Quỷ Vương Tìm Vợ

Chương 15: Sự thật 3



Ma nữ rời khỏi quay trở về hồ nước của mình.

Vy Vy kéo tay Du Hạo hỏi chuyện “Này chẳng phải anh bảo thích tôi sao? Sao anh lại làm vậy?”

“Đúng là anh thích em nhưng thấy vợ sắp cưới của mình suốt ngày ôm ấp một thằng khác, cảm giác lúc đó của anh, em đâu thể hiểu được.”

Nghe hắn nói ngang ngược cô cũng không muốn đôi co.

Thấy Vy Vy không nói gì nữa hắn ta ghé sát nhìn vào gương mặt xinh đẹp của cô.

“Vy Vy, em xinh đẹp thật đấy.”

“Rốt cuộc anh thích khuôn mặt này của tôi hay anh thích tính cách của tôi?” Cô nhìn hắn hỏi.

Hắn nhếch môi khẽ lấy tay chạm vào gương mặt xinh xắn của cô.

“Là em thì anh đều thích hết, ngay cả khi em không có gương mặt này thì anh cũng sẽ càng yêu em hơn. Vy Vy hay là anh giúp em phá bỏ gương mặt này nhé?”

Vy Vy vội đẩy hắn ta sợ hắn làm hại mình “Anh bị điên à?”

Hắn nhìn cô rồi tỏ vẻ ngẫm nghĩ “Nếu như em không có gương mặt này thì chắc chắn sẽ không có kẻ nào thích em vì thế em sẽ chỉ là của một mình anh thôi.”

“Anh đừng mơ rằng tôi sẽ kết hôn với một người đã chết như anh.”

Sắc mặt hắn bỗng nhạt đi, nụ cười dần biến mất, ánh mắt hắn từ dịu dàng bỗng trở nên sắc lạnh.

“Em đâu có quyền lựa chọn.”

Hắn chậm rãi tiến về phía cô, cô chỉ dám lùi lại một bước “Anh định làm gì? Đừng có qua đây.”

“Chi bằng để anh giúp em như vậy hai ta sẽ là vợ chồng suốt đời, suốt kiếp. Anh hứa sẽ không để em đau, cái chết sẽ rất nhanh là biến mất thôi.”



Cô sợ hãi hét lớn “Đừng qua đây!!!”

Vy Vy bỗng trượt chân chút xíu thì ngã ra phía sau thì đột nhiên một ánh sáng trắng léo sáng lên.

Cô tỉnh lại nhìn xung quanh thì đã là trước cửa ký túc xá.

Cô đã thoái khỏi Du Hạo.

Thế nhưng lúc này ma nữ bỗng bước chân vào ký túc xá, thấy vậy cô liền đi theo.

Thì ra mới sáng sớm cô nhìn thấy ma nữ đó là do Du Hạo phái tới để chọc phá cô. Nhưng tại sao ma nữ đó lại chọc Nhược Hy chứ không phải cô?

Ả ta xuyên qua cửa phòng cô cũng vội đi theo.

Bước vào phòng thì cô khá ngỡ ngàng, bật ngửa.

Trong phòng xuất hiện hai Vy Vy.

Nhược Hy đang mải chơi game lúc này theo cách nhìn của Vy Vy và ma nữ thì là Vy Vy vừa ngủ, Vy Vy vừa chơi game.

Chẳng lẽ là chiếc vòng đó, nó hút dương khí của cô nhưng có cũng đang bảo vệ cô?

Ma nữ suy nghĩ kỹ quyết định chọn Vy Vy đang chơi game.

Mọi chuyện xảy ra tiếp theo thì ai cũng biết rồi, Vy Vy muốn giúp Nhược Hy cũng như Vy Vy đang ngủ nhưng bản thân chẳng thể làm gì.

Lúc này Vy Vy bỗng nhìn thấy Tiểu Đào qua cửa sổ, dường như Tiểu Đào rất mệt mỏi.

Để kết thúc mọi chuyện thật sớm thì cô đã dùng hết sức đập vỡ màn hình máy tính của Nhược Hy để xua đuổi ma nữ đi.

Do bị chập mạch điện nên đã có tiếng nổ làm mất điện toàn ký túc.

Thì ra không phải vô duyên vô cớ máy tính phát nổ thì ra là do cô làm.



Không suy nghĩ nhiều cô phải đi bảo vệ Tiểu Đào.

Tiểu Đào đi qua hàng bánh kẹp bán trong trường thì nhớ đến Vy Vy.

“Không biết cậu ấy còn giận mình không? Tại sao hôm qua mình lại làm chuyện đáng trách như vậy chứ?”

Dù vậy Tiểu Đào cũng vẫn mua thêm một chiếc bánh kẹp định mang tới cho Vy Vy.

Vy Vy lúc này đi theo Tiểu Đào không ngừng cảm thấy hối hận, muốn nói lời xin lỗi nhưng Tiểu Đào không thể nghe thấy.

Tiểu Đào muốn gõ cửa phòng Vy Vy nhưng lại không dám, vì thế chỉ dám để bánh kẹp đã mua để trước cửa rồi ghi giấy nhớ để lại.

Cậu ấy viết: “Vy Vy mình thật sự xin lỗi cậu, mình và A Minh hoàn toàn trong sạch, mình biết tình cảm của hai cậu như thế nào, mình không tội tình gì làm kẻ thứ ba cả. Nếu cậu đọc được thì hãy gọi cho mình chúng ta sẽ nói chuyện rõ ràng.”

Vy Vy suy nghĩ lại, lục lại ký ức nhưng cô chưa từng nhìn thấy chiếc bánh kẹp này. Vì thế cô không hề nhìn thấy giấy nhớ nào và không gọi cho Tiểu Đào.

Lúc này một hình bóng quen thuộc xuất hiện, là Du Hạo.

Hắn ta cầm tờ giấy lên đọc sau đó thì vò nát, ánh mắt cực kỳ nghiêm nghị.

“Cô ta thật phiền phức, có lẽ nên cho cô ta biến mất rồi.”

Vy Vy tức giận mắng hắn “Đồ khốn, thì ra cái chết Tiểu Đào là do anh.”

Hắn ta bỗng quay lưng rời khỏi nhưng không quên phủi tay làm chiếc bánh kẹp rơi xuống đất trước phòng người khác.

Chắc mấy bạn phòng bên nhặt được rồi đem bỏ nên cô không hề hay biết.

Nhưng...

Hắn ta hình như lại không thấy cô.