Phiên Ngoại Của Đàm Đài Tẫn: Duyên Kiếp Vạn Năm

Chương 19



Phiên ngoại của Đàm Đài Tẫn: Duyên kiếp vạn năm – P19

Cả nhóm lại tiếp tục lên đường. Lần này có thêm Nhị Tử. Do hắn bảo hắn cũng muốn đi theo cho biết Vực Thượng Thanh ra sao. Hơn nữa trên đường đi, có thể diệt yêu quái, trừ hại cho dân.

Mọi người đều đồng ý. Nhất là Tiểu Mật thấy rất vui. Vì nàng vô cùng hảo cảm với Nhị Tử. Thêm bạn bớt thù mà.

Ở tại bờ sông Nhược Thuỷ, Lê Tô Tô đã bị thương quá nặng nên nằm trên bờ sông dưỡng sức. Sức khoẻ bắt đầu hết sức cạn kiệt sau thời gian dài tìm kiếm. Lê Tô Tô bất lực rơi nước mắt. Cả 500 năm qua, nàng đã sống rất khổ sở khi nhớ hắn. Còn hắn thì tốt rồi, cũng chưa bao giờ cho nàng một tia hy vọng nào, cũng chưa từng cho nàng thấy hắn về thăm nàng. Nàng bế tắc mệt mỏi khi không biết nên tìm hắn bắt đầu từ đâu. Cứ thế nàng chỉ biết khóc thật lớn để giải toả đau đớn.



Nhưng nàng không biết rằng. Cùng lúc đó, trong đáy mắt nàng là hình ảnh của Đàm Đài Tẫn – đó là mảnh nguyên thần chính lớn nhất trong 7 mảnh nguyên thần của Đàm Đài Tẫn.

Sau khi Đàm Đài Tẫn hy sinh tan biến cùng Đồng Bi Đạo. Nguyên thần của Đàm Đài Tẫn bị phân chia ra thành 7 mảnh.Sau 500 năm, 7 mảng này mới tụ lại được.

Một mảnh nguyên thân chính và lớn nhất đang nằm trong đáy mắt Lê Tô Tô. Ngoài tình yêu với nàng, thì mắt nàng cũng là một trong những chấp niệm lớn nhất trong lòng Đàm Đài Tẫn. Nàng đã đổi mắt, thay hắn gánh chịu nỗi đau và lời nguyền của Ngọc Khuynh Thế. Tuy lúc đó, nàng nguyện hy sinh là vì tương lai của chúng sinh, nhưng trong sâu thẳm là vì yêu hắn. Lúc đó, Tang Tửu hỏi nàng. Y là người xấu, cô thấy có đáng hy sinh cho hắn không. Ngọc Khuynh Thế đã lựa chọn hắn rồi. Lê Tô Tô đã như trong tiềm thức phủ nhận hắn là người xấu. Nàng còn nói hắn xứng đáng để nàng hy sinh. Đến khi gần tan biến, nàng cũng chưa từng hối hận khi trao đổi. Tuy ngoài miệng nàng luôn nói không tin hắn. Nhưng từ bên trong tim nàng dần dần đã tin hắn. Từ lúc Diệp Băng Thường cho nàng biết sự thật về bát cháo độc, thì nàng đã biết từ trước đến nay nàng đã sai rồi, đã hiểu nhầm hắn rồi. Nàng từng nói với Tắc Trạch dù là thần hay yêu mà vẫn tha thứ và dám lấy một người muốn giết mình, thì sao nàng không động lòng, không hổ thẹn với hắn được. Vì thế nàng mới quyết tâm luyện tiên tuỷ để đổi tà cốt cho hắn. Cho hắn một con đường tu tiên rộng mở, vừa không nhập ma mà vừa có thể tu thành thần tiên nữa.

Vì vậy khi nàng ra đi, ngoài tiên tuỷ thì mắt nàng chính là nút thắt lớn nhất trong lòng Đàm Đài Tẫn. Vì vậy khi nguyên thần tiêu tan, vì hắn hy sinh để cứu chúng sinh. Lúc đó Đàm Đài Tẫn đã hoá thành bán thần nên mới giữ lại được 7 nguyên thần chứ không bị tan biến hoàn toàn như mọi người nghĩ.

