Phế Hậu (Quyển Thượng)

Chương 132



Hai người thân mật đã quen thuộc, Thiên Nhã cũng không còn ngượng ngùng như hồi mới đầu nữa.

Tựa như giờ phút này, hai người vừa về Thúy Lăng Uyển, Tiêu Cửu Thành liền sai Cẩm Nhi đi chuẩn bị nước nóng để tắm uyên ương. Thiên Nhã ở trong quân doanh bởi vì thân phận là nữ tử nên cũng không thể thường xuyên tắm rửa, Thiên Nhã vốn ưa thích sạch sẽ, cho nên mỗi lần trở về đều sẽ nhanh đi tắm một phen. Từ sau khi các nàng tiếp xúc da thịt, Tiêu Cửu Thành không còn để cho Đình nhi hầu hạ Thiên Nhã tắm nữa, mỗi lần đều tự mình hầu hạ Thiên Nhã. Tiêu Cửu Thành háo sắc nên mỗi lần giúp Thiên Nhã tắm rửa, tay đương nhiên sẽ không an phận, ưa trêu chọc thân thể Thiên Nhã, làm cho Thiên Nhã phát hỏa, Thiên Nhã dứt khoát hoặc là không làm, còn nếu đã làm thì làm cho xong, nên liền lột sạch Tiêu Cửu Thành, ôm vào thùng tắm cùng nhau tắm rửa, sau đó cũng trong thùng tắm muốn Tiêu Cửu Thành, hai người tắm uyên ương thường sẽ có chuyện.
Nước nóng đều đã chuẩn bị xong, Tiêu Cửu Thành bắt đầu giúp Thiên Nhã cởϊ áσ giáp, áo ngoài, nhìn thấy dây buộc ngực màu trắng, Tiêu Cửu Thành cảm thấy ủy khuất cho Thiên Nhã, chỗ ngực đầy đặn mềm mại kia là của mình thương yêu.

"Trong quân đều đã biết ngươi là nữ tử, buộc ngực này cũng đừng thắt nữa." Tiêu Cửu Thành tháo ra từng vòng dây, đau lòng nói, Thiên Nhã ngực lớn như thế, thắt lâu có lẽ khó chịu lắm!

"Trong quân rất vướng bận, mặc dù bọn họ biết ta là nữ tử, nhưng ta không muốn thời khắc nhắc nhở bọn họ ta là nữ tử, mà vũ đao lộng thương thì buộc sẽ tương đối hoạt động dễ dàng hơn." Thiên Nhã đương nhiên cũng không thích như thế, nhưng là ở trong quân thì không có cách nào khác.

Tiêu Cửu Thành khẽ thở dài, nàng cũng biết, Thiên Nhã là nữ tử đặc thù giữa đám nam tử trong quân doanh, xác thực không tốt, nhưng nàng vẫn không khỏi đau lòng, Thiên Nhã những lúc trở lại phủ mới có thể tự tại được mấy ngày.
Tiêu Cửu Thành nhẹ nhàng kéo, cuối cùng đem dây buộc ngực của Thiên Nhã ném qua một bên, hai khỏa mềm mại sung mãn trắng nõn liền nở ra, rất là mê người, tựa như bánh bao vừa ra lò, Tiêu Cửu Thành nhìn ngắm bộ vị mà nàng yêu thích nhất, ánh mắt thâm thúy nóng rực lên.

Thiên Nhã rất nhanh bị Tiêu Cửu Thành thoát đến không còn mảnh vải che thân, tư thái cao gầy, chân thon dài, bờ mông ngạo nghễ, hai ngọn núi cao ngất, Thiên Nhã thật là xinh đẹp đến cực điểm, mỗi lần Tiêu Cửu Thành nhìn xem đều nhịn không được đưa tay hai tay mê luyến vuốt ve thân thể Thiên Nhã.

Thiên Nhã vốn mẫn cảm, bị Tiêu Cửu Thành sờ loạn, ngón tay Tiêu Cửu Thành vuốt ve qua chỗ nào thì tựa như bọt nước nâng lên, cảm giác tê dại như gợn sóng hiện ra.

Thiên Nhã nhớ tới mình trong quân nhiều ngày chưa tắm rửa, nếu như muốn cùng Tiêu Cửu Thành Vu sơn mây mưa, nàng đều muốn tắm cho sạch trước, cho nên nàng đè xuống cảm giác của thân thể, bước vào trong thùng tắm ấm áp đầy cánh hoa. Trong quân doanh, nàng tưởng niệm nhất chính là về nhà được ngâm mình thoải mái trong nước nóng đầy hương hoa, đương nhiên càng nhớ Tiêu Cửu Thành cùng nàng tắm rửa.
Tiêu Cửu Thành thấy Thiên Nhã bước vào trong thùng tắm, nàng cũng bắt đầu tháo dây thắt lưng trên người mình xuống.

