo dài thêm nữa, chỉ sợ chúng tôi sẽ không giành được suất chiếu vào tiết mục mừng năm mới Tết Âm Lịch.”

Trên thực tế, bây giờ nói về Tết Âm Lịch đã có hơi chậm. Nếu không phải đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 tập trung rất nhiều người có địa vị ở lưỡng ngạn tam địa, mỗi người đều bảo đảm doanh thu phòng bán vé, các rạp chiếu phim căn bản không thèm thảo luận vấn đề phát sóng với đoàn phim 《 Hắc Bạch 》. Dù vậy, các rạp chiếu phim cũng đưa ra tối hậu thư cho đội chế tác 《 Hắc Bạch 》. Trễ nhất là đến ngày 24 tháng 12, cũng chính là trước lễ công chiếu đầu tiên của 《 Hắc Bạch 》 ở Hương Thành, nếu đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 vẫn không có cách nào thông qua xét duyệt phía Quang Điện, các rạp chiếu phim nội địa sẽ giao lịch chiếu Tết Âm Lịch tháng hai cho bộ phim điện ảnh khác.

“Ngày 24?” Đào Mộ giật mình: “Hôm nay là ngày 13 rồi đúng không?”

“Vậy mới nói!” Từ Mục Sâm sầu đến mức bạc trắng tóc: “Tôi cũng biết thời gian rất gấp, nhưng chúng tôi không có cách nào khác. Ai mà biết phải sửa kịch bản thế nào mới có khiến những lão gia đó hài lòng? Hơn nữa, cho dù có sửa kịch bản, chúng tôi quay lại lần nữa cũng cần thời gian để chỉnh sửa biên tập. Làm sao có thể hoàn thành chỉ trong 10 ngày được?”

Trên thực tế, dựa theo hiệu suất làm phim điện ảnh của Hương Thành, viết lại kịch bản và quay lại lần nữa trong vòng 10 ngày cũng vẫn kịp. Nhưng Từ Mục Sâm luôn bị tư tưởng của người làm văn nghệ quấy phá, cho rằng mình mới là người làm phim điện ảnh chuyên nghiệp. Hắn là đạo diễn của 《 Hắc Bạch 》, dù là từ nội hàm của phim nhựa hay chiều sâu của nhân vật đều là vòng cung nhân vật* vô cùng hoàn chỉnh. Không thể dùng những từ ngữ phiến diện như “chính diện” và “phản diện” để hình dung và định nghĩa.

*Vòng cung nhân vật (人物弧光): là một kỹ thuật thường được các nhà biên kịch và tiểu thuyết sử dụng để tạo hình nhân vật. Cụ thể, “vòng cung nhân vật” là quỹ đạo phát triển hoặc sự thay đổi bản chất con người, con đường phát triển. Trải nghiệm những thay đổi, tốt hơn hoặc tồi tệ hơn. Ví dụ, một nhân vật ban đầu có thể vui vẻ và sống động, nhưng về cuối lại trở nên u ám. Quá trình này bao gồm: bản sắc, tính cách, sức mạnh, v.v. Chỉ cần một người thay đổi, quá trình này có thể được gọi là vòng cung tính cách của người đó.

Nhân vật chính có thể làm chuyện xấu nếu cốt truyện yêu cầu. Nhân vật phản diện có thể có kỹ thuật cao hơn một bậc tùy theo định vị nhân vật. Vì vậy trong mắt Từ Mục Sâm, yêu cầu “nhân vật phản diện cần phải đền tội” “sự đúng đắn về chính trị” quả thật là một điều không thể hiểu nổi. Đó là điều chỉ có người hoàn toàn nằm ngoài nghề mới có thể nói ra được.

Cho nên Từ Mục Sâm kể rất nhiều oán giận với Đào Mộ, nói cái này không kịp, cái kia không kịp, kỳ thật hầu hết đều là lấy cớ. Nói thẳng ra là Từ Mục Sâm không muốn cúi đầu trước Quang Điện. Đương nhiên, nếu phân tích kỹ chuyện này, chỉ sợ còn liên quan đến vấn đề vật tay giữa các nhà làm phim Hương Thành và nhà làm phim nội địa. Nói xa hơn một chút, đó là cuộc tranh luận ngầm giữa “nghệ thuật phục vụ chính trị” hay “nghệ thuật không liên quan gì đến chính trị”, mọi người đều hiểu trong lòng mà không nói ra.

