Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2011: Thiên Mệnh Đồng Tiễn (đồng tiền)



Chiếc thuyền xanh khổng lồ và ba đạo hào quang cơ hồ cùng xuất hiện trên bầu trời tiểu cốc, cách nhau không xa. Hai bên không khỏi cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Trùng hợp quá, không nghĩ tới đạo hữu Linh Tộc cũng chạy đến đây cùng một lúc, Lũng mỗ xin chào. Độn quang thu lại, Lũng gia lão tổ hiện ra thân ảnh, mỉm cười nói.

Thiên Thu còn tưởng rằng Lũng huynh đã vào trong cốc, không nghĩ ra cũng chỉ vừa mới tới mà thôi Tiếng Thiên Thu thánh nữ từ trong cự thuyền truyền ra, tiếp theo bóng người chợt lóe, thân hình liền xuất hiện trên cự thuyền.

Phía sau bất ngờ còn có bốn đạo nhân ảnh khác, trong đó ba người là Thánh Linh từng xuất hiện trên cự thuyền trước đó nhưng kẻ thứ tư lại là một thanh niên nam tử sắc mặt vô cùng tái nhợt, xung quanh người phiêu động một tầng lam vụ mờ nhạt, sắc mặt không chút biểu tình.

Ha ha, nguyên bổn lão phu đã đến từ hai ngày trước, nhưng trên đường gặp chút phiền toái, lúc này mới lãng phí chút thời gian. Nhưng thật ra mấy vị đạo hữu lặn lội đường xa như thế mà cũng đến đúng lúc, quả thật có tâm. Lũng gia lão tổ cười to nói, ánh mắt sau khi đảo qua khuôn mặt năm kẻ đối diện, ngay khi nhìn khuôn mặt bóng người trong bạch quang, trên mặt hiện lên một tia dị sắc.

Gặp phiền toái? Không gây trở ngại cho chuyến đi lần này của chúng ta chứ? Nữ tử áo vàng vừa nghe nói thế sắc mặt khẽ biến, cẩn thận hỏi một câu.

Thiên Thu tiên tử yên tâm, chỉ là trên đường gặp vài tên cao giai Ma Tộc, bất quá đã bị mấy người chúng ta giải quyết. Chúng ta tuyệt không để lộ bất cứ thứ gì. Lũng gia lão tổ cười trả lời.

Lũng huynh đã nói thế thì thiếp thân cũng yên tâm, nơi này tựa hồ đã có đạo hữu quý tộc đến trước một bước, chúng ta cũng hạ xuống rồi nói tiếp. Thiên Thu thánh nữ nghe vậy, thần sắc hòa hoãn trở lại.

Ừm khí tức này là của Hàn đạo hữu và Diệp tiên tử, chúng ta đi xuống gặp bọn họ đi. Lũng gia lão tổ đảo thần niệm xuống sơn cốc bên dưới, lập tức phát hiện ra.

Vì thế hai bên hạ xuống sơn cốc, mà cự thuyền màu xanh của Linh Tộc không biết dùng loại bí thuật nào, nguyên bổn đang lơ lửng giữa không trung, bị lão nho quay đầu lại điểm một cái, liền chợt lóe lên rồi biến mất không thấy.

Vài tên Thánh Linh đi theo mấy người Lũng gia lão tổ nhẹ nhàng bay vào trung tâm sơn cốc.

Ngay khi bọn họ vừa đặt chân xuống đất, một thanh âm nam tử bỗng nhiên truyền đến:

Chư vị đạo hữu rốt cục đã đến, ta và Diệp tiên tử đợi đã lâu.

Vừa dứt lời, một chỗ khác trong sơn cốc bỗng chợt lóe độn quang, hai đạo hào quang chợt lóe lên, phút chốc đã tới gần trước mặt đám người.

Quang mang chớp động, thân ảnh Hàn Lập và thiếu nữ vũ y không tiếng động thoáng hiện ra.

Quả thật là hai vị đạo hữu! Như vậy là mọi người đều đã đến đông đủ. Lũng gia lão tổ vừa thấy hai người Hàn Lập nhất thời mỉm cười.

Ngoại trừ Thiên Thu đạo hữu thì mấy vị đạo hữu Linh Tộc còn lại rất xa lạ, chẳng hay có thể giới thiệu cho ta một chút được không? Hàn Lập gật đầu đáp lại, ánh mắt sau khi đảo qua mấy người Thiên Thu thánh nữ, vẻ mặt bình tĩnh nói.

Hàn đạo hữu đã đạt đến cảnh giới Hợp Thể hậu kỳ!

Trái ngược với thái độ thong dong của Hàn Lập, Thiên Thu thánh nữ sau khi đảo thần niệm lên người Hàn Lập, sắc mặt đại biến thất thanh la lên.

Phải biết rằng lúc đầu khi Hàn Lập gặp nữ tử này ở Vạn Linh Thai, bất quá chỉ có cảnh giới Hợp Thể sơ kỳ mà thôi, hiện tại chỉ mấy trăm năm không gặp liền tiến giai đến cảnh giới hậu kỳ, hiển nhiên khiến Thiên Thu thánh nữ kinh ngạc.

