Phong Lưu Pháp Sư

Chương 326: Đồng tháp nhi mien



 

Long Nhất hơi nghiêng đầu, cười nói: "Nếu trên người ta không có hơi rượu, có phải là có thể ngủ ở đây không?"

"Cũng không được, chúng ta không thật sự là vợ chồng, làm sao mà ngủ cùng giường được?" Nạp Lan Như Nguyệt run run, nhẹ giọng nói.

Long Nhất cười hắc hắc nói: "Ta mặc kệ, nàng không thích thì cứ việc xuống đất ngủ".

"Đây là giường của ta, ta tại sao phải xuống?" Nạp Lan Như Nguyệt phản bác.

"Bây giờ là của ta, nàng đừng quên hiệp định của chúng ta, ngoại trừ thân thể của nàng, tất cả của nàng đều là của ta" Long Nhất cười gian trá nói.

Nạp Lan Như Nguyệt ngẩn ra, ngẫm lại quả thật có ước định như vậy, lúc ấy vì muốn bảo vệ sự trong sạch thân thể bản thân, cái gì cũng có thể chấp nhận, bây giờ đã có chút hối hận, cái này chẳng phải mang ý nghĩa bản thân không có gì cả, cái gì cũng không phải của mình, cái giá này quả thật là lớn.

"Đem thân thể này cho hắn cũng không phải là không được" Nạp Lan Như Nguyệt trong lòng đột nhiên xuất hiện ý niệm như vậy, nhưng lập tức nàng liều mạng xua đuổi nó ra khỏi đầu, đây là suy nghĩ gì vậy, chẳng lẻ mình điên rồi sao?

"Nàng muốn làm gì? Sao lại lắc đầu? Hưng phấn vậy sao" Long Nhất thấy Nạp Lan Như Nguyệt đứng cả buổi, đột nhiên lắc đầu lia lịa, không khỏi giật mình hỏi.

Nạp Lan Như Nguyệt lấy lại tinh thần, mặt nóng cả lên, lập tức hừ lên một tiếng, đột nhiên đứng lên trên giường, đẩy thân thể Long Nhất ra khỏi giường.

Long Nhất thấy bàn chân ngọc ngà của Nạp Lan Như Nguyệt đạp về hướng mình, trong đầu không khỏi xuất hiện ý niệm, ngón tay di động, vận chân khí nhằm vào lòng bàn chân của Nạp Lan Như Nguyệt. khe khẽ giã nhẹ vài cái.

"A…" Nạp Lan Như Nguyệt kêu khẽ một tiếng, chân đột nhiên hạ xuống.

"A…" Long Nhất kêu thảm một tiếng, hai chân khép chặt lại, bàn tay che ở mệnh căn. Thân thể lăn qua lộn lại.

Nạp Lan Như Nguyệt ngồi ở trên giường, nhìn vẻ mặt thống khổ của Long Nhất có chút không biết làm sao, trong khoảng thời gian ngắn không rõ chuyện gì xảy ra.

"Ngươi làm sao vậy?" Nạp Lan Như Nguyệt nhẹ giọng hỏi.

"Sao cái gì mà sao, nàng cho dù thống hận ta cũng không cần hạ độc cước như vậy chứ, nàng muốn hủy đi cuộc sống của các thể tử của ta sao?" Khuôn mặt tuấn tú của Long Nhất nhăn lại, tại mệnh căn vận chuyển nội lực lên là không có gì đáng ngại, nhưng hắn vẫn đang giả vờ thành bộ dáng không muốn sống nữa.

Nạp Lan Như Nguyệt ánh mắt nhìn xuống, cuối cùng dừng lại chỗ đôi tay Long Nhất đang che, khuôn mặt hồng hồng lên thầm nghĩ: "Chẳng lẻ mình vừa mới đạp xuống một cước đã dẫm nát chỗ đó, nghe nói chỗ đó của nam nhân là nơi yếu ớt nhất trong toàn thân. Không phải có chuyện gì xảy ra chứ".

