Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Chương 44: Công chúa háo sắc hối hận



Nhìn không ra, yêu nghiệt này đã luyện công phu……

Mộ Dung ThấtThất cúi đầu xuống, mỉm cười. Lúc nãy trước khi Phượng Thương mở miệng,lỗ tai của nàng đã bị bàn tay to của hắn che lại, sợ âm thanh của mìnhsẽ làm đau nàng, xem ra hắn không hề nhìn thấu con người mình, nhưngthật ra thực tốt lắm.

“Khụ khụ……” Long Trạch Vũ xấu hổ ho khan, toàn bộ cung điện bởi vì Phượng Thương mà trở nên hỗn loạn, cung nữcùng thái giám kia biết mình đã làm sai, lập tức quỳ xuống mặt đất, sợtới mức lạnh run.

“Lui xuống, lui xuống!” Long Trạch Vũ khôngtrách phạt bọn họ, tuy rằng đám người này đã làm mất thể diện của hắn,nhưng mà hắn cùng những người đó cũng chẳng khác gì nhau, đều bị gươngmặt người kia hấp dẫn, thật sự không biết nên giấu mặt vào đâu nữa!

Lúc này, mọi người mới chú ý tới nữ tử bên người Phượng Thương. Tronglúc nhất thời, mọi người đều không nhận ra đây là Mộ Dung Thất Thất,ngay cả Mộ Dung Thái cũng không nhận ra đó nữ nhi của mình, nội tâmkhông hiểu sao lại phi thường buồn bực, nữ tử này là ai? Chẳng lẽ Phượng Thương muốn từ hôn? Muốn kết hôn với vị giai nhân này?

Thấymình trở thành tiêu điểm, Mộ Dung Thất Thất chuẩn bị cúi xuống hành lễvới hoàng thượng, hoàng hậu đang ngồi ở trên, lại bị Phượng Thương kéotay, không cho nàng quỳ xuống. Người của hắn, vì sao phải khúm núm đốivới người khác? Hắn không cho!

“Khanh khanh, vị trí chúng ta ở chỗ này!”

Phượng Thương ôn nhu nắm tay Mộ Dung Thất Thất đi vào vị trí đã đượcđịnh sẵn, ngồi xuống, giơ tay nhấc chân đều tao nhã như vậy, cao quý như vậy, làm cho các nữ nhân hâm mộ đến đỏ con mắt, đều thầm đoán tronglòng, rốt cuộc vị nữ nhân này là ai, có phúc gì mà có thể làm người đứng bên cạnh nam tử này.

Không ngờ người nhận ra Mộ Dung Thất Thất đầu tiên, chính là Mộ Dung Tuyết Liên.

Dù sao cũng là Hoàng quý phi của một nước, tuy rằng Phượng Thương rấthấp dẫn người, nhưng nàng biết người mà mình sẽ dựa vào là nam nhân bêncạnh nàng, cho nên lập tức thu tâm, nhìn đến nữ tử bên người PhượngThương. Bộ dáng kia, cùng với Mộ Dung Thất Thất trong trí nhớ nàng cóchút tương tự, nhưng Mộ Dung Tuyết Liên lại không dám xác định.

“Tam muội muội –” Mộ Dung Tuyết Liên thử gọi một tiếng.

“Đại tỷ hảo!” Mộ Dung Thất Thất ngẩng đầu cười, rốt cục nhìn thấy tỷ tỷ cùng mẹ với mình, chỉ là thời điểm nhìn thấy Mộ Dung Tuyết Liên, MộDung Thất Thất có chút kinh ngạc.

Ngũ quan Mộ Dung Tuyết Liênmềm mại đáng yêu, mặt trắng nộn, mi liễu diệp, mắt hạnh nhân, môi anhđào, trời sinh một cỗ mị thái, tựa hồ nàng là trong tranh bước ra , làmột mỹ nhân nũng nịu. Nhưng mà, là tỷ muội thân sinh, vì sao dung mạocủa nàng cùng Mộ Dung Tuyết Liên lại khác xa đến như vậy?

