Sau Khi Bị Tra

Chương 61



"Doãn Bạch, sinh nhật vui vẻ!"

Tin đồn của Doãn Bạch cùng Tả Tĩnh U ồn ào huyên náo truyền trên internet một hồi. Một ít paparazzi thông minh nhạy bén mà ngửi được chuyển biến của Doãn Bạch, cho nên thử liên hợp với phòng làm việc account marketing, viết thông bản thảo, đăng ảnh chụp, vì KPI mà cọ lưu lượng cho tin đồn của hai người.

Kết quả lúc này đây Doãn Bạch cùng Tả Tĩnh U cái gì cũng chưa làm, lại giống như ngầm đồng ý chuyện này vậy, làm account marketing càng hăng say truyền đi tin đồn này.

Nhìn mấy tin đồn trên mạng Doãn Bạch giống như là chồn đến ruộng dưa ăn dưa, vui sướng đến độ muốn nhảy nhót lên.

Tả Tĩnh U bắt đầu với cô, so với khi Tiêu niệm bắt đầu với cô là hoàn toàn không giống nhau.

Tả Tĩnh U không phải như Tiêu Niệm lúc bắt đầu, không phải một diễn viên nhỏ hai bàn tay trắng, không có nợ ngập đầu, không phải trong lúc đang phát triển không thể lộ ra ánh sáng, càng không cần Doãn Bạch bảo hộ thật cẩn thận.

Cho nên dưới sự ngầm đồng ý của Doãn Bạch cùng Tả Tĩnh U, không cần lại nhẫn lại tâm muốn "Chiêu cáo thiên hạ" của bản thân, phải nơi chốn che dấu tin đồn rồi sợ mang đến phiền toái cho đối phương.

Tựa như lời Tả Tĩnh U nói vậy, chỉ cần cô muốn thì mặc kệ khi nào cũng có thể công khai.

Rất nhiều chuyện có lẽ chính là như vậy, sai thời điểm gặp được người mình yêu, thì không nhất định bản thân có thể làm đủ tốt được. Chuyện tình yêu này cũng phải chú ý thiên thời địa lợi nhân hòa.

Đây là duyên phận, ai cũng không thể nói rõ.

Đảo mắt đã sắp đến sinh nhật của Doãn Bạch. Cũng đã gần đến ngày 11 nhưng Doãn Bạch vẫn không suy nghĩ được muốn quà hay tiệc sinh nhật thế nào. Tả Tĩnh U liền thương lượng với cô: "Nếu em lười ra ngoài, cảm thấy chung quanh cũng chơi chán rồi...... Mà Đồng Đồng cùng Văn Văn thì phải đi học, ban ngày em cũng không thể chơi với hai đứa nó, vậy chỉ có thể chúc mừng vào buổi tối thôi. Nếu không thì ban ngày mời người quen về nhà, cùng nhau ăn một bữa cơm thế nào?"

Doãn Bạch nghiêm túc suy nghĩ một chút, phát hiện cảm giác như vậy còn rất không tồi, cô gật gật đầu đáp ứng Tả Tĩnh U: "Được rồi, vậy cứ vui vẻ quyết định vậy đi."

Coi như là mời một nhóm nhân viên cuồng công tác như nhau đến cũng được.

Tả Tĩnh U thấy cô đáp ứng rồi, cũng vỗ vỗ tay thập phần vui vẻ mà nói: "Vậy ngày sinh nhật đó của em, chị làm bánh kem!"

Vì thế ngày sinh nhật đó, Trương Ngọc mời nhóm chuyên nghiệp BBQ vào biệt thự chủ trì chuẩn bị buổi gặp mặt ăn uống, còn báo cho Kim Tương Ngọc ở tập đoàn kêu những nhân viên quen thuộc đến.

Cho dù là ở thời kỳ làm kim chủ của Tiêu Niệm, thì khi Doãn Bạch làm lão bản cũng là lão bản có tiếng tốt nhất trong giới. Tuy rằng không phải cái gì cũng dốc lòng, nhưng mà am hiểu sâu sắc đạo lý "Muốn con ngựa chạy, phải cho con ngựa ăn cỏ".

Cho nên cô luôn công khai trả lương cho nhân viên cực kỳ cao.

Tiền lương cao, tuyển nhận toàn nhân tài cực kỳ ưu tú, do đó hoạt động của toàn bộ tập đoàn cũng phát triển không ngừng.

Ở phương diện nào đó tới nói, xác thật Doãn Bạch cũng là nhà quản lý nhân tài —— bởi vì cô thật sự cho đi quá nhiều!