"Ngươi đừng lo, ta không phải cố ý" Nạp Lan Như Nguyệt có chút hối hận nói.

"Ngươi nói đừng lo, nếu sau này có vấn đề gì đó. Chính là do nàng gây ra, nàng phải gánh toàn bộ trách nhiệm" Long Nhất oa oa hét lớn, khóe miệng lại lóe lên nét cười xảo trá.

"Thật… thật sự rất đau sao? Hay để ta dùng thánh quang trị liệu cho ngươi một chút?" Nạp Lan Như Nguyệt tin là thật, nếu nơi đó của Long Nhất thật sự xảy ra chuyện gì, không phải sẽ phá hủy hắn sao?

Ồ… Long Nhất liếc mắt con ngươi xoay chuyển. Vội vàng gật đầu.

"Ngươi, ngươi mở tay ra" Nạp Lan Như Nguyệt tim bỗng nhiên đập nhanh, có chút mất tự nhiên. Dùng thánh quang để trị chỗ đó của nam nhân quả thật đây là lần đầu tiên.

Long Nhất di chuyển tay, mở rộng ra.

Nhìn vào cái chỗ tiểu huynh đệ của Long Nhất, Nạp Lan Như Nguyệt| thân thể không tự chủ được run rẩy một chút, trong miệng nàng rất nhanh đọc lên những câu chú ngữ rất dài, trong tay xuất hiện một đạo bạch quang nhu hòa, tay nàng xoay chuyển, liên tụcxuất hai đạo thánh quang vào chỗ tiểu huynh đệ "bị thương" của Long Nhất.

Long Nhất chỉ cảm thấy tiểu huynh đệ bị từng đạo khí tức ấm áp vây quanh, sự ấm áp như gió xuân thổi qua, lại như bàn tay của tình nhân vuốt ve. Thật sự là cực kỳ sảng khoái, hắn không khỏi rên lên một tiếng.

"Vẫn rất đau hay sao?" Nạp Lan Như Nguyệt lại tưởng Long Nhất đang thoải mái rên rỉ thành ra là đang thống khổ, không khỏi khẩn trương hỏi.

Long Nhất chân mày nhướn lên, liều mạng gật đầu nói: "Đương nhiên là đau rồi, nơi này là nơi rất đặc biệt, đó chính là tính mạng của ta".

"Vậy, vậy làm sao bây giờ?" Nạp Lan Như Nguyệt yếu ớt hỏi.

"Nàng nếu lấy tay xoa bóp, có lẽ sẽ đỡ hơn" Long Nhất lặng lẽ liếc mắt nhìn Nạp Lan Như Nguyệt, thấy nàng đột nhiên thay đổi sắc mặt, vì vậy ngay sau đó nói: "Nàng cũng biết, chỗ đó của nam nhân phi thường mẫn cảm, ta bây giờ đều không có cảm giác gì, nếu nó có khả năng đứng lên thì có nghĩa là không có vấn đề gì, cái này đương nhiên cần phải có nàng hỗ trợ".

Nạp Lan Như Nguyệt khuôn ửng hồng rồi lại trắng không còn chút máu rồi lai hồng, cuối cùng cắn răng quyết định, ai bảo chuyện này do mình gây ra? Hơn nữa hắn chỉ muốn mình sờ một chút, nhân dịp này sờ cho biết cũng tốt, Nạp Lan Như Nguyệt tự an ủi bản thân.

Nạp Lan Như Nguyệt nhắm hờ mắt, bàn tay nhỏ bé chậm rãi lần về phía bụng dưới của Long Nhất …

Long Nhất cả người kích động, cảm giác được một bàn tay nhỏ bé ấm áp đang nhẹ nhàng đặt trên tiểu huynh đệ của hắn, hơn nữa còn có chút run rẩy, hiển nhiên là đang rất khẩn trương.