Tại hạ đích xác may mắn tiến giai đến cảnh giới hậu kỳ, đã khiến Thiên Thu đạo hữu chê cười. Hàn Lập lãnh đạm cười một tiếng trả lời.

Lấy tu vi hiện tại của hắn, đối mặt với tu sĩ cùng giai Hợp Thể hậu kỳ, nếu không tận lực thi triển bí thuật che giấu thì không cách nào giấu được tu vi cảnh giới chính thức.

Hán tử cao gầy và mấy tên Thánh Linh khác nghe nữ tử này nói vậy ánh mắt chớp một cái, theo bản năng đánh giá Hàn Lập, trên mặt đồng dạng không khỏi lộ ra vẻ giật mình.

Đám Thánh Linh này trước khi xuất phát đã sớm tìm hiểu cực kỳ chi tiết tư liệu về mấy tên tu sĩ Nhân Tộc, hiển nhiên liếc mắt một cái liền nhận ra Hàn Lập.

Nhưng đáng lẽ kẻ có tu vi Hợp Thể sơ kỳ, yếu nhất trong đám tu sĩ Nhân Tộc, giờ phút này lại biến thành kẻ có cảnh giới kinh người, khiến bọn họ cũng hoảng sợ.

Ha ha, Hàn huynh là thiên tài tu luyện mười vạn năm mới gặp của Nhân Tộc chúng ta, lúc này mới có thể tu luyện nhanh như vậy. Bất quá tu vi Hàn đạo hữu tăng mạnh thì chuyến này chúng ta càng thêm nắm chắc, Lũng gia lão tổ cười ha ha nói.

Thiếp thân từng nghe nói, thiên phú tu luyện của Hàn đạo hữu hơn người, nhưng tuyệt đối không nghĩ ra sau khi tiến vào cảnh giới Hợp Thể Kỳ tốc độ tiến giai của Hàn đạo hữu vẫn còn biến thái như vậy. Nhưng đúng như lời Lũng huynh nói, chuyện này đối với hành trình đi Ma Giới quả thật là chuyện tốt. Đúng rồi, ta giới thiệu với mọi người mấy vị đạo hữu khác của bổn tộc, mấy vị này cũng là tu sĩ khổ tu của Linh Tộc chúng ta, tộc nhân bên ngoài rất ít người biết. Vị nay là Kim Cổ trưởng lão thuộc kim hệ nhất mạch trong Linh Tộc chúng ta, tinh thông âm ba thần thông, am hiểu đối phó với lượng lớn kẻ địch. Tâm niệm Thiên Thu thánh nữ nhanh chóng chuyển động, vẻ dị sắc trên mặt biến mất không ít, chỉ vào hán tử áo bào tro cao gầy kia giới thiệu.

Đám người thiếu nữ vũ y nghe vậy bắt đầu chú ý quan sát mấy tên Thánh Linh khác.

Theo như lời của nữ tử áo vàng thì ngoại trừ vị Kim Cổ trưởng lão kia, thì lão nho gọi là Tàng Hình, tinh thông pháp trận cấm chế chi đạo.

Còn kẻ không thể nhìn thấy rõ bộ dáng trong bạch quang gọi là Bạch Thích, ngoại trừ bản thân tinh thông nhiều loại đại thần thông khắc chế ma công thì còn hiểu rõ một số sự tình ở Ma Giới.

Thanh niên sắc mặt tái nhợt cuối cùng thì theo như lời nữ tử áo vàng nói, là một trưởng lão Khí Linh Tử vừa mới tiến giai Hợp Thể Kỳ tên là Chỉ Thủy, có bí thuật độc đáo phá toái hư không.

Trong mấy tên Thánh Linh, ngoại trừ Thiên Thu thánh nữ và bóng người trong bạch quang có cảnh giới Hợp Thể hậu kỳ, thì lão nho và hán tử cao gầy đều có tu vi trung kỳ, mà thanh niên tên gọi là Chỉ Thủy kia chỉ có tu vi sơ kỳ.

Từ biểu hiện xem ra, nếu không phải Hàn Lập ngoài ý muốn trở thành tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ, thực lực biểu hiện bênngoài của Thánh Linh Tộc thực sự mạnh hơn bên Nhân Tộc.

Lũng gia lão tổ quan sát xong, trên mặt không thấy có vẻ gì khác thường, ngược lại mỉm cười bắt chuyện với mấy tên Thánh Linh.

Mà bên Linh Tộc ngoại trừ lão nho và hán tử cao gầy cười nói chuyện một chút, thì Bạch Thích và thanh niên tên gọi là Chỉ Thủy kia một người lạnh như băng, một người vẻ mặt đờ đẫn không chút phản ứng.

Lũng gia lão tổ là hạng người tâm cơ thâm trầm, đối với việc này hiển nhiên không thèm để ý, cũng giới thiệu đám người Hàn Lập cho bên Linh Tộc biết.