Tuy nhiên, sự thật chứng minh, điện ảnh Hương Thành chắc chắn không vật tay lại Quang Điện. Phản đối càng kịch liệt thì giằng co càng lâu, cuối cùng chỉ có hại cho đoàn phim 《 Hắc Bạch 》. Đây là quan hệ cung cầu quyết định mọi thứ —— 《 Hắc Bạch 》 cần thị trường nội địa cống hiến cho phòng bán vé, nhưng thị trường nội địa lại không chỉ có một bộ phim điện ảnh như 《 Hắc Bạch 》 để lấp đầy lịch chiếu.

Cho dù không có Trương đồ tể, cũng sẽ không ăn thịt lợn trộn lông*. Đây chính là sự tự tin mà Quang Điện dám đạp chết 《 Hắc Bạch 》.

*Cho dù không có Trương đồ tể, cũng sẽ không ăn thịt lợn trộn lông (没了张屠户,照样不吃带毛猪): Mình tra mạng thì ra “死了张屠夫,不吃混毛猪”, nghĩa cũng giống nhau thôi, mọi việc vẫn có thể diễn ra tốt đẹp mà không cần ai đó hoặc những điều kiện nhất định.

Đáng tiếc Từ Mục Sâm hiểu ra quá muộn. Hiện giờ quan hệ hai bên rất căng thẳng. Nếu không có người có năng lực đứng ra hòa giải, chỉ sợ cho dù nhà làm phim Hương Thành có cúi đầu làm lại bộ phim, bên Quang Điện cũng sẽ không thông qua xét duyệt một cách thoải mái. Đến lúc đó e là sẽ giống như Đào Mộ nói, 《 Hắc Bạch 》 sẽ bỏ lỡ lịch chiếu tốt nhất ở nội địa, cuối cùng người bị thiệt cũng chỉ là nhà làm phim 《 Hắc Bạch 》.

Xét đến điều này, Từ Mục Sâm cần tranh thủ nhận được sự giúp đỡ của Đào Mộ.

Có ký ức kiếp trước làm nền tảng, Đào Mộ cũng biết đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 đã giằng co với Quang Điện suốt một năm, cuối cùng vẫn cúi đầu nhận sai rồi sửa lại kịch bản. Kết quả lại bỏ lỡ lịch chiếu tốt nhất, dẫn đến phòng bán vé thất bại thảm hại, chỉ nhận được 800 vạn.

Lúc đó Đào Mộ đang bị kẻ ái mộ Thẩm Dục chèn ép, về cơ bản chính là chuột chạy qua đường, người người đòi đánh trong giới giải trí. Bởi vì Từ Mục Sâm quyết định ủng hộ Thẩm Dục đoạt giải diễn viên mới xuất sắc nhất giải thưởng Kim Ô, nên mối quan hệ giữa cậu và đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 không tốt lắm. Sau khi biết được chuyện đó, cậu vui sướng khi người gặp họa còn không kịp, đương nhiên sẽ không thấy đáng tiếc.

Nhưng kiếp này lập trường thay đổi, quan điểm về sự việc dĩ nhiên cũng thay đổi. Đào Mộ cảm thấy, nếu 《 Hắc Bạch 》 thật sự không thể phát sóng ở nội địa thì sẽ rất đáng tiếc.

Nhưng về chuyện sửa kịch bản —— Đào Mộ không phải biên kịch chuyên nghiệp, cậu đương nhiên sẽ không sửa kịch bản. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, cậu chỉ có thể đưa ra những gợi ý sửa đổi dựa trên nhiều bình luận phim đã đọc ở kiếp trước và kết hợp với suy nghĩ của bản thân.

Nói đến chuyện này, việc sửa đổi 《 Hắc Bạch 》 để phát sóng trong nội địa ở kiếp trước thật sự rất kỳ quái. Không biết Từ Mục Sâm nghĩ thế nào lại biên kịch biến Chu Viễn Đình thành bông sen trắng —— dựa theo yêu cầu của Quang Điện, nhân vật phản diện cần phải đền tội. Vì vậy, kịch bản sau khi Từ Mục Sâm sửa đổi lại là, sau khi Chu Viễn Đình nhìn thấy Nghiêm Ngự chặn phát súng cho hắn rồi chết thì lương tâm trỗi dậy, chủ động đến cảnh sát tự thú. Còn xung phong trở thành gián điệp hai mang cho cảnh sát, lừa gạt lão đại hắc bang. Cuối cùng 2 người cùng ngồi tù.