Xét thấy Doãn Bạch là một lão bản tốt, mà tầng quản lý bên trong tập đoàn đều hiểu biết được tình huống gia đình của Doãn Bạch, quan hệ cũng tốt cho nên mỗi khi tết đến đều sẽ đi theo Kim Tương Ngọc lại đây bồi Doãn ăn không ngồi rồi.

Bởi vậy một ít người đã tương đối quen thuộc với nhà của Doãn Bạch.

Nhưng khi phát hiện Tả Tĩnh U ở trong nhà Doãn Bạch thì cấp dưới của Kim Tương Ngọc vẫn bị kinh ngạc tới. Tuy là tin đồn giữa lão bản họ đã sớm nhìn qua nội dung nhưng khi thật sự nhìn thấy Tả Tĩnh U xuất hiện ở bên cạnh Doãn Bạch thì họ vẫn cảm nhận được cái gì gọi là trên thị giác bị đánh sâu vào.

Nguyên nhân là do Tả Tĩnh U từ màn ảnh rộng đi ra, đẹp đến quá có lực sát thương.

Gương mặt là "Bạch nguyệt quang" trong giới giải trí, nháy mắt đã bị một nhóm nhan cẩu ở tập đoàn của Doãn Bạch, lấy Kim Tương Ngọc là người cầm đầu thừa dịp giữa lúc nói chuyện với nhau, sôi nổi hướng Trương Ngọc muốn giấy bút để tìm Tả Tĩnh U muốn ký tên.

Ngày này, ánh mặt trời sau giờ ngọ ấm áp chiếu vào sân sau luôn tu bổ chỉnh tề. Ngoài hoa viên nướng BBQ vô cùng náo nhiệt với một nhóm nữ trang dung tinh xảo xinh đẹp. Họ giống như là một nhóm Hoa Hồ Điệp quay chung quanh bên cạnh Tả Tĩnh U, bưng ly rượu kính rượu cho Tả Tĩnh U, cũng thuận tiện đưa lên mong muốn muốn ký tên.

Tả Tĩnh U hôm nay mặc váy dài màu lam, đứng ở giữa nhóm Hoa Hồ Điệp, giống như yêu cơ lam sắc nở rộ, cứ thong dong mà cầm giấy bút ký tên cho họ, hống đến họ thành một nhóm thiếu nữ ửng đỏ mặt nhịn không được cười ra.

Làm vai chính hôm nay -- Doãn Bạch, ngồi ở trên xe lăn cầm que rau dưa nướng cắn mấy lần, rồi híp mắt thấy một màn cách đó không xa này lại nghĩ thầm rốt cuộc hôm nay là ăn sinh nhật ai đây!

Như thế nào lại có cảm giác Tả Tĩnh U còn được hoan nghênh hơn lão bản như cô chứ!

A, được rồi, cấp dưới bên cạnh đều thích Tả Tĩnh U, vẫn làm cô rất cao hứng. Nhưng một đám người mấy người này lại thẹn thùng như thế làm cái gì?

Đồng chí bên vị trí nhân sự, con gái cô cũng đã lớn hơn Đồng Đồng rồi, vì sao nhìn Tả Tĩnh U còn có thể lộ ra thần thái thiếu nữ như thế?

Doãn Bạch hự hự mà cắn que nướng, ở một bên cuồng ăn dấm. Cô giơ tay, để Trương Ngọc bên cạnh đưa ly champagne cho mình, ngửa đầu nhìn Trương Ngọc cầm camera chụp ảnh Tả Tĩnh U thì chua chít chít nói: "Sau trước kia tôi không phát hiện mấy người thích Tả Tĩnh U như vậy a ~"

Trương Ngọc thở dài, giơ camera cũng không quay đầu lại đã nói cùng Doãn Bạch: "Ai, đó là bởi vì lúc trước boss ngài không thích hợp tác với cô Tả~ ai dám biểu hiện ra ngoài chứ."

"Cô Tả diễn tốt, khi là diễn viên trẻ đã có tiếng cả nhan sắc lẫn kỹ thuật diễn đều được xem trọng, là hoàn toàn xứng đáng đứng hàng TOP trong giới. Cô ấy có rất nhiều mặt tốt, mọi người đều công nhận cô ấy, mà cũng sẽ chọn kỹ kịch bản cùng đoàn đội, cho nên mỗi bộ điện ảnh có cô Tả lão đều không quá kém."

Trương Ngọc lo cho bản thân hoàn toàn không thấy được Doãn Bạch một bên đã nhăn mày càng lúc càng sâu. Sao trước kia cô không phát hiện cấp dưới mình có hai bộ mặt như vậy chứ!