Long Nhất cảm giác được tiểu huynh đệ nhảy dựng lên, có khuynh hướng thành rồng, hắn vội vàng hít sâu một hơi để kéo tà hỏa trở về, tiểu huynh đệ bị lâm vào tình trạng nửa cứng nửa mềm.

"Nó cử động, nó, nó cử động" Nạp Lan Như Nguyệt giọng run run nói.

"Nắm lấy nó đi, nắm lấy nó, nó bây giờ vẫn chưa có hoàn toàn khôi phục" Long Nhất toàn thân như bị thiêu đốt, một cỗ dục vong đang muốn phá tung tất cả sôi trào.

Nạp Lan Như Nguyệt cắn môi dưới, bàn tay nhỏ bé bắt đầu nhẹ nhẹ vỗ về tại tiểu huynh đệ của Long Nhất.

Vài lần như thế, Long Nhất thật sự chịu không được nữa, hắn cắn răng nói: "Nắm lấy nó, mau nắm lấy nó".

Nạp Lan Như Nguyệt nghe được ngữ khí nghiến răng nghiến lợi của Long Nhất, còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì, trái lại còn theo ý của hắn hồi hộp nắm lấy tiểu gia hỏa kia.

Long Nhất cũng không thể chịu được nữa, tiểu huynh đệ cấp tốc bành trướng lên, vươn thẳng lên trong bàn tay nhỏ bé của Nạp Lan Như Nguyệt.

"Nó, nó lớn lên rồi, rất lớn nữa" Nạp Lan Như Nguyệt khẩn trương kêu lên, bàn tay nhỏ bé như chạm phải điện.

Long Nhất cũng chịu không được nữa, mắt hắn lóe ánh sáng xanh, gầm nhẹ một tiếng ôm gọn Nạp Lan Như Nguyệt vào lòng. Ông nội nó, dù sao cũng có tình ý, mặc kệ cái hiệp định quái quỷ đó đi.

Nạp Lan Như Nguyệt chợt Long Nhất đè ở thân dưới, cảm nhận được khí tức nam tử nồng đậm của hắn, hơn nữa hai người vừa mới có những cử động gợi tình, thần trí của nàng bấn loạn, tình loạn ý mê.

Bàn tay Long Nhất xoa bóp trên kiều đồn của Nạp Lan Như Nguyệt, tiểu huynh đệ cứ nhè khe giữa hai chân nàng mà ma sát, tình dục của hai người trong lúc này đã điên cuồng lan tràn.

Mắt thấy tình thế sẽ khống thể kiểm soát, hai người cũng không tránh né. Nhưng ngay lúc này, trong phòng đột nhiên ló ra một cái đầu, dùng thanh âm thánh thót tò mò hỏi: "Tỷ tỷ, tỷ phu, các người đang làm gì vậy?"

Đang hành động đột nhiên Long Nhất và Nạp Lan Như Nguyệt đều cứng đờ, như bị một chậu nước lạnh dội từ đầu xuống chân, dục hỏa hừng hực hoàn toàn tắt ngấm.

"Thật đáng chết, lại quên phóng kết giới" Long Nhất hối hận dậm chân, Nạp Lan Như Mộng này thật là khắc tinh của hắn, vốn đêm nay tính "làm thịt" Nạp Lan Như Nguyệt hết thảy đều thành công, nhưng lại bị cắt ngang như vậy, với tính cách của Nạp Lan Như Nguyệt sợ là khó mà tìm được cơ hội tốt như thế nữa, có lần sau, nàng dám chắc sẽ tăng cường đề phòng.

Nạp Lan Như Nguyệóngững ra một lát rồi vội vàng đẩy Long Nhất ra, lui ra phía sau một chút bảo trì khoảng cách an toàn, điều chỉnh lại tam trạng đang hỗn loạn, lúc này mới xấu hổ hỏi: "Như Mộng, muội đến đây để làm chi?"