Thiên Nhã nhìn Tiêu Cửu Thành đang cởϊ áσ nới dây lưng, lúc này Tiêu Cửu Thành quả thực có cảm giác mê hoặc lòng người, hận không thể đưa tay liền đem ôm Tiêu Cửu Thành vào trong ngực.

Tiêu Cửu Thành vừa bước vào thùng tắm, cổ chân của nàng liền bị Thiên Nhã nhẹ nhàng nắm lấy, Thiên Nhã thuận tay vuốt ve lên trên, từ chân lên đến đùi.

Thân thể Tiêu Cửu Thành cũng rất mẫn cảm, nhất là những lúc hai người đều không mảnh vải che thân, càng làm cho Tiêu Cửu Thành nhớ tới những lần các nàng ở trong nước giao hoan trước đó.

Thiên Nhã tay vẫn vuốt ve đi lên, cuối cùng dừng ở eo Tiêu Cửu Thành, ôm lấy eo Tiêu Cửu Thành, nhẹ nhàng đè ép, liền kéo thân thể Tiêu Cửu Thành áp sát dán lấy thân thể của mình.
Hai thân thể mềm mại chặt chẽ thϊếp hợp lại cùng nhau đều dâng lên cảm giác khác thường, nhất là Tiêu Cửu Thành, cảm giác Thiên Nhã càng ngày ở trên giường càng chủ động nhiệt tình, làm cho nàng càng ngày càng khó chống đỡ.

"Thiên Nhã làm vậy thì làm sao ta có thể giúp Thiên Nhã thanh tẩy thân thể đây?" Tiêu Cửu Thành hỏi.

"Không vội, ta muốn ôm ngươi một cái trước." Thiên Nhã nhẹ nói, nàng rất nhớ Tiêu Cửu Thành, tình yêu của nàng đối với Tiêu Cửu Thành càng ngày càng tăng, nàng từ trước đến nay tình cảm luôn nồng đậm, nàng cảm giác kiếp này nàng đối với Tiêu Cửu Thành đã vượt xa hơn đối với Lý Quân Hạo ở kiếp trước.

"Ta cũng rất nhớ ngươi." Tiêu Cửu Thành cũng ôm lấy Thiên Nhã, nàng chán ghét kiểu chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều này, ghét cảm giác chia lìa, mặc dù mỗi lúc trùng phùng cũng dị thường ngọt ngào.
Ôm một lát sau Thiên Nhã mới buông Tiêu Cửu Thành ra, sau đó ngồi vào trong thùng tắm, để Tiêu Cửu Thành thanh tẩy thân thể cho mình.

Tiêu Cửu Thành đè xuống xao động trong lòng, giúp Thiên Nhã thanh tẩy thân thể, ấn huyệt vị trước ngực, để trước ngực Thiên Nhã khí huyết tuần hoàn, tận lực làm dịu cho Thiên Nhã vì bị buộc ngực quá lâu mà thành không tốt.

Sau khi ấn huyệt xong, Tiêu Cửu Thành liền giúp Thiên Nhã thanh tẩy thân thể, nàng mặc dù là tẩy thân thể cho Thiên Nhã, nhưng ngón tay chạm đến, khó tránh khỏi có ý trêu đùa. Thân thể Thiên Nhã đã bị Tiêu Cửu Thành khai phát qua, lúc ấn huyệt vị trước ngực là đã có cảm giác, giờ phút này ngón tay Tiêu Cửu Thành vô tình hay cố ý xẹt qua nụ hoa của Thiên Nhã, trước ngực bắt đầu sưng trướng lên.

Tiêu Cửu Thành vốn là cố ý trêu chọc thân thể Thiên Nhã, nên có chút mỉm cười, ngón tay lướt qua phần bụng Thiên Nhã, hướng xuống phía dưới.
Thiên Nhã thân thể đã động tình, giữa hai chân trơn ướt, cho nên lúc ngón tay Tiêu Cửu Thành muốn trượt vào giữa hai chân nàng, nàng vẫn còn có chút xấu hổ kẹp chặt hai chân, không cho tay Tiêu Cửu Thành đi vào.

"Thiên Nhã nơi này còn chưa có thanh tẩy!" Tiêu Cửu Thành vừa cười vừa nói, tay của nàng vẫn là dọc theo đùi Thiên Nhã xâm nhập vào giữa hai chân, quả nhiên sờ thấy hơi khác so với nước nóng. Tiêu Cửu Thành hơi dùng lực, liền đem hai chân Thiên Nhã mở ra, nàng thuận thế liền ngồi quỳ chân lên một bên đùi Thiên Nhã, đầu gối của nàng vừa vặn chống trên đùi Thiên Nhã.