Và nơi các nguyên thần hắn muốn tìm về chính là nơi chấp niệm lớn nhất trong lòng hắn. Hắn muốn dùng nguyên thần của hắn để vừa gần nàng, vừa là một bộ phận của nàng như khi xưa nàng từng cho hắn.



Đàm Đài Tẫn khi yêu ai thì yêu hết lòng. Cũng là người sòng phẳng. Ai có ơn với hắn thì hắn trả ơn gấp đôi. Như sư phụ hắn – trưởng môn phái Tiêu Dao Tông – người đã cứu mạng hắn nhiều lần, khi hắn sắp chết ở bờ sông Nhược Thuỷ, cứu hắn khi hắn bị tất cả các phái tu tiên ám hại, muốn giết. Chỉ có sư phụ tin hắn vô điều kiện mà cứu hắn, không bao giờ bỏ rơi hắn. Chính vì vậy, một lời của sư phụ hắn đã thêm quyết tâm mà hy sinh mạng để cứu tất cả mọi người không chút do dự.Nhờ sư phụ mà hắn đi tìm chết một cách quyết đoán, còn lừa cả người hắn yêu là hắn đã nhập ma. Hắn sẵn sàng thất hứa với nàng lời hứa “ mãi mãi sẽ không trở thành Ma thần – người mà nàng ấy sợ hắn trở thành nhất. Sẵn sàng trả lại nàng 6 cây đinh Diệt Hồn – kỷ vật duy nhất nàng để lại cho hắn trong 500 năm. Hắn cũng sẵn sàng đẩy nàng vào Trận Pháp Tinh Phạt để nàng nhận lôi kiếp, để nàng hiểu lầm hắn đã thật nhập ma ( Tuy mục đích chính là hắn muốn nàng sớm buông bỏ tất cả mới tu được vô tình đạo, mới sớm thành thần được, thành thần rồi mới giết hắn được). Hắn khiến nàng chết tâm với hắn thật triệt để. Có điều hắn lại giữ lại con mắt nàng. Đến lúc tan biến hắn cũng giữ.

Chấp Bạch Vũ đi theo hắn, trung thành với hắn. Đến cuối cùng hắn cũng đẩy xuống vực hoang để cứu y thoát chết.

Tộc Di Nguyệt là nơi quê mẹ hắn, sinh ra hắn.Hắn cũng giải trừ lời nguyền cho cả tộc.

Hắn có lỗi với Tiêu Lẫm nên cũng sẵn sàng cứu Tiêu Lẫm không nhập ma và để Tiêu Lẫm đâm hắn một nhát kiếm như khi xưa hắn nợ.

Những thuộc hạ trung thành của hắn như Phiên Nhiên, Diệp Thanh Vũ hay Lão Hổ to lớn nhưng vô dụng kia, hắn cũng đối xử rất tốt.



Những ai từng đối xử tệ với hắn thì hắn cũng nhẫn tâm giết không tha. Như Lan Anh, Oánh Tâm, Đàm Đài Minh Lãng, vua của nước Thịnh…