"Muội một mình ngủ không được, muốn ngủ cùng với tỷ tỷ" Nạp Lan Như Mộng vẻ mặt vô tội nói, nói chưa xong đã bung giày nhảy lên giường.

"Không được, muội về phòng ngủ đi, tỷ tỷ thê tử của ta, đương nhiên là muốn ngu chung với ta" Long Nhất một tay nâng Nạp Lan Như Mộng đứng lên.

"Không, không, ta không đi, trước kia tỷ tỷ đều ngủ với ta" Nạp Lan Như Mộng liều mạng giãy dụa, cuối cùng chân quắp chặt vào lưng của Long Nhất, chết cũng không buông.

Long Nhất dục hỏa vừa rồi vẫn chưa tiêu tán, Nạp Lan Như Mộng lại ôm sát như vậy, trực tiếp tiếp xúc với hạ thân của hắn, lại còn mùi thơm nhàn nhạt của thiếu nữ lại càng làm cho tâm thần hắn chập chờn. Tiểu la lỵ này thật muốn lấy mạng mà.

Nạp Lan Như Nguyệt thấy thế, cũng biết chuyện, nàng vội vàng kéo tiểu muội xuống, miệng nói: "Được rồi. Muội ngủ với tỷ tỷ, để cho hắn ngủ ở phòng khác".

Nạp Lan Như Mộng từ phía sau Nạp Lan Như Nguyệt ló đầu ra, suy nghĩ một chút nói: "Tỷ phu phải ngủ chung với tỷ chứ, nghe người ta nói vợ chồng không thể ngủ riêng, để hắn ngủ bên phải tỷ tỷ, muội ngủ bên trái tỷ tỷ là được rồi".

Long Nhất cười khổ hai tiếng nói: "Muội hồi chiều còn nói nam nữ thụ thụ bất thân, nếu bất thân sao lại còn chạy đến đây?"

Nạp Lan Như Mộng có chút không chịu, bỉu môi nói: "Ngươi là tỷ phu của ta, có gì là không được. Cứ như vậy đi, ngủ thôi".

Nạp Lan Như Mộng nghiêng người kéo Nạp Lan Như Nguyệt nằm xuống, thoải mái ôm lấy tỷ tỷ. Ngáp dài hai tiếng nói: "Mượn vai tỷ tỷ ngủ là ngon nhất".

Nạp Lan Như Nguyệt phát một cái vào mông của tiểu muội nói: "Còn nói gì nữah, nhanh ngủ đi".

Long Nhất bất đắc dĩ nhìn hai tỷ muội như thiên tiên, trong lòng khó chịu, thấy mà không ăn được. Cái này không phải là hành hạ người sao? Chi bằng đi cho khuất mắt, ra ngoài tản bộ cho hạ hỏa. Nghĩ như vậy, Long Nhất quay người đi xuống giường.

"Tỷ phu. Người đi đâu vậy?" Nạp Lan Như Mộng ngẩng đầu lên hỏi.

"Hai người ngủ đi, ta đi phòng khác ngủ" Long Nhất cười nói.

Nạp Lan Như Mộng nghe vậy chồm dậy, kéo Long Nhất lại đạo: "Không nên, ngủ ở đây là được rồi, hôm nay là ngày tốt của hai người, làm sao mà ngủ nơi khác được?"

"Ngươi đã biết là ngày tốt của chúng ta, vậy chẳng phải là có chủ tâm tới đây phá rối sao?" Long Nhất tức giận nói.

"Không… không phải, muội ở ngoài lâu như vậy, thật sự là sợ phải ngủ một mình. Cho nên mới qua đây, ngươi không nên tức giận" Nạp Lan Như Mộng ôm cánh tay Long Nhất bắt đầu làm nũng, bộ ngực non nớt ma sát trên cánh tay Long Nhất, mà nàng tựa hồ không một chút hay biết.

"Ngươi, ngươi hãy ở đây ngủ đi, bằng không để người khác thấy thì không hay" Nạp Lan Như Nguyệt nhẹ giọng nói.