Thiên Nhã cũng cảm giác được giữa hai chân Tiêu Cửu Thành trơn ướt, một tay ôm eo Tiêu Cửu Thành, dùng bắp đùi của mình cọ xát vào giữa hai chân Tiêu Cửu Thành.

"Ưm…" Tiêu Cửu Thành bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nhịn không được thở gấp, thân thể như mềm ra dựa vào người Thiên Nhã, nhưng nàng cũng không cam chịu yếu thế, ngón tay vuốt ve bộ vị mẫn cảm nhất giữa hai chân Thiên Nhã, làm cho Thiên Nhã cũng không nhịn được phát ra tiếng.


Lúc các nàng cho đem thùng nước tắm khiêng xuống thì đã là hơn nửa canh giờ sau, nước trong thùng tắm đều đã nguội lạnh, bất quá các nàng lại không cảm thấy lạnh.

Sau khi tắm rửa xong, Thiên Nhã bế Tiêu Cửu Thành kéo cánh cửa ở giữa gian phòng đi qua phòng Tiêu Cửu Thành, bây giờ Thiên Nhã lại ưa thích ngủ ở trên giường Tiêu Cửu Thành, giúp đối phương lau khô tóc xong, liền cùng nằm xuống. Tiêu Cửu Thành kéo cánh tay Thiên Nhã ra, sau đó gối đầu của mình lên cánh tay Thiên Nhã.

"Ngươi nói xem, Hoàng Thượng sau khi biết Ngô Vương phủ cũng có ý mưu phản thì sẽ xử trí như thế nào đây?" Thiên Nhã hỏi Tiêu Cửu Thành.

"Ngô Vương phủ hẳn là cũng sẽ bị để ý, không biết Lý Quân Hạo sẽ ứng đối ra sao, nhưng mà so với Ngô Vương phủ, ta cảm thấy lão Hoàng đế càng chú ý đến Độc Cô gia chúng ta hơn. Bất quá lão Hoàng đế dù sao cũng đã bảy mươi tuổi, đã là hữu tâm vô lực, hiện tại cũng không dám mạo muội đối kháng với Độc Cô gia, quân đội duy nhất mà lão Hoàng đế có thể nắm trong tay chính là hộ quốc công phủ. Nói không chừng khi lão Hoàng đế nhìn rõ lại, mới thấy Độc Cô gia chúng ta cùng hộ quốc công phủ có quan hệ thông gia, mặc dù mối quan hệ này không đến mức làm cho hộ quốc công phủ phản bội triều đình, nhưng là cũng làm cho ông ấy không yên tâm. Ta hiện tại cũng đang chờ lão Hoàng đế ra đối sách, hiện lão đang bất động, không biết sẽ đi bước cờ kế tiếp như thế nào." Tiêu Cửu Thành nói, kỳ thật trên giường, nàng chỉ muốn cùng Thiên Nhã tình chàng ý thϊếp cùng nhau tỏ nỗi lòng, bất quá Thiên Nhã tựa hồ quan tâm tới thế cục thiên hạ hơn.
"Ngô Vương phủ vẫn là không thể khinh thường." Thiên Nhã phát hiện Tiêu Cửu Thành không đem Ngô Vương phủ để vào mắt, mặc dù ở kiếp này thực lực của Ngô Vương phủ vĩnh viễn không mạnh như trước, nhưng Thiên Nhã sợ Tiêu Cửu Thành quá mức khinh địch.

"Thiên Nhã vì sao lại luôn luôn đặc biệt để ý Ngô Vương phủ vậy? Trong nhiều thế lực đang ẩn núp thì Ngô Vương phủ vẫn không có quá nhiều ưu thế." Tiêu Cửu Thành khó hiểu hỏi, nàng cảm thấy hiện tại thì triều đình mới là mối lo lớn nhất, là con rết có rất nhiều chân, chết cũng không hàng.

"Mỗi địch nhân cũng đều không thể khinh thường." Thiên Nhã nói bâng quơ, trước kia nàng không nguyện ý kể cho Tiêu Cửu Thành chuyện ở kiếp trước là bởi vì sợ Tiêu Cửu Thành hận mình đã thay đổi vận mệnh của nàng, bây giờ cũng không nguyện ý nói cho Tiêu Cửu Thành là bởi vì nàng không muốn để cho Tiêu Cửu Thành biết, ở kiếp trước mình ngu xuẩn cỡ nào và đối với nàng xấu đến mức nào.
——

Tác giả có lời muốn nói: Nội dung có lặp lại, xem văn án..

Editor: Đã sắp xếp lại nội dung hoàn chỉnh…