Có thể tưởng tượng, kiếp trước khi Đào Mộ nhận được kịch bản sửa đổi, nội tâm không chỉ có thể dùng từ “phắc” để hình dung, đó thật sự là hàng ngàn con “thảo nê mã” chạy vù vù trong lòng. Chưa kể đến việc Chu Viễn Đình và lão đại hắc bang OOC, toàn bộ lập ý của kịch bản hoàn toàn không thể trụ được. So với kết cục bản kinh điển Hương Thành, bản sửa đổi nội địa chỉ có thể hình dung bằng “thiếu gấm chắp vá bằng vải thô”.

Sau khi phiên bản nội địa được xét duyệt và phát sóng, nhóm fan trung thành đã xem đĩa lậu 《 Hắc Bạch 》 trước đó mua vé vào rạp, sau khi xem xong chỉ có thể chửi ầm lên. Cho rằng 《 Hắc Bạch 》 bản làm lại nội địa không khác gì nhảy thẳng xuống vực sâu ba ngàn thước, kết cục cuối cùng như tiêu chảy. Ngày càng có nhiều dân mạng để lại bình luận oán giận phàn nàn trên mạng. Đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 thuận thế ụp nồi đen cho Quang Điện. Thực ra cũng không xem như là nồi đen, dù sao đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 cũng đã sửa kịch bản dựa theo yêu cầu của Quang Điện. Cuối cùng Quang Điện cũng thông qua xét duyệt. Xét duyệt một tác phẩm kinh điển thành một bộ phim hài kịch được làm ẩu, Quang Điện phải đội cái nồi này.

Nhưng Quang Điện không muốn đội nồi. Hơn nữa còn cho rằng tổ chế tác 《 Hắc Bạch 》 cố tình. Cố tình tạo ra chênh lệch nghệ thuật quá lớn giữa hai tác phẩm khiến Quang Điện không xuống đài được. Đây chắc chắn là có tính ương ngạnh, bị đánh nhưng vẫn không có biểu hiện nghiêm túc.

Vì vậy, trong một khoảng thời gian rất dài tiếp theo, Quang Điện rất chướng mắt Từ Mục Sâm. Chỉ cần là phim điện ảnh do Từ Mục Sâm làm đạo diễn, khi muốn thông qua xét duyệt ở nội địa gặp rất nhiều khó khăn. Hơn nữa cho dù có vất vả thông qua xét duyệt, cũng không thể lên được một lịch chiếu tốt nào. Tình trạng này giằng co suốt mấy năm. Mãi đến khi thị trường điện ảnh nội địa phát triển, thị trường điện ảnh Hương Thành hoàn toàn xuống dốc mới thôi.

Thành thật mà nói, lúc trước Từ Mục Sâm sửa kịch bản thành như vậy, cũng có một phần nguyên nhân là đang trút giận. Muốn cho các lão gia Quang Điện nhìn thấy, nếu sửa theo yêu cầu xét duyệt của bọn họ thì kịch bản sẽ biến thành thế nào. Muốn lén lút vả mặt. Nhưng ngoài điều đó ra, nguyên nhân cơ bản là Từ Mục Sâm hoàn toàn không hiểu kịch bản của Quang Điện, không hiểu được cái gì gọi là sự chính xác về chính trị nên mới làm thành như vậy.

Là một người sống ở Hương Thành từ nhỏ đến lớn, học tập ở Hương Thành, kêu hắn biên kịch sửa đổi tác phẩm kinh điển để phụ họa chính kịch ở nội địa, hệ số khó khăn lớn hơn nhiều so với yêu cầu một nhà biên kịch Hương Thành sáng tác ra một tác phẩm kinh điển.

Vì vậy Từ Mục Sâm nghẹn đến hỏng, không hiểu là thật sự không hiểu. Chuyện phát triển thành như vậy cũng không thể hoàn toàn đổ lỗi cho Từ Mục Sâm và biên kịch.

Nhưng Đào Mộ thì khác. Cả hai kiếp là kiếp trước và kiếp này, Đào Mộ đã xem rất nhiều tác phẩm kinh điển phụ họa theo chính kịch. Dùng tục ngữ để hình dung là, dù chưa từng thấy heo chạy thì cũng từng ăn thịt heo. Sau khi tự mình giám chế một bộ phim kháng chiến chính kịch, đi theo đội ngũ biên kịch chuyên nghiệp để làm phong phú thêm kịch bản quân lữ chính kịch, Đào Mộ cũng coi như có một số ý tưởng về việc sửa kịch bản 《 Hắc Bạch 》.

