Phế Hậu (Quyển Thượng)

Chương 57



Da thịt mềm mại trơn bóng cơ hồ thϊếp chặt vào nhau, mang đến cho Tiêu Cửu Thành cảm giác run sợ. Cảm giác này mãnh liệt và lạ lẫm đến mức làm Tiêu Cửu Thành có cảm tưởng như chân mình muốn nhũn ra. Mà thực tế chân nàng cũng đã mềm oặt rồi, vô lực dựa vào người Thiên Nhã.

Bởi vì động tác này nên thân thể của nàng càng dán chặt lên người Thiên Nhã hơn, thậm chí còn cảm giác được sự mềm mại trước ngực Thiên Nhã nữa. Đầu óc Tiêu Cửu Thành trở nên trống rỗng, chỉ có xúc cảm dường như càng lúc càng trở nên mẫn cảm dị thường hơn. Nàng chưa từng nghĩ đến chỉ tiếp xúc da thịt thôi sẽ mang lại cho mình cảm giác đến mức này, dường như trong sự xấu hổ còn có chút hưng phấn vặn vẹo không lý giải được. Chỉ mới gần gũi da thịt Thiên Nhã một tí đã làm cho Tiêu Cửu Thành nháy mắt phát nghiện, nàng không muốn rời khỏi cơ thể Thiên Nhã, thậm chí còn có khát vọng đến gần thêm chút nữa. Nghĩ sao làm vậy, nàng hầu như không biết xấu hổ đưa thân thể trần trụi của mình thϊếp lên người Thiên Nhã, cảm giác da thịt đè xuống da thịt cơ hồ khiến cho hai mắt Tiêu Cửu Thành hoa lên, mà chân nàng càng thêm yếu ớt vô lực, thậm chí vị trí ở giữa hai chân còn chảy ra một thứ gì đó nàng không biết tên.
Thiên Nhã lại tưởng rằng Tiêu Cửu Thành vẫn còn chấn kinh bởi cú ngã vừa rồi, cho nên chưa lấy lại tinh thần được.

"Không phải ngươi sợ đến mức choáng váng chứ?" Thiên Nhã sợ mình chỉ cần buông tay thôi thì Tiêu Cửu Thành sẽ rơi xuống nước, nên tay nàng vẫn choàng qua vòng eo của Tiêu Cửu Thành. Bờ eo của Tiêu Cửu Thành đúng là tinh tế và mềm mại vô cùng, đại khái nàng chỉ cần một cánh tay đã đủ ôm chặt người này rồi.

Tiêu Cửu Thành cảm giác bàn tay Thiên Nhã đang đỡ lấy eo mình giống như đang phát hỏa vậy, làm làn da nàng phút chốc nóng rực lên.

Hơi nước làm cho gương mặt Thiên Nhã mang lại chút cảm giác mông lung, nhìn đẹp đến mức không gì so sánh được. Những phần cơ thể lộ ra trên mặt nước lại càng thêm mê người, kia chiếc cổ thon dài, đến phần xương quai xanh, còn có bộ ngực như ẩn như hiện, đây hết thảy đều xinh đẹp và câu người vô cùng, làm cho cảm giác phun trào của Tiêu Cửu Thành càng thêm cường liệt.
"Ừ, đúng là có chút kinh hãi." Tiêu Cửu Thành hơi cúi đầu xuống, trong lòng có cảm giác xấu hổ và suy nghĩ không nói nên lời, làm cho nàng chột dạ đến mức không dám nhìn thẳng vào Thiên Nhã, sợ Thiên Nhã nhìn ra đầu mối trên gương mặt mình. Một tay còn lại nàng đang khoác lên đôi vai trần của Thiên Nhã, phải biết nàng cơ hồ dùng hết tất cả lý trí mới khắc chế được bản thân không đem tay mình vuốt ve đến những vị trí khác trên người Thiên Nhã.

"Sao lá gan của ngươi nhỏ vậy?" Thiên Nhã nhíu mày hỏi, lòng can đảm so với Tiêu Cửu Thành kiếp trước kém xa.