Hắn là vậy đấy, sòng phẳng, tàn nhẫn, lạnh lùng. Nhưng đối với Lê Tô Tô hắn lại là một sự đối xử khác biệt. Nếu nói đến lừa hắn, phản bội hắn thì nặng nhất nhiều nhất cũng chỉ có Lê Tô Tô. Lê Tô Tô làm mọi cách để hắn yêu nàng, đến cuối cùng dùng tình yêu của hắn để biến thành 9 cây định diệt hồn để giết hắn. Nàng không hề muốn hắn cưới nàng làm hoàng hậu, nhưng nàng vẫn nói dối để hắn cưới và càng tin vào tình yêu của nàng, để không đề phòng nàng, như vậy nàng mới có cơ hội ra tay triệt để. Hắn lại là người ghét ai phản bội. Đáng lẽ với những lừa gạt của nàng thì nàng đáng bị hắn giết. Nhưng hắn lại không làm được. Dù nhiều lần hắn cũng muốn giết nàng nhưng đến phút cuối lại tha cho nàng. Thậm chí là bảo vệ nàng. Biết nàng sợ quạ đen, hắn bảo quạ đen đừng đến gần nàng doạ nàng. Hắn biết tác hại của Ngọc Khuynh Thế nhưng vẫn nuốt vào để cứu nàng. Hắn biết nàng muốn làm hoàng hậu chỉ là lý do miễn cưỡng nhưng hắn vẫn đồng ý cưới, cho nàng danh phận chính thức bên hắn. Hắn biết nàng muốn lấy mạng hắn, tiếp cận hắn vì muốn hại hắn chứ không yêu hắn. Hắn cũng biết rõ tình cảm bấy lâu nay nàng dành cho hắn cũng chỉ là diễn, là giả dối, là lừa hắn, nhưng hắn cũng vậy, đem máu đầu tim ra trao đổi để lại cứu nàng, hắn muốn sống đời, sống kiếp với nàng. Trọn một đời cùng nàng.

Tất cả những gì hắn làm cho nàng. Hắn cũng chưa từng hối hận. Dù nàng có đối xử với hắn ra sao. Thì trong lòng hắn, nàng vẫn là người nhiều lần hy sinh tính mạng cứu hắn thoát chết. Nàng là người cho hắn cuộc sống đầy đủ cơm no áo ấm không bị khinh thường, hành hạ khi ở Diệp Phủ. Nàng cũng là người đầu tiên cho hắn tấm áo ấm mùa đông cho hắn khỏi lạnh. Hắn đau nàng cũng thức suốt đêm chăm sóc. Cho hắn đồ ăn ngon. Nói chuyện, dẫn hắn đi dạo phố cho hắn bớt cô đơn. Nàng cũng là người chỉ cho hắn cảnh đẹp khắp thế gian non nước khi dạy hắn vẽ bùa “ Kiến Sinh “. Nàng dạy hắn đối xử nhân đạo, yêu thương cứu vớt mọi người khi dẫn hắn dạo phố, mua pháo hoa giùm người bán để họ được về sớm. Cũng là nàng cứu hắn khi hắn bị Đàm Đài Minh Lãng hãm hại, nàng cũng đứng ra đỡ chiêu cho hắn khi hắn bị thuộc hạ của Đàm Đài Minh Lãng tấn công. Dù sợ quạ đen, nhưng nàng bất chấp nỗi sợ, tính mạng quay vào cứu hắn. Trong lòng hắn, dù nàng có đối xử tệ hay muốn mạng hắn thì hắn cũng xem nàng là người bảo vệ hắn, chăm sóc hắn, cứu vớt cuộc đời tăm tối của hắn, nàng chính là ánh sáng của hắn. Vì thế mà lúc nàng chết hắn vẫn khư khư ôm xác lạnh lẽo của nàng mà không cho hạ táng. Hắn nói hắn chỉ muốn bảo vệ nàng, chăm sóc, che chở nàng như lúc xưa nàng từng đối xử với hắn. Hắn nói hắn không phải hắn muốn hại nàng, mà hắn chỉ muốn yêu nàng, bồi đắp cho nàng hạnh phúc. Hắn chỉ muốn đối xử tốt với nàng thôi. Đấy chính là chấp niệm của hắn.

Diệp Tịch Vụ - Lê Tô Tô mãi mãi là vợ hắn yêu nhất. Nên với hắn lỗi lầm của nàng chả là gì. Hắn thậm chí cũng không quan tâm. Còn những cái tốt của nàng cho hắn thì hắn luôn ghi nhớ và muốn có dịp là trả ơn cho nàng. Đó chính là lý do nguyên thần kia của hắn lại trú ngụ trong mắt nàng.Với hắn dù suốt đời này hắn không thể trở lại nữa, thì chỉ cần được ở bên nàng như thế với hắn là quá đủ.