Nhìnđến Mộ Dung Tuyết Liên có thể nhận bóng dáng Mộ Dung Thái ở đâu đó, ngay cả những người khác trong tướng phủ lớn lên cũng giống Mộ Dung Thái,nhưng mà trên người chính mình một chút cũng chẳng hề giống, hay là bộdạng của mình giống Lí Thu Thủy?

Chỉ là Lí Thu Thủy sau khisinh nàng ra liền vào phật đường, muốn thấy mặt nàng còn khó hơn là lêntrời…… Một dấu chấm hỏi nho nhỏ xuất hiện trong lòng Mộ Dung Thất Thất.

“Ngươi là Mộ Dung Thất Thất?!” Hiện tại đến phiên Long Trạch Vũ Nhikinh ngạc, trong mắt nàng tràn đầy vẻ bất khả tư nghị, nhìn thấy Mộ Dung Thất Thất một thân xinh đẹp, ánh mắt Long Trạch Vũ Nhi từ kinh ngạcchậm rãi chuyển thành cừu hận.

Long Trạch Vũ Nhi lớn tiếng kêulên, khiến cho càng nhiều người chú ý tới Mộ Dung Thất Thất, nhìn thấymột thân trang phục và phục sức mà nàng khoác trên người, mọi ngườikhông thể không cảm thán, đúng là người đẹp vì lụa.

Chuyện Long Trạch Vũ Nhi muốn “Kim lũ y” của Phượng Thương đã sớm truyền khắp toànbộ kinh thành, mọi người ngồi đây đều biết chuyện ấy. Hiện tại nhìn thấy quần áo trên người Mộ Dung Thất Thất, các nữ nhân đều kinh hô. Nguyênbản ngũ quan bình thản vô kì như Mộ Dung Thất Thất lại được bộ quần áonày phụ trợ dường như biến thành thiên tiên nhân, hiệu quả như vậy, aimà không muốn chứ!

“Có phải là kim lũ y?”

“Thật xinh đẹp!”

“Trời ạ! Khi trở về ta cũng phải đi Tuyệt Sắc phường đặt hàng mới được!”

“Lão gia, ngươi mau cho người mua cho ta!”Đủ loại thanh âm rơi vào trong tai Mộ Dung Thất Thất, khiến lòng nàngmau chóng nở hoa. Xem ra lấy “Kim lũ y” đưa cho Phượng Thương là chínhxác , trải qua sự tuyên truyền ngày hôm nay, Tuyệt Sắc phường ở Tây Kìquốc nhất định sẽ khởi đầu tốt đẹp, đến lúc đó chỉ sợ còn có không đếmđược số vàng bạc chui vào túi mình a .

Ánh mắt các nữ nhân từtrên người Mộ Dung Thất Thất, lại tới “Hoa Thu” trên đầu nàng, Mộ DungThất Thất thậm chí còn cảm nhận được sự hâm mộ cùng ghen tị cùng oán hận phóng về phía mình, ngay cả hoàng hậu Đoan Mộc Tình cũng bị bộ “HoaThu” hoa lệ kia hấp dẫn, không nhịn được mở miệng hỏi:“Đây không phải là Quang Hoa công tử mới làm –”

Mắt Mộ Dung Thất Thất nhìn Phượng Thương, chờ hắn gật đầu, mới trả lời Đoan Mộc Tình,“Hồi hoàng hậu nương nương,”Hoa Thu” là do thông bảo trai ở Bắc Chu quốc bán, là Vương giamua sau đó tặng cho ta.”

Thời điểm nói ra lời này, trên mặt MộDung Thất Thất xuất hiện chút hồng hồng, khiến cho người ta nghĩ là nàng đang ngượng ngùng, cũng làm cho người ta kinh ngạc bởi Phượng Thươngthế mà lại để ý đến Mộ Dung Thất Thất.

Bất quá, lời của Mộ Dung Thất Thất khơi dậy càng nhiều ánh mắt ai oán, chán ghét hướng tới LongTrạch Vũ Nhi. Nếu không phải do nàng, Quang Hoa công tử như thế nào lạiđem thông bảo trai dời tới đến Bắc Chu quốc? Về sau, trang sức tuyệt vời như thế này nếu muốn mua, còn phải trả tiền phí vận chuyển trắc trở,kèm theo thuế Bắc Chu quốc đặt ra. Đều là này do công chúa không hiểuchuyện làm ra!

