Nữ Phụ Phản Diện, Cô Có Độc

Chương 865: Thiếu đốc chủ, nuôi mèo không? (38)



Edit: Snowdrop_88

***

Phảng phất như đang để lại ấn ký. 

"Ngày mai ta sẽ sai người làm khung treo ở thư phòng." 

Ai cần ngươi đem cái chữ này treo lên, ta mẹ nó là muốn ngươi đổi tên cho ta, có biết không? 

Đường Hoan liều mạng vươn móng vuốt, chỉ vào chữ "Hoan" trên giấy, sau đó lại chỉ chính mình.

Cái loại bức thiết muốn thoát khỏi cái tên "A Sửu" này quả thực đều đã bộc lộ hết ra ngoài. 

Chử Chiêu ở cùng nó lâu như vậy, đã đạt đến kỳ tích chỉ nhìn bộ dáng nó quơ tay múa chân này cũng hiểu được nó đang nghĩ gì. 

"Ngươi thích cái chữ này?" Chử Chiêu hỏi.

Đường Hoan vội không ngừng vui vẻ ở trên bàn lăn một vòng, tỏ vẻ mình đặc biệt thích.

Chử Chiêu nhìn bộ dáng ngu xuẩn của nó thật là không biết nên nói cái gì. 

"Hoan..." Trong miệng Chử Chiêu nhẹ nhàng nỉ non cái chữ này.
Hắn vẫn luôn biết mèo nhỏ của mình đối với cái tên "A Sửu" thập phần kháng cự, mỗi lần kêu nó là A Sửu, nó đều làm bộ như không nghe thấy. 

Cho nên nó muốn kêu là A Hoan?

Hoan...

Niềm vui của ta*!

(*Hoan nghĩa là vui)

Từ sau khi gặp được con mèo này, đích xác đã cho hắn thêm rất nhiều vui sướng, cái tên này cũng là danh xứng với thực. 

"Về sau không gọi ngươi là A Sửu nữa, gọi ngươi là A Hoan, như thế nào?" Chử Chiêu duỗi tay đem mèo vớt lên ôm vào trong lòng ngực, sau đó lại sai người chuẩn bị nước ấm để tắm rửa. 

Xem con mèo này đem móng vuốt đều lăn lộn thành bộ dạng vừa đen vừa dơ, nên đơn giản muốn cùng nó tắm rửa. 

Đường Hoan còn chưa kịp cao hứng vì đã sửa được tên, liền phát hiện Chử Chiêu ôm nàng trực tiếp đi đến phòng tắm...

Ngao nha ngọa tào!
Đây là muốn làm gì?

Chử Chiêu đem mèo đặt ở một bên, sau đó thong thả ung dung bắt đầu cởϊ áσ.

Đường Hoan trừng đôi mắt mèo tròn như hai viên bi, quả thực vẻ mặt mộng bức.

Làm gì?

Cầm thú!

Tuy rằng ta là một con mèo, nhưng ngươi liền có thể bày ra bộ dáng này sao?

Đường Hoan kiên định tỏ vẻ mình phải làm một con mèo có tiết tháo, vì thế vội vàng vươn móng vuốt che đôi mắt.

Không được, nàng sợ bị đau mắt!

Thống rác rưởi: 【......】

A, nữ nhân...

Có bản lĩnh thì cô đừng xòe móng vuốt tạo thành cái lỗ lớn như vậy a! Đem baba phản diện của ta đều xem hết! 

Kỳ thật chỉ là Đường Hoan muốn biết...

Phía dưới của Chử Chiêu có thật sự không còn thứ đồ kia hay không...

emmm...

Lòng hiếu kỳ của mèo, hiểu không? 

Rốt cuộc xem nhiều phim truyền hình như vậy, bên trong chỉ cần là người có thân phận cuồng túm khốc huyễn thì tuyệt đối không có khả năng là một thái giám thật!
Nếu Boss phản diện thật sự là một thái giám, chẳng lẽ Thống rác rưởi không sợ sau này Boss phản diện sẽ gϊếŧ chết nó sao? 

Chử Chiêu cởi đến lúc còn dư lại một cái qυầи ɭóŧ...

Liền dừng lại!

Dừng lại?

Dừng lại!!!

Trong lòng Đường Hoan thật muốn chửi bậy, thời điểm mấu chốt nhất lại dừng? 

Đây mẹ nó không phải là hành vi treo không cho người ta ăn uống hay sao?

Xốc bàn!

Chử Chiêu thấy bộ dáng mèo nhỏ mắt không chớp nhìn chằm chằm vào hắn, trợn mắt há hốc mồm, nước miếng cũng sắp chảy xuống. 

Đi qua một tay đem mèo vớt lên ôm vào trong lòng ngực, sau đó điểm điểm lên cái mũi của mèo nhỏ, mang theo vài phần cười nhạo nói: "Sắc miêu."

Đường Hoan: "......"

MMP!

Cái nồi này ta tuyệt đối tâm bất cam tình bất nguyện, không muốn cõng!

Nếu lão tử thấy được chút gì đó thì còn nguyện ý cõng. 
Nhưng cái gì cũng chưa nhìn thấy lại còn muốn ta cõng trên lưng một cái nồi như vậy, thật là quá mệt!

Vì thế giãy giụa suy nghĩ muốn từ trong lòng ngực Chử Chiêu thoát ra, ai muốn một mèo một người cùng nhau tắm chứ!

Bổn miêu là một con mèo có tiết tháo!

Đối với loại sự tình ban ngày tuyên dâʍ này, kiên quyết phản đối!

Chử Chiêu dùng một bàn tay cũng đã đem nó chế trụ chặt chẽ "Ngoan, không cần nháo, ngươi xem ngươi này, cả người dơ hề hề."

Nói xong liền ôm Đường Hoan cùng nhau vào thau tắm.