"Lần đầu tiên khỏa thân ở bên ngoài, để lộ thân thể thế này vẫn chưa quen được, lại đột nhiên xuất hiện tình huống này nên mới kinh sợ một phen.." Tiêu Cửu Thành giải thích

Tiểu thư văn gia đều đặc biệt thận trọng, đặc biệt là Tiêu Cửu Thành dù tắm rửa cũng không nguyện ý để thị nữ phục thị, đúng là rất ít cơ hội lộ ra thân thể, xem ra đúng là không quen nên mới thẹn thùng đi.
"Có ta ở đây ngươi sợ cái gì. Hơn nữa còn có thị vệ, Đình Nhi và Cẩm Nhi trông coi bên ngoài, không có bất luận kẻ nào có thể bước vào đây, ngươi cứ an tâm ngâm mình đi." Thiên Nhã trấn an Tiêu Cửu Thành.

Thiên Nhã phát hiện Tiêu Cửu Thành vẫn kề sát lên người mình, không hề có ý tứ lui ra mới chú ý đến giờ khắc này hai người đang trần trụi ôm nhau, xúc cảm da thịt nhẵn nhụi mềm mại làm cho Thiên Nhã có chút khó chịu trong lòng.

"Ngươi đứng vững chưa? Vững rồi thì ta buông ra." Thiên Nhã hỏi Tiêu Cửu Thành.

"Ừ." Tiêu Cửu Thành nhẹ nhàng ứng tiếng nói, gương mặt đỏ rần. Nàng không nỡ buông Thiên Nhã ra, nhưng lại không thể không buông được.

Thiên Nhã nghe vậy liền buông lỏng vòng eo Tiêu Cửu Thành ra. Lúc này nàng mới phát hiện gương mặt Tiêu Cửu Thành chẳng biết từ lúc nào đã bắt đầu đỏ rần, có lẽ vì làn da người này non mềm quá nên mới bị nước hun nóng làm đỏ lên. Xem ra chút nữa không nên ngâm mình quá lâu, mắc công tiểu thư yếu ớt như Tiêu Cửu Thành chịu không nổi, ngâm nhiều bị choáng.
Mặc dù Tiêu Cửu Thành đã rời khỏi người Thiên Nhã, nhưng mới vừa trải qua tình huống kíƈɦ ŧɦíƈɦ mãnh liệt vừa rồi, nội tâm Tiêu Cửu Thành rất lâu không cách nào phục hồi lại được. Tầm mắt nàng không nhịn được đuổi theo thân ảnh Thiên Nhã, thân thể nữ tử hoàn mỹ giống như mang ma lực nào đó mê hoặc nàng đến gần, làm cho nàng có du͙ƈ vọиɠ muốn đụng chạm. Nghĩ đến cảm giác run sợ vì gần gũi da thịt vừa rồi, Tiêu Cửu Thành lại cảm giác giữa chân mình tiết ra thứ kỳ quái gì đó. Nàng có nhu cầu cấp bách muốn biết được đáp án, nàng muốn biết, đến cùng là thân thể mình bị thế nào, vì cái gì Thiên Nhã đối với mình sẽ mang đến ảnh hưởng như vậy. Nàng cảm thấy thể xác và tinh thần của mình đang cất giấu một bí mật nào đó, nàng lờ mờ đoán được dường như có vật nào đó sắp phá đất chui lên, nhưng lại chậm chạp không ra làm nàng trái lo phải nghĩ.
"Sao hôm nay ngươi ít lời vậy, không thích tắm suối nước nóng sao?" Thiên Nhã hỏi. Nàng cảm giác Tiêu Cửu Thành hôm nay đặc biệt trầm mặc, giống như có tâm sự vậy. Ngày thường Tiêu Cửu Thành luôn chủ động nói chuyện với mình, vậy mà hôm nay ngay cả nhìn mình cũng không.

"Suối nước nóng này ngâm mình rất thư thái, vì thư giãn nên không muốn mở miệng nói chuyện." Tiêu Cửu Thành thuận miệng nói dối.