Doãn Bạch lắc lắc champagne trong tay, "Nga" một tiếng đã nhàn nhạt hỏi: "Cho nên ngày thường, có phải mấy người đều sẽ tổ chức đi xem phim điện ảnh của chị ấy hay không?"

Trương Ngọc không hề có phòng bị gật gật đầu, không quá suy nghĩ liền trực tiếp trả lời nói: "Đúng vậy, chị Thẩm Khiết bên tài vụ cũng là fan cô ấy, cho nên mỗi lần ra điện ảnh mới thì đều sẽ tìm chúng tôi cùng đi xem."

Doãn Bạch nhẹ sách một tiếng: "Khó trách tháng trước, cho mấy mọi người đi xem phim mới của cô Tả thì mọi người lại đi đến vui vẻ như vậy!"

Doãn Bạch nâng champagne đặt ở bên môi uống một ngụm, cực kỳ âm dương quái khí nói: "Nếu trước kia thích cô ấy, vậy thì thích đi. Có cái gì cần phải che lấp, tôi biết thì cũng sẽ không làm gì mấy người."

Làm đến thần thần bí bí như vậy, giống như cô là bá đạo tổng tài nào đó vậy.

Trương Ngọc nghe ngữ khí ai oán này của cô, buông xuống camera trong tay, quay đầu nhìn về phía Doãn Bạch bất đắc dĩ nói: "Bởi vì khi đó Boss rất thích Tiêu Niệm nha, mấy phim cô Tả có tham gia so với Tiêu Niệm thì khá là trùng hợp, hai người đều cạnh tranh ở các giải thưởng lớn, mà đại đa số trong đó còn đều là Tiêu Niệm thất bại."

"Mấy người chúng tôi này cũng chỉ là người làm công, cũng phải xem sắc mặt ngài mà, được không. Người sáng suốt đều biết ngài không thích cô Tả, ai còn dám ở trước mặt ngài đi tìm chết chứ?"

Đúng, chính là điểm này làm Doãn Bạch phi thường phi thường khó chịu!

Doãn Bạch lại đột nhiên lại uống thêm champagne, thập phần bất mãn mà nói: "Tôi cũng không phải độc tài gì, sẽ đuổi việc mấy người sao?"

"Đương nhiên không phải như thế a." Trương Ngọc biết cô đang gắng sức lên thôi nên vội vàng trấn an nói: "Chúng tôi đều biết ngài là người nói đạo lý, nhưng quan hệ giữa mọi người, không phải cái gì cũng phải nói rõ ràng."

"Có một quan điểm gọi là cố tìm cái chung, gác lại thứ bất đồng. Đó chính là khi chúng ta bắt đầu kết giao đều sẽ tránh đi các chỗ làm hai bên không thoải mái, ở dưới tình huống khác nhau cũng sẽ bảo trì quan niệm của hai bên mà tôn trọng lẫn nhau, tranh thủ có thể có được sự thống nhất."

"Cho dù không thể thống nhất cũng không có vấn đề gì, chỉ cần có thể tôn trọng lẫn nhau, quan tâm cảm nhận của đối phương để làm hai bên cảm thấy thoải mái thì tốt rồi."

Trương Ngọc giải thích một phen, thở dài, nhìn Doãn Bạch ánh mắt nhu hòa nói: "Cho nên a Boss, chúng tôi khác với chị ở điểm này cũng cảm thấy không phải chuyện gì quan trọng, chỉ thích một diễn viên, cần gì phải đi đến nơi nơi nói?"

Tuy rằng Doãn Bạch tùy hứng, nhưng những lời này kỳ thật cũng không cần Trương Ngọc nói cùng cô. Trong lòng cô cũng hiểu rõ, có chút thời điểm cô thật sự bá đạo, cũng có tính trẻ con một chút.

Nhưng mà về sau...... Sửa tới sửa lui. Rốt cuộc thì cô cũng là đứa nhỏ bộ dáng người lớn a!

Trương Ngọc rũ mắt, nhìn mắt Doãn Bạch trong cái ly champagne loạng choạng, vẻ mặt như suy tư gì đó, thở phào nhẹ nhõm. Cô ấy giơ tay vỗ vỗ bả vai Doãn Bạch, rất là thoải mái mà nói: "Bất quá boss à, ngài thật sự thay đổi rất nhiều nha."

Doãn Bạch ngửa đầu nhìn cô ấy, hỏi: "Là như thế nào?"