Xuất phát từ sự hoàn thiện của kịch bản và sự sâu sắc của nhân vật, Đào Mộ cảm thấy, cho dù cuối cùng muốn nhân vật phản diện đền tội, cũng chắc chắn không phải là loại cải biên khiến người ta muốn ói như “được cảm hóa”. Nhưng thật ra có thể để nam chính do Nghiêm Thịnh sắm vai ra tay từ tình tiết Chu Viễn Đình ngủ với tình nhân của lão đại.

“Chúng ta có thể sửa thế này không…” Đào Mộ im lặng một lát, sắp xếp lại suy nghĩ rồi chậm rãi nói: “Đổi thành sau khi Nghiêm Thịnh biết Chu Viễn Đình hắc hóa, vì để châm ngòi ly gián quan hệ của Chu Viễn Đình và lão đại nên Viễn Đình ngủ với chị dâu ra ngoài. Lão đại sinh ra khúc mắc với Chu Viễn Đình, nhưng do coi trọng năng lực của Chu Viễn Đình nên vẫn án binh bất động. Khi chuẩn bị chạy trốn thì đổ hết mọi tội danh lên đầu Chu Viễn Đình, để Chu Viễn Đình làm kẻ chết thay. Chu Viễn Đình đã nhận ra mưu kế của lão đại trước, nhưng không chọc thủng, ngược lại tương kế tựu kế, chuẩn bị hố chết lão đại. Kết quả trai cò đánh nhau, Nghiêm Thịnh dẫn Cảnh sát đến ngư ông đắc lợi, một lưới bắt hết hai nhân vật phản diện.”

Đào Mộ hơi dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Tôi cũng không phải biên kịch chuyên nghiệp, chỉ cung cấp gợi ý đại khái vậy thôi. Cụ thể phải sửa thế nào vẫn phải nghe ý kiến của biên kịch. Nếu đạo diễn Từ không yên tâm, tôi cũng có thể kêu đội ngũ biên kịch của tôi hỗ trợ một chút. Chính là đội ngũ biên kịch đã sửa kịch bản cho 《 Huyết nhục trường thành 》. Mặc dù phim kháng chiến và phim cảnh sát xã hội đen không giống nhau, nhưng về mặt trọng tâm nào đó chắc cũng giống nhau. Mọi người có thể ngồi xuống từ từ thảo luận.”

Miễn là thảo luận ra ý tưởng, cậu có thể cầm kịch bản đã sửa đổi đến tìm Quang Điện xét duyệt trước. Sau khi Quang Điện cho phép, đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 có thể lập tức chuẩn bị quay. Còn về việc chênh lệch múi giờ, có thể dùng thái độ của Quang Điện để đàm phán với các rạp chiếu nội địa và chốt lịch trước.

Từ Mục Sâm bị Quang Điện làm cho vừa lo vừa tức, thật sự không có chút manh mối nào. Nghe được kiến nghị chu toàn của Đào Mộ, hắn lập tức vui mừng, cũng không chiếm tiện nghi của Đào Mộ mà nói thẳng: “Đều nghe theo cậu hết. Cậu nhanh đến Hương Thành, trước tiên phải hoàn tất phần việc giám chế điện ảnh của cậu ở nội địa, chuyện còn lại đều giao cho cậu xử lý.”

Đào Mộ nói: “Những thứ này rất dễ xử lý, nhưng có một chuyện, khi nộp kịch bản cho Quang Điện, chúng ta phải tổ chức một bữa tiệc…”

Đào Mộ không nói tiếp nhưng Từ Mục Sâm lại ngầm hiểu, lập tức tiếp lời: “Muốn tôi mời rượu bồi tội đúng không? Haizz!”

Từ Mục Sâm thở dài một hơi, tự giễu: “Nói thật với em trai, bây giờ tôi thật sự là sứt đầu mẻ trán. Chỉ cần có thể nhanh chóng giải quyết chuyện xét duyệt để 《 Hắc Bạch 》 được chiếu đúng hạn ở nội địa, Đừng nói là kêu tôi mời rượu bồi tội, muốn tôi uống đến dạ dày chảy máu, tôi cũng cam tâm tình nguyện.”