"Thời tiết này tắm suối nước nóng đích thực rất thoải mái. Nếu ngươi thích thì sau này chúng ta thường xuyên đến đây là được." Thiên Nhã cảm thấy Tiêu Cửu Thành trái lại cũng biết hưởng thụ.

"Thật sao?" Tiêu Cửu Thành mong đợi hỏi, nghĩ đến ngày sau vẫn còn cơ hội cùng với Thiên Nhã khỏa thân tắm chung, Tiêu Cửu Thành liền khắc chế không được mừng rỡ và chờ mongtrong lòng.
"Thích thì đến thôi, đâu có tốn phí hay công sức gì." Thiên Nhã cảm thấy chuyện này bình thường thôi mà, cần gì ngạc nhiên mừng rỡ vậy. Hoàn toàn không biết thân thể của mình đã bị ánh mắt khinh nhờn của Tiêu Cửu Thành xâm phạm qua bao nhiêu lần.

"Ừm." Tiêu Cửu Thành ứng tiếng.

"Ngươi quá gầy, nên ăn nhiều một chút." Thiên Nhã đưa tay lên sờ eo Tiêu Cửu Thành, không có một chút thịt nào. Mảnh mai đến mức có cảm giác chỉ cần uốn lại sẽ gãy, gầy như vậy, nhìn qua đã biết không thể sinh sản rồi, phải nuôi cho béo chút mới tốt. Chỉ có điều tay của Thiên Nhã vừa mới chạm vào eo Tiêu Cửu Thành thì Tiêu Cửu Thành giật nảy người lên, sau đó bắn ra một khoảng cách giống như tay của Thiên Nhã làm phỏng nàng vậy, không để cho Thiên Nhã chạm vào eo mình. 

Một trong những nguyên nhân Tiêu Cửu Thành không nói lời nào là nàng vừa nghĩ đến thân thể trần trụi của Thiên Nhã đang gần trong gang tấc, nghĩ đến hình ảnh tiếp xúc da thịt vừa rồi, nghĩ đến bộ ngực đầy đặn và mềm mại của Thiên Nhã kia đang tựa vào mình thì nàng liền không nhịn được tưởng tượng tay mình sẽ chạm vào người Thiên Nhã. Lúc đó thân thể nàng sẽ trở nên rất kỳ quái, có cảm giác nóng bức và rối loạn, bụng dưới cũng nóng, giữa hai chân càng chảy ra thứ gì đó không biết tên, cảm giác của thân thể làm nàng theo bản năng thấy xấu hổ. Thân thể nàng giờ phút này dị thường mẫn cảm, hiện tại chỗ đó còn bị Thiên Nhã đột nhiên chạm vào, vòng eo truyền đến cảm giác tê dại vô cùng, đôi chân lại lần nữa muốn nhũn ra.
"Ngươi cũng sợ nhột sao?" Thiên Nhã thấy Tiêu Cửu Thành phản ứng lớn như thế liền nghĩ là Tiêu Cửu Thành sợ nhột, vì chính nàng cũng là người sợ nhột.

"Ừ." Tiêu Cửu Thành chột dạ đáp. Trừ điều đó ra nàng không có cách nào giải thích với Thiên Nhã phản ứng của cơ thể mình.

Thiên Nhã giống như muốn nghiệm chứng Tiêu Cửu Thành sợ nhột đến mức nào, liền hướng đến bên hông Tiêu Cửu Thành nhẹ nhàng cào một chút, chỉ thấy phản ứng cơ thể của Tiêu Cửu Thành càng khoa trương hơn trước. Nàng nghĩ thầm, xem ra Tiêu Cửu Thành còn sợ nhột hơn cả mình, ừ thì Tiêu Cửu Thành cũng chỉ bất quá là phàm phu tục tử thôi. Nhận biết như thế làm cho Thiên Nhã thấy hài lòng vô cùng.

Tiêu Cửu Thành cảm thấy những cử động này của Thiên Nhã thật làm cho nàng muốn chết mà, thân thể của nàng hoàn toàn chịu không được Thiên Nhã chạm vào, bởi vì cảm giác đột nhiên xuất hiện kia quá cường liệt.