Trương Ngọc cong mặt mày, cười tủm tỉm nói: "Trước kia, khi cùng Tiêu Niệm ở bên nhau thì ngài vẫn luôn đi theo bên cạnh cô ấy, như là ác long giữ lấy kho báu của mình vậy. Hiện tại khi cùng cô Tả ở bên nhau đã cảm giác ngài rất thả lỏng, cũng rất ỷ lại chị ấy......"

"Cho dù rất nhiều người vây quanh cô Tả, ngài cũng sẽ không tức giận."

Doãn Bạch nắm ly champagne suy nghĩ một chút, ngửa đầu nhìn về phía Tả Tĩnh U bị người vây quanh cười khẽ một tiếng: "Bởi vì cô Tả là một người rất đáng tin cậy, chị ấy không giống Tiêu Niệm cùng tôi trông yếu ớt như vậy...... Cô ấy là một người rất có cảm giác an toàn...... Cũng là một người mạnh mẽ......"

Trương Ngọc vỗ vỗ đầu vai cô, thập phần cảm khái nói: "Đúng vậy, cô ấy giống như người mẹ đang bao dung chị~"

Mẹ?

Doãn Bạch nhăn chặt mày, ngước mắt ghét bỏ nhìn Trương Ngọc: "Em có ý tứ gì? Lời này em nói không quá thích hợp!"

Trương Ngọc chớp chớp mắt với cô: "Ý tứ trên mặt chữ ~"

Trương Ngọc nói, lại giơ lên camera về phía "Buổi họp mặt fan của Tả Tĩnh U" vẫy tay: "Cô Tả, mọi người đã ký tên xong chưa? Muốn tôi chụp một tấm chung cho mọi người không nào?"

"Được, được!"

Mọi người vô cùng cao hứng mà vây quanh ở bên cạnh Tả Tĩnh U, làm kiểu "Chúng tinh phủng nguyệt" để Trương Ngọc chụp ảnh chung cho họ.

Doãn Bạch cầm ly rượu, nhìn một màn này ở nơi xa thì trong lòng ngăn không được mà phun tào: Uy uy uy, này rốt cuộc là là sinh nhật cô, hay là buổi họp mặt fan của Tả Tĩnh U chứ?

Vì sao cả nhóm nhân viên của cô đều là kẻ phản bội?

Doãn Bạch bưng lên champagne, nhìn rượu trong suốt bên trong nghiêm túc hỏi: "Có phải tôi nên trừ thưởng cuối năm của họ không nhỉ?"

Không đợi Doãn Bạch ra quyết định, hoa hồng xanh nơi xa bị nhóm Hoa Hồ Điệp quay chung quanh đã vẫy tay với cô: "Doãn Bạch, nhanh lại đây!"

"Tới rồi!"

Tả Tĩnh U kêu cô thì cô lập tức buông chén rượu, điều khiển xe lăn đi qua chỗ Tả Tĩnh U.

Sau khi đến gần thì Tả Tĩnh U đỡ xe lăn của cô. Tay nàng đáp ở trên vai Doãn Bạch, kéo cô cùng ở giữa một nhóm người rồi mở miệng nói: "Chúng ta chụp cùng Doãn đổng một tấm đi, để làm kỷ niệm sinh nhật tuổi 30 của Doãn đổng thế nào?"

Mọi người vui vẻ đáp ứng, Tả Tĩnh U đứng ở phía sau Doãn Bạch, hai người ở giữa, dưới sự dẫn đầu của Trương Ngọc, cùng nhau kêu to một câu: "Doãn Bạch, sinh nhật vui vẻ!"

Doãn Bạch nở nụ cười, sau khi chụp ảnh xong cũng quay đầu nhìn về phía Tả Tĩnh U, cười tủm tỉm nhìn nàng nói: "Chúc cô Tả có buổi họp mặt fan cùng tập đoàn Ngân Hà bắt đầu thuận lợi!"

Cô bỗng nhiên nói một chút như vậy làm tất cả mọi người ở đây sửng sốt, tiếp theo đều nhịn không được ha ha nở nụ cười. Trong tiếng cười vui vẻ này Tả Tĩnh U giơ tay, xoa xoa mặt cô sủng nịch mà nhìn cô nói: "Chế nhạo người ta."

Nàng cong mặt mày nhìn Doãn Bạch tràn đầy ý cười.

Camera cách đó không xa, trung thực mà ghi lại một màn vui vẻ này, phảng phất như đang chứng kiến Doãn Bạch sau khi 30 tuổi lại bắt đầu cuộc sống vui vẻ mới.