"Nàng không sợ ta sao?" Long Nhất như cười mà không cười nói.

Nạp Lan Như Nguyệt mặt đỏ lên, đưa bàn tay làm một động tác cắt ngang.

Long Nhất cũng không phải là người giả nhân nghĩa, nói thật ra có mỹ nữ ngủ chung ai mà không muốn, huống hồ lại là một lớn một nhỏ hai siêu cấp mỹ nhân, chỉ là được thấy chứ không được sờ cảm giác thật sự là thống khổ, những tình hình cũng có thể xem là sung sướng.

Tỷ muội Nạp Lan Như Nguyệt hai người ngủ ở một bên cái giường lớn, Long Nhất thì dứt khoát nằm ở một bên kia, giữa hai người cách xa nhau như biển rộng.

"Tỷ phu, sao lại ngủ ở đó, vợ chồng ngủ sao lại xa như vậy?" Nạp Lan Như Mộng lại bắt đầu xen vào việc của người khác.

Long Nhất cũng không trả lời, mặc cho các nàng nói gì thì nói, làm bộ như đang ngủ.

"Tỷ phu thật như là một con heo, sao lại ngủ nhanh như vậy" Nạp Lan Như Mộng thì thầm.

Nạp Lan Như Nguyệt cũng hừ nhẹ một tiếng, trong lòng không biết vì sao cảm thấy có chút buồn bực, người nầy vừa mới bộ dáng như muốn ăn thịt nàng, bây giờ lại cách như như tránh ôn dịch, thật sự là tức chết nàng.

Nếu Long Nhất biết ý nghĩ của Nạp Lan Như Nguyệt sợ rằng có tức hộc máu ra, lòng của phụ nữ thật sự rất kỳ quái, nếu gần quá thì kêu là phiền toái, nếu xa quá thì bị mắng là vô tâm, loại động vật kỳ quái nàyh cũng không biết vì nguyên cớ gì mà tạo vật lại sáng tạo ra.

Long Nhất nghe tiếng sóng biển rì rào, ngủ lúc nào không hay.

Sóng cứ vỗ, thời gian cứ chậm rãi trôi qua.

Khi Long Nhất cảm thấy hít thở không thông tỉnh giấc, thì nghe thấy mùi thơm trước mũi, Nạp Lan Như Nguyệt không biết khi nào đã nằm trong lòng hắn, một chân gác trên đùi hắn, mà Nạp Lan Như Mộng lại càng khoa trương, cả người đều áp vào người hắn, nước miếng từ khóe miệng toàn bộ thấm vào áo hắn, làm cho Long Nhất vừa bực mình vừa buồn cười.

Nhìn sắc trời một chút, phát hiện trời đã sáng, Long Nhất thân thể cử động, nưhng vừa cử động đã làm cho Nạp Lan Như Nguyệt tỉnh giấc.

Nạp Lan Như Nguyệt từ từ mở cặp mắt ngái ngủ ra, cảm giác thấy ngủ hết sức thoải mái, nhưng nàng rất nhanh phát hiện có gì không đúng, vừa nhấc đầu lên liền phát hiện tư thế ngủ của ba người, ngay sau đó liền thấy cặp mắt của Long Nhất đang nhìn mình.

"Ngủ đủ chưa? Ngủ đủ rồi rời khỏi ngực ta đi, nhân tiện đưa tiểu nha đầu này xuống, quả thực làm ta khó mà ngủ được" Long Nhất khẽ cười nói.

Nạp Lan Như Nguyệt vội vàng ngồi dậy, nhẹ nhàng kéo tiểu muội ra, con mắt cũng không dám nhìn Long Nhất.

Long Nhất từ trên giường đứng dậy, vặn người phát ra một tràng những tiếng răng rắc.

"Các nàng ngủ tiếp đi, ta ra ngoài một chút" Long Nhất lưu lại một câu nói, ngay sau đó không thấy trong phòng nửa.