Nhận thấy địch ý của đám nữ nhân đối với mình,Long Trạch Vũ Nhi hung hăng quét mắt một vòng, khiến cho những người đóphải cúi đầu, mà khi ánh mắt nàng cùng Mộ Dung Thất Thất chạm vào nhau,Long Trạch Vũ Nhi tinh tường thấy được trong mắt Mộ Dung Thất Thất đầy ý cười nhạo, còn có khiêu khích.

Đúng, chính là khiêu khích! Trong mắt Mộ Dung Thất Thất hiện lên rõ rõ ràng ràng sự khiêu khích nồng đậm!

Long Trạch Vũ Nhi gắt gao nắm lấy ống tay áo, tức giận nghiến răng.Đúng vậy, nàng hối hận ! Nếu sớm biết Phượng Thương là nhân vật như vậy, nàng cái gì cũng sẽ không tin vào lời đồn mà lầm lỡ chung thân đại sựcủa mình.

Giờ phút này, Long Trạch Vũ Nhi đã sớm đem những lờiĐoan Mộc Tình vẫn thường dặn dò để lại phía sau, cũng đem Bạch Mục Phi,cùng thân phận con dâu Bạch phủ tương lai, mà trước kia nàng theo đuổi,đều vứt đi hết. Trong mắt nàng giờ chỉ có Phượng Thương, còn có “Kim LũY”cùng bộ “Hoa Thu” hoa lệ loá mắt kia.

Tất cả phải là củanàng! Vô luận là Phượng Thương phong hoa tuyệt đại, hay là cái khác,nguyên bản đều là của nàng! Vì sao hiện tại tất cả đều thuộc về phế vậtkia! Thật không công bằng!

Toàn bộ đầu óc Long Trạch Vũ Nhi bị ý niệm như vậy tràn ngập che lấp, nàng nghĩ rằng, những thứ Mộ Dung ThấtThất sở hữu đều do sai sót, chính nàng đoạt hết thảy những thứ nguyênbản thuộc về mình. Phượng Thương ôn nhu tươi cười, nụ cười này hẳn phảithuộc về Long Trạch Vũ Nhi nàng, nhưng Mộ Dung Thất Thất lại làm cưuchiếm thước sào*, cướp đi thứ nàng thích! (*chim gáy cướp tổ chim khách)

Đối với biểu tình âm u bất định trên mặt Long Trạch Vũ Nhicùng với ánh mắt ôm nỗi hận cùng tràn ngập ý muốn đoạt lấy kia, Mộ DungThất Thất phi thường quen thuộc.

Xem ra, hôm nay sẽ không dễdàng kết thúc như vậy! Bất quá lâu rồi cũng chưa gặp chuyện gì thú vịnhư vậy, hơn nữa chính mình cũng chịu oan ức nhẫn nhục thật lâu, giờ rất thích hợp để phản kích lại. Lại nói tiếp, có người còn thiếu nợ nàng,trước khi rời đi Tây Kì quốc cũng nên đòi lại, nghĩ như vậy, Mộ DungThất Thất lộ ra một nụ cười mê huyễn.

Nụ cười trên khóe miệngcủa Mộ Dung Thất Thất, trực tiếp bị Long Trạch Vũ Nhi quy thành “tràophúng”, cũng hoàn toàn khiến thứ gọi là lý trí, toàn bộ bị cuốn sạchkhỏi đầu nàng.

Không được, thứ thuộc về nàng, nàng muốn cướptrở lại! Mộ Dung Thất Thất dựa vào cái gì mà chiếm tiện nghi! Nàng sovới Mộ Dung Thất Thất cao quý hơn, so với nàng ta xinh đẹp hơn, chỗ nàođều so với nàng ta đều hoàn hảo hơn, dựa vào cái gì thứ nguyên bản thuộc về chính mình , lại chắp tay dâng tặng cho Mộ Dung Thất Thất!