Ông Xã Vô Sỉ: Em Là Mạng

Chương 1: Công chúa nhà họ Sở



Có lẽ mọi người chưa biết, Nước S là một nước rất lớn, được chia thành nhiều "Thành nhỏ". Mỗi Thành đều có một gia tộc lâu năm đứng đầu.

Ví dụ như ở Trác Thành này, gia tộc đứng đầu là Sở gia, trong nhà lớn của nhà họ Sở bây giờ chỉ còn lại một cặp vợ chồng của Sở Khắc Uy và Mạc Hinh, hai người họ sinh được hai người con, một là Sở Dược Lam năm nay mười tám tuổi là tân sinh viên của trường "Diện Lân", còn người con trai nhỏ là Sở Phi Dực năm nay mười ba tuổi. Sở Dược Lam từ nhỏ tính tình thì hồ nháo, nhưng sau khi trưởng thành liền biến thành thiếu nữ vừa dịu dàng vừa ngọt ngào.

Sáng nay, Sở Dược Lam là ngày đầu tiên cô bước chân trở thành tân sinh viên, nên mới sớm sáng cô đã hí hửng thay quần áo, hôm nay cô khoác trên người là một chiếc váy màu trắng thuần khiết, mái tóc được cột cao, hai má lúm đồng tiền cộng thêm hai chiếc răng khểnh xinh xắn tạo cho cô công chúa nhà họ Sở càng thêm đáng yêu. Sau khi chuẩn bị xong cô liền bước xuống nhà, liền nhìn thấy cha mẹ và em trai đã ngồi ở đó.

- Cha mẹ, buổi sáng tốt lành.

- Lam Nhi xuống rồi à? Hôm nay vui lắm nhỉ?

Sở Dược Lam mỉm cười ngọt ngào rồi gật gật đầu, lúc trước... Khi cha của cô cũng chính là Chủ Tịch Sở Khắc Uy này biết tin có cô xuất hiện trên cõi đời này liền rất ghét bỏ, nhưng càng lớn con gái càng xinh đẹp nên Sở Khắc Uy cũng rất lo lắng rằng một ngày nào đó sẽ có người đưa đứa con gái này rời khỏi mình. Nhìn thấy cô con gái hí ha hí hửng như vậy, bản thân Sở Khắc Uy cũng vui mừng.

- Lam Nhi hôm nay để cha đưa con đi học.

- Aizzz... Không cần nha, cha mà đưa con đi sẽ dọa mọi người sợ đó.

Tiểu Phi Dực luôn thích im lặng trầm tĩnh ăn bữa sáng của mình, mặc dù tính tình của Phi Dực không được hòa đồng như Dược Lam, nhưng lại có nhiều bạn bè... À không đúng, nói đúng ra thì toàn là anh em họ hàng thôi. Ví dụ như là con của bác hai Mạc Khương Thành, con của cô út Hạ Trí Thiên và Hạ Triết Thiên nữa. Bốn đứa con trai này đi chung khiến không biết bao nhiêu đứa con gái phải gục ngã, chả bù cho Sở Dược Lam cô, vừa xinh đẹp lại hòa đồng, nhưng bạn bè thì không thân thiết được ai.

Sau khi ăn sáng xong, Sở Khắc Uy cũng không quên hôn tạm biệt vợ của mình rồi mới đi làm, hiện tại Mạc Hinh đang làm Chủ Tịch của một tập đoàn chuyên về trang sức đá quý tên là "Đế Chế Kim Cương", nhưng Mạc Hinh vẫn đang rất nhàn rỗi. Còn Sở Phi Dực sau khi ăn sáng xong liền được ba người kia đến đón đi học cùng nhau rồi. Trước lúc Sở Dược Lam đi học, Mạc Hinh nhìn cô rồi nói.

- À đúng rồi Tiểu Lam, buổi chiều cuối tuần này con theo cha đi đến một bữa tiệc nhé.

- Là tiệc gì vậy mẹ?

- Mẹ nghe cha con nói là tiệc chúc mừng thành lập công ti con của tập đoàn Hoàng Phủ thì phải... Tên là cái gì Phi Diệu...

- Dạ vâng. Thôi, tạm biệt mẹ con đi học nha.

Mạc Hinh gật đầu, sau đó liền gọi tài xế riêng của Sở Dược Lam lấy xe đưa cô đi học. Sở gia là một gia tộc lớn, từ lớn đến nhỏ đều có tài năng thiên phú riêng của mình, vì Sở Dược Lam là tiểu công chúa của Sở Khắc Uy nên vị tài xế kia vừa trẻ, vừa đẹp trai lại còn thân thủ tốt nữa chứ.

Khi chiếc xe dừng tại trường đại học Diện Lân, lúc này Sở Dược Lam liền đưa tay đỡ trán, mục đích ban đầu chính là không làm quá lộ liễu, bây giờ thì cô lại quên mất chiếc xe thuộc loại giới hạn mình đang ngồi chỉ có ba chiếc, mà hai trong ba là thuộc quyền sở hữu của gia đình cô... Chiếc xế hộp này là quà sinh nhật tròn mười tám tuổi mà cha cô đã tặng, không chỉ vậy... Chiếc xe còn lại cha còn tặng cho mẫu hậu đại nhân, nhân ngày kỉ niệm kết hôn mới ghê. Bây giờ thì hay rồi, thế quái nào cũng bị chú ý cho mà xem.

- Cô chủ, cô sao vậy?

- Không sao a. Anh giúp em mở cửa đi.

- Dạ được.

Sau đó người nam thanh niên kia bước xuống xe liền thu hút sự chú ý của nhiều nữ sinh, cậu ta cúi người mở cửa xe ra cho Sở Dược Lam, bàn tay còn đưa ra để cô nắm lấy nữa chứ. Sở Dược Lam bây giờ giống y như cô công chúa chập rãi bước ra xe. Sau khi nam thanh niên kia nhìn thấy cô chủ của mình đã an toàn bước vào trường thì mới khởi động xe rồi rời đi.

Sau khi chiếc xe lăn bánh và đi mất thì có hai chiếc xe khác dừng lại rồi có ba người hai nam một nữ bước xuống xe, và ba người này không ai khác chính là ba đứa cháu nhà Ngụy. Bao gồm anh trai lớn Ngụy Long Ân, anh trai thứ Ngụy Định Long Viêm, và em gái út Ngụy Mộc An Di.

- Chà, xe BMW loại giới hạn mới tung ra thị trường ba chiếc, cha của chúng ta chỉ lấy được một chiếc, còn nghĩ hai chiếc xe là ở nước ngoài thì xem như nhà ta là độc nhất, không ngờ lại có sinh viên ở đây đi xe này. Ghê thật.

Nghe Định Viêm nói như vậy, bất chợt Long Ân nhìn ngó xung quanh không biết đó có được xem là hào quang nữ chính hay không mà anh nhìn thấy một cô gái nhẹ nhàng bước đi, trên gương mặt là một nụ cười nhẹ. Đôi chân mày đang nhíu liền từ từ thả lỏng ra, sau đó Ngụy Long Ân nói.

- Hai đứa về lớp đi. Khi nào giải lao anh sang đó.

- Được.