Bởi vì tên Thánh Linh tên gọi Bạch Thích kia, linh áp hậu kỳ trên người phát ra rõ ràng mạnh hơn Thiên Thu thánh nữ, cho nên đám tu sĩ bên Nhân Tộc hơn phân nửa đều chú ý đến kẻ thần bí này.

Nhưng vị Thánh Linh hậu kỳ này không biết bản thể rốt cục là thứ nào tu thành linh, cả người phát ra bạch quang lúc sáng lúc tối, ngay cả Hàn Lập sau khi nhìn vài lần cũng cảm thấy nhức đầu hoa mắt, trong lòng không khỏi âm thầm giật mình.

Thời gian tiếp theo, hai bên không nói nhảm nữa, lúc này khoanh chân ngồi xuống dưới một tàng cây, bắt đầu bàn bạc chi tiết vấn đề tiến vào Ma Giới.

Bởi vì hành trình Ma Giới lần này đã được hai bên chuẩn bị nhiều năm trước, hiển nhiên tất cả các bước và kế hoạch đã được thảo luận chi tiết, hiện tại chỉ cần điều chỉnh một số việc nhỏ nữa mà thôi.

Cho nên không quá hai canh giờ hai bên đã thương lượng xong, tất cả mọi người lần nữa bay lên trời, chui vào trong cự thuyền màu xanh, lần nữa hiện ra trên trời.

Cự thuyền màu xanh sau khi phát ra tiếng vù vù, ngoài thân chớp động quang hà bảy màu, sau đó hóa thành một đạo thanh quang mờ nhạt bay lên trời.

Chỉ một lát sau, thanh quang biến mất ở cuối chân trời.

Nhưng mọi người trên cự thuyền hiển nhiên không biết, trong trời cao vạn trượng cách bọn họ không quá mười dặm, một quang đoàn màu trắng không một tiếng động bay theo, bộ dáng không rời.

Trong quang đoàn, một gã đại hán giáp đen khuôn mặt xấu xí đang quay về phía một cung trang nữ tử, giật mình hỏi:

Chủ nhân, người nói trong đám dị tộc này có kẻ khiến lão nhân gia người phải kiệng kỵ vài phần, điều này không thể nào, mặc dù lão nhân gia người bởi vì bị thương, căn bản không thể phát huy thần thông cấp Thánh Tổ nhưng dùng nhiều thời gian thì hẳn là có thể giải quyết đám Hợp Thể Kỳ này.

Mà cung trang nữ tử thì khuôn mặt quang hà màu hồng bao phủ, một bàn tay cầm lấy một đồng tiễn màu vàng, không ngừng cọ sát giữa các ngón tay. Một hồi lâu sau mới thản nhiên trả lời:

Ta không phải kiệng kỵ tên Hợp Thể Kỳ này mà là Thiên Mệnh Đồng Tiễn (đồng tiền) của ta đột nhiên tự phản ứng, điều này chứng tỏ trong đám Hợp Thể Kỳ này có người mang dị bảo có thể uy hiếp được ta. Ta cũng không muốn sơ sẩy mà bị thương thêm.

Đồng tiền trong tay nàng, một mặt khắc một khuôn mặt người lương thiện đang cười, một mặt khắc một khuôn mặt hung thần ác sát vô cùng quỷ dị.

Bảo vật gì mà có thể uy hiếp được chủ nhân? Đại hán giáp đen rùng mình, hoảng sợ hỏi.

Nếu như thần thông ta chưa mất đi, thì ngoại trừ Huyền Thiên Linh Bảo, thế gian này cũng có vài món bảo vật có thể chính thức uy hiếp được ta. Nhưng hiện tại pháp lực ta đã bị tổn hao nhiều, bởi vậy rất khó nói. Một số Thông Thiên Linh Bảo có thần thông đặc thù, hiện tại hẳn là có vài phần khắc chế được ta. Sau khi đôi mắt cung trang nữ tử lưu chuyển một trận mâu quang, chậm rãi nói.

Chủ nhân mới vừa rồi có cảm ứng được dấu hiệu linh dược từ những người này không? Sắc mặt đại hán giáp đen sau khi biến ảo một trân, cẩn thận hỏi.

Thật ra ta cũng mơ hồ cảm ứng được linh dược ở trên người một kẻ nào đó, chỉ là có chút kỳ quái. Cung trang nữ tử nhíu mày, đôi mắt đẹp hiện lên vẻ mê ly, dường như có chuyện gì khiến nàng do dự.

Đại hán giáp đen thấy cảnh này không hiểu gì hết, kinh ngạc nhìn cung trang nữ tử, không dám mở miệng hỏi thêm.

Mà cự thuyền màu xanh lần này bay suốt ba tháng, dọc đường đi tàng hình ẩn nấp, cẩn thận đi vòng qua các cứ điểm Ma Tộc, đi tới cạnh một bờ